Chương 636: Chiến linh hộ thể


...

Lâm Minh ngưng tụ Toàn Đan gây ra dị tượng kinh thiên, lốc xoáy chân nguyên khuấy động nguyên khí thiên địa xung quanh, hình thành đoàn mây tím trải rộng mấy chục dặm. Ở trong Vạn Cổ Ma Khanh xuất hiện dị tượng này, khỏi cần nói tới hậu quả.

Ma Quang ở trong tinh thần chi hải của Lâm Minh, nhìn xung quanh ngày càng đông tà linh, trong lòng thầm kêu khổ. Cái gì gọi là đàn sói vây quanh, cuối cùng nó cũng cảm nhận được.

May mắn trong bất hạnh, những tà linh này đều là những yêu linh cấp thấp, không có những tồn tại biến thái bị bắn ra từ sâu trong Vạn Cổ Ma Khanh.

Ma Quang không có thực thể, sức chiến đấu ngoài thế giới thực rất yếu, nó chỉ có thể phóng ra năng lượng linh hồn của mình hình thành trường năng lượng để uy hiếp những tà linh này.

Trường năng lượng của Ma Quang quả thật mạnh mẽ, mang theo hơi thở từ Thần Vực, nhưng khí huyết tràn đầy trên người Lâm Minh thật là quá dụ dỗ, những tà linh vô cùng khao khát tinh huyết, chúng bị bản tính kích thích, ngày càng tới gần Ma Quang.

Ma Quang uy hiếp năm ba con, không uy hiếp được cả đám, những tà linh tụ tập càng đông hơn, cuối cùng phát động công kích Lâm Minh!

Còn Lâm Minh lúc này, mắt nhắm nghiền, hoàn toàn cắt đứt liên hệ với bên ngoài, đang trong trạng thái vong ngã không minh, trạng thái này còn tiếp tục không biết bao lâu.

Két!

Con tà linh đầu tiên bổ nhào vào Lâm Minh, có con dẫn đầu, tiếp theo lại có một con tà linh xông ra, ý niệm của Ma Quang trầm xuống, trong mắt bùng ra ánh sáng, khống chế ý niệm!

Con tà linh xông ra bỗng nhiên chấn động, hai mắt đỏ rực hung bạo bỗng nhiên mơ màng trống rỗng. Nó đột ngột xoay lại giữa không trung, đánh vào con tà linh xông ra thứ hai, con tà linh kia không kịp phản ứng, bị vồ ngã xuống, thân thể bị thương.

Tiếp theo hai con tà linh nhanh chóng đánh lên, không bao lâu sau, con tà linh bị Ma Quang khống chế đã xé nát vụn con tà linh kia.

"Một lần khống chế ý niệm tiêu hao nhiều tinh thần lực như thế, tiếp tục nữa ta tuyệt đối không duy trì được lâu. Lâm Minh à Lâm Minh, ngươi mau tỉnh lại đi!

Ma Quang sốt ruột, đúng là rồng lọt nước cạn bị tôm khinh, nó đường đường là Thánh Chủ Thần Vực, lại có một ngày bị một đám tà linh cấp thấp khi dễ.

Tiêu diệt một con tà linh, xung quanh lại có ba bốn con tà linh tới nữa, thấy vậy, trong lòng Ma Quang đau khổ.

Két! Két!

Lại hai con tà linh xông tới, còn mạnh hơn cả hai con tà linh ban nãy. Ma Quang cắn răng, liều mạng tiêu hao hai thành lực ý chí, khống chế cả hai con tà linh này.

Két! Két! Két! Két!

Ngày càng nhiều tà linh xông lên, Ma Quang khống chế ba con tà linh đi ra đại chiến, nhưng hai tay khó đỡ bốn phía, Ma Quang cuối cùng vẫn ngăn cản không hết, có hai con tà linh lọt lưới xông về phía Lâm Minh, cắn lên chân nguyên hộ thể của hắn.

Trước khi Lâm Minh nhập định, bố trí một tầng năng lượng phòng ngự ngoài người, lúc này tà linh nhào tới, một đoàn sấm sét màu tím bùng nổ. Đoàn sấm sét này do Huyễn Diệt Mộng Quang cùng Tử Giao Thần Lôi tạo thành, Huyễn Diệt Mộng Quang chuyên tổn hại thần hồn, Tử Giao Thần Lôi chuyên khắc quỷ tà.

Con tà linh kia kêu thảm, trực tiếp bị bắn ra!

Nhưng số lượng tà linh thật quá nhiều, một con tà linh bị văng ra, tà linh khác liền nhào tới.

Chỉ thấy ngoài người Lâm Minh lóe ra sấm sét, một số tà linh bị lực lôi điện đốt ra khói xanh, nhưng đau đớn chỉ kích thích tà linh khát máu. Tất cả tà linh điên cuồng xông về phía Lâm Minh, Ma Quang chỉ ngăn cản được rất có hạn!

Tầng năng lượng phòng hộ lôi điện tiêu hao nhanh chóng, sau một lát, nó liền không thể đánh văng tà linh ra được.

Đông đảo tà linh bám lên người Lâm Minh, nhìn như đàn sói bám dính lên thân con thú lớn.

Ma Quang ở trong tinh thần chi hải của Lâm Minh, trong lòng căng thẳng.

“Má nó! Tiểu tử, coi như đời này lão tử thiếu nợ ngươi, nhớ kỹ cho ta!”.

Ma Quang không phải hoàn toàn không thể ra tay, chỉ là thần hồn của nó không đầy đủ, một khi ra tay sẽ kéo theo thương thế linh hồn. Lúc trước khi Lâm Minh đi qua Truyền Tống trận thượng cổ, trải qua gió lốc không gian, lúc Lâm Minh đã kiệt sức, chính là dựa vào Ma Quang ra tay mới miễn cưỡng giúp Lâm Minh vượt qua nguy cơ.

Nhưng cái giá phải trả sau lần đó, Ma Quang ngủ say gần hai năm.

Bây giờ thật vất vả Ma Quang mới tỉnh lại, là do sát khí tẩm bổ, là có Huyết Yêu cốt đại bổ, Ma Quang thật sự không muốn lại ra tay toàn lực nữa, khiến cho thần hồn bị thương. Nhưng bây giờ nó không còn lựa chọn khác, một khi Lâm Minh chết đi, nó cũng sẽ phải chôn theo cùng!

Trong cơ thể Ma Quang, một đoàn thần hồn nhỏ thiêu đốt, tinh thần chi hải của Lâm Minh bắn ra ánh sáng vàng! Những ánh sáng kia như lưỡi kiếm, nháy mắt xuyên thủng bảy, tám con tà vật, đốt thành làn khói.

Đây là công kích thần hồn ly thể của Ma Quang.

Vốn công kích thần hồn chính là kiếm hai lưỡi, dùng linh hồn liều mạng, giết địch một ngàn tự hại tám trăm, nhất là dưới tình huống lực thần hồn không chênh nhau mấy, sẽ tổn thương linh hồn rất lớn, cho nên Ải Ma tộc am hiểu công kích thần hồn phải chuẩn bị sẵn dược vật dưỡng hồn.

Nguyên bản linh hồn của Ma Quang đã không được đầy đủ, sau khi dùng công kích thần hồn, đủ biết sẽ tổn thương cỡ nào.

Một hơi xuyên thủng mười mấy con yêu linh, Ma Quang bị tổn thất không nhỏ, cũng may hai năm qua nó khôi phục không ít, bằng không tiêu hao nhiều như vậy, nó đã sớm mất ý thức.

Nhưng trong lòng Ma Quang kêu khổ, không biết phải làm thế nào, nó bỗng thấy được gần đó có ba võ giả Cự Ma tộc cùng Man tộc kinh ngạc nhìn mình, vẻ mặt quỷ dị.

Trong lòng Ma Quang nháy mắt rớt xuống dưới điểm đóng băng!

Trong ba người, có hai người là Ma Quang có chút ấn tượng, bọn họ là tôn chủ đến từ Thông Thiên tháp khác!

Đúng là sóng trước chưa hết, sóng sau lại đến! Ma Quang tuyệt đối sẽ không ngây thơ cho rằng đối phương sẽ rút đao hỗ trợ vào lúc này!

Trên thực tế, ba tôn chủ này quả thật đang định cháy nhà hôi của.

- Người kia không phải là Lâm Minh ư?

Tôn chủ Man tộc dẫn hai người khác suốt dọc đường cẩn thận đi qua khu trung tâm, vốn tưởng có cơ duyên gì, kết quả lại phát hiện có người đột phá vào lúc này!

- Quả thật là Lâm Minh, hắn lại đang đột phá Toàn Đan, hắn điên rồi ư?

- Tên ngu xuẩn này, lại đi đột phá vào hiện giờ, dẫn tới một đám tà linh cấp thấp vây công, muốn chết!

Tôn chủ Cự Ma tộc cười lạnh, theo hắn thấy đây hoàn toàn là hành vi tự sát!

- Có lẽ Lâm Minh gặp được cơ duyên gì, không áp chế được chân nguyên, bắt buộc phải đột phá, ta nhớ tu vi của hắn lúc trước còn cách Toàn Đan khá xa, không có nửa năm thì đừng mơ đột phá. Nếu không gặp được đại cơ duyên, là tuyệt đối không thể!

Tôn chủ Man tộc nói, trong mắt lóe sáng, cơ duyên có thể làm võ giả đột phá... Chính là thứ hắn khao khát nhất trong chuyến đi này!

- Hắn không có đồng bọn, một người một mình, khẳng định có cổ quái. Hơn nữa thanh thế khi hắn đột phá không tầm thường, người thường đột phá Toàn Đan cũng không thấy có thanh thế lớn như vậy.

- Tuyệt đối có vấn đề!

Ba vị tôn chủ nháy mắt khẳng định, Lâm Minh gặp được đại cơ duyên trong Vạn Cổ Ma Khanh, như thế mới đột phá Toàn Đan gây ra thanh thế lớn đến vậy. Còn đội hữu của Lâm Minh, có lẽ đã chết, có lẽ đã rời đi, vì thế toàn bộ cơ duyên này đều rơi lên một mình Lâm Minh.

Loại chuyện này, có ai không đỏ mắt?

Ba người liếc nhau, đều thấy được sát khí trong mắt đối phương.

Giết Lâm Minh, bọn họ có khả năng sẽ tìm được chỗ cơ duyên đó!

Đừng nói bây giờ Lâm Minh còn đang ở thời điểm mấu chốt xông phá Toàn Đan, cho dù Lâm Minh mới vào được Toàn Đan, cũng sẽ không thể củng cố trong thời gian ngắn. Còn ba người bên này đều là cao thủ trong tôn chủ, vốn đã tràn đầy tin tưởng vào thực lực của mình, ngược lại hiểu biết về thực lực của Lâm Minh cũng chỉ giới hạn trong nghe nói.

- Giết hắn, đừng nương tay!

Huyết Man tôn chủ nói.

Hiện giờ Lâm Minh đang bị tà linh vây công, bọn họ chỉ cần ngồi làm ngư ông vót cá là được, nhưng Lâm Minh đột phá đã đến giai đoạn cuối, ai biết lúc nào Lâm Minh ngưng kết xong Toàn Đan, tự nhiên ra tay sớm là tốt nhất, tránh cho đêm dài lắm mộng.

Ba người vận chuyển ma nguyên, cùng nhau xông ra, võ giả Cự Ma tộc rút ra trường đao, chém thẳng vào ngực Lâm Minh!

Rắc!

Một đao này trực tiếp đánh chết bốn năm con tà linh, còn chém nát chân nguyên hộ thể của Lâm Minh!

Tà linh nổi giận, quay đầu đánh về phía ba người tôn chủ.

- Cút!

Tôn chủ Man tộc quát lớn, trường côn trong tay quét ngang, những tà linh cấp thấp này trực tiếp bị quét bay, ba bốn con tà linh đứng hàng đầu trực tiếp bị gió lốc năng lượng xé thành mảnh vụn, hóa thành làn khói tan biến!

- Đưa ngươi lên đường!

Tôn chủ Cự Ma cuối cùng cười lớn, cầm búa tạ nện thẳng lên ngực Lâm Minh!

Nhìn một chùy này đập tới, tròng mắt Ma Quang co rút, lúc này nó tiêu hao quá nhiều linh hồn lực, không còn tạo ra được công kích có thể uy hiếp ba đại tôn chủ trước mặt.

Còn chân nguyên hộ thể của Lâm Minh đã vỡ, chỉ có thể dựa vào thân thể để đỡ...

Chết như thế này ư?

Trong khoảnh khắc, trong lòng Ma Quang sinh ra ý nghĩ này, tiếp theo nghe một tiếng âm trầm đục, Lâm Minh trực tiếp bị đập bay ra ngoài!

Mây tím chân nguyên phủ xuống tạo thành lốc xoáy xảy ra vặn vẹo, thân thể Lâm Minh bay ra mười mấy trượng, ngã xuống đất không biết sống chết.

- Ha ha ha! Cái gì đệ nhất thiên tài vạn năm qua, ba hoa tung trời, còn không phải chết trên tay lão tử!

Võ giả Cự Ma tộc ra tay cười to, bị chùy của hắn đánh trúng, tuyệt đối gãy hết xương sườn, nội tạng vỡ nát!

GiẴ một Phong Hào Tu La, tôn chủ Cự Ma tộc bỗng thấy đầu óc thông suốt, cảm giác tràn đầy thành tựu.

Nhưng hắn cười lớn mấy tiếng, bỗng tiếng cười ngưng bắt, không thể tin được nhìn phía trước, ngay cả hai tôn chủ bên cạnh cũng ngây người.

Cách đó mười mấy trượng, Lâm Minh hít thở ổn định, căn bản không có vẻ gì là bị thương.

Không lẽ...

Thần niệm quét qua, lại thấy nhuyễn giáp trước ngực Lâm Minh bị xoáy năng lượng xé vụn, da thịt ở ngực bị xé chảy máu, xương sườn lại nguyên vẹn như cũ!

- Sao... Sao lại thế được?

Võ giả Cự Ma tộc cầm chùy lớn trợn to mắt, một chùy của hắn có thể đập bẹp cả một khối huyền kim, Lâm Minh lại chỉ bị thương nhẹ?

Chẳng lẽ thân thể của hắn còn cứng rắn hơn cả huyền kim?

Lúc này, Ma Quang trong tinh thần chi hải của Lâm Minh cũng đang vô cùng kinh ngạc, vốn nó đã tuyệt vọng. Nếu chỉ có một người đến đây, nó còn có thể đoạt xá, với cường độ linh hồn của nó, đoạt một tôn chủ thật ra là rất dễ dàng.

Nhưng mấu chốt ở chỗ đối phương có ba người, trong quá trình nó đoạt xá tranh giành thân thể, nếu bị hai tôn chủ kia giết, thần hồn của nó sẽ vỡ nát, cho nên một chiêu đoạt xá dưới tình huống này là ngang với tự sát.

Nguyên bản đã tuyệt vọng, không ngờ Lâm Minh lại chịu được một đòn này.

Đây không phải là lực phòng ngự thân thể dựa vào Tôi Tủy mà có, lực công kích của tôn chủ Cự Ma tộc kia không phải nói chơi.

Chẳng lẽ là... Chiến Linh hộ thể?

Trong đầu Ma Quang chợt lóe linh quang, tiếp theo liền ngây người.

...