Chương 1894: Làm càn!


...

Vương Lâm xuất hiện, hành động lưu loát dứt khoát, lời nói vừa truyền ra, lập tức liền khiến bốn phía trong nháy mắt yên tĩnh.

Thần sắc Cửu Đế Đại Thiên Tôn âm trầm, trong thân thể xuất hiện những cơn đau đớn như bị xé rách, nhưng bị hắn dùng tu vi mạnh mẽ áp chế xuống, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, hai mắt lộ ra sát khí!

Hắn tính toán tất cả mọi việc nhưng lại không thể ngờ nổi trong thời điểm mấu chốt này, Tiên Hoàng lại bỏ qua thân thể Đại Thiên Tôn. lựa chọn tự bạo. Chuyện này không phù hợp với hiểu biết của hắn về Tiên Hoàng.

Nếu chỉ có vậy thì cũng thôi đi. Tiên Hoàng tuy tự bạo nhưng đầu lâu này cũng đã bị mở ra. Bọn họ mặc dù trúng Trớ Thuật nhưng bởi nó bị phân tán ra nên cũng không phải là trí mạng. Mà bọn họ cũng không có lý do chém giết lẫn nhau, sẽ không dẫn động Trớ Thuật này trở nên nghiêm trọng hơn. sau khi phân chia vật mình cần xong liền rời khỏi nơi này, trở về động phủ bế quan một thời gian là chậm rãi có thể khu trừ.

Nhưng Cửu Đế lại một lần nữa tính sai. Vương Lâm lại không chết!

Chẳng những không chết mà nhìn bề ngoài thì tu vi hắn còn tăng tiến, vừa hành động liền chiếm thế chủ động rồi! Do vậy khiến tất cả bọn họ sau khi bị trúng Trớ Thuật liền trở nên cực kỳ bị động!

Võ Phong Đại Thiên Tôn cách đó không xa vẻ mặt nhanh chóng già yếu đi, hai mắt ảm đạm, thân thể run rẩy, nhìn Vương Lâm đầy phức tạp.

Còn Đạo Nhất Đại Thiên Tôn thì toàn thân tràn ngập hắc khí, thần sắc cực kỳ thống khổ. Lực lượng Trớ Thuật giống như sắp hòa tan thân thể và linh hồn hắn trong đau đớn. Nhất là lúc này Vương Lâm xuất hiện càng khiến trong sự đau đớn của hắn có sự tức giận!

Sự tức giận này giống như khi một con kiến hôi lại dám giương nanh múa vuốt với hùng sư!

- Làm càn. muốn chết!

Đạo Nhất gầm lên. Hắn là Đại Thiên Tôn có tu vi yếu nhất, lúc này bị Trớ Thuật bao quanh, căn bản không còn có thể tự hỏi nhiều. Trong ấn tượng của hắn. Vương Lâm dù là đệ nhất nhân trong Dược Thiên Tôn thì cũng chỉ là một con kiến hôi!

Lời nói vừa phát ra, Đạo Nhất lập tức biến đau đớn trên thân thể thành sát khí. bước thẳng về phía Vương Lâm. Tốc độ hắn cực nhanh, trong nháy mắt đã tới gần Vương Lâm. giơ tay phải lên, trên cánh tay có hắc khí bao phủ. thoạt nhìn mà giật mình.

Một chưởng hạ xuống, thiên địa giống như đứng yên, vạn vật quy nhất, nhưng tụ làm một, hướng về phía Vương Lâm trong không trung đánh tới.

Vương Lâm tóc đen ngẩng phắt đầu. hai mắt lộ vẻ vô tình. Trong nháy mắt khi chưởng của Đạo Nhất đánh tới, hắn buông người điên đang hôn mê ra, tay phải vung lên trước người. Lập tức tiếng ầm ầm kinh thiên động địa vang lên. Chỉ thấy một vùng sát lục lôi đình màu đen bất ngờ biến ảo ra, hợp thành một tấm lưới lôi đình lớn trước người Vương Lâm.

Đồng thời khi tấm lưới này xuất hiện, mái tóc đen của Vương Lâm không gió mà tung bay, khí tức sát lục và mặc diệt từ trong thân thể hắn ầm ầm bộc phát ra. khiến cho Vương Lâm giờ phút này chính là đại biểu cho sát lục sinh linh!

Sát lục xuất hiện, bắt đầu diệt thế!

Tấm lưới này tỏa ra những tia chớp màu đen lập lòe, ẩn chứa sát lục và hủy diệt, lập tức va chạm với một chưởng của Đạo Nhất.

Tiếng ầm vang truyền ra đinh tai nhức óc. Tấm lưới lôi đình sụp đổ, thân thể Vương Lâm chấn động, lập tức hóa thành vô số hắc khí tản ra nhưng trong nháy mắt lại ngưng tụ một lần nữa, ánh mắt vẫn lạnh lùng vô tình như trước!

Sát lục không thể bị hủy diệt!

Nhưng Đạo Nhất này tuy nói là Đại Thiên Tôn. lúc này lại chịu lực lượng của Trớ Thuật của Tiên Tổ quấn quanh, tu vi mười thành không phát huy được nửa thành, vừa đối mặt với sát lục lôi đình của Vương Lâm, trong tiếng ầm vang, thân thể lập tức bị cuốn lui lại mấy bước. Hai mắt hắn lộ vẻ không thể tin nổi. Hắn lập tức cảm nhận được trong thân thể mình có một luồng khí tức kỳ dị truyền ra từ tấm lưới lôi đình của đổi phương. Luồng khí tức này tàn phá cơ thể hắn từ bên trong nhưng lại không thể bị khu trừ. Đây là lần đầu tiên sau khi Đạo Nhất trở thành Đại Thiên Tôn. không phải ở trước mặt Đại Thiên Tôn mà bị đẩy lui!

Loại cảm giác này hắn hầu như đã quên, giờ phút này giáng xuống khiến hắn không thể tin nổi. Luồng khí tức sát lục này ở trong cơ thể hắn càng khiến cho Trớ Thuật mạnh lên. Chỉ thấy từng khối thịt nát rơi xuống từ trên mặt hắn.

Lực lượng của Trớ Thuật càng ngày càng bộc phát kịch liệt trên cơ thể hắn!

- Ngươi. Ngươi.

Đạo Nhất mở miệng nói nhưng lời nói liền biến thành tiếng hít hà đau đớn. Loại thống khổ này nếu đổi lại là Dược Thiên Tôn thì sớm đã bị hình thần câu diệt.

- Đạo Nhất, ngươi nếu còn muốn ra tay thì trên người Vương mỗ không có Trớ Thuật, cũng không ngại nhìn Trớ Thuật của ngươi càng ngày càng nghiêm trọng, sau đó có thể vì thế mà suy sụp hay không!

Vương Lâm vung tay áo, thần sắc lạnh lùng chậm rãi nói.

Thần sắc Đạo Nhất dữ tợn. nhìn chằm chằm vào Vương Lâm nhưng không nói chuyện, trong nội tâm lần đầu xuất hiện sự kiêng kỵ khó có thể tin nổi đổi với Vương Lâm. Những tảng thịt thối nát từ trên mặt hắn rơi xuống, khiến cả người hắn không còn có chút bóng dáng của vẻ tuấn mỹ năm xưa.

Thần sắc Cửu Đế âm trầm, ánh mắt đảo qua người Vương Lâm, chậm rãi nói.

- Vương Lâm, lão phu thừa nhận là lại một lần nữa xem thường ngươi! Ngươi ẩn nhẫn cho tới lúc này, giờ mới hiện thân, chiếm thế chủ động. Việc này dù là lão phu cũng phải bội phục ngươi!

Nhưng ngươi nếu muốn có thể nhờ vào việc ta trúng Trớ Thuật mà lấy đi đầu lâu của Tiên Tổ thì không có khả năng đâu!

Vương Lâm ngươi là người thông minh, lúc này lão phu đích xác không muốn ra tay khiến Trớ Thuật trở nặng. Nhưng ngươi chớ nên bức ta! Ngươi giao đầu lâu cho ta, lão phu có thể cho ngươi rời đi an toàn. Mà chúng ta có thể phát lời thề. ngày sau sẽ không thương tổn tới ngươi, cũng dùng toàn lực trợ giúp ngươi trở thành Đại Thiên Tôn. Nếu ngươi còn có lòng tham thì nơi này chính là nơi chôn thây của ngươi!

Cửu Đế nhìn Vương Lâm, bình tĩnh nói.

- Dù là Song Tử thì lúc này cũng đã cực kỳ suy yếu, không phải là đối thủ của lão phu! Huống hồ còn có Võ Phong và Đạo Nhất. Hai người bọn họ dù lúc này khó có thể phát huy toàn bộ thực lực, cũng phải cố kỵ Trớ Thuật nhưng hơi ngăn cản Song Tử một chút thì vẫn có thể làm được!

Huống hồ còn có Hải Tử quốc sư của Điệu Vong tộc. Vương Lâm, ngươi không nên tự tìm đường chết! Thậm chí đám Đại Thiên Tôn chúng ta ở nơi này, dù là người nào nếu muốn thiêu đốt chút lực lượng của Đại Thiên Tôn cũng có thể đánh nát ngươi!

Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, ánh mắt đảo qua người mọi người.

Cùng lúc đó, thân thể Song Tử Đại Thiên Tôn ở phía xa xa liền nhoáng lên, sau khi tới bên cạnh Vương Lâm, sắc mặt lập tức tái nhợt, thân thể tỏa ra từng luồng tử quang. Trong tử quang tràn ập, thân thể Song Tử Đại Thiên Tôn giống như bị hòa tan, lại một lần nữa trở thành hai cô bé gái.

Sắc mặt hai cô bé này trắng bệch, mơ hồ lộ vẻ suy yếu, hiển nhiên khi dung hợp làm một khiến các nàng phải trả một giá đắt.

Vương Lâm không cần nghĩ ngợi, trong nháy mắt khi hai cô bé này xuất hiện cạnh hắn. chân phải liền giơ lên. hung hăng đạp một cái lên đầu lâu của Tiên Tổ, khiến cho đầu lâu này chấn động kịch liệt, hai mắt giống như nổ tung, bị Vương Lâm chấn xuất hai con ngươi mang theo tàn huyết màu vàng kim!

Trong đầu lâu của Tiên Tổ ẩn chứa Trớ Thuật. Nhưng Trớ Thuật này giờ đây đã bị giải khai, bị bốn người Cửu Đế và Tiên Hoàng chia sẽ. Vương Lâm lúc trước khi thu lấy linh hồn của Tiên Hoàng đã có phát hiện, cho nên giờ phút này hắn không chút lo lắng rằng bản thân sẽ bị Trớ Thuật nọ ảnh hướng.

Hai con ngươi của Tiên Tổ vốn là một thể, lúc này bay ra lập tức bị hai cô bé bắt lấy.

- Vật này đối với Song Tử Đại Thiên Tôn có tác dụng, xin Song Tử Đại Thiên Tôn nhận lấy! Đa tạ vừa rồi đã tương trợ!

Vương Lâm nói lời này khiến sắc mặt Cửu Đế đại biến, rống lên giận dữ, thân thể nhoáng một cái liền lao thẳng về phía Vương Lâm.

Còn cả Đạo Nhất lúc này cũng đỏ bừng hai mắt, hóa thành một đạo tàn ảnh. mang theo thân thể bị hắc khí bao lại một lần nữa lao tới!

- Võ Phong, Hải Tử, đồng loạt ra tay!

Trong lòng Cửu Đế vô cùng tức giận. Hắn thân là Đại Thiên Tôn. lại tồn tại đã lâu như vậy nhưng hôm nay ở nơi này lại phải gọi người khác cùng ra tay. Điều này đổi với hắn mà nói là một sỉ nhục hiếm thấy.

- Người này tuyệt đối không thể lưu lại!

Sát khí của Cửu Đế bốc lên ngập trời. Trong nháy mắt khi hắn tới gần, hai cô bé Song Tử Đại Thiên Tôn khi nhận lấy hai con ngươi của Tiên Tổ, sắc mặt tuy rằng tái nhợt nhưng thần sắc lại lộ vẻ quyết đoán, thân thể lại nhoáng lên, lập tức dung hợp, hóa thành Song Tử Đại Thiên Tôn chính thức xong liền giao chiến với Cửu Đế và Đạo Khất!

Tiếng ầm vang vọng khắp Không gian, sắc mặt Võ Phong ở cách đó không xa hơi do dự. Còn cả Hải Tử Thiên Tôn ở phía xa lúc này cũng cắn môi dưới, hiển nhiên đang phân vân.

Trong nháy mắt khi Song Tử Đại Thiên Tôn đối kháng với Cửu Đế, ánh mắt Vương Lâm chợt lóe lên, tay phải giơ lên, hóa thành hai luồng hắc quang chém lên hai tai của đầu lâu của Tiên Tổ!

Lập tức máu tươi màu vàng kim chảy ra. Hai tai Tiên Tổ hóa thành kim quang, bị Vương Lâm phất tay áo một cái liền bay thẳng về phía Võ Phong!

- Võ Phong Đại Thiên Tôn. đây là vật ngươi cần! Không tiễn!

Võ Phong giơ tay phải nhận được, trầm mặc nhìn hai tai Tiên Tổ, lui lại phía sau vài bước.

Hắn đã không cần phải tham gia nữa. Nhất là lúc này bị Trớ Thuật bao phủ. hắn cũng không muốn ra tay, cần nhanh chóng trở về động phủ bế quan khu trừ!

Vừa lui lại phía sau, Võ Phong không nói một lời, nhìn Vương Lâm thật sâu một cái, xoay người bước đi, thân ảnh trong nháy mắt liền biến mất!

Cửu Đế bị Song Tử Đại Thiên Tôn ngăn cản, thấy cảnh này sát khí trong mắt lại càng đậm. Hắn cắn răng gầm nhẹ, toàn thân lập tức tràn ngập bạch quang, bất ngờ ở phía sau có một vầng mặt trời khổng lồ màu trắng hiện ra!

Một con bạch lang gầm thét lao ra, đầu sói xuyên thấu qua thân hình Cửu Đế, lao thẳng vào Song Tử!

- Đạo Nhất, Hài Tử. đoạt đầu lâu!

Cửu Đế không tiếc chuyện thi triển lực lượng thái dương sau khi bị trúng Trớ Thuật, phát ra tu vi mạnh nhất của hắn. dùng thực lực bản thân đối kháng với Song Tử Đại Thiên Tôn. khiến Đạo Nhất nhoáng lên, phía sau bất ngờ cũng xuất hiện một mặt trời. Đạo Nhất lúc này không nghĩ tới chuyện khiến Trớ Thuật trở nên nghiêm trọng, toàn lực ra tay!

Nhưng hắn là Đại Thiên Tôn có tu vi yếu nhất, Trớ Thuật trên người hắn cực kỳ nghiêm trọng, cho nên giờ phút này mặt trời phía sau ảm đạm không chút ánh sáng, giống như lúc nào cũng có thể tiêu tán. lực lượng phát ra cũng không nhiều lắm!

Lực lượng này giết Dược Thiên Tôn thì đủ nhưng không giết nổi Vương Lâm tóc đen do sát lục giáng trần trong thời gian ngắn được! Hắn còn cần Hài Tử trợ giúp. Nếu liên thủ với Hải Tử, dưới thần thông của Điệu Vong tộc thì còn có phần thắng!

Thần sắc Vương Lâm bình tĩnh, khi Đạo Nhất lao tới, đầu lâu của Tiên Tổ dưới thân lùi nhanh lại phía sau. lập tức hướng về phía Hải Tử Thiên Tôn đang phân vân ở phía xa xa nói.

- Ta không biết nên gọi ngươi là Hải Tử Thiên Tôn hay là Hải Tử quốc sư. Điệu Vong tộc của ngươi lợi dụng ta giải khai phong ấn. Ngươi mặc dù liên thủ với Cửu Đế, ta cùng lắm là bỏ qua đầu lâu này. Nhưng nếu muốn ta chết ở nơi này đúng là chuyện không có khả năng!

Do đó ngươi dù có tham dự thì đối với Điệu Vong tộc của ngươi cũng không có lợi. Nếu không tham dự, Vương mỗ đối với chuyện bị lợi dụng lúc trước có thể xóa bỏ, coi như mọi chuyện chưa từng phát sinh!


...