Chương 996: Cái sọt thật lớn (Hạ)


...

Bạch Tiểu Thuần há to miệng, hắn không nói ra được từ nào, chỉ có thể thở dài, đáy lòng khổ cực, cõng cái sọt lớn như vậy cũng thôi đi... Nghĩ đến sau sự kiện này nói không chừng sẽ bị ngàn người chỉ trẻo, lưng đeo bêu danh đoạt thê tử người khác, sợ là có nước bọt dìm chết mình, hắn ủy khuất ghê gớm, hết lần này tới lần khác việc còn không thể nói ra, chỉ có thể trời biết đất biết Cự Quỷ Vương biết, nghĩ tới đây, hắn bi trán thở dài, rất nhanh, có tộc nhân Trần gia mang theo một nữ tử đi tới quảng trường.

Nữ tử này hơn ba mươi tuổi, da thịt trắng hơn tuyết, dung nhan tuyệt mỹ, càng có phong vận trưởng thành, bộ dạng này rất hoảng sợ, miễn cưỡng trấn định, lúc nàng vừa xuất hiện, ngay cả Trần Hải cũng phải nhìn nhiều vài lần, trong mắt mang theo hoảng hốt, giống như hiểu vì sao Bạch tổng quản nhất định phải đòi nàng này.

Bạch Tiểu Thuần khổ sở, ánh mắt nhìn qua, tuy nữ tử này tuyệt sắc nhưng hắn lại không chút để ý, trước mắt xấu hổ ho khan một tiếng.

- Vậy... Quấy rầy!

Bạch Tiểu Thuần xoay người rời đi, hắn không muốn dừng lại nơi này, nhất là nghĩ đến từ nay về sau thanh danh của mình bị hủy, hắn càng đau khổ.

Trần Hải mang theo nụ cười cổ quái, Chu Nhất Tinh cũng hít khí lạnh, cố gắng bình tĩnh, sau khi hai người nhìn nhau, lại đi tới bên cạnh Trần phu nhân, khách khí mang nàng đi cùng.

Thời điểm Trần phu nhân đi tới, đã nghe người ta nói qua chuyện này, hiện tại sắc mặt tái nhợt, đột nhiên nàng nhìn về phía tộc trưởng Trần gia, nhìn thấy trên mặt phu quân của mình khô sở nhưng trong mắt nàng ngược lại lộ ra vẻ oán độc, nàng hiểu rất rõ phu quân của mình, người ngoài không nhìn ra hắn diễn trò, nàng há có thể không nhìn ra, sau khi trầm mặc, bỗng nhiên nàng ngẩng đầu như được tự do, thở sâu, mỉm cười, quay người không chút do dự đi cùng Trần Hải cùng Chu Nhất Tinh rời khỏi Trần gia.

Nàng tuyệt tình làm không ít tộc nhân Trần gia tức giận hơn trước, âm thầm nói lời vũ nhục, nội tâm bi phẫn không nhỏ.

Rất nhanh, mấy vạn Hồn Tu chung quanh rời đi, tộc trưởng Trần gia nhìn thấy cảnh này liền đắc ý, chỉ là một phu nhân mà thôi, đổi lấy mạng mình là có ý nghĩa.

Hiện tại bay lên giữa không trung, Bạch Tiểu Thuần liền nghiêm mặt, oán khí rất sâu, vào lúc tâm phiền thì Trần Hải dẫn theo Trần phu nhân bay tới gần.

- Bạch tổng quản, nàng... Nàng muốn gặp ngài.

Dẫn Trần phu nhân tới phía sau Bạch Tiểu Thuần, Trần Hải nhanh chóng lui lại, đáy lòng càng hâm mộ Bạch Tiểu Thuần lớn mật, hắn nhìn nữ tử này cũng vừa gặp đã yêu.

Bạch Tiểu Thuần nghe xong trợn mắt, quay đầu nhìn sang Trần phu nhân, mở to miệng đang muốn nói cái gì, Trần phu nhân lại ngẩng đầu kiên định, quả quyết nói ra.

- Đa tạ đại nhân giúp thiếp thân thoát ly khổ hải, thiếp thân có một thỉnh cầu, hi vọng đại nhân có thể đồng ý!

Bạch Tiểu Thuần khẽ giật mình, sau khi nhìn Trần phu nhân một chút, mặc dù đối phương nói như vậy nhưng nội tâm áy náy nên vẫn gật đầu.

- Ngươi nói đi, chỉ cần ta có thể làm được, ta có thể cân nhắc.

- Còn xin đại nhân giúp ta... Giết Trần Thế Sơn!

Trần phu nhân nghiến răng nghiến lợi nói ra từng chữ, sau khi nói xong thở dài nhẹ nhõm, Trần Thế Sơn, đây chính là tộc trưởng Trần gia.

- Cái gì!

Bạch Tiểu Thuần trợn mắt nhìn Trần phu nhân, hắn giật mình, vởi vì chuyện này khác với suy nghĩ của hắn.

- Trần Thế Sơn người này lòng dạ nhỏ mọn, tính cách tàn bạo, lấy hoạt anh luyện bảo nhân thần cộng phẫn, hắn vì muốn khống chế vật này thật hoàn mỹ, không tiếc mang cốt nhục của ta và hắn luyện thành chủ hồn, ta vô lực ngăn cản, bi phẫn đến nay, trái tim trở nên băng giá...

- Hôm nay đại nhân mang ta đi, đối với thiếp thân mà nói đây là giải thoát, cho nên ta không hận đại nhân, thậm chí trong lòng cảm kích càng nhiều, mà đại nhân quyền cao chức trọng, tương lai có tiền đồ bất khả hạn lượng, dựa theo đạo lý sẽ không hứng thú với ta, bại hoại thanh danh, cho nên nhất định có khổ tâm và dụng ý, mà thiếp thân có thể cam đoan, tương lai tất cả mặc kệ vị trí chỗ nào, địa vị như thế nào cũng tôn kính đại nhân, nghe theo đại nhân.

Trần phu nhân nói nhỏ, trong lời nói mang theo cơ trí và quả quyết một cách không ngờ, Bạch Tiểu Thuần động dung nghiêm túc nhìn Trần phu nhân một chút.

Trong lời nói, hắn nhớ tới tộc trưởng Trần gia dùng mười vạn hoạt anh luyện bảo thiên địa không dung kia, nếu có khả năng, Bạch Tiểu Thuần không muốn tha hắn, nhất là bây giờ nghe nói nói hắn dùng cốt nhục bản thân luyện bảo đã không bằng cầm thú, cũng không khác gì tộc trưởng Bạch gia, Bạch Tiểu Thuần trầm mặc một lát sau đó ngẩng đầu truyền âm với Trần Hải.

Trần Hải sững sờ nhìn Bạch Tiểu Thuần một lúc, hắn quay người rời đi, không bao lâu đã trở về, trong tay của hắn cầm một cái đầu, chính là tộc trưởng Trần gia.

Trong mắt đầu lâu mang theo dáng vẻ không dám tin, càng có không cam tâm... Dường như đến chết vẫn không hiểu nổi, vì sao Bạch Hạo lại giết mình.

Nhìn đầu lâu tộc trưởng Trần gia, Trần phu nhân kích động bộ ngực phập phồng, nàng hít sâu để khôi phục tâm tình sau đó khom người bái tạ Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần thân là đại tổng quản thành Cự Quỷ, mỗi hành động của hắn đều bị vô số người nhìn chăm chú, nhất là hắn mang theo Trần Hải cùng mấy vạn Hồn Tu đằng đằng sát khí bay ra khỏi thành Cự Quỷ, rõ ràng đã giơ đao chém ba đại gia tộc.

Cho nên càng có nhiều người chú ý tới hắn, sau khi Bạch Tiểu Thuần rời khỏi Thái gia không lâu, tin tức truyền khắp thành Cự Quỷ, càng không cần nói Trần gia.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần rời đi không lâu, trong toàn thành Cự Quỷ, thế lực khắp nơi đều biết Bạch Tiểu Tuần đi tới Trần gia, thậm chí tin tức tộc trưởng Tâần gia chết đi cũng bị các thế lực biết được.

Sau đó mọi người đều biết những gì diễn ra trong Trần gia, cả đám người bêến sắc, trong ánh mắt mang theo thần thái không tưởng tượng nổi, thời gian dần trôi qua đã mang ra thảo luận, tại rất nhiều khu vực trong thành Cự Quỷ đều kinh hô.

- Cái gì, hắn đoạt Trần phu nhân!!

- Oa, Bạch Hạo này... Lại có loại ham mê như thế, hắn càng nhìn trúng phu nhân Trần Thế Sơn, ta nghe nói qua vị Trần phu nhân kia rồi, nghe nói quốc sắc thiên hương, càng có thể chất phụ tu hiếm thấy.

- Thật sự là... Không cách nào miêu tả... Bạch Hạo cũng quá lớn mật, cướp đoạt thê tử người khác thì cũng thôi đi, hắn còn giết Trần Thế Sơn!!

Tiếng kinh hô truyền khắp nơi, tin tức tương quan truyền khắp thành Cự Quỷ, không bao lâu những người có tin tức linh thông cũng nghe chuyện này, ánh mắt mọi người biến hóa, càng có làng sóng chế nhạo sinh ra.

...