Chương 898: Bắt giữ! (Hạ)


...

- Muốn chết?

Bạch Tiểu Thuần vỗ vỗ bụi đất trên người, bốn đại phân thân chung quanh người hắn hóa thành hào quang dung nhập vào trong cơ thể, biến mất không thấy gì nữa.

Bạch Tiểu Thuần chậm rãi đi tới bên người tộc trưởng Bạch gia, hắn đi quanh tộc trưởng Bạch gia một vòng, xác định tộc trưởng Bạch gia thật sự trọng thương không thể nhúc nhích, lúc này mới ngồi xổm người vỗ đầu tộc trưởng Bạch gia, hắn trừng mắt và nói lời hù dọa.

- Thành thật một chút!

- Ngươi!!

Tộc trưởng Bạch gia mở to mắt, lúc trước lửa giận ngập trời đã hóa thành biển lửa hừng hực, loại hành vi này trong mắt hắn chính là đại nghịch bất đạo, căn bản còn hơn cả nhục nhã bản thân hắn, trước kia chênh lệch giữa hắn và đối phương như trời và đất, hiện tại hắn cảm thấy đối phương là chân long, bản thân mình chỉ là con giòi, hắn không hận không được.

- Nghịch tử, nghịch tử!!

Tộc trưởng Bạch gia vô cùng tức giận, hắn không thể khống chế cảm xúc, hắn phun một ngụm nghịch huyết sau đó hôn mê bất tỉnh.

- Ách... Ta chỉ vỗ một cái mà thôi, đâu có dùng lực.

Bạch Tiểu Thuần chột dạ, hắn nghĩ dù sao cũng là phụ thân Bạch Hạo, nếu như thần thông Thủy Trạch Quốc Độ giết hắn thì cũng giết, nhưng tình hình hiện tại thật giết đối phương lại có chút không tốt, dù sao tộc trưởng Bạch gia còn sống còn hữu dụng hơn tộc trưởng Bạch gia đã chết, đôi mắt hắn xoay tròn.

- Mà thôi mà thôi, ta cũng không phải người ưa thích chém chém giết giết, tộc trưởng Bạch gia còn rất nhiều tác dụng... Lấy ra làm tấm mộc cũng không tệ.

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, hắn ho khan một tiếng sau đó bấm niệm pháp quyết, hắn đập loạn trên người tộc trưởng Bạch gia, sau khi đánh ra mấy trăm đạo cấm chế nhưng vẫn cảm thấy lo lắng, vì vậy hắn lấy một ít đan dược tưới lên người tộc trưởng Bạch gia.

Lúc an tâm, hắn thu túi trữ vật trên người tộc trưởng Bạch gia, sau đó tmf dây thừng và dung nhập pháp lực làm cho dây cứng rắn, vì vậy mới trói tộc trưởng Bạch gia và xách lên.

- Hặc hặc, có tấm mộc này, ta xem Bạch gia làm sao dám ra tay với ta.

Bạch Tiểu Thuần vô cùng đắc ý, hắn cảm giác mình quá thông minh, không ngờ mình có thể nghĩ ra biện pháp vẹn cả đôi đường.

- Đáng tiếc lão gia hỏa này chính là Nguyên Anh trung kỳ, tác dụng sưu hồn không lớn, Hắn có thể tìm ra vị trí của ta, nhất định có ấn ký chỉ dẫn, ta không tìm ra mà thôi.

Bạch Tiểu Thuần hơi suy nghĩ, nghĩ tới lão tổ Thiên Nhân Bạch gia xuất thủ với mình lúc trước, ánh mắt lóe sáng.

- Có lẽ lưu ấn ký vào lúc đó.

Bạch Tiểu Thuần sờ lên mặt nạ, lúc hắn suy nghĩ một chút, mặt nạ lợi dụng, có thể che giấu diện mạo và khí tức của mình nhưng không có khả năng đánh tan ấn ký bên ngoài.

- Có cái gì chứ, ta xuất thủ, bản thân mình cũng sợ hãi!

Bạch Tiểu Thuần cổ vũ bản thân mình, hắn nghĩ lại mà sợ, thân thể tiến lên phía trước, hắn trực tiếp bước lên không trung, hắn thỉnh thoảng quay đầu nhìn ra phía sau, tộc trưởng Bạch gia bị hắn kéo đi như đang chơi diều.

- Bạch Hạo có linh thiêng, chắc có lẽ sẽ vui vẻ, ta chính là sư phụ của hắn mà.

Bạch Tiểu Thuần ho khan một tiếng, hắn bay nhanh về phía trước.

Lúc này cuồng phong thổi vào mặt tộc trưởng Bạch gia, đối phương nhanh chóng tỉnh táo lại, nhìn thấy trạng huống của mình, tộc trưởng Bạch gia sầu thảm, ánh mắt mang theo oán độc, không ngừng nguyền rủa Bạch Tiểu Thuần.

- Nghiệt tử, ngươi chết không yên lành!!

Bạch Tiểu Thuần không để ý, tiếp tục phi hành, thời gian trôi qua ba ngày, trong ba ngày qua, tộc trưởng Bạch gia nguyền rủa nên giọng nói khàn khàn, hắn vẫn không ngừng nguyền rủa và nhục mạ Bạch Tiểu Thuần.

Đến cuối cùng, Bạch Tiểu Thuần cũng nóng giận.

- Câm miệng, lão gia hỏa ngươi có câm miệng hay khoog, nếu không ta...

Bạch Tiểu Thuần tức giận quay người ra sau quát lớn.

- Giết ta!!

Tộc trưởng Bạch gia ngoảnh mặt làm ngơ, ánh mắ nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuần, hắn gào thét.

- Yên tâm, ta không giết ngươi, nếu ngươi còn dám nói thêm câu nào nữa, ta sẽ lột sạch ngươi ra!

Bạch Tiểu Thuần giận dữ, sau khi hắn nói ra lời này, tộc trưởng Bạch gia mở to mắt, hắn hít thở suy yếu cũng trở nên dồn dập, sắc mặt bị nghẹn đỏ lên, há hốc mồm, hắn không dám nói thêm câu nào nữa.

Hắn cũng không cho rằng nghịch tử đang uy hiếp hắn, mà thật sự có thể làm được, vừa nghĩ tới mình bị lột sạch treo lên, hắn cảm thấy nhục nhã tới cực điểm, điều này làm hắn sợ hãi không nhỏ, ngay sau đó thân thể hắn run rẩy vài cái.

Vừa thấy đe dọa có hiệu quả, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sáng lên, hắn nở nụ cười lạnh, ánh mắt không tốt nhìn lên người tộc trưởng Bạch gia, tộc trưởng Bạch gia run rẩy khi thấy hắn nhìn mình, tức giận bốc lên, hắn vẫn cố gắng không nói câu nào, nội tâm đắng chát và điên cuồng đang thiêu đốt tâm thần hắn.

Hắn không dám tiếp tục khiêu khích, hắn thân là tộc trưởng Bạch gia, nếu thật bị làm như vậy, bản thân hắn chết thì thôi, sau khi chết còn biến thành trò cười cho Bạch gia và các thế lực trong thành Cự Quỷ, thậm chí truyền khắp Man Hoang... Cho dù qua vô số năm sau vẫn biến thành chủ đề của người khác nói say sưa.

Tộc trưởng Bạch gia cảm thấy nổ tung khi nghĩ tới kết quả như vậy.

- Sớm biết như thế, hà tất mắng chửi làm gì!

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy tộc trưởng Bạch gia như vậy, hắn cũng mềm lòng, vừa nghĩ tới thái độ kẻ này với Bạch Hạo, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra hàn quang.

- Loại người này, không đáng để thông cảm!

Bạch Tiểu Thuần quay người tiếp tục chạy đi, trên đường hắn cũng nghiên cứu hồn chu và lá cờ màu tím của tộc trưởng Bạch gia.

Mặc dù hai thứ này không tệ, nhất là lá cờ nhỏ, ngay cả Bạch Tiểu Thuần cũng giật mình, trên lá cờ có mười vạn ấn ký, tất cả đều liên quan tới tốc độ, tiêu hao tuy lớn nhưng khi vận dụng có thể bộc phát tốc độ cực kỳ kinh người.

Cho dù là tộc trưởng Bạch gia cũng không có biện pháp vận dụng toàn bộ, bởi vì tiêu hao to lớn không cách nào tưởng tượng nổi, Bạch Tiểu Thuần tính toán một chút, nếu mở ra toàn bộ, trong một hô hấp cần tiêu hao mười hồn dược trung phẩm!

Loại tiêu hao này, cho dù là Bạch gia cũng chịu không nổi... Quan trọng nhất, trên hồn chu và lá cờ nhỏ đều có ấn ký của lão tổ Thiên Nhân Bạch gia, trước khi phá tan ấn ký, không ai có biện pháp vận dụng nó như ý mình.

Vả lại hai thứ này mới luyện linh mười một lần, Bạch Tiểu Thuần nhìn phù văn phủ kín trên đó liền thở dài, biết mình không thể sử dụng.

- Nếu cho ta chút thời gian, có lẽ ta có thể dùng nước Thông Thiên Hà ăn mòn từ từ...

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần hơi suy nghĩ, dứt ném hai thứ này vào bên trong thùng lớn chứa nước Thông Thiên Hà.

---------------

...