...
Bạch Tiểu Thuần vừa ra nói lời này, đám người Cổ Thiên Quân lập tức quay đầu lại. Tất cả đều trầm mặc, kết thúc trọng tâm câu chuyện.
Thật sự Bạch Tiểu Thuần nói ra những lời này, khiến cho bọn họ không biết nên tiếp tục thế nào.
- Các ngươi không tin sao?
Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
- Chờ ra ngoài, ta cho các ngươi thấy những lá thư tình, trước đây lúc ta ở đại lục Thông Thiên đã nhận được. Quá nhiều. phải hơn mười vạn lá thư.
Bạch Tiểu Thuần mắt thấy mọi người không nói, hăng hái lại nhắc tới. Dọc đường đi, hắn còn không ngừng nói về những tình cảm mình đã từng trải qua. Ngay cả Cổ Thiên Quân nghe được, cũng dở khóc dở cười. Phản cảm trong lòng hắn đối với Bạch Tiểu Thuần, bất tri bất giác, lại có thể ít đi một chút.
Ở trong lúc Bạch Tiểu Thuần nói khoác cười nói, rất nhanh, lối ra mạng nhện đã lại ở phía xa. Nhưng vào lúc này, sau lưng của bọn họ có tiếng gầm thét giận dữ truyền đến. Đám người Quảng Mục Thiên Tôn đã tập hợp lại, cùng truy kích đến đây. Mặc dù còn cách một đoạn, nhưng đám người Cổ Thiên Quân tương đối cẩn thận. Lúc này bọn họ đều lấy ra một ít đan dược. Thậm chí Linh Cửu còn đưa cho Bạch Tiểu Thuần một viên.
- Đây là đan cực nhanh. Sau khi ăn vào, trong vòng ba hơi thở, sẽ có thể phát ra tốc độ nhanh hơn gấp mấy lần. Trả giá tuy rằng lớn, nhưng hôm nay đã không có vấn đề gì nữa!
Linh Cửu nhanh chóng mở miệng, trực tiếp nuốt vào đan dược. Mấy Thiên Tôn khác cũng vậy. Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Dựa vào hiểu rõ của hắn đối với đan dược, hắn lập tức đoán được đan dược này không có độc. Vì vậy hắn cũng mở miệng nuốt vào.
Chỉ có điều hành động này của hắn rơi ở trong mắt Linh Cửu, lại không giống vậy. Linh Cửu không biết Bạch Tiểu Thuần hiểu rõ đối với đan dược. Chỉ cần cầm trong tay, liền có thể phán đoán được trình độ. Giờ khắc này ở trong cảm nhận của hắn, Bạch Tiểu Thuần làm vậy là tín nhiệm đối với mình.
Loại tín nhiệm giữa các Thiên Tôn, khiến cho trong lòng Linh Cửu cũng xuất hiện một chút dao động. Hắn không nhiều nói, chỉ là nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần gật đầu. Theo dược hiệu tản ra, tốc độ của hắn bỗng nhiên bạo phát.
Bạch Tiểu Thuần cũng lập tức cảm nhận được sau khi đan dược dung hòa, bên trong ẩn chứa lực bá đạo. Toàn thân giống như muốn nổ mạnh, nóng vô cùng. Trong nháy mắt, tốc độ của hắn cũng chớp mắt vượt qua cực hạn!
Năm người hóa thành cầu vồng, lấy tốc độ còn nhanh hơn mấy lần so với vừa rồi. Trong tiếng nổ lớn gào thét, bọn họ lao thẳng đến lối ra. Thậm chí ở bên ngoài lối ra, lúc này ánh mắt của Thánh Hoàng cùng Tà Hoàng đều sáng lấp lánh nhìn lại.
Trong mắt Thánh Hoàng mang theo niềm vui bất ngờ. Sắc mặt Tà Hoàng cũng không quá âm trầm. Chú ý tới sắc mặt Tà Hoàng, đám người Quảng Mục đã trở nên mù quáng. Nhất là Quảng Mục, hắn thật sự không cam lòng. Hắn lại có thể lấy ra một cái ngọc giản màu đen, chợt bóp nát!
Theo ngọc giản bị bóp nát, đạo chủng của hắn cũng bị kích thích. Đây là dựa vào trả giá phá huỷ một phần đạo chủng của mình, đổi lấy tốc độ mãnh liệt hơn so với đan cực nhanh.
Trong không gian mơ hồ vặn, toàn thân hắn lại giống như đi ở trong thời không. Khi đám người Bạch Tiểu Thuần đến lối ra, trong nháy mắt hắn xông ra. Quảng Mục Thiên Tôn đã đuổi tới phía sau mọi người. Trong tiếng rít gào tay phải hắn chợt giơ lên, chộp về phía Tư Mã Vân Hoa đi ở cuối cùng,!
Hắn không phải là không muốn bắt Bạch Tiểu Thuần. Nhưng Bạch Tiểu Thuần thật sự ở trước mặt Tư Mã Vân Hoa. Quảng Mục Thiên Tôn lại biết, nếu mình đồng thời đối phó với năm người, lại tất nhiên sẽ đối mặt với năm người liên thủ đánh trả.
Nhưng bây giờ, hắn chỉ nhằm vào một người. trong nháy mắt bốn người khác liền có thể lao ra. Dựa theo hiểu biết cùng phán đoán của hắn, trở khả năng lại cứu viện trợ, gần như là linh.
Chỉ là hết lần này tới lần khác... Bạch Tiểu Thuần ở đây, hoàn toàn không dựa theo ý nghĩ của Quảng Mục. Người khác nhận thức thịt Chúa Tể là quan trọng nhất. Nhưng Bạch Tiểu Thuần đã lấy được lợi ích. Lúc này hắn muốn chính là có cơ hội bán một nhân tình ra ngoài hay không...
Mắt thấy Tư Mã Vân Hoa bị bàn tay thần thông của Quảng Mục bao phủ. Thời khắc này sắc mặt Tư Mã Vân Hoa đột nhiên thay đổi. Hắn âm thầm kêu khổ vì tuyệt vọng. Dường như trong lòng hắn biết rõ kết quả đã định, càng hiểu rõ lần này không chỉ mất đi phần thưởng, sau khi bị ngăn cản như thế, sợ là mất hết mặt bởi Tà Hoàng Triều.
- Quảng Mục, ngươi...
Tư Mã Vân Hoa giận dữ, chợt rống to hơn. Nhưng tiếng hô của hắn gần như vừa truyền ra, bên cạnh hắn, một âm thanh rít gào còn muốn mãnh liệt hơn so với bản thân hắn, giống như gió bão, ngập trời truyền ra.
- Quảng Mục, ngươi dám động tới huynh đệ tốt của ta!
Tiếng gào thét này to lớn, kinh thiên động địa. Không chỉ khiến cho Quảng Mục Thiên Tôn ngẩn ra. Ngay cả bản thân Tư Mã Vân Hoa cũng cảm thấy sửng sốt. Tiếng rít gào này thật sự quanh quẩn ở bên tai hắn, không chỉ có chấn động tám phương, còn chấn động tâm thần.
Rất khoa trương, là trong lời nói của tiếng rít gào này, khiến cho bản thân Tư Mã Vân Hoa nghe thây cũng cảm giác rất xa lạ. Thậm chí trong đầu hắn cũng không tự chủ được suy nghĩ... Mình từ lúc nào trở thành huynh đệ tốt của đối phương.
Càng không cần phải nói tới đám người Cổ Thiên Quân. Cho dù lúc này tất cả đều đang lao nhanh như tên bắn, nhưng vẫn bị tiếng rống lớn bất thình lình vang lên, làm cho chấn động tâm thần. Trên thực tế không chỉ là bọn họ, ngay cả Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng ở bên ngoài lối ra đang chú ý mật thiết tới chuyện này. Mắt của hai người đều chợt trợn tròn. Thậm chí bọn họ cũng có một loại cảm giác không thể tưởng tượng nổi, kỳ lạ.
Người hô lên những lời này, chính là Bạch Tiểu Thuần!
Thịt Chúa Tể đối với hắn mà nói, đã gần như không có bao nhiêu giá trị. Sử dụng cái máu thịt không giá trị này, đi đổi một ít giao tình có giá trị, điều này đối với Bạch Tiểu Thuần mà nói, là kiếm ổn không lỗ. Cho nên trước đó hắn mới có thể phân chia thịt Chúa Tể cho đám người Linh Cửu, còn len lén cho Công Tôn Uyển Nhi một khối lớn.
Tất cả những điều này, cũng làm cho hắn âm thầm đắc ý. Hắn cũng cảm nhận được mọi người đối với hắn đã có sự đổi mới. Hiện tại tận mắt nhìn thấy được Tư Mã Vân Hoa ở đây gặp nguy hiểm, mặc dù không bị tử vong. Chỉ là khi bị Quảng Mục ngăn cản, sợ là thịt Chúa Tể trên người hắn cũng sẽ mất ném.
...