...
- Nhất định...
Bạch Tiểu Thuần hít thở thật sâu. Lúc này trong lòng đầy áp lực, hắn chỉ có thể nhắm mắt lại, sử dụng tu luyện hắn đã từng không thích, tới khiến cho bản thân mình bình tĩnh trở lại.
Thời gian chớp mắt trôi qua. Rất nhanh lại qua một tháng. Trong một tháng này, Bạch Tiểu Thuần tu luyện không dừng. Tu hành khô khan này, hình như đã thành thói quen của hắn. Ở trong quá trình tu luyện này, hắn mới có thể không đi suy nghĩ tìm hiểu những chuyện đã qua, không đi chạm tới nỗi cay đắng ở sâu bên trong nội tâm.
Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
Cho đến lại một tháng qua đi, sau khi Bạch Tiểu Thuần thôi diễn cùng thử nghiệm, hắn xác định khí linh lại ngủ say, lúc này mới một lần nữa đi ở trên quạt tàn đang bay trong tinh không.
Bốn phía xung quanh quạt tàn tối đen một mảnh. Đứng ở nơi đó, nhìn tinh không bốn phía xung quanh, Bạch Tiểu Thuần không biết ở đây cách Tiên Vực Vĩnh Hằng có xa lắm không. Hắn cũng không biết ở đây thuộc về khu vực nào. Hắn chỉ biết là khi mình đứng ở chỗ này, bất luận là tâm thần hay ý thức, hình như đều không giống với lúc ở trên Tiên Vực Vĩnh Hằng.
- Tinh không lớn như vậy...
Bạch Tiểu Thuần nhỏ giọng nói. Hắn cảm thấy rất may mắn khi bản thân mình nắm giữ cái quạt tàn này. Không chỉ khiến cho việc tu luyện của hắn nhanh hơn, còn vì hắn hoàn toàn mở ra một cánh cửa lớn khiến cho hắn từ trên Tiên Vực Vĩnh Hằng đi ra.
Hắn không biết trước mình, người của Tiên Vực Vĩnh Hằng có ai giống như hắn, đi ra hay không. Nhưng Bạch Tiểu Thuần tin tưởng, cho dù là có, cũng nhất định là cực ít. Chỉ sợ cho dù là Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng, cũng không có cách nào giống như mình, ra ngoài xa như vậy.
- Có thể, ở đây... trên Tiên Vực Vĩnh Hằng, chỉ có ta đã tới.
Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi. Sau khi chậm rãi thu hồi ánh mắt, hắn nhìn về phía xương quạt.
- Sau cửa ải bảy mươi tám, hình như càng ngày càng khó...
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, lao thẳng đến xương quạt. Rất nhanh hắn đã đến cửa ải thứ bảy mươi chín. Hắn bắt đầu tiếp tục xông qua ải!
Độ khó của cửa ải số bảy mươi chín, sau khi Bạch Tiểu Thuần thử qua, trong lòng càng thêm chấn động. Nó so với hắn dự đoán, lại còn có thể muốn khó khăn hơn rất nhiều. Cửa ải thứ bảy mươi chín này, gần như là hao phí thời gian gần nửa tháng, lúc này Bạch Tiểu Thuần mới chật vật xông qua.
Nếu không phải vì thân thể của hắn khôi phục quá mức cường hãn, lại vì hấp thu tinh hoa máu thịt Chúa Tể, sợ là căn bản lại không xông qua được. Sau đó là cửa ải tám mươi...
Thời gian trôi qua cực nhanh. Thoáng một cái đã qua. Trước kia ở trong khoảng thời gian khí linh ngủ say, Bạch Tiểu Thuần có thể liên tiếp xông qua khoảng mười cửa ải. Nhưng hiện tại lại khác. Hắn chỉ xông qua cửa ải tám mươi ba!
Sau khi từ trong cửa ải thứ tám mươi ba đi ra, Bạch Tiểu Thuần đã mệt mỏi hết lực. Hắn nằm ở nơi đó, toàn thân hắn đều là vết thương. Bất luận là thân thể hay tu vi, đều đã giống như đèn cạn dầu.
- Quá khó khăn...
Bạch Tiểu Thuần nghỉ ngơi một lần, chính là ba ngày. Ba ngày sau, khi đã khôi phục lại tất cả, hắn thôi diễn một chút về thời gian khí linh thức tỉnh. Sau đó, hắn có chút do dự.
- Trên phương diện thời gian có thể không đủ để xông qua cửa ải thứ tám mươi tư. Tiểu khí linh này chắc hẳn là còn có hai ba ngày nữa sẽ tỉnh lại. Chỉ có điều có thể đi cảm nhận cửa ải này biến hóa một chút, sau đó trở lại suy nghĩ phương pháp xông qua cửa ải.
Có quyết đoán, Bạch Tiểu Thuần lập tức cắn răng, lao thẳng đến cửa ải thứ tám mươi tư.
Chỉ là ngay cả bản thân Bạch Tiểu Thuần cũng không nghĩ tới, hắn mới vừa đi vào cửa ải thứ tám mươi tư này, toàn thân lại bối rối, mắt chợt trợn tròn. Hình như chính hắn cũng không thể tin được tất cả những gì mình đã nhìn thấy.
- Này... Này...
- Không biết là đây có phải là thật hay không... Trời ạ...
Bạch Tiểu Thuần dĩ nhiên há hốc mồm, ngơ ngác nhìn thế giới ở cửa ải thứ tám mươi tư. Nơi này là một mảnh thiên địa u ám, mặt đất thê lương, bầu trời âm u. Mặt đất tuy có thảm thực vật, nhưng phần lớn lại đều là cỏ khô. Một tử khí nồng đậm, không ngừng tràn ngập ở bên trong mảnh thế giới này.
Mà ở trong hư vô bốn phía xung quanh, Bạch Tiểu Thuần thấy được... rất nhiều hồn!!
Những hồn này đều ở nơi đó vô ý thức bay tới bay lui. Hình như nếu không có người tới làm phiền, bọn họ sẽ vĩnh viễn bơi ở chỗ này. Chỉ khi nào có người tới làm phiền, bọn họ mới lại biến thành hung hồn thức tỉnh, đi cắn nuốt tất cả sức sống. Mức độ tàn nhẫn của chúng, từ số lượng địa hồn này, có thể khiến cho quá nhiều người cảm thấy da đầu tê dại.
Hồn đối với tu sĩ của Tiên Vực Vĩnh Hằng mà nói, thật sự là một loại tồn tại rất ít thấy, rất mờ ảo. Không phải là không có, nhưng trừ khi tu vi đạt đến trình độ nhất định, nếu không căn bản là rất khó loại bỏ.
Về điểm này, sau khi Bạch Tiểu Thuần đi tới Tiên Vực Vĩnh Hằng đã phát hiện ra. Cũng chính là bởi vậy, lửa nhiều màu của hắn trước sau không có cách nào bổ sung, cũng không có cách nào thông qua luyện lửa, đi làm cho Bạch Hạo sống lại.
Nhưng hôm nay, sau khi nhìn thấy được những hồn này, hơi thở của Bạch Tiểu Thuần đột nhiên trở nên dồn dập. Chính hắn cũng cảm thấy hình như mình đang hoa mắt, lại giống như một người nghèo rớt mồng tơi, đột nhiên thấy được một núi vang. Loại cảm giác hoảng hốt này, đặc biệt mãnh liệt.
Cùng lúc đó, lại ở trong chớp mắt khi Bạch Tiểu Thuần xuất hiện, hồn ở bốn phía xung quanh, thật giống như bị kích thích, đều từ trạng thái vô ý thức thức tỉnh lại. Tất cả chợt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.
Số lượng hồn ở bốn phía xung quanh, gần như không đếm xuể. Lúc này sau khi tất cả đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, nhất thời lại lặng lẽ phát ra tiếng gào thét. Bốn phía xung quanh hình thành sóng dao động, nhất thời khiến cho thế giới cửa ải thứ tám mươi tư này nổi phong vân cuốn ngược, dường như càn khôn đảo ngược. Toàn thế giới hình như thoáng cái cũng trở nên nóng nảy.
Vô số hồn đều lộ ra một mặt thê lương, điên cuồng vọt về phía Bạch Tiểu Thuần!
- Trời ạ, đây chẳng lẽ là sự thật...
Bạch Tiểu Thuần dụi dụi con mắt. Không đợi những hồn này tới gần, hắn lại thoáng một cái chủ động xuất hiện ở phía trước, giơ tay phải lên đã bắt lấy một tia oan hồn. Sau khi ở trong tay sờ một cái, một đoàn lửa một màu lại trong nháy mắt xuất hiện ở trong tay hắn.
Nhìn lửa một màu, Bạch Tiểu Thuần nhất thời kích động. Khí tức của hắn nổi lên dao động mạnh mẽ nhất từ trước tới nay.
...