Chương 1374: Một cái đồng tiền!! (1)


...

Trong lòng hai người Vân Lôi Song Tử cũng muốn suy sụp, thầm mắng Bạch Tiểu Thuần vô sỉ. Nhưng thần thông này là bí pháp của bắc mạch. Bọn họ không có khả năng đưa cho Bạch Tiểu Thuần. Cho dù lúc này bọn họ bị động, cũng chỉ có thể mở miệng uyển chuyển từ chối. Nhưng Vân Lôi Song Tử cũng hiểu rõ, chuyện này nếu không cho Bạch Tiểu Thuần một công đạo, sợ là rất khó hóa giải. Vì vậy một vị trong đó hung hăng cắn răng, lấy từ bên trong túi trữ vật ra một thủy tinh. Bên trong phong ấn chính là một luồng Thiên Nhân Hồn.

- A? Thiên Nhân Hồn của ta lại có thể ở chỗ ngươi?

Bạch Tiểu Thuần lập tức niềm vui bất ngờ, thầm nghĩ biện pháp này của Lý Hiển Đạo quả thực dùng tốt. Hắn vội vàng đưa một tay cầm lấy. Sau khi nhìn qua một chút, Bạch Tiểu Thuần nhíu mày.


Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
- Vân Lôi Song Tử đạo hữu, các ngươi thật quá đáng. Ta nhớ rõ ràng ném cùng với Thiên Nhân Hồn, còn có số lượng lớn linh thạch, còn có bảy tám chục món chí bảo, còn có vô số đan dược!

Bạch Tiểu Thuần nói xong, trơ mắt nhìn Vân Lôi Song Tử.

Lúc này Vân Lôi Song Tử nghe vậy, đều muốn dựng lông. Nhưng bọn họ lại không thể không đè ép tức giận xuống. Thật sự bọn họ cảm thấy những thứ Bạch Tiểu Thuần muốn nhận, quá nhiều.

- Đáng chết, gia hỏa này tại sao không đi chết đi. Lại có thể vô sỉ nói mình ném ra nhiều đồ như vậy. Tất cả những thứ này cũng có thể chồng chất thành một nhà kho. Hắn ném thế nào!"

Hai người mặc dù ủy khuất, nhưng lại bất đắc dĩ, chỉ có thể cắn răng, dây dưa một hồi, mới miễn cưỡng đưa một ít cho Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt cũng đã đen cả lại.

Bạch Tiểu Thuần mắt thấy như vậy, trong lòng đắc ý. Hắn cũng không tiếp tục làm khó dễ nữa. Hắn đang muốn mở miệng. Nhưng vào lúc này, mặt đất đột nhiên chấn động mạnh, giống như Địa Long xoay người.

Rất nhiều tiếng nổ lớn, vượt qua thiên lôi, ở tám phương này ầm ầm ầm nổ vang!

Dường như trời sập. Thanh thế khổng lồ, vượt qua cuộc chiến giữa Bạch Tiểu Thuần cùng Vân Lôi Tử gấp hơn mười lần. Hơn nữa, chấn động không chỉ là bình nguyên này, còn có rừng cây, còn có đầm lầy, còn có sa mạc. Có thể nói trong một chớp mắt này... Toàn bộ địa điểm thí luyện đều chấn động mãnh liệt!!

Biến đổi khác thường, nổi lên!

Toàn bộ địa điểm thí luyện, bất luận là sa mạc, đầm lầy, bình nguyên hay rừng cây, lúc này tất cả đều chấn động mãnh liệt. Mặt đất cuồn cuộn, trời cao biến sắc!

Mà hiện tại ở bên trong địa điểm thí luyện này, tu sĩ Nguyên Anh vẫn tồn tại chỉ có mấy trăm người. Có thể sống sót ở nơi nguy hiểm đáng sợ thế này, hoặc chính là có đầy đủ vận khí kinh người, hoặc chính là bản thân bất luận là trên phương diện tâm trí hay trên phương diện tu vi, đều có chỗ độc đáo.

Chỉ là lúc này, mặc cho bọn họ tự tin như thế nào, đều bị thiên địa biến hóa bất thình lình làm chấn động kịch liệt. Chẳng những là bọn họ như vậy, ngay cả những sinh linh tồn tại ở bên trong địa điểm thí luyện này, đều lạnh run lên, giống như có đại nạn hạ xuống. Trong khoảng thời gian ngắn, vô số tiếng thét chói tai thê lương, không ngưng vọng về ở bên trong địa điểm thí luyện này.

- Xảy ra chuyện gì?

- Mặt đất run rẩy, trời cao mây mù cuồn cuộn. Đây là thế nào!

Mấy trăm tu sĩ chịu đựng cho tới bây giờ, vẫn còn sống, trong phần lớn bọn họ đã không phải là một mình đi về phía trước, mà là túm năm tụm ba tập trung cùng một chỗ.

Nhất là trao đổi thông tin cùng với liên hệ với nhau. Thật ra ở nơi nguy hiểm này, nếu như không hiểu gì đối với chuyện ngoại giới ra sao, sẽ khiến cho bản thân gặp nguy cơ lớn hơn nữa.

Lúc này tất cả những người có thể liên hệ với nhau, thần sắc đều biến hóa lấy ra ngọc giản, lập tức truyền âm hỏi ý.

Dần dần, một tin tức kinh người cứ như vậy truyền ra tới...

- Có người... ở sa mạc phát hiện ra lối ra của địa điểm thí luyện. Sau khi hắn mở nó ra, lối ra hình thành vách ngăn, cần tập hợp lực lượng của mọi người, đánh phá vách ngăn, mới có thể rời khỏi đây nơi đây!

Tin tức này giống như sấm sét nổ vang, trong nháy mắt lại đánh vào trong lòng tất cả những người biết chuyện này. Vốn vì địa điểm thí luyện nguy cơ, khiến cho trong lòng không ít người đã có ý định từ bỏ.

Nhưng lúc này, theo lối ra xuất hiện, khiến nhất thời vô số người đều đỏ mắt, trong lòng chấn động mãnh liệt. Bất luận là người vẫn còn muốn đi tranh một chuyến, hoặc là những tu sĩ đã buông tha dự định rời khỏi nơi này. Chỉ trong một chớp mắt này, mỗi người đều chợt nhìn về phía phương hướng sa mạc.

Gần như cũng trong lúc đó, hễ là người biết tin tức này, bất luận là ở bất kỳ khu vực nào, trong nháy mắt đều triển khai tốc độ cao nhất, lao thẳng đến sa mạc.

Bạch Lân, Triệu Thiên Kiêu, còn có cường giả các mạch khác cũng như vậy.

Bên trong đầm lầy, hai mắt Thiên Quỷ Tử lóe lên, thân thể chớp mắt lại hóa thành một mảnh sương mù quỷ dị, mang theo Tôn Ngô cùng đám người Trương Đại Bàn, lao nhằm về phía sa mạc.

Bên trong rừng rậm, vị lão già Thiên Nhân tiên phong đạo cốt ở Hám Sơn Thái Đấu Tông kia lúc này ánh mắt cũng lóe lên. Toàn thân hắn hóa thành một đạo lưu tinh, giống như muốn xé rách hư vô, trực tiếp biến mất.

Trong bình nguyên, vào giờ phút này đoàn người Đỗ Lăng Phỉ cũng đều nhìn về phía sa mạc. Nhất là người thanh niên kia, lúc này trong mắt lộ ra ánh sáng mãnh liệt, giống như đang đè nén kích động trong lòng.

- Cuối cùng... đã tìm được!

Thời điểm Hắn thì thào nói nhỏ, ngửa mặt lên trời cười to. Rốt cuộc vào giờ phút này khí thế trên người hắn giống như muốn bạo phát, nhưng bị hắn đè xuống. Tay áo hắn vung lên, trực tiếp lại cuốn lấy mọi người. Hắn lấy ra so với Thiên Nhân còn muốn lợi hại hơn, chớp mắt đã đi xa.

Đồng thời vào giờ phút này, bên trong sa mạc có một nữ tử, trên mặt có dáng vẻ tươi cười, khiến người ta cân nhắc không ra. Nàng ngồi ở trên lưng của một trùng cát cực lớn, tay phải tùy ý chỉ một cái. Ngay lập tức liền có một trùng cát héo rũ. Bên trong hóa thành khí đen. Nó đã bị nàng hút vào bên trong ngón tay, mà khi nàng nhìn ra bốn phía xung quanh, thình lình tồn tại chừng mấy vạn trùng cát lại giống như những cái bình thường dữ tợn vô cùng, lúc này lại mỗi người lạnh run, giống như bọn họ trong mắt nữ tử, tản ra khiến cho bọn họ run rẩy khí tức.

- Đám trùng nhỏ các ngươi, trước đây chỉ là dùng để bắt ba quỷ này. Thật không nghĩ tới nhiều năm không gặp như vậy, mỗi người đều lớn như vậy.

Nữ tử cười khẽ. Lúc quay đầu, nàng lộ ra mái tóc vô cùng mịn màng, động lòng người cùng vẻ mặt tươi cười.

...