Chương 1618: Chen vào. (2)


...

Suy nghĩ duy nhất hắn cần phải che giấu, lại không thể khiến cho người ta nhìn ra mánh khóe.

- Quảng Mục Thiên Tôn, Bạch Tiểu Thuần ta hận nhất là dối trá. Ta cho ngươi lại dối trá!

Bạch Tiểu Thuần hăng hái, dựa vào liên hệ giữa mình cùng quạt tàn này. Trong phút chốc đầu óc của hắn, lại hiện ra bóng dáng mỗi một người đang xông qua cửa ải bên trong từng xương quạt này!


Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
Không chỉ có như vậy, hắn còn trực tiếp có thể cảm nhận được, bảo vật tồn tại ở trong mỗi một cửa ải. nNhất là sau cửa ải ba mươi, Bạch Tiểu Thuần thậm chí còn thấy được vài món có thể so sánh được với thế giới chi bảo đại kiếm bắc mạch của mình. Mà ở sau cửa ải thứ sáu mươi, mắt hắn chợt trợn tròn. Hắn nhìn thấy được bên trong không ngờ tồn tại chí bảo Thái Cổ!

Mà số lượng đan dược lại cực lớn. Tất cả những điều này, khiến cho hơi thở của Bạch Tiểu Thuần trở nên vô cùng mãnh liệt. Mà ở sau cửa ải một trăm, hắn thấy được một đám ánh sáng ôn nhu tản ra khí tức Chúa Tể mênh mông, vô cùng mãnh liệt. Đây chính là... Truyền thừa!

Bạch Tiểu Thuần cố nhịn sự kích động. Hiện tại hắn đã xem mình thành chủ nhân của pháp bảo này. Những phần thưởng này, theo Bạch Tiểu Thuần, đều là của mình!

- Không chỉ có những thứ phía sau kia là ta. Vật phẩm thưởng bên trong những cửa ải trước mặt, cũng là của ta.

Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, ánh mắt đảo qua. Thời điểm hắn muốn nhanh chân đến xem Quảng Mục Thiên Tôn, bỗng nhiên chú ý tới ở bên trong cửa thứ sáu của một xương quạt, có một vị cường giả Bán Thần Tà Hoàng Triều, đang chật vật đi ở trên bậc thang thứ tám.

Bạch Tiểu Thuần có biết người này. Đó chính là Lý Đông Hạo lúc trước giúp đỡ Quảng Mục Thiên Tôn, tới khiêu khích mình!

Lúc này đầu hắn đầy mồ hôi, nhưng trong mắt lại mang theo sự kích động cùng phấn chấn. Ở trước mặt hắn, chỉ còn lại có một bậc thang cuối cùng. Cửa ải này, hắn đã xông qua hơn ba mươi lần, mỗi lần đều thất bại. Nhưng ở trong những lần liên tiếp thất bại này, sự trưởng thành của hắn đột nhiên tăng mạnh.

Hiện tại chung quy hắn có lòng tin, lần này hắn có thể thành công bước qua cửa ải này!

Đối với phầnthưởng lông chim của cửa ải này, Lý Đông Hạo cũng đã sớm biết được. Lông chim này đã bị người nhận ra. Là một loại lông chim tiên bằng đã tuyệt chủng. Sau khi kết hợp với pháp bảo của hắn luyện cùng một chỗ, có thể khiến cho pháp bảo xuất hiện gia tăng về phương diện tốc độ, hiệu quả rất kinh người.

- Chỉ cần ta đi qua được bước này, ta sẽ thành công!

Trong sự hưng phấn, Lý Đông Hạo chậm rãi giơ chân lên, đang muốn bước về phía bậc thang thứ chín...

Cũng chính là ở trong một chớp mắt này, ánh mắt của Bạch Tiểu Thuần theo liên hệ u minh cùng quạt tàn, rơi vào trên người Lý Đông Hạo. Sau khi nhìn thấy được trạng thái của người này, cũng nghĩ đến một khi Lý Đông Hạo thành công, lông chim của cửa ải này sẽ không òn.

Nếu như đổi lại là trước kia, Bạch Tiểu Thuần không có cảm giác gì. Nhưng hiện tại hắn đã xem mình làm thành chủ nhân của cây quạt này. Bảo vật bên trong đều là của hắn. Kể từ đó, hành vi của Lý Đông Hạo ở trong lòng Bạch Tiểu Thuần, lại giống như đang chiếm đoạt pháp bảo của mình. Tuy rằng hắn không phải keo kiệt, nhưng lại nhìn Lý Đông Hạo không vừa mắt. Bị người như vậy lấy đi, Bạch Tiểu Thuần nhất thời lại có chút bất mãn.

- Xem như gia hỏa này gặp may mắn. Ai, nếu có thể tăng độ khó của cửa ải này cho hắn thêm vài lần, khiến cho hắn thất bại ở chỗ này, vậy thì tốt quá.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, có chút tiếc nuối. Nhưng gần như trong chớp mắt khi ý nghĩ này của hắn vừa xuất hiện, bỗng nhiên... chỗ cửa thứ sáu của Lý Đông Hạo, xuất hiện sự vặn vẹo không thể điều tra.

Chút vặn vẹo này rất nhỏ. Cũng chính bởi vì liên hệ giữa Bạch Tiểu Thuần cùng quạt tàn này trong u minh, hắn mới có thể có cảm giác được. Đổi lại thành những người khác, căn bản là khó có thể phát hiện ra nửa điểm.

Càng không cần phải nói, giờ khắc này ở Lý Đông Hạo cửa thứ sáu này. Hiện tại trong lòng hắn vẫn đầy sự tự tin. Trong mắt hắn mang theo sự kích động, còn có phấn chấn vô cùng. Giống như tất cả mục tiêu, tất cả hi vọng, đều sẽ hoàn thành vào giờ phút này. Hắn giơ chân phải lên, một bước hạ xuống về phía chỗ bậc thang thứ chín!

- Cảnh tượng như vậy, chúng ta đã đợi rất lâu!"

- Hơn mười lần rèn luyện, chỉ vì giờ phút này! Cực khổ bỏ ra, nhất định có thể có thu hoạch!

- Ta cuối cùng, làm được!

Lý Đông Hạo ngửa mặt lên trời cười to. Loại xúc động, sau khi bỏ ra vô số khổ cực, cuối cùng có thu hoạch này, khiến cho hắn cảm thấy tính mạng của mình, hình như vào giờ phút này, ở cửa thứ sáu này, cũng có sự lột xác không giống với những người khác, sau này sẽ vô cùng tốt đẹp, tràn ngập hi vọng cùng chờ mong.

- Tiếp theo, chính là cửa thứ bảy. Những tu sĩ cùng cảnh giới bên ngoài này, nhất định sẽ bị sự thành công của ta làm chấn động tâm thần. Dù sao... Ta là người thứ hai sau Hải Thần Đại Tôn, lấy tu vi Bán Thần, đi qua cửa thứ sáu này!

Trong tiếng cười của Lý Đông Hạo, ở trong chớp mắt klhi bước chân hạ xuống, hai cánh tay dĩ nhiên đưa ra, đang chuẩn bị mang theo phong thái ngạo nghễ, nghênh đón truyền tống sau khi cửa ải này bị xông qua.

Đang mỉm cười, Lý Đông Hạo đột nhiên cảm giác được có cái gì đó không đúng.

- Ừ? Thế nào lại không có truyền tống?

Lý Đông Hạo sửng sốt, nhìn bốn phía một cái. Hắn phát hiện mình vẫn còn ở bên trong cửa thứ sáu này... Dựa theo kinh nghiệm trước đây, sau khi hắn thành công xông qua, sẽ được đưa ra khỏi cửa ải, xuất hiện ở trên lối đi mới đúng.

- Không đúng?

Lý Đông Hạo ngây người. Tiếng cười của hắn cũng thoáng ngừng lại. Trong lòng hắn mơ hồ có loại cảm giác bất an. Thời điểm hắn cúi đầu, tròng mắt hắn chợt trợn trừng. Ở trong một tích tắc này, trong đầu hắn dâng lên sóng lớn ngập trời, giống như có mười vạn thiên lôi, ở bên trong tâm thần của hắn đồng thời nổ tung ra.

- Cái này... cái này...

Lý Đông Hạo đã hoàn toàn bối rối. Lúc này trong mắt nhìn thấy là ở phía trước của mình, ở sau bậc thang thứ chín lại có thể xuất hiện một bậc thang!thứ mười

Bậc thang thứ mười này, cũng giống hệt với chín bậc thang trước. Căn bản không nhìn ra là mới tăng thêm. Dường như bản thân chúng chính là cùng một khối. Nhưng Lý Đông Hạo rõ ràng nhớ được, trước bất luận là mình đoán, hay sau khi rời khỏi đây cùng người khác khai thông giao lưu, cửa thứ sáu này đều chỉ có chín bậc thang mới đúng. Nhưng hiện tại... Rốt cuộc lại xuất hiện một bậc thang thứ mười!

...