...
Thời gian cả ngày, tổng cộng có sáu khách nhân tiến vào, luyện linh sáu vật nhưng chỉ có một lần thất bại, năm người khác đều thành công, người bên ngoài động dung.
Xác xuất thành công này làm người ta động dung không thôi, từ ngày hôm sau khai trương đã có hơn hai mươi người tới, trong vòng nửa tháng sau Thiên Hạ Đệ Nhất Luyện Linh Phô đã triệt để oanh động ở khu vực này, thanh danh khôi phục, hơn nữa còn oanh động hơn trước rất nhiều.
Thậm chí còn truyền bá ra ngoài, cũng có danh khí không nhỏ tại khu vực tám mươi chín, vì vậy người tới không ít, tuy không phải thành công nhiều lần nhưng vẫn bảo trì tỉ lệ năm lần luyện ba lần thành công, tỷ lệ này làm các hồn tu kinh hỉ và truyền miệng, một tháng sau Bạch Tiểu Thuần bận rộn không dứt, vì vậy hắn thương nghị với Bạch Hạo định ra quy củ, mỗi ngày chỉ tiếp mười đơn.
Đồng thời Bạch Tiểu Thuần luyện hỏa cần đại lượng oan hồn, mặc dù trong hồn tháp của hắn có không ít, dù sao số lượng có hạn, thời gian ngắn còn đủ, thời gian dài khó tránh khỏi hao phí không còn.
Vì vậy trong cửa hàng xuất hiện nghề nghiệp thứ hai chính là bán hồn dược, dùng oan hồn mua sắm hồn dược, mà hồn dược trong Man Hoang là dùng tu luyện, là thứ phải có, nó trải rộng khắp Man Hoang, cũng là sinh ý cần thiết nhất.
Nhất là Bạch Tiểu Thuần bán hồn dược trung phẩm và hồn dược thượng phẩm liền hình thành sức cạnh tranh đầy đủ, dù sao cửa hàng hồn dược cả khu tám mươi chín hiếm khi bán hồn dược thượng phẩm, Bạch Tiểu Thuần chỉ cần có hồn, hồn dược thượng phẩm muốn bao nhiều có bấy nhiêu.
Kể từ đó cửa hàng cũng có thanh danh, muốn không náo nhiệt cũng khó khăn, lúc này danh tiếng oanh động cả khu tám mươi chín.
Vào lúc sinh ý càng ngày càng tốt, mỗi ngày cửa hàng vừa khai trương đã có không ít người chờ đợi, trong đó có một nửa là mộ danh mà đến luyện linh, còn lại đa số là vì hồn dược thượng phẩm.
Dù sao hồn dược thượng phẩm có quá nhiều chỗ tốt với hồn tu, vượt qua xa hồn dược hạ phẩm có thể so sánh, nhất là trong Thiên Hạ Đệ Nhất Luyện Linh Phô có tồn trữ không ít hồn dược thượng phẩm, lúc này có không ít người động lòng.
Từ đó cửa hàng càng ngày càng náo nhiệt, trong hai tháng ngắn ngủn đã hình thành danh tiếng cực tốt tại khu tám mươi chín, thậm chí danh tiếng còn lan tới mấy vùng gần đó.
Tiếp tục như vậy, nói cửa hàng ngày thu đấu vàng cũng không kém, nhất là tích trữ oan hồn nhiều tới mức Bạch Tiểu Thuần hưng phấn, hắn cảm thấy cứ như vậy, mình không cần phát sầu vì oan hồn không đủ.
Về phần Bạch Hạo cũng rất thỏa mãn, mấy tháng qua lúc có người ngoài hắn đều dùng thân phận hồn bộc của Bạch Tiểu Thuần có cảm giác khô khan nhưng nội tâm vô cùng hưng phấn, dù sao khi còn sống hay khi đã chết hắn đều sống một mình, nội tâm rất khát vọng tiếp xúc với người khác.
Trước mắt cửa hàng náo nhiệt, mỗi ngày hắn nhìn thấy rất nhiều người ra ra vào vào, mặc dù trở ngại thân phận cho nên hắn chỉ có thể câu thông đơn giản vẫn cảm thấy thỏa mãn.
Sinh ý cửa hàng càng ngày càng náo nhiệt, tự nhiên sẽ có người đố kỵ, càng có các cửa hàng làm chung sinh ý áp bách, vì vậy trong mấy tháng qua có không ít người tới gây phiền toái.
Tuy Bạch Hạo câu thông và giải quyết, đại đa số là hóa giải, cách làm của Bạch Hạo là thà rằng ăn chút thiệt thòi, chỉ cần không ảnh hưởng sinh ý là tốt rồi.
Lúc bắt đầu Bạch Tiểu Thuần còn không để ý, sau khi người gây phiền toái càng ngày càng nhiều thì hắn không vui, nhất là nghĩ đến tu vi và thân phận của mình liền không vui..
- Ta đường đường trường Vạn phu trưởng Trường thành, đại tổng quanr thành Cự Quỷ, lại là đạo lữ đại thống lĩnh quân đoàn Cự Quỷ, khốn khếp, ta còn dám trói Cự Quỷ Vương, trói hơn trăm thiên kiêu trong Luyện Hồn Hồ, ta thành thành thật thật buôn bán không đi khi dễ người khác là không tệ, đám tôm tép nhỏ này dám khi dễ ta?
- Đồ nhi, bắt đầu ngày mai, kẻ nào tới gây sự lập tức gọi ta, ta sẽ đi giải quyết với bọn chúng.
Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, ngay trong đêm hôm đó hắn nói với Bạch Hạo.
Hắn quan sát mấy ngày qua, kẻ tới gây phiền toái phần lớn có tu vi Nguyên Anh, trong đó có không ít là Kết Đan, cho nên hắn yên tâm, dũng khí cũng mạnh hơn nhiều.
Lúc này nhìn thấy sư tôn bất mãn, Bạch Hạo cười khổ, cân nhắc một chút liền tận tình khuyên bảo.
- Sư tôn, chúng ta an ổn làm sinh ý cũng không tệ, chúng ta nên ít gây chuyện đi, ngươi yên tâm, ta sẽ xử lý.
Bạch Hạo nhanh chóng an ủi, hắn thật sự sợ năng lực gây chuyện của sư tôn, vừa nghĩ tới quân đoàn Cự Quỷ gây ra thanh thế lớn như vậy, còn có những chuyện nghe nói trong thành Cự Quỷ, Bạch Hạo vô cùng khẩn trương, hết lần này tới lần khác sư tôn nói chuyện như vô cùng ủy khuất, hắn có cảm giác dở khóc dở cười và bất đắc dĩ.
- Như vậy sao được, vi sư là người có thể nén giận khi bị ức hiếp sao?
Bạch Tiểu Thuần trừng mắt.
- Sư tôn, ngươi xem chúng ta đang ở Hoàng thành, đều là địch nhân đấy, những thiên kiêu quyền quý ngươi bắt đều ở nơi này, chúng ta nên nhịn một chút, tăng thêm một chuyện không bằng bớt đi một chuyện.
Bạch Hạo thở dài, hắn xuất ra đòn sát thủ, nhắc tới những thiên kiêu quyền quý bị Bạch Tiểu Thuần bắt ngày trước.
Những lời này vừa ra liền có tác dụng, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến hóa, hắn nhớ tới đám thiên kiêu ngày trước bị mình thu thập rất thảm, nếu mình ở thành Cự Quỷ cũng bỏ đi, trước mắt ở địa bàn của người ta, hắn lập tức chột dạ, biểu hiện cũng ảm đạm không ít, lại vỗ vai Bạch Hạo và cười nói.
- Vi sư chỉ nói đùa mà thôi, không tệ không tệ, đồ nhi ngươi có tính cảnh giác rất tốt, có phong phạm vi sư năm đó, ta cho rằng ngươi nói đúng, trên thực tết ta cũng nghĩ như vậy.
Bạch Tiểu Thuần mặt không đỏ hơi thở không gấp, ánh mắt vui mừng và thay đổi chủ đề.
Lúc Bạch Tiểu Thuần bỏ đi ý niệm trong đầu, Bạch Hạo an tâm không ít, cũng không đi vạch trần, hắn cười nói với Bạch Tiểu Thuần. Thời gian tiếp tục như vậy, lúc ban ngày, Bạch Hạo đang tiếp đãi khách bên ngoài, Bạch Tiểu Thuần nghiên cứu phương pháp luyện chế hỏa diễm mười sáu màu.
Lúc buổi tối, Bạch Tiểu Thuần lại tiến hành luyện linh những pháp bảo nhận ban ngày, sau đó tiếp tục nghiên cứu phương pháp luyện chế hỏa diễm mười sáu màu, lại qua nửa tháng, vào ngày hôm nay được Bạch Hạo phối hợp, Bạch Tiểu Thuần cũng hoàn toàn sờ rõ cách luyện chế hỏa diễm mười sáu màu.
...