...
- Đây không phải sự thật!
- Đáng chết, đáng chết, đáng chết, hắn lại là Luyện Hồn Sư Địa phẩm!!
- Tại sao có thể như vậy, sát cục lớn như thế vẫn để hắn tránh được!!! Thiên lý ở đâu, Thiên Đạo ở đâu!
Đám Thiên Hầu như bị thiên lôi đánh vào tâm thần, không ít người thất thố vì không chịu nổi đả kích quá lớn.
Không phải định lực của bọn họ không đủ, cũng không phải đầu óc của bọn họ bị hỏng, mà là vì Bạch Tiểu Thuần nghịch chuyển thế cục quá đẹp, phá tất cả sát cục không còn lại gì.
Lúc trước nội tâm bọn họ vô cùng tự tin, cho rằng Bạch Tiểu Thuần hẳn phải chết không thể nghi ngờ, chỉ trong nháy mắt tự tin càng lớn, hiện tại sụp đổ càng khó thừa nhận nổi.
Nhất là Triệu Hùng Lâm, thân thể hắn run rẩy không dứt, hắn vừa run rẩy nhưng đôi mắt càng đỏ rực, hắn như lâm vào điên cuồng, hắn không dám tin những gì mình nhìn thấy, hắn không thể tưởng tượng vì sao Bạch Tiểu Thuần có thể hóa giải sát cục như vậy.
- Bạch Hạo, ngươi đã sớm là Luyện Hồn Sư Địa phẩm! Ngươi cố ý!
Triệu Hùng Lâm hiếm có khi thông minh một lần, hắn nổi giận với Bạch Tiểu Thuần.
- Trước khi ngươi giết Chu Vũ Đạo đã biết mình có thể luyện ra hỏa diễm mười tám màu, cho nên ngươi mới không sợ, ngươi cố ý, đáng chết, ngươi đào hố cho chúng ta nhảy vào!
- Hèn hạ, vô sỉ!!
Lưu Dũng lúc này không cam lòng, hắn không ngừng gào thét, nội tâm của hắn sợ hãi, bởi vì những vì hắn náo động lúc nãy đã đắc tội Bạch Tiểu Thuần quá ác.
Hiện tại không nói các Thiên Hầu trong đại điện có hơn phân nửa đang thất thố, lúc lời của bọn họ vang lên, hỗn loạn sinh ra, Bạch Tiểu Thuần vẫn đứng ở nơi đó, hắn đắc chí nhìn gương mặt đám người bọn họ vặn vẹo.
Nghĩ tới bọn họ làm khó dễ mình lúc nãy, bọn họ muons dồn mình vào chỗ chết, nội tâm Bạch Tiểu Thuần càng khoái ý rất mạnh, mỗi lỗ chân lông toàn thân nở ra cực kỳ sảng khoái.
- Hừ hừ, ta vừa tát một cái, đám người bọn ngươi răng rơi đầy đất.
- Đấu với ta!
- Còn dám nói hỏa diễm mười tám màu của ta là giả, đều im lặng cho lão tử!
Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng, lời hắn nói như lôi đình nổ vang khắp bốn phương, nội tâm đám người Thiên Hầu biệt khuất vô hạn, bọn họ bị khí thế của Bạch Tiểu Thuần áp chế.
- Bạch Tiểu Thuần ta vừa ra tay là các ngươi tan thành mây khói.
Bạch Tiểu Thuần vui vẻ không nhỏ, hắn chắp tay sau lưng và đứng đó, nội tâm hắn hưng phấn khó nói thành lời.
Bạch Tiểu Thuần không thèm quan tâm đám người đang tức giận, hắn cố ý... Hắn cảm giác mình còn sung sướng hơn không ít, vì vậy Bạch Tiểu Thuần chỉ thẳng vào Triệu Hùng Lâm.
- Triệu Thiên Hầu, lúc trước ngươi nói thế nào, nếu Bạch mỗ luyện ra hỏa diễm mười tám màu ngươi phải như thế nào? Đến đến, ta đứng ở đây này, tới đây quỳ bái ta đi.
Sắc mặt Triệu Hùng Lâm biến hóa liên tục, mặt hắn đen như đít nồi, hắn cắn chặt răng, tâm thần như nổ tung, chỉ hận mặt đất không có khe hở, bằng không hắn đã chui xuống đất.
Lúc này không chỉ đám Thiên Hầu bị hỏa diễm màu tám màu chọc điên, Trần Hảo Tùng và các Thiên Công khác cũng khó bình tĩnh, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần mang theo rung động và phức tạp, thậm chí có mấy Thiên Công còn sinh ra ý kính nể.
Cho dù Bạch Tiểu Thuần có mâu thuẫn không thể điều hòa với bọn họ, vào lúc này bọn họ không thể không bôi phục thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuần, nội tâm sinh ra kính sợ không nhỏ.
Cũng giống như tôn kính cường giả, bọn họ cho rằng hắn lâm vào sát cục phải chết không nghi ngờ, hắn lại nghịch chuyển tình thế làm bọn họ thán phục!
Cho dù Bạch Tiểu Thuần trước đó thật có thể luyện chế hỏa diễm màu tám màu, có chuẩn bị khi tới đây, nếu thật là như vậy thì kẻ này còn đáng sợ hơn nữa.
Cũng không phải tất cả Thiên Công đều kính nể, có không ít người sắc mặt âm trầm tới tận cùng, nhất là Trần Hảo Tùng cùng Thiên Công râu dài càng như thế, Trần Hảo Tùng nhìn chằm chằm vào hỏa diễm mười tám màu trong tay Bạch Tiểu Thuần và không nói lời nào.
Nội tâm của hắn biệt khuất tới mức nổi giận, phải biết rằng thân là cường giả Thiên Nhân Đại viên mãn, thân là Thiên Công của Khôi Hoàng triều, địa vị của hắn cao không tưởng tượng nổi, hắn nhiều lần bị nhục trước Bạch Tiểu Thuần, hiện tại đối phương nghịch chuyển sát cục, hắn tức giận ngập trời và sinh ra tâm tư vô lực vì thất bại.
- Kẻ này khắc ta!
Nội tâm của hắn phát khổ, bởi vì hắn biết rõ Bạch Tiểu Thuần hiện tại không phải hắn có thể động, chẳng qua chỉ giết một Thiên Hầu mà thôi, với kẻ khác mà nói là tội phải chết, Bạch Tiểu Thuần thân là Luyện Hồn Sư Địa phẩm, mặc dù có trách phạt nhưng không có khả năng nguy hiểm tính mạng!
Có thể nói thân phận Luyện Hồn Sư Địa phẩm chính là kim bài thế mạn, không người nào có thể rung chuyển!
Đừng nói là bọn họ, cho dù là Đại Thiên Sư muốn diệt sát Bạch Tiểu Thuần cũng phải làm âm thầm, không thể lộ ra ngoài, nếu không con dân Khôi Hoàng triều sẽ bạo động.
Dù sao... Luyện Hồn Sư Địa phẩm chính là tồn tại cao quý của cả Khôi Hoàng triều!
Trong thế hệ hiện tại chỉ có ba Luyện Hồn Sư Địa phẩm, bất cứ người nào cũng là tồn tại cao cao tại thượng, thần long thấy đầu không thấy đuôi, cũng không ở trong thành Khôi Hoàng, phần lớn đang vân du tứ phương, ý đồ xúc động bản thân đột phá cảnh giới, từ đó bước vào cảnh giới trong truyền thuyết, sau khi Khôi Hoàng triều dới tới Man Hoang, cho đến nay vẫn chưa có ai đột phá... Thiên phẩm!!
Một khi bọn họ hiện thân, đừng nói những Thiên Công bọn họ, cho dù là Đại Thiên Sư nhìn thấy cũng phải cẩn thận đối đãi, nếu ai dám giết chết Luyện Hồn Sư Địa phẩm, chẳng khác nào rung chuyển căn bản của Man Hoang.
Không chỉ Thiên Hầu cùng Thiên Công có suy nghĩ như thế, ngay cả Đại Thiên Sư cũng nghĩ như vậy, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần, hồi tưởng hai lần đối phương hiến kế, nội tâm hắn rung động và cảm khái.
- Đây mới là... Kinh diễm tuyệt luân!!
Nội tâm Đại Thiên Sư thì thào.
Bạch Tiểu Thuần sảng khoái tới mức tận cùng, hắn cảm giác sau khi mình đi vào Man Hoang, lần này là lần huy hoàng nhất của mình, hắn ngạo nghễ ngẩng đầu nhìn lên, đang chuẩn bị lại kích thích mọi người một chút, từ đó bản thân sẽ vui vẻ hơn nữa, đột nhiên bên ngoài có tiếng sấm sét còn mạnh hơn lần trước vô số lần, bầu trời có tiếng nổ mạnh không khác gì khai thiên tích địa.
Tiếng nổ mạnh chấn động cả hoàng cung, càng làm người trong Thiên Sư điện ngẩng đầu nhìn trời, ánh mắt như xuyên thấu Thiên Sư điện nhìn bên ngoài.
Vừa nhìn thấy cảnh này, sắc mặt mọi người thay đổi.
...