...
Một luồng ma khí mãnh liệt chợt từ trong đồng tử Tháp Già theo ma tinh bị vỡ vụn trong thời gian ngắn tràn ra, trong nháy mắt liền vây quanh toàn bộ vùng đất Thứ Hải của Thanh Lâm, hình thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, lấy Tháp Già làm trung tâm, hướng về bốn phía quét ngang ra. Đất cát trên hoang mạc lập tức run lên, bị cơn lốc xoáy này dẫn dắt, chậm rãi chuyển động. Ngay cả quần áo Vương Lâm cũng bị lực hút này tác động, phát ra tiếng động phần phật.
Nhưng một đầu tóc bạc của hắn vẫn chưa hề động đậy, hai mắt bình tĩnh, lãnh đạm nhìn Cổ Ma Tháp Già.
Hành động phá vỡ ma tinh của Tháp Già, Vương Lâm không hề ngăn cản. Thanh Lâm tập hợp sức mạnh của Vương Nham, Hồ Quyên, Thanh sương và Chu Dật , lại phối hợp với tu vi của bản thân Thanh Lâm, đã mang lại cho Vương Lâm một cơ hội.
Cơ hội này Vương Lâm lúc trước hoàn toàn không hề nghĩ tới. Hắn rất coi trọng việc lấy chiến đấu không ngừng để minh ngộ, minh ngộ càng nhiều đối với hắn sẽ càng tốt hơn.
Loại cơ hội này chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, thậm chí có thể nói là lướt qua trong giây lát. Có thể lĩnh ngộ ít hay nhiều còn phải xem sự thông hiểu và cơ duyên của Vương Lâm đói với đạo.
Cho nên hắn sẽ không làm cho trận đấu này kết thúc một cách ngắn ngủi.
Cổ Ma Tháp già càng mạnh, càng liều mạng, sự minh ngộ của Vương Lâm trong chiến đấu sẽ càng nhiều.
Giờ phút này ba ma tinh đã vỡ, thân mình khổng lồ của Tháp già bên trong đám ma khí tung hoành không ngờ bắt đầu thu nhỏ lại, trong nháy mắt chỉ còn có trăm trượng. Nhưng thân mình của hắn càng co rút lại càng bắt đầu trở nên giống như thật.
- Cả đời Tháp Già ta, nuốt lấy Cổ Yêu Bối La, lại nuốt lấy ba Cổ ma cùng tộc, lấy luyện hóa yêu ma để dẫn dắt, ngưng tụ nộ, bi, tật, tham tứ đại ma tự của bản thân, hóa thành đại thần thông của tộc Cổ ma ta.
Cổ Ma Tháp già thân mình bay lên, toàn thân ma khí lượn lờ, thanh âm như nghẹn ngào trong gió, làm rung chuyển trời đất.
- Cổ Ma thiên đạo, tứ dục nhất chỉ.
Hai mắt Tháp Già lộ ra hào quang sáng ngời, bên trong ẩn chứa sự tức giận ngợp trời. Sự tức gaịan này lập tức chuyển hóa thành nỗi bi ai vô tận, nhưng trong giây lát lại hóa thành sự ghen tị điên cuồng, lại tiếp tục biến hóa, cuối cùng sự tham lam như muốn nuốt lấy trời đất mạnh mẽ hiện ra.
Bốn loại cảm xúc này ở trong mắt Tháp già nhanh chóng luân chuyển, khiến cho Tháp già nâng tay phải lên. Trong quá trình cánh tay phải này nâng lên, bốn đạo ma khí khác nhau bất chợt từ trong hai mắt Tháp Già chui ra, bay thẳng đến tay phải, trong nháy mắt vờn quanh bên trên đó, theo ngón trỏ tay phải của Tháp già hung hăng điểm về phía Vương Lâm.
Lập tức bốn đạo ma khí khác nhau kia toàn bộ dung nhập vào trong ngón tay hắn, trong tiếng ầm ầm hình thành một luồng hắc quang kinh người, không phóng thẳng đến Vương Lâm, mà ngưng tụ ở đầu ngón tay không hề tiêu tan. Luồng hắc quang này vừa xuất hiện, ngay lập tức dường như xé nát thiên địa, trong tiếng động rầm rầm, vùng đất sa mạc do thần thôgn của Vương Lâm biến hóa ra lập tức vặn vẹo, dường như không chịu nổi sắp sửa sụp đổ.
Hai mắt Tháp Già đỏ thẫm, thân mình bước tới một bước, tay trái chỉ lên trời, quát khẽ:
- Thiên đạo có nộ, người nghịch thiên sẽ hứng chịu cơn thịnh nộ của trời. Mà thứ bộ tộc Cổ ma ta muốn hút lấy chính là sự phẫn nộ của thiên đạo, lấy thiên nộ để chống lại thiên đạo.
Lời vừa nói ra, trời đất biến đổi, lập tức xuất hiện những tiếng sét đánh kinh thiên động địa. Khắp nơi trong không trung trong thời gian ngắn liền có một đạo khí đỏ biến ảo hiện ra, bay thẳng đến đám hắc quang trên ngón tay kia.
Trong nháy mắt, đạo khí đỏ này liền dung nhập vào bên trong đám hắc quang, khiến cho uy lực của đám hắc quang bạo tăng, hào quang dường như bao phủ một nửa trời đất.
- Thiên đạo có bi, bi này chính là ham muốn trong lúc tu hành, hòa trộn vào trong thần thông của Cổ ma ta.
Trong tiếng rít gào của Tháp Già, giữa thiên địa lập tức liền có vô số những đạo khí màu lam biến ảo, hướng về phía hắc quang, nhanh chóng ngưng tụ.
- Thiên đạo có tật, phàm là người tu cửu tiêu tất phải chịu thiên tật.
- Thiên đạo lại có tham, biến hóa của tham chính là quy tắc của thế gian, tham là kỳ vật của hết thảy thiên địa. Nộ, bi, tật, tham bốn ham muốn của trời này lấy sinh mệnh của Cổ ma Tháp Già ta hóa thành Tứ Dục Chỉ của bộ tộc Cổ Ma ta. Phá vỡ hết thảy chướng ngại, diệt thần, sát yêu, đồ thiên đạo.
Tháp già trong tiếng rống giận bước tới một bước, hắc quang trên ngón trỏ tay phải che phủ trời đất, hướng về Vương Lâm điểm tới.
Trong nháy mắt, khoảng không bên trên thân thể của Vương Lâm lập tức có một luồng sức mạnh thiên đạo biến ảo hiện ra, hình thành bốn cơn gió lốc, từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt hóa thành rất lớn, từ bốn phía quanh Vương Lâm tấn công thẳng đến hắn.
- Thần thôgn của Cổ Ma quả là không tầm thường.
Vương Lâm hai mắt lóe lên, tay phải vung về phía trước, ngay lập tức có một cơn mưa trong tiếng ầm ầm hiện ra xung quanh hắn. Cơn mưa này tràn ra, gần như hình thành một con sông dài.
Nhìn có vẻ không lớn, nhưng thực tế trong dòng sông dài do những hạt mưa tạo thành kia đều dường như tự hình thành một giới. Mỗi một giới đều là mưa từ trên trời rơi xuống, giống như là thác nước.
Con sông này vờn quanh thân thể Vương Lâm, ngay khi bốn cơn gió lốc từ bốn phía mạnh mẽ tới gần, lập tức nhanh chóng ngưng tụ với nhau, không ngừng nén lại. Con sông dài bên ngoài thân thể Vương Lâm càng ngày càng ít, tới cuối cùng con sông nước mưa vô biên kia bất chợt biến thành một giọt.
Giọt mưa này giống như một giọt mưa pha lê, bên trong trong suốt lấp lánh, phát ra từng trận ánh sáng rất đẹp mắt. Một giọt nước này chính là cực hạn của thuật Hoán Vũ, nhưng cũng không phải cực hạn của thần thôgn Vương Lâm lúc này, cũng giống như Hô Phong đã vượt qua Bạch Phàm, hóa thành mười ba con hắc long. Giờ phút này, giọt nước này dưới ánh mắt của Vương Lâm bất chợt bị nén lại.
Một tiếng ầm vang lên như tiếng sấm từ trong giọt mưa kia truyền ra, trong nháy mắt giọt nước này bị ép lại, ầm một tiếng hóa thành hơi nước.
Hơi nước này tuy không thể nhìn thấy, nhưng có thể rõ ràng cảm nhận được sự tồn tại của nó. Theo tay phải của Vương Lâm vung lên, lập tức đám hơi nước vô hnhf này lấy thân thể Vương Lâm làm trung tâm, hướng về bốn phía điên cuồng tản ra, trong lúc thấp thoáng, hóa thành bốn vật thể như bốn thanh kiếm màu lam, cuốn theo hơi nước phóng đi.
Trong nháy mắt, chúng va chạm với bốn cơn gió lốc kia, phát ra tiếng động rầm rầm kinh thiên động địa, bốn cơn gió lốc kia chợp sụp đổ. Lúc này, trời đất run rẩy, hoang mạc trên mặt đất dường như một bức tranh bị cuộn lên, trong lúc vặn vẹo vỡ tan, một lần nữa biến thành vùng biển màu đen như trước kia.
Vương Lâm lơ lửng trên biển, tay phải bấm quyết vẽ ra một đường cong. Lập tức hơi nước còn sót lại bốn phía ngưng tụ lại, hóa thành bốn thanh kiếm mỏng màu lam ở phía trước người.
Thần sắc Vương Lâm như thường, tay phải hung hăng vỗ về phía trước. Trong tiếng động rầm rầm, bốn thanh kiếm mỏng kia vỡ tan, hóa thành tám thanh, sau đó lại vỡ tiếp. Cứ liên tục như vậy, trong nháy mắt, ở phía trước Vương Lâm không ngờ có một trăm hai mươi tám thanh kiếm mỏng xuất hiện, vung lên một cái, toàn bộ xông về phía Cổ Ma THáp Già phía trước.
Hết thảy chuyện này như mây trôi nước chảy, Vương lâm rất tùy ý, nhưng trong mắt Cổ Ma Tháp Già vẻ hoảng sợ dường như cũng đã lên tới cực hạn. Hắn không thể tưởng tượng được tứ dục thần thông của Cổ ma không ngờ lại bị đánh bại như vậy.
Mắt thấy hơn một trăm thanh kiếm mỏng màu lam kia bay thẳng đến mình, Tháp Già lập tức lui về phía sau, mượn ma khí còn lại sau khi tam tinh trong cơ thể bị phá nát, trong tiếng gầm nhẹ hai tay bấm quyết, ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng.
- Lấy hồn của Cổ Ma, gọi ra Cổ Ma đạo văn!
Hai tay Tháp Già run lên một cách kỳ dị, mỗi một lần run lên đều có một gợn sóng màu đen từ trong hai tay khuếch tán ra. Trong nháy mắt, ở phía trước Tháp già xuất hiện hàng ngàn hàng vạn gợn sóng màu đen, lao thẳng đến hơn một trăm thanh kiếm mỏng màu lam phía trước.
Tiếng động ầm ầm chợt vang lên. Dưới sự tấn công của vô số những gợn sóng này, những thanh kiếm màu lam lập tức cũng bắt đầu run rẩy, cuối cùng không ngờ bị những gợn sóng xuyên qua, thay đổi phương hướng bay thẳng đến Vuơng Lâm.
Thân mình Tháp Già không ngừng lui về phía sau, hai tay run rẩy kịch liệt hơn, nhưng vẻ điên cuồng trong hai mắt cũng dần dần nồng đậm lên. Cổ Ma đạo văn này làm tiêu hao linh hồn của hắn, không đến vạn bất đắc dĩ, hắn quyết sẽ không thi triển ra.
Vương Lâm hai mắt sáng ngời, thân mình bước tới một bước, trực tiếp bước vào trong những gợn sóng đang tràn đến. Cảnh tượng này, nếu như từ trên khôgn trung nhìn xuống dưới, có thể rõ ràng nhìn thấy toàn bộ phía trên mặt biển từng gợn sóng màu đen quanh quẩn, cực kỳ kinh người.
Thân mình ở bên trong những gợn sóng, Vương Lâm ngay lập tức cảm nhận được rõ ràng sự công kích của những gợn sóng này hoàn toàn là nhắm vào nguyên thần, có thể gây ra cho nguyên thần nhưng thương tổn rất lớn, thậm chí chỉ cần sơ xảy một chút sẽ lập tức sụp đổ.
- Nếu ngươi đạt tới cửu tinh thì uy lực của Cổ Ma đạo văn này có lẽ sẽ ảnh hưởng với ta, nhưng hiện giờ.
Vương Lâm lắc lắc đầu, bước về phía trước một bước. Một bước này bước vào giữa hai gợn sóng, hắn cứ như vậy từng bước một đi ra, cũng không hề đụng tới một gợn sóng nào, thân mình như thể trong suốt, cho dù gợn sóng có tới gần cũng trực tiếp xuyên thấu qua.
- Quy tắc thân thể. Thanh Lâm kia không ngờ ngay cả Quy tắc thân thể cũng truyền thụ khiến ngươi cảm ngộ được.
Tháp già cấp tốc lui về phía sau, nhưng thân mình hắn chưa lùi được ra quá xa, Vương Lâm đã bước tới một bước, tay phải tùy tiện chỉ về phía trước.
- Hiến.
Một chỉ này xuất ra, lập tức còn có quy tắc của thiên địa giáng lâm, vô hình trung cũng khiến thân mình Tháp Già lập tức dừng lại, dường như bị trói lại ở giữa không trung.
Vương Lâm đi tới, tay phải nhẹ nhàng hướng vỗ vào mi tâm Tháp Già một cái. Ầm một tiếng, phía sau Tháp già lập tức có ma khí tung hoành, điên cuồng phát tiết ra, hóa thành một màn sương đẹp ngợp trời, như thể bị càn quét một cách điên cuồng, không ngừng lui về phía sau.
Trong tiếng kêu thảm thiết thân mình Tháp Già bắn ra, nhưng sự trói buộc trên thân thể hắn thủy chung vẫn không tiêu tan, khiến cho hắn hoàn toàn không cử động được, thậm chí cả vận chuyển ma khí cũng không làm được.
- Toái tinh.
Vương Lâm kề sát cổ ma, theo đó hành động, tay phải chỉ ra, bình tĩnh điểm lên trên thân thể Vương lâm, ma khí toàn thân Cổ Ma lại phát tiết ra vô số.
- Còn chưa vỡ.
Trong nháy mắt, trong tiếng động rầm rầm, Vương Lâm liên tiếp xuất ra bảy chỉ, thân mình Tháp Già lại bị bắn ra bảy lần, nhưng mỗi lần đều bị Vương lâm lập tức đuổi kịp, đánh vào một chỉ.
Sau bảy lần, ma khí toàn thân THáp Già gần như tiêu tan hơn phân nửa, ánh mắt hắn lộ ra vẻ sợ hãi và không cam lòng, năm ma tinh còn lại bên trong đồng tử trong nháy mắt đồng loạt nổ tung.
Vương Lâm trên mặt lộ vẻ mỉm cười, ngón tay phải đang điểm tới liền thu lại, thân mình như mây trôi bay về phía sau. Hành động thong thả của hắn lúc trước chính là khiến cho Cổ Ma này toái tinh, như thế mới có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất của Cổ Ma này, lấy đó để kiểm chứng sự cảm ngộ về đạo của Vương Lâm.
Cổ Ma tinh điểm bên trong đồng tử của Tháp già toàn bộ tan vỡ, trong thời gian ngắn còn có một luồng khí tức so với vừa rồi còn hùng mạnh hơn vô số lần bất chợt từ trong cơ thể hắn bùng phát ra. Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, thân mình hắn khẽ động , dễ dàng phá được sự trói buộc của Định Thân Thuật.
- Đây là ngươi bức bách ta, bổn ma dù chết cũng phải cùng với ngươi đồng quy vu tận. Cửu tinh Cổ Ma thần thông, Tử Khí Ma Kiếp.
...