Chương 1627: Mời (1)


...

Đối mặt với hai người đột nhiên xuất hiện này, Bạch Tiểu Thuần bị dọa cho giật mình. Nhưng hắn biểu hiện ra ngoài, cũng rất bình tĩnh. Chỉ là trong lòng hắn cũng sớm nổi sóng, suy nghĩ chẳng lẽ hai người này nhìn ra được manh mối gì sao...

Cũng may mặc dù vẻ mặt Cổ Thiên Quân trước sau thâm trầm, nhưng trên mặt Tư Mã Vân Hoa lại lộ ra vẻ tươi cười.

Sau khi đuổi mọi người ở bốn phía xung quanh đi, Tư Mã Vân Hoa quan sát Bạch Tiểu Thuần vài lần, mở miệng cười.


Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
- Bạch đạo hữu, ta thấy ngươi ở cửa thứ bảy đã đến hai tháng. Có một khoản giao dịch, không biết ngươi có nguyện ý làm hay không?

Bạch Tiểu Thuần vừa nghe được lời này, ánh mắt lóe lên. Hắn không trả lời ngay, mà nheo mắt nhìn Tư Mã Vân Hoa.

Đối với ánh mắt của Bạch Tiểu Thuần, Tư Mã Vân Hoa không cảm thấy bất ngờ. Trên mặt hắn vẫn nở nụ cười chân thành, giải thích.

- Bạch đạo hữu cũng biết, Quảng Mục Thiên Tôn, Nguyên Yêu Tử cùng với Phệ Linh Thượng Nhân, ba vị này hiện tại ở nơi nào!

Những lời này vừa ra, tim Bạch Tiểu Thuần chợt đập mạnh. Hắn đương nhiên biết ba vị này ở chỗ nào. Nhưng hôm nay Tư Mã Vân Hoa nói ra, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy có cái gì đó không đúng.

- Tư Mã đạo hữu, có chuyện gì cứ nói thẳng!

Bạch Tiểu Thuần trừng mắt, che giấu sự chột dạ của mình. Hắn lạnh giọng nói.

- Bạch đạo hữu không nên hiểu lầm. Tư Mã không có ác ý. Cho dù Bạch đạo hữu thân là người của thế giới Thông Thiên, nhưng chúng ta dù sao cũng cùng đến từ Thánh Hoàng Triều.

Tư Mã Vân Hoa vẫn mỉm cười.

- Về phần chuyện của ba người Quảng Mục Thiên Tôn, ta ta cũng không gạt Bạch đạo hữu. Ta cùng với Cổ đạo bằng hữu điều tra hồi lâu, đã tìm ra một ít manh mối. Ba người này... chắc là lợi dụng sơ hở nào đó của quạt tàn, khiến cho ba người đồng thời bước vào bên trong cùng một cửa ải. Dựa vào lực lượng của ba người, bọn họ cùng nhau xông qua ải!

Trong giọng nói của Tư Mã Vân Hoa mang theo sự khẳng định. Sau khi nói xong, hắn vẫn lưu ý một chút tới biểu tình của Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần cũng thuận thế lộ ra thần sắc hoảng hốt mang theo một ít nghi ngờ.

- Hiện tại, ba người bọn họ hoặc là bị nhốt ở bên trong một cửa ải nào đó, hoặc là... liền có biện pháp khác, đi thăm dò một khu vực khác của quạt tàn này!

- Nhưng bất kể như thế nào, hiện tại còn cách thời hạn của quạt tàn truyền thừa có một tháng. Nếu như chúng ta thật sự không liên thủ, không làm chuyện gì, cơ duyên lần này sợ là sẽ không có liên hệ gì với chúng ta!

Tư Mã Vân Hoa thu hồi lại dáng vẻ tươi cười, nghiêm túc nói.

- Mà ở trong khoảng thời gian này, chúng ta đã nghiên cứu ra được chỗ thiếu sót do Quảng Mục Thiên Tôn tìm được, cũng có biện pháp, khiến cho ba người chúng ta đồng thời cùng bước vào bên trong cửa ải!

- Ăn ngay nói thật, ta cùng với Cổ Đạo bằng hữu, hiện tại chính là đang bị nhốt ở bên trong tầng thứ mười tám. Dựa vào lực lượng của hai người chúng ta, không có cách nào vượt qua. Cho nên ta mới tìm đến Bạch đạo hữu ngươi!

- Chúng ta có thể giúp ngươi vượt qua cửa thứ bảy. Thậm chí tất cả những cửa ải sau đó. Cho đến khi ngươi đến cửa ải thứ mười tám, ba người chúng ta liên thủ, ở trong vòng một tháng cuối cùng này, xông pha một chút!

Nói xong, Tư Mã Vân Hoa nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần. Nếu như đổi lại là thời điểm Bạch Tiểu Thuần vẫn còn là Bán Thần, cho dù hắn cần Bạch Tiểu Thuần giúp đỡ, cũng sẽ không nói ra tình hình thực tế như vậy. Nhưng bây giờ Bạch Tiểu Thuần đã là Thiên Tôn. Mặc dù hai người chưa từng giao đấu qua, nhưng trên trực giác Tư Mã Vân Hoa có thể cảm nhận ra, Bạch Tiểu Thuần rõ ràng không kém.

Người như vậy, không cùng xuất hiện thì thôi. Một khi có cùng xuất hiện, cần phải nói thật thì tất nhiên phải nói. Cho nên trước đó những lời hắn nói, gần như tất cả đều là sự thật. Lúc này nói xong, hắn đang đợi Bạch Tiểu Thuần lựa chọn.

Hắn không tin Bạch Tiểu Thuần sẽ từ chối. Dựa theo hắn cùng với Cổ Thiên Quân thương nghị, Bạch Tiểu Thuần căn bản cũng không có đạo lý nào lại đi từ chối chuyện này. Dù sao Bạch Tiểu Thuần trước sau bị lưu lại ở cửa thứ bảy. Điều này không có liên quan tới tu vi. Mê cung ở cửa thứ bảy, nếu như không có biện pháp chính xác, căn bản không có cách nào xông qua.

Mà sau khi tiếp nhận chủ ý của Tư Mã Vân Hoa, tối thiểu Bạch Tiểu Thuần ở trước cửa ải thứ mười tám, tuyệt đối không có vấn đề. Có Cổ Thiên Quân cùng với Tư Mã Vân Hoa giúp đỡ, sợ là hắn rất nhanh sẽ thông qua tất cả.

Có thể nói, bất kể Cổ Thiên Quân cùng Tư Mã Vân Hoa có tâm tư gì, tối thiểu trong giai đoạn lúc trước, bọn họ là phía bỏ ra. Về điểm này, cũng là nguyên nhân Cổ Thiên Quân cùng Tư Mã Vân Hoa chắc chắn Bạch Tiểu Thuần sẽ không cự tuyệt.

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ trầm tư. Theo Tư Mã Vân Hoa thấy, Bạch Tiểu Thuần đây là đang so sánh. Nhưng trên thực tế, Bạch Tiểu Thuần là đang suy nghĩ cách để từ chối phiền phức sau này.

- Hai người này ở không đi gây chuyện à? Ta thành thật xông vào cửa thứ bảy của ta. Một tháng sau cây quạt này lại là của ta, rất tốt mà. Bọn họ không cần tìm ta đi liên thủ...

- Chuyện này lại không thể cự tuyệt. Một khi cự tuyệt, điểm không hợp lý của hắn, tất nhiên sẽ bị hai người này suy nghĩ sâu xa. Nếu như thật sự bị bọn họ đoán ra manh mối gì, đó lại là được một mất mười.

Bạch Tiểu Thuần rầu rĩ một hồi, trong lòng thầm thở dài. Hắn biết mình không thể từ chối. Mặc dù không tình nguyện, nhưng ngoài mặt, sau khi ánh mắt lóe lên, hắn vẫn lạnh giọng mở miệng.

- Vậy phần thưởng từ cửa thứ bảy cho đến cử ải thứ mười bảy, phân phối như thế nào? Còn nữa, phần thưởng liên thủ phá cửa ải sau đó, lại phân phối như thế nào?

Nghe được lời Bạch Tiểu Thuần nói, trên mặt Tư Mã Vân Hoa lại lộ ra vẻ tươi cười.

- Cửa ải của Bạch đạo hữu, tất cả tất nhiên là thuộc về đạo hữu. Về phần sau khi ba người chúng ta liên thủ, cũng đơn giản thôi. Phân chia đều là được! Cổ Đạo bằng hữu, ý của ngươi cũng như vậy chứ?

Tư Mã Vân Hoa nói, nhìn về phía Cổ Thiên Quân nói. Trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng phán chán, nhưng chung quy phải giả vờ cho giống một chút. Vì vậy hắn cũng nhìn về phía Cổ Thiên Quân.

Cổ Thiên Quân hừ lạnh một tiếng, mặc dù không nói chuyện, nhưng lại gật đầu.

Sau khi có được nhận thức chung, đối với loại chuyện này Tư Mã Vân Hoa xem ra hai bên cùng thắng. Hắn không tin Bạch Tiểu Thuần sẽ đổi ý. Huống hồ cho dù là đổi ý, hắn cũng có những biện pháp khác để một lần nữa nói chuyện với Bạch Tiểu Thuần.

...