...
Thần sắc Đông Địch Tử như thường, cười ha hả nhưng trong lòng lại không đồng ý với những lời này. Ánh mắt hắn nhìn về phía đại quân chín vạn tu sĩ Thái cổ Tinh Thần, cảm thụ luồng khí thế tàn bạo và sát khí điên cuồng của bọn họ, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Lòng dạ đàn bà mà thôi. Đó chính là sát khí của binh sĩ đã bốc lên tận trời, há có thể bảo họ không chém giết, về phần tu sĩ Vương Lâm kia nhiều nhất cũng chỉ có tu vi Thiên Nhân suy kiếp, chẳng qua vận khí tốt một chút nên mới làm được một số chuyện mà thôi. Giết người này thật sự quá dễ dàng, đâu có phải chuyện gì to tát chứ.
Trận chiến đầu tiên này chính là để giết người cướp vật, bố trí truyền tống trận là thứ hai, cuối cùng thuận tay giết Vương Lâm mà thôi.
Ngay khi trong đầu Đông Địch Tử đang có những ý niệm này, đột nhiên thần sắc hắn thay đồi, nhìn về phía xa xa. Cùng lúc đó, Nam Chiếu Thượng Nhân, Lão tổ Hỏa Tước Tộc và cả Vân Lạc đại ti đều đồng thời nhìn về phía tinh không xa xa.
Một luồng uy áp mênh mông từ trong tinh không ầm ầm tràn tới, áp chế tiếng gầm thét cuồng bạo của chín vạn tu sĩ bên ngoài trận pháp. Tiếng ầm vang này tràn tới, cuối cùng ngưng tụ ánh mắt của toàn bộ tu sĩ nơi này.
Chợt thấy trong tinh không có một tòa lầu các màu đen khổng lồ xuất hiện. Tòa lầu các này quá lớn, giống như một tu chân tinh vậy, bốn xung quanh còn tràn ngập sương mù vô tận, khiến cho người ta nhìn lại mà cảm thấy mơ hồ.
Mơ hồ có thể nhìn thấy bốn phía quanh lầu các lơ lửng mấy ngàn tu sĩ. Đám tu sĩ này đều mặc hắc y, ấn ký trên mi tâm đều giống nhau, là một thanh kiếm màu đen. Mỗi một tu sĩ mặc hắc y đều tỏa ra khí tức lạnh băng tới cực điểm. Thần sắc bọn họ lạnh lùng, lơ lửng bên ngoài lầu các màu đen kia, tiến theo nó về phía trước.
Một luồng sát khí lặng băng bao phủ tinh không.
- Là Thị Kiếm tộc.
- Là tu sĩ hộ điện của Thiên Phạt điện của Trưởng Tôn hội - Thị Kiếm tộc.
- Nghe đồn mỗi một tu sĩ trong Thị Kiếm tộc này đều có tu vi cực kỳ kinh khủng, tu hành Phá hồn nhất kiếm, uy lực kinh người.
- Thị Kiếm tộc ở đây, như vậy đại điện này chính là Thiên Phạt điện của Trưởng Tôn hội rồi. Không ngờ được trận chiến đầu tiên mà Trưởng Tôn hội đã cho một trong tứ điện ra mặt.
Tòa lầu các khổng lồ màu đen kia chậm rãi bay tới gần, uy áp truyền ra càng nhiều, bao phủ bốn phương tám hướng, khiến chín vạn tu sĩ kia đều phải đồng thời vái một cái.
- Chúng ta xin tham kiến Thiên Phạt điện.
Tiếng nói của chín vạn tu sĩ trào dâng như sóng.
Bên ngoài Phong Giới Đại Trận, tòa lầu các khổng lồ này chậm rãi dừng lại. Tu sĩ mặc hắc y bốn phía vẫn lạnh lùng không nhúc nhích như trước.
- Tuân theo mệnh lệnh của Trưởng Tôn hội, lão phu tới đây đốc chiến.
Một tiếng nói tang thương hỗn tạp từ trong lầu các màu chậm rãi đen truyền ra. Tiếng nói này còn lộ ra một luồng uy áp khiến tiếng nói của chín vạn tu sĩ đều bị áp chế.
- Hiện tại lão phu sẽ mở Phong Giới Đại Trận này ra. Chiến tranh bắt đầu.
Tiếng nói già nua kia lại truyền tới, dường như còn kèm theo một tiếng thở dài. Ngay sau đó, một luồng sáng màu đen từ trong lầu các lóe lên, lao thẳng vào tinh không.
Đây là một thanh kiếm, một thanh kiếm trong suốt.
Kiếm dài bảy thước, rộng chừng tam tấc, toàn thân trong suốt, tỏa ra ánh sáng chói mắt. Trên thân kiếm này còn tràn ngập lực lượng hương hỏa, khiến cho bên ngoài tinh không hiện lên một cảnh tượng hư ảo vặn vẹo.
Trong cảnh tượng hư ảo này, có thể thấy một thế giới hương hỏa. Trong hương hỏa giới này có rất nhiều hương hỏa dân đang ngồi khoanh chân, điên cuồng hiến tế hương hỏa bản thân.
Đồng thời với sự xuất hiện của thanh kiếm trong suốt này, bên trong Thái cổ Tinh Thần, tại một thế giới không tồn tại tinh không lúc này có một cái khe không gian bị mở ra.
Nơi này tiên khí lượn lờ, mây lành tỏa sáng vạn trượng. Trên mặt đất còn có một tòa tiên sơn, sơn vân bao phủ. Trên đỉnh núi lúc này có một nữ tử.
Nữ tử này thoạt nhìn giống như phụ nhân, tướng mạo dù không tuyệt đẹp nhưng lại có một luồng khí tức ung dung cao quý tỏa ra. Nàng mặc quần áo trong cung, trên mi tâm của một loạt những điểm tròn màu đỏ.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời, đôi mắt nữ tử này lóe lên hàn quang, ngọc thủ giơ lên điểm về phía trước. Lập tức liền có một thanh ngọc như ý biến ảo ra. Trên ngọc như ý có một đóa hoa, vốn là vật chết nhưng giờ phút này bị nữ tử điểm vào dường như được ban cho tính mạng, lập tức sống động hẳn lên.
Nó vươn mình, chín cánh hoa nở ra xoay tròn, rơi xuống tạo thành một cơn lốc, lao thẳng lên bầu trời, biến mất hoàn toàn.
- Ngươi vừa rồi còn chưa quyết định, để ta giúp ngươi một phen.
Nữ tử này nhẹ giọng nói, tay trái gỡ từ trên đỉnh đầu xuống một cây thoa vàng, vung về phía trước.
Tại Lam Ti tộc, bên trên Lam Sơn truyền ra một điệu đàn. Điệu đàn này dù rất ưu mỹ nhưng rất quỷ dị là khi thì lại sát phạt như thập diệp mai phục, khi thì ôn nhu như tiên âm. Hai loại thái cực hoàn toàn trái ngược này dung hợp vào trong tiếng đàn hình thành một cảm giác vô cùng phức tạp.
Lam Mộng Đạo Tôn nhắm hai mắt, hai tay đặt trên cây đàn trước người. Cây cổ cầm truyền ra dao động, dường như đang do dự lựa chọn.
Liên Minh Tinh Vực ngồi bình thản đối diện với phụ thân, yên lặng nhìn phụ thân, thủy chung không mở miệng nói câu nào.
Đúng lúc này thì bầu trời Lam Sơn đột nhiên xuất hiện gợn sóng. Từ bên trong gợn sóng, một đạo kim quan lóe ra. Kim quang này chính là một chiếc thoa cài tóc.
Chiếc thoa này phá vỡ hư không lao thẳng tới Lam Sơn, xuyên qua căn phòng trên đỉnh núi, mang theo tiếng gió rơi vào giữa Lý Thiến Mai và Lam Mộng Đạo Tôn, hung hãng cắm xuống mặt đất.
Tiếng đàn đột nhiên dừng lại. Dây cổ cầm keng một tiếng liền bị đứt làm đôi, dây đàn vãng tung lên cao. Lam Mộng Đạo Tôn mở bừng hai mắt, nhìn chăm chú vào chiếc thoa trên mặt đất, ánh mắt lộ vẻ phân vân thống khổ.
Hồi lâu hắn thở dài một tiếng, tay phải vung về phía trước. Nhất thời dây đàn vừa bị đứt làm đôi kia liền bị ánh sáng màu lam bao phủ. Lam Mộng Đạo Tôn cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi. Sau khi máu tươi dung nhập vào trong dây đàn, lao thẳng về phía bầu trời.
Bên ngoài Phong Giới Đại Trận, phía trước tòa lầu các màu đen, bên phải thanh kiếm trong suốt, chín cánh hoa xoay tròn hình thành một cơn lốc tới kinh thiên.
Cùng lúc đó, một luồng ánh sáng màu lam gào thét lao tới. Đoạn dây đàn đứt kia tới nơi này, bên trong có dung nhập máu tươi của Lam Mộng Đạo Tôn, chứa tu vi cả đời của hắn, cũng có một lượng lớn hương hỏa lực của Lam Mộng Đạo Tôn.
Bên trong Thái cổ Tinh Thần, tại vùng cực tây, tinh không lộ ra một màu trắng nhạt, một khi tu sĩ tiến vào nơi này liền lập tức cảm nhận được một cảm giác lạnh như băng truyền vào tâm thần, giống như toàn bộ tu vi và thân thể trong nháy mắt sẽ bị cảm giác lạnh lẽo này đông cứng.
Xa xa có chín tu chân tinh quay tròn. Chín tu chân tinh này nhìn từ xa giống như chín khối hàn băng khổng lồ. Hoặc có thể nói là một khối.
Một khối hàn băng do chín tu chân tinh tạo thành, lớn tới vô cùng.
Trong vòng khối hàn băng khổng lồ này có một đồng tử ước chừng bảy tám tuổi đang khoanh chân ngồi, toàn thân bị đóng băng. Đúng lúc này đồng tử dường như đã chết kia mở bừng đôi mắt. Hai mắt nó quỷ dị tới cực điểm, mỗi bên mắt không ngờ lại có ba con ngươi.
Tam đồng chi tu.
Trong nháy mắt khi hai mắt hắn mở ra, tầng băng phong bế chín khối tu chân tinh khổng lồ này ầm ầm nổ tung. Hai tròng mắt hư ảo khổng lồ bất ngờ xuất hiện trong băng tầng khổng lồ này.
Hai tròng mắt kia giống như hai mắt của đồng tử, đều có ba con ngươi. Trong nháy mắt khi nó xuất hiện, ba con ngươi này lóe lên, hóa thành ba đạo u quang lao thẳng vào tinh không.
Bên trong Thái cổ Tinh Thần còn có một cái khe không gian tràn ngập tiên khí. Bên trong cái khe này có một khối đại lục trôi nổi. Khối đại lục này vô cùng cổ kính, không biết tách ra từ nơi nào.
Ở trên đại lục này có một nữ tử đang ngồi khoanh chân. Nữ tử này mặc hồng y, ngay cả mái tóc cũng màu đỏ, nhìn qua tươi sáng tới cực điểm.
Nữ tử này dù đang ngồi khoanh chân nhưng quần áo lại ép sát vào thân thể. Do vậy mà từ phía sau nhìn lại, phần eo của nữ tử này lộ ra thon thả vô cùng, kết hợp với đường cong của cặp mông khiến dáng người càng thêm nổi bật, đủ để khiến tất cả tu sĩ phải động tâm.
Dung nhan nàng tuyệt mỹ, trắng trẻo xinh tươi, lúc này mi mắt run rẩy, chậm rãi mở hai mắt, đôi mắt như có vẻ ai oán trời cho, ngọc thủ giơ lên, đặt nhẹ lên môi cắn một cái. Hành đồng này có thể khiến kẻ khác nhìn thấy mà phát cuồng.
Hình như có một tiếng than nhẹ truyền ra. Ngón tay nàng bị cắn chảy máu, điểm vào hư không phía trước người. Ba giọt máu tươi bay ra, bất ngờ hóa thành những quỷ ảnh dữ tợn. Hình tượng của quỷ ảnh này cực kỳ đáng sợ, vừa mới xuất hiện liền ngửa mặt lên trời rít gào, khói đặc bên ngoài thân thể cuồn cuộn dâng lên tràn ngập bầu trời, tạo nên tiếng hô kinh thiên.
Một lát sau, ba quỷ ảnh này hướng về phía phía nữ tử áo hồng này vái một cái, đồng loạt cất bước, thoáng một cái đã biến mất trong thiên địa.
Bên ngoài Phong Giới Đại Trận, bên cạnh thanh kiếm trong suốt, dây đàn, chín cánh hoa, u quang lóe lên, lập tức một con mắt biến ảo ra, trong mắt có ba con ngươi, nhìn mà giật mình.
Ngay lúc con mắt có ba con ngươi xuất hiện, tiếng gầm thét ầm ầm vang lên. Ba quỷ ảnh khổng lồ vạch ngang sao trời hiện ra.
Ngay lúc những tu sĩ bước thứ ba của giới ngoại đang ngưng tụ pháp bảo và tu vi thì bên trong Thái cổ Tinh Thần, ở trong một mảnh tinh không vẫn luôn lơ lửng, tại cung điện của chưởng tôn, người mặc hắc bào bị lực lượng một tiếng rống của Vương Lâm bức lui, chịu trọng thương lúc này đang ngồi khoanh chân dưới ánh nến. Hắn ngẩng phắt đầu, cánh tay phải khô héo giơ lên hung hãng chụp về phía trước một cái.
- Tĩnh Trung Lao Nguyệt.
Tiếng nói của người mặc hắc bào khàn khàn, lộ vẻ suy yếu, chậm rãi mở miệng, vang vọng khắp cung điện.
Phong Giới Đại Trận ầm ầm chấn động. Dưới ánh mắt chín vạn tu sĩ bên ngoài trận, trận pháp run rẩy, trở nên mơ hồ. Hình như trận hồn bị một lực lượng mạnh mẽ từ trong tinh không truyền tới, mạnh mẽ lôi ra khỏi trận.
Đại trận chấn động, ánh sáng lóe lên. Đủ loại linh hồn trong trận pháp lóe ra, các loại pháp bảo máu tanh tuôn ra uy lực kinh thiên.
Đúng lúc này, chấn động của Phong Giới Đại Trận truyền vào trong giới nội, khiến Vương Lâm đang tiến bước chú ý, đồng tử trong hai mắt co rụt lại nhìn lên.
Thế gian xác thực có sự trùng hợp. Chín vạn tu sĩ bên ngoài đại trận nếu không có đại trận sẽ có thể thấy rõ ở trong giới nội, Vương Lâm với mái đầu bạc trắng không ngờ đang đứng ngay trước mặt bọn họ mà nhìn lại.
...