Chương 226


...

Chị cả Đường sinh 2

Tống Chi cầm những thứ kia đến tìm Phong Ánh Nguyệt, mặt đầy bẽn lẽn: "Anh ấy cũng vậy, cũng dùng hết toàn bộ tiền riêng chỉ vì làm mấy thứ này cho em.”

"Đây là nghĩ cho cô." Phong Ánh Nguyệt khẽ cười, đang nói chuyện, Liêu Quế Phương liền dẫn em họ của mình đến.


Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"
Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần
Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!
Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!
Sau khi nói đơn giản vài câu khách sáo, Phong Ánh Nguyệt bắt đầu trang điểm cho em họ Liêu.

Tống Chi ở bên cạnh giúp cô, mỗi khi Phong Ánh Nguyệt muốn cái gì, Tống Chi nghe thấy tên là tìm được thứ kia cho cô.

Phong Ánh Nguyệt vừa trang điểm cho đối phương, vừa nói cho các cô ấy về cách làm, Tống Chi nghe rất nghiêm túc, Liêu Quế Phương cũng vậy.

"Thế nào rồi?"

Phong Ánh Nguyệt đưa gương cho em họ Liêu xem, nếu phù hợp vậy ngày kết hôn dùng kiểu trang điểm này.

Em họ Liêu giơ tay lên sờ chỗ vốn có vết bớt màu đen, đôi mắt của cô ấy hơi đỏ: "Thì ra không có cái này thì em sẽ trông như vậy.”

"Rất đẹp."

Liêu Quế Phương liên tục khen ngợi, nhớ tới khi em họ còn bé bởi vì vết bớt này mà không ít lần bị bạn bè cùng trang lứa bắt nạt, trong lòng cô ấy cũng không dễ chịu, cũng may hiện tại em chồng không tệ, đối với em họ cũng tốt.

Tống Chi càng cảm thấy tay Phong Ánh Nguyệt thật giỏi. Một vết bớt màu đen lớn như vậy cũng có thể che lại!

"Vốn khuôn mặt của cô rất đẹp, tôi chỉ chỉnh sửa một chút." Phong Ánh Nguyệt nhìn ra dường như cô ấy có chuyện muốn nói, vì thế giọng điệu nhẹ nhàng hơn chút: "Có cái gì muốn sửa thì cứ việc nói, đừng khách sáo.”

Em họ Liêu ngẩng đầu, có chút ngượng ngùng sờ sờ mặt mình: "Em như vậy quả thật rất đẹp, nhưng dù sao cũng không phải là em chân chính, em nghĩ... Hay là lộ vết bớt ra đi, em sợ người đàn ông của em nhìn bộ dáng hiện tại của em, lại nhìn bộ dáng sau khi em rửa mặt sẽ thay lòng đổi dạ?”

Đây đương nhiên là nói đùa, nhưng vết bớt này theo cô ấy nhiều năm như vậy, che nó lại quả thật trở nên đẹp hơn rất nhiều, nhưng cô ấy cảm thấy có chút xa lạ, vẫn là lúc có vết bớt sẽ giống cô ấy hơn một chút.

Không đợi Phong Ánh Nguyệt nói, ngược lại Liêu Quế Phương có chút xấu hổ: "Lúc trước không phải em muốn che đi sao? Tìm vài người, bởi vì không che được mà em vẫn không từ bỏ tìm người, giờ có thể che lại, sao lại không muốn?”. Xin ủng hộ chúng tôi tại # T𝑅ÙMT𝑅𝑈𝐘Ệ N.Vn #

Em họ Liêu cũng rất ngượng ngùng. "Không sao, tôi biết, hơn nữa hiểu ý của cô." Phong Ánh Nguyệt cười lấy đồ giống như tẩy trang ra, rót một ít nước sôi từ trong ấm vào trong chậu sứ, lại dùng nước lạnh pha thành nước ấm rửa mặt cho cô ấy: "Vậy tôi trang điểm lại cho cô, cô xem thử.”

"Cảm ơn." Em họ Liêu liên tục cảm ơn, Tống Chi rửa mặt giúp cô ấy.

Lúc này đây Phong Ánh Nguyệt cũng không che vết bớt màu đen kia, mà là biến nó thành một đóa hoa, chỗ trung tâm của màu đen thành nhụy hoa.

Phần còn lại và trang điểm trước đó không thay đổi nhiều.

"Đến lúc đó nơi này có thể dùng một ít cánh hoa thật để điểm xuyết, tôi vẽ không có hoa cũng đã ổn rồi."

Phong Ánh Nguyệt chỉ chỉ cánh hoa.

“Đã rất đẹp!”

Em họ Liêu rất thích, cầm gương nhìn chằm chằm vào mình: "Như vậy đã rất tốt, vết bớt vẫn còn, cũng trở nên xinh đẹp!”

"Giỏi thật." Vẻ mặt Liêu Quế Phương kinh hãi: "Lúc em kết hôn, sao lại không mời chị trang điểm cho em nhỉ!”

Phong Ánh Nguyệt cười khẽ: "Lúc ấy quả thật không nghĩ nhiều như vậy.”

Tăng Bộ Thắng mời cô hỗ trợ nấu tiệc, cái này đã bận không chịu nổi, nếu cộng thêm trang điểm, vậy nhất định là không nấu tiệc được.

Dù sao muốn qua bên nhà gái trang điểm, lại về lại nhà ngang, đương nhiên là cô muốn trang điểm.

Khi chị em Liêu Quế Phương đi rồi, ánh mắt Tống Chi nhìn Phong Ánh Nguyệt càng thêm sùng bái, chờ hai người đi theo Liêu Quế Phương đến nhà em họ của cô ấy đã là ba ngày sau.

Các cô qua vào buổi chiều, ngày hôm sau em họ Liêu lập gia đình.

Nguyên Đản do Đường Văn Sinh đi đón sau khi tan tầm, trong khoảng thời gian này nhà máy giấy không quá bận rộn, cho nên thời gian tan làm cũng sẽ sớm hơn một chút.

Phong Ánh Nguyệt và Tống Chi dưới sự dẫn dắt của Liêu Quế Phương, còn đi dạo đội sản xuất của bọn họ, mẹ Liêu Quế Phương là cán bộ xã, cha là đội trưởng đội sản xuất, đương nhiên cuộc sống trong nhà cũng khá tốt.

Phòng là phòng gạch vừa mới xây dựng không lâu, sân cũng rất lớn, Phong Ánh Nguyệt và Tống Chi ở nhà bọn họ.

...