...
Lúc này Vương Lâm nắm trong tay cơ hội do bản thân tạo ra, ngay khi pháp thuật của nam tử bên trong ngọn lửa bảy màu thất bại, hắn không chút do dự xuất ra chiếc lông chí bảo mà Chu Tước đời thứ nhất ban tặng để giết tam đại nghiệt tước. Bên trong biển lửa ngợp trời, trong tiếng hô của Vương Lâm, ngay khi nguyên linh Chu Tước kia xuất hiện, ngọn lửa trên không trung bùng phát, biển lửa cuồn cuộn nhanh chóng chuyển động. Ở chính giữa, phía trên Vương Lâm, còn xuất hiện một cơn lốc xoáy lớn, cơn lốc xoáy lửa này vừa mới xuất hiện, dường như hóa thành một hắc động, mở ra một cánh cửa dẫn tới một thế giới huyền bí. Ngay khi cơn lốc xoáy khổng lồ này xuất hiện, một tiếng kêu của Chu Tước đột nhiên từ bên trong rít gào truyền ra. Tiếng kêu Chu Tước này kinh thiên, ngay khi xuất hiện, Vương Lâm lập tức có một cảm giác chấn kinh hãi hùng. Chu Tước thức tỉnh lần thứ tư ở bên ngoài thân thể hắn biến ảo hiện ra, trong mắt lộ ra vẻ kính sợ, dường như bổn mệnh Chu Tước của Vương Lâm đối với tiếng kêu này có một sự sợ hãi đến từ bản năng. Nam tử trung niên ở phía sau ngọn lửa bảy màu kia ngửa mặt lên trời phát ra tiếng kêu, trong mắt cũng lộ ra vẻ sợ hãi, không dám bay lên không trung. Cảnh tượng này quá mức đột ngột, đồng tử trong mắt nam tử trung niên kia co rụt lại.
- Lão già này không ngờ còn đem vật này tới để giết ta!
Trong tiếng kêu kinh thiên của Chu Tước kia, bên trong cơn lốc lửa trên không trung, một luồng uy áp cực kỳ đáng sợ ầm ầm lộ ra, giáng xuống. giữa trời đất, uy áp kia tràn ra, khiến cho sức nóng nơi đây tăng lên, dường như trở thành một thế giới lửa. Dưới uy áp này, bên trong ngọn lửa ngợp trời xuất hiện một hình ảnh đáng sợ khiến cho Vương Lâm cả đời này cũng không thể quên được. Một con Chu Tước khổng lồ từ bên trong cơn lốc lửa ầm ầm giáng xuống, chỉ có một con nhưng đã chiếm hơn phân nửa bầu trời, uy áp trong khoảnh khắc này lại càng tăng lên vô số lần.
Nguyên linh Chu Tước! Một chiếc lông kia là vật chí bảo của Chu Tước đời thứ nhất, chỉ có hắn mới có vật này thôi. Vật được gọi ra chính là một con Chu Tước chân chính, chỉ có ở quê hương của Chu Tước đời thứ nhất! Đây không phải là bổn mệnh Chu Tước của tu sĩ Chu Tước tộc, mà là một con Chu Tước thực sự. Con Chu Tước này từ bên trong cơn lốc lửa dẫn động toàn bộ những ngọn lửa trên bầu trời, theo nó hạ xuống, biển lửa trên không trung lõm xuống, ở tận cùng phía dưới là con Chu Tước kia. Theo nó hạ xuống, tốc độ chuyển động của ngọn lửa là không thể tưởng tượng được, lao thẳng đến nam tử trung niên ở bê trong ngọn lửa bảy màu kia! Trong lúc này, toàn bộ bầu trời hóa thành cái đầu khổng lồ của nguyên linh Chu Tước. Con Chu Tước này thần thái kinh người, trong mắt còn lộ ra lửa giận điên cuồng. Thần sắc này, Vương Lâm liếc mắt một cái liền nhận ra ngay, không ngờ cực kỳ giống với Chu Tước đời thứ nhất. Trời đất ầm vang không ngừng, con Chu Tước khổng lồ che khuất cả bầu trời kia với tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã hạ xuống cách ngọn lửa bảy màu trăm tượng. Cảnh tượng này có thể so sánh với một chỉ của Cổ Thần, nhưng thanh thế cũng vượt xa hơn rất nhiều, nếu muốn so sánh, thì chỉ có thần thông do một bát tinh Cổ Thần đã trưởng thành thi triển mới có thể đối kháng. Ở bên trong ngọn lửa bảy màu, nam tử trung niên phát ra tiếng rít gào rống giận, hai tay vung lên, lập tức ngọn lửa bảy màu bên ngoài thân thân thể ầm ầm phóng lên cao, bất ngờ cũng hóa thành một con Chu Tước, trực tiếp lao thẳng tới con Chu Tước khổng lồ kia.
Tiếng ầm vang kinh thiên động địa, con Chu Tước bảy màu kia vừa mới đâm vào con Chu Tước khổng lồ như thiên uy đang giáng xuống, liền phát ra tiếng kêu thảm thiết, ầm ầm tan vỡ.
Nam tử trung niên kia phun ra một ngụm máu tươi, thần sắc dữ tợn, hai tay bấm quyết, vung mạnh lên, trong miệng quát khẽ:
- Địa , thủy, hỏa, phong!
Lời nói của hắn chấn động tám phương. Chữ địa xuất ra, dưới chân lập tức xuất hiện một mặt đất vô biên. Chữ thủy xuất ra, trên mặt đất đột nhiên có sóng biển cuồn cuộn. Chữ hỏa xuất ra, nước biển kia đột nhiên bốc cháy, trên đó tràn ngập ngọn lửa bảy màu, hừng hực ngợp trời. Chữ phong cuối cùng xuất ra, chỉ thấy cuồng phong rít gào, quét ngang bên trên ngọn lửa kia.
- Tứ Đại Giai Không!
Nam tử trung niên thần sắc dữ tợn, hai tay đẩy mạnh, cuồng phong ầm ầm nổi lên. Ở phía sau ngọn lửa, còn có nước biển cuồn cuộn. Cuối cùng là mặt đất, xuyên qua thân thể nam tử trung niên hướng lên bầu trời như tảng đá xé trời, trực tiếp lao tới. Cảnh tượng này rơi vào trong mắt Vương Lâm cũng khiến cho tâm thần hắn chấn động. Bất luận là Chu Tước hay là nam tử trung niên, tu vi phát huy ra Thủy Đạo Tử cùng Tư mặc Tử quyết không thể sánh bằng. Đó là một tu vi cực kỳ cường hãn, nhất là Tứ Đại Giai Không Thuật này nếu va chạm với Chu Tước khổng lồ, lực xung kích bùng phát ra đủ để phá nát thánh địa của Hỏa Tước tộc này, ngay cả Vương Lâm cũng không thể sống sót. Ngoại trừ hắn có thể triển khai một thuật đại thần thông tương đương như vậy, lấy đó để đối kháng. Hắn có thể tránh khỏi lực xung kích diệt thế sắp sửa bùng phát ra này, hoặc chọn đường lui đã được chuẩn bị từ trước, rời khỏi giới ngoại, quay trở về giới nội. Nhưng cơ hội trước mắt, hắn có thể đánh trọng thương hoặc giết chết Chưởng Tôn, nếu bỏ qua, muốn có thêm một cơ hội tốt như vậy gần như là không có khả năng. Cả đời Vương Lâm đều tìm sự sống trong hiểm cảnh, sao có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế này. Hắn muốn ở tại giới ngoại này, sau khi hủy diệt Thiểm Lôi tộc, làm một việc kinh thiên động địa khiến cho cả Thái Cổ chấn kinh, đó là giết chết Chưởng Tôn.
- Chu Tước đời thứ nhât tàn nhẫn lắm!
Ánh mắt Vương Lâm lộ hàn quang. Chu Tước đời thứ nhất kia đã sống rât lâu, tâm tư hắn cực kỳ thâm sâu, Vương Lâm hiển nhiên không thể sánh bằng, giờ phút này tuy đã hiểu toàn bộ kế hoạch của hắn, nhưng so với hắn vẫn còn kém một bước.
- Lão tổ đời thứ hai đột nhiên lại truyền cho ta thuật mạnh nhất của Chu Tước tộc, hiển nhiên là đã nhìn thấu chuyện này, lấy đó để trợ giúp cho ta.
Vương Lâm không cần nghĩ ngợi, hai tay giơ lên nhanh chóng bấm quyết! Trong nhịp thở thứ nhất, cuồng phong của nam tử trung niên kia chạm vào Chu Tước, tiếng ầm ầm vang vọng trong trời đất, cuồng phong tan vỡ! Chu Tước kia chấn động, ngọn lửa truyền ra vô số những tiếng nổ ầm ầm, một lực tấn công hướng về bốn phương tám hướng tràn ra. Vương Lâm đem nhóm ấn quyết thứ nhất trực tiếp đánh ra! Ở phía trước người hắn, thiên địa biến sắc, một hỏa cốt rất lớn bỗng nhiên xuất hiện. Nhịp thở thứ hai, ngọn lửa bảy màu kia ầm ầm bùng lên, lại trực tiếp va vào cho Chu Tước. Trời đất ầm vang, Chu Tước kia run mạnh lên, ngọn lửa bảy màu ầm ầm tan vỡ, lực tấn công thứ hai lại quét ngang trời đất. Nhóm ấn quyết thứ hai của Vương Lâm đột nhiên xuất ra, trên hỏa cốt ở phía trước người hắn xuất hiện những nhánh ô. Nhịp thở thứ ba, nhịp thở thứ tư trong nháy mắt trôi qua. Nước biển cuồn cuộn phủ xuống Chu Tước kia, trong tiếng ầm ầm, nước biể hóa thành vô số luồng hơi nước, hướng về bốn phương tám hướng cuốn đi. Mỏ của Chu Tước kia vỡ tan, con Chu Tước phát ra một tiếng kêu to, há miệng phun ra một làn khí mỏng. Làn khí này ầm ầm lao thẳng về phía mặt đất cuối cùng kia. Ngay lúc này, một thanh âm chưa từng có ở trong thánh địa của Hỏa Tước tộc này bộc phát ra, tạo nên một âm thanh hủy diệt trời đất. Tiếng gào thét của Chưởng Tôn cũng ở trong đó, chỉ thấy Chu Tước kia ầm một tiếng tan vỡ. Ngay khi nó tan vỡ, lực tấn công thứ ba hướng về bốn phía khuếch tán, vô số vết nứt liên tục xuất hiện bên trong tinh không. Ngay khi những vết nứt xuất hiện bên trong tinh không này, từng đạo khí tức cuồng bạo còn lại tràn ngập tinh không. Thánh địa của Hỏa Tước tộc dưới sức tấn công này đã bắt đầu sụp đổ. Khí tức mà nguyên linh Chu Tước phun ra rơi lên trên mặt đất đang lao tới, khiến cho mặt đất này có vô số những vết nứt trong tiếng rắc rắc xuất hiện. Mắt thấy mặt đất này sắp sửa bị tan rã, Chưởng Tôn phun ra một ngụm máu tươi, hóa thành một đám sương đỏ trực tiếp thao túng mặt đất này hướng lên bầu trời ầm ầm lao đi. Mặt đất kia được máu tươi ngấm vào, lập tức ngừng tan rã, mà mang theo một khí thế không cách nào hình dung được xé trời đánh tới. Tiếng ầm vang kinh thiên động địa, chỉ thấy mặt đất có vô số vết nứt trực tiếp lao lên trên bầu trời, đem ngọn lửa giữa không trung kia nén chặt lại, còn bổ lên trên đem cơn lốc xoáy khổng lồ chỗ nguyên linh Chu Tước xuất hiện. Tinh không run rẩy, sức tấn công kia quét ngang, tinh không bị xé rách, toàn bộ mọi thứ trong nháy mắt điên cuồng tan rã. Chưởng Tôn phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt hơn. Hắn xoay mạnh người, dữ tợn nhìn chằm chằm Vương Lâm, nâng chân từng bước bước tới. Vương Lâm bị sức tấn công này nhập vào trong cơ thể, khóe miệng tràn ra máu tươi, nhưng hai tay rất nhanh, gắt gao vùng vẫy, không ngừng đánh ra từng ấn quyết. Ở xung quanh hắn đã có hơn một vạn ấn quyết điên cuồng xuất hiện.
Chưởng Tôn kia nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt ầm ầm đại biến:
- Đáng chết, lão già kia không ngờ đã truyền cho ngươi thuật này!
Hắn không nghĩ ngợi, cất bước đi thẳng tới Vương Lâm. Nhưng ngay lúc tới gần, vạn cổ mộc linh được Vương Lâm phóng ra đã ầm ầm xuất hiện ở phía trước Vương Lâm, hướng về Chưởng Tôn quấn lấy.
Chưởng Tôn thần sắc dữ tợn, tay phải giơ lên hướng về phía trước hung hăng vung lên. Một luồng sức mạnh vô tận nổi lên, hóa thành một chưởng ấn rất lớn, giống là mặt trời lao thẳng tới vạn cổ mộc linh kia.
Tiếng ầm ầm vang lên, thân thể vạn cổ mộc linh run lên, lập tức thân thể bị chưởng ấn kia xuyên thấu, lao thẳng tới Vương Lâm. Lúc này đã là nhịp thở thứ chín, tay phải Vương Lâm đánh ra ấn quyết cuối cùng, hai tay hắn dường như sau khi đánh ra những ấn kỳ này không thể cử động. Gần hai trăm vạn ấn ký bên ngoài thân thể Vương Lâm trong nháy mắt toàn bộ hoàn thành, lập tức hóa thành một cơn lốc lửa bốc lên ngợp trời, dung hợp với cái ô hỏa cốt kia, hình thành Phần Giới Cổ Tán không lồ chưa mở ra.
- Phần Giới Cổ Tán!
Hai mắt Vương Lâm đỏ bừng, ngay khi chưởng ấn này tới gần, đem thuật mạnh nhất của Chu Tước tộc thi triển ra. Thuật này tuy hắn mới vừa học được, nhưng hắn vốn là Chu Tước, lại tu luyện thuật cấm chế lấy tốc độ cực nhanh để đánh ra thần thông ấn ký, cho nên mới có thể thi triển được. Nhưng dù sao hắn vẫn hiểu được không nhiều lắm, giờ phút này thi triển uy lực cũng vẫn còn yếu. Nhưng loại đại thần thông này cho dù uy lực vẫn còn yếu thì cũng đã kinh thiên. Phun ra một ngụm máu tươi, Vương Lâm cảm thấy rõ ràng sức sống trong cơ thể điên cuồng bị rút đi, bị chiếc Cổ Tán kia hấp thụ, hóa thành sức mạnh để chống giữ ô.
- Mở ô diệt thế!
Vương Lâm ngửa mặt lên trời gầm nhẹ, hai tay vung mạnh.
...