Chương 184


...

Người một nhà đoàn kết thương yêu 6

Phong Ánh Nguyệt vội vàng đi vào báo cho mẹ Đường và những người khác biết, cuối cùng tất cả mọi người đều đi qua nhà của chú ba Đường.

Cả nhà của bác cả Đường cũng có mặt ở đây.

"Đồ ăn trưa chuẩn bị xong chưa?" Mẹ Đường vừa nhìn thấy thím ba Đường liền hỏi.


Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"
Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần
Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!
Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!
"Hôm qua em có đến ao cá của đội mua về hai con cá, sáng sớm hôm nay cha của Văn Cường đã đến xưởng chế biến thịt để mua hai cân thịt mỡ và hai cân thịt nạc, thịt mỡ thì để kho còn thịt nạc thì xào với bắp cải trắng."

Thím ba Đường nói.

Mẹ Đường nhìn về phía chị dâu hai Đường, chị dâu hai Đường về nhà cầm hai cân bột mì tới: "Làm thêm một nồi bánh màn thầu nữa đi."

Anh họ cả đem đến mười lăm quả trứng gà: "Làm món trứng chiên gì đó đi."

Giờ đây, thím ba Đường hít mũi, cũng không biết phải nói gì hơn đành phải nhận lấy hết.

Trong nhà đã sạch nhưng cả bọn Phong Ánh Nguyệt vẫn giúp đỡ quét dọn sạch sẽ thêm một lần nữa.

Tầm mười giờ, chú ba Đường đeo gùi chạy về, ông ấy mua thịt, rượu và cả hạt dưa đậu phộng gì đó.. T𝘳u𝙮ệ𝓷 cop từ t𝘳a𝓷g ﹙ t𝘳u𝓶t𝘳u𝙮𝓮 𝓷﹒v𝓷 ﹚

Phong Ánh Nguyệt giúp bỏ hạt dưa, đậu phộng và kẹo vào ba cái đĩa tre nhỏ, sau đó đặt ở trên bàn nhà trên.

Những thứ này là do Đường Văn Cường chuẩn bị, nhìn rất đẹp.

Chị dâu họ và chị dâu hai Đường phụ lau chùi băng ghế nhà trên.

"Chị dâu à, chị đang mang bầu đừng có đụng vô, để em làm cho."

Chị dâu hai Đường khuyên nhủ.

"Chị chỉ là đang mang thai thôi cũng không phải là không thể cử động được." Chị dâu họ trừng mắt nói: "Vận động một chút, đến lúc sinh nở cũng thuận lợi hơn."

A Tráng và Nguyên Đản nhận được nhiệm vụ canh chừng, lập tức chạy thẳng về nhà.

"Có người tới! Tổng cộng là bốn người! Con không nhận ra ai hết!"

Nguyên Đản chạy vào trong sân, la lên.

Cậu nhóc đếm rất giỏi.

"Họ đến rồi!"

Đường Văn Cường căng thẳng muốn chết, hôm nay anh ta còn đi mượn quần áo của Đường Văn Sinh và giày của anh họ cả.

Bây giờ vẫn chưa thấy người ta nhưng mặt đã đỏ lên.

Chú ba Đường và thím ba Đường vội vàng kéo Đường Văn Cường ra ngoài đón khách. "Anh về rồi đây!" Anh hai Đường cầm theo một túi vải chứa đầy quýt màu đỏ rực: "Đây là quýt của nhà Chương Nam Tuyền, cũng khá ngon!"

Quýt này rất ngọt, bọn Phong Ánh Nguyệt vừa về đã ăn không ít.

"Quýt của nhà Chương Nam Tuyền? Cháu đi tới đó hái sao?"

Bác cả nghi ngờ nhìn anh ấy.

Đường Văn Tuệ lấy quýt ra để lên bàn, cô ấy nghe vậy liền đỏ mặt.

Từ sau lần Chương Nam Tuyền bày tỏ tình cảm, thỉnh thoảng cậu ấy sẽ mang đồ tới nhà, sau khi bị mẹ Đường phát hiện thì Chương Nam Tuyền liền trực tiếp dẫn cha mẹ mình tới nhà bày tỏ thành ý.

Vì vậy, mẹ Đường và những người khác đều biết tấm lòng của cậu ấy, còn bàn bạc chờ đến khi Đường Văn Tuệ mười tám tuổi sẽ nói đến chuyện đính hôn.

"Nói nhiều như vậy làm gì." Bác cả gái liếc mắt nhìn bác cả Đường: "Anh nhanh đi ra ngoài với em, vợ chồng thằng hai cũng đi với hai bác, mấy người trẻ tuổi các cháu ở nhà dọn dẹp đồ đạc một chút, gặp người khác thì cũng phải nhiệt tình lên có biết không?"

"Dạ."

Cả bọn Phong Ánh Nguyệt trả lời.

Sau khi tất cả các trưởng bối đi ra ngoài, Phong Ánh Nguyệt nói với Đường Văn Sinh: "Chuyện này khá là mới lạ."

"Ừ." Đường Văn Sinh nắm tay cô: "Lát nữa nhìn Văn Cường chắc chắn sẽ trông như một thắng ngốc."

"Anh đoán chắc mặt nó sẽ đỏ như gấc khi cô gái kia rời đi!"

Anh hai Đường cười lớn.

"Chị nghĩ nó sẽ nói cà lăm." Chị dâu họ che miệng cười.

Những người khác nghe vậy liền cười ngất.

Thấy Nguyên Đản và A Tráng chạy vào trong sân, phía sau còn truyền tới tiếng chào hỏi nhiệt tình của chú ba Đường, bọn họ liền biết người ấy đã đến.

Hôm nay, Xuân Phân mặc một cái áo bông mới, để hai búi tóc lớn, cô ấy nắm tay chị dâu, đi theo sau lưng mẹ và bà mai.

Cô ấy không ngờ có nhiều người ra đón mình như vậy, trừ Đường Văn Cường và hai đứa nhóc ra, những người còn lại đều là bậc cha chú, đến khi bước vào trong sân mới phát hiện mấy người trẻ tuổi cũng có mặt ở đây.

Đứng ở trong sân nhìn một lượt, tuy nhà có chút cũ nhưng không bị dột nát, hơn nữa trong sân rất sạch sẽ, Xuân Phân sẽ nghĩ nó chỉ được quét dọn qua loa, nhưng khi ánh mắt cô nhìn đến phòng chứa củi liền phát hiện củi đốt được sắp xếp ngăn nắp, cái này không phải là ngày một ngày hai liền có thể làm xong.

Có thể thấy những người nhà này vô cùng sạch sẽ.

"Mời các thím ngồi, Xuân Phân ngồi bên này đi, tới ăn quýt này." Phong Ánh Nguyệt mỉm cười, mời bọn họ vào nhà ngồi, dáng dấp của cô rất tốt, cười lên càng có cảm giác gần gũi hơn.

"Đây, đây là chị dâu ba của anh."

Đường Văn Cường đứng ở phía sau cô ấy lắp bắp giới thiệu.

Xuân Phân xấu hổ gật đầu.

Chị dâu Xuân Phân nghe vậy nhìn Phong Ánh Nguyệt hai lần, trong đầu nghĩ thì ra đây chính là vợ của kỹ thuật viên ở nhà máy sản xuất giấy đây sao? Cô ấy thật xinh đẹp.

...