Chương 1357: Ngươi nhất định cố ý (Thượng)


...

- Bạch Tiểu Thuần!

Vân Lôi Tử mắt thấy đệ tử của mình lại chết ở trước mặt như vậy, ánh mắt hắn nhất thời đỏ đậm. Trong tiếng rít gào, gương mặt cực lớn trên trời cao ngưng tụ thành một đạo cầu vồng, mang theo sát cơ hủy thiên diệt địa, phá không lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần!

Nếu như ví dụ Thông Thiên Đảo thành hoàng cung, lại Thiên Tôn chính là đế vương. Bán Thần lão tổ bốn mạch Nguyên Đầu Tông Môn dưới trướng của hắn, giống như Cự Quỷ Vương chính là bốn Đại Thiên Vương.

Kể từ đó, quan hệ giữa Bạch Tiểu Thuần cùng Vân Lôi Tử này giống như trưởng lão quyền thế dưới trướng của hai Thiên Vương. Mặc dù từ phương hướng này nhìn lên, xem như là thế lực cùng một phương. Nhưng trên thực tế... mâu thuẫn cùng chém giết giữa bọn họ chưa bao giờ ngừng. Nếu như ở bên ngoài, còn có Bán Thần lão tổ của từng người can thiệp, sẽ không để cho quan hệ giữa bọn họ quá căng thẳng.

Nhưng ở địa điểm thí luyện này, cho dù thật sự phân ra sinh tử, sau khi rời khỏi đây, người ngoài cũng không có cách nào nói thêm cái gì.

Lúc này mắt thấy đầu tiên là một thân thể khác của mình bị Bạch Tiểu Thuần tiêu hao rất thảm khốc. Sau đó lại tận mắt nhìn thấy ái đồ của mình, chết thảm ở trong tay Bạch Tiểu Thuần.

Thù mới hận cũ nhất thời lại vọt vào trong đầu, khiến cho Vân Lôi Tử lửa giận ngập trời. Ý chí của hắn còn ầm ầm ầm khuếch tán trên trời cao, khiến cho gương mặt cực lớn của hắn ở giữa không trung giống như thiên uy hạ xuống.

Theo tiếng rít gào, bóng dáng hắn giống như tia chớp, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuần. Hơn nữa ở trong quá trình lao tới, từ trong không trung bốn phía xung quanh hắn ngưng tụ ra từng thiên lôi!

Những thiên lôi này càng lúc càng nhiều. Chỉ trong chớp mắt một cái, đã có chừng hơn mười vạn thiên lôi tràn ngập thiên địa, khiến cho cả một khu vực này thật giống như bị Lôi Đình chiếm lấy, trở thành Lôi Trì. Giờ phút này Vân Lôi Tử, dường như là chúa tể của sấm sét!

Đồng tử của Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên co lại. Hắn lập tức lại cảm nhận được, Vân Lôi Tử trước mắt này, so với mấy vị hắn đã gặp trước kia, rõ ràng mạnh hơn không ít. Mặc dù đều là Thiên Nhân trung kỳ, nhưng Vân Lôi Tử trước giống như mới vào trung kỳ. Nhưng vị hiện tại này lại dường như ở trung kỳ chìm đắm trong những năm tháng rất lâu. Hiện tại chỉ thiếu chút nữa, hắn liền có thể bước vào Thiên Nhân hậu kỳ.

Thậm chí trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần lại đoán được, mức độ cường hãn của một mình Vân Lôi Tử trước mắt này, đã vượt qua bất kỳ một người nào trong ba người Trần Hạ Thiên.

Đến nay, ở khu vực Thông Thiên này, đây là kẻ địch mạnh nhất hắn gặp được!

Bạch Tiểu Thuần không có thời gian để suy nghĩ tìm hiểu quá nhiều. Lúc này thân thể hắn nhanh chóng lui về phía sau. Hắn nắm lấy Trương Đại Bàn còn đang hôn mê, ném vào bên trong túi trữ vật. Chỉ có điều người sống ở bên trong túi trữ vật không có cách nào kiên trì quá lâu. Nhưng lúc này Bạch Tiểu Thuần không có lựa chọn nào khác. Ở trong chớp mắt khi hắn lui về phía sau, ở nơi hắn đứng trước đó đã lập tức bị mười vạn thiên lôi trực tiếp đánh nổ.

Trong thiên địa chấn động, Vân Lôi Tử mang theo lửa giận ngập trời, gào thét tới gần. Tay phải hắn bấm quyết. Nhất thời tất cả thiên lôi ở bốn phía xung quanh, trong nháy mắt liền tập trung về phía hắn tập, trực tiếp ngưng tụ ở bên trong tay phải của hắn. Theo tay phải hung hăng nắm lấy, nhất thời một cái cung tia chớp khổng lồ, thình lình xuất hiện!

- Chết cho ta!

Vân Lôi Tử rít gào một tiếng. Hắn chợt kéo căng dây cung tia chớp lại. Nhất thời một tia chớp màu tím đen lại ngưng tụ ra. Đây không phải là pháp bảo, mà là thần thông thuật pháp của Vân Lôi Tử. Lúc này theo dây cung buông ra, vèo một tiếng, giống như thiên địa bị xé rách, tia chớp màu tím đen này, mang theo tất cả lực lượng dường như muốn diệt sạch, trực tiếp xé mở hư vô, chớp mắt lại xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần.

Tất cả những điều này nói ra rất dài dòng, nhưng đều chỉ phát sinh ở trong chớp mắt. Thần sắc Bạch Tiểu Thuần nghiêm nghị nhưng hoàn toàn không thấy chút bối rối rồi. Hắn không hối hận vì trước đó đã giết chết Lôi Nguyên Tử. Mà giờ khắc này mắt thấy Vân Lôi Tử này nổi giận, khí thế ép người, trong mắt của hắn cũng hiện lên một tia tàn khốc.

- Thật sự cho rằng lão tử sợ ngươi sao?

Bạch Tiểu Thuần hét lớn một tiếng. Hắn mặc dù sợ chết, nhưng từng trải qua nhiều năm, khiến cho hắn từ lâu đã hiểu rõ, càng là thời khắc như vậy, lại càng phải đi liều mạng!

Dù sao nếu mình không liều mạng, mạng nhỏ nhất định sẽ bị người khác lấy đi chơi...

Trong tiếng gào thét, Bạch Tiểu Thuần chẳng những không có lui về phía sau, trái lại chợt bước về phía trước một bước. Hai tay hắn giơ lên, bỗng nhiên vung về bốn phía, trong miệng càng phun ra ba chữ.

- Nhân Sơn Quyết!

Ầm ầm ầm!

Gần như trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần vừa mở miệng mắt, từ trong không trung ở bốn phía xung quanh lại xuất hiện vô số hòn đá. Ở thời gian ngắn ngủi những hòn đá lại ngưng tụ ở trên người Bạch Tiểu Thuần. Trong chớp mắt, một vị thạch nhân cực lớn kích thước chừng trăm trượng, trực tiếp hạ xuống ở trong thiên địa.

Trong chớp mắt, một khí thế khổng lồ dồi dào ầm ầm từ trên thân người đá của Bạch Tiểu Thuần phát ra. Trong khí thế kinh người của hắn, một quyền đánh ra, trực tiếp cùng tia chớp màu tím đen này do Vân Lôi Tử bắn ra, ở giữa không trung va chạm với nhau.

Tiếng nổ mạnh truyền ra khắp nơi. Trên trời cao, ý chí Bạch Tiểu Thuần hóa thành gương mặt, cùng gương mặt Vân Lôi Tử va chạm vào nhau, khiến cho trời cao chấn động đổi sắc. Mặt đất run rẩy. Những tia chớp màu tím đen sắc tan vỡ từng mảnh một. Thể thể người đá Nhân Sơn Quyết của Bạch Tiểu Thuần lại xuất hiện không ít vết nứt.

Nhưng cuối cùng, những tia chớp màu tím đen kia không phải là đối thủ. Sau khi hoàn toàn trở nên tán loạn, thân Bạch Tiểu Thuần Thạch vẫn hoàn chỉnh. Lúc này trong tiếng rít gào, hắn lao thẳng đến chỗ Vân Lôi Tử.

Hơi thở của Vân Lôi Tử nhanh hơn. Trong mắt có hàn quang lập lòe. Gần như ở trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuần vừa tới, tay trái hắn chợt giơ lên, hung hăng chụp một cái về phía hư vô bên cạnh. Trong miệng hắn giống như nghiến răng nghiến lợi, thốt ra mấy từ.

- Vân Lôi Nhân Tổ biến lần thứ nhất

Gần như trong nháy mắt khi hắn mở miệng, thân thể Vân Lôi Tử lại chợt chuyển động. Dường như có từng con rắn nhỏ đang bò ở trên da của hắn, khiến cho toàn thân hắn run rẩy, biểu tình đều dữ tợn vô cùng, trong miệng phát ra tiếng rít gào giống như dã thú.

...