...
Thời điểm hư ảnh này đang tính toán, đột nhiên nụ cười của nó cứng lại, Lâm Minh duỗi tay phải ra, trong bàn tay của hắn có khối lập phương màu đen đang lơ lửng.
Hình lập phương này chậm rãi xoay tròn, hút đi tất cả mọi thứ trên thế gian.
- Cái này... Đây là...
Đồng tử hư ảnh co rút lại, thời điểm này hồn hải của lâm Minh xuất hiện lih hồn phong bạo cực lớn, hư ảnh kêu thảm một tiếng, trực tiếp bị phong bạo này hút vào.
- Ah ah ah...
Hư ảnh gào lên liên tục, gương mặt hoàn toàn vặn vẹp, phong bạo quá mức khủng khiếp, nó đã hoàn toàn mất đi phân nửa ý chí, trực tiếp bị phong bạo này hút vào....
Bồng bồng bồng...
Hư ảnh ác ma cuối cùng tan vỡ trong phong bạo đáng sợ, một khi ý chí của nó văng tung otes, mảnh vỡ căn bản không chịu nổi phong bạo đáng sợ trùng kích, trong chốc lát sẽ tan vỡ, biến mất không còn gì nữa.
- Thật có lỗi, ta không cho ngươi cơ hội lưu ý chí lại đâu!
Lâm Minh lặng lẽ thu hồi ma phương, có át chủ bài là ma phương này, hắn mới dám không kiên nể hấp thu lực lượng ác ma.
Thâm uyên ác ma còn sót lại ý chí đã bị tan vỡ toàn bộ, ác ma lực trong người Lâm Minh biến thành vật vô chủ, đã triệt để bộc phát ra ngoài.
Lực lượng này mênh mông như biển, không ngừng trùng kích hồn hải của Lâm Minh, trùng kích thân thể và nội thế giới của hắn.
Khi ác ma lực tuôn ra như thủy triều, chúng tùy ý trùng kích thần lực trong nội thế giới Lâm Minh.
Ầm ầm!
Thân thể Lâm Minh nổ vang như lôi minh, mà thời điểm này hai mắt của hắn không còn đỏ như máu nữa, đã dần dần khôi phục thanh tỉnh.
Đôi mắt Lâm Minh đã không chỉ là thâm thúy, sáng ngời có thể hình dung đươcn nữa, trong ánh mắt ẩn chứa vô số tính mạng sinh sôi và sinh diệt, ẩn chứa sinh tử diễn biến.
Người thường đối mặt với Lâm Minh sẽ cảm thấy bị áp chế, nhưng nếu như võ giả tu vị tinh thâm đối mặt với Lâm Minh, bọn họ có thể từ ánh mắt Lâm Minh nhìn thấy vô cùng tuyệt diệu, nếu Lâm Minh chết, đôi mắt của hắn có thể trở thành chí bảo mà rất nhiều tông môn tranh đoạt.
- Lâm Minh hắn thật sự áp chế ý chí ác ma!
Bên cạnh ngân hà hư không đỉnh, Triệt nhìn thấy ánh mắt của Lâm Minh xong, trong nội tâm rung động mạnh, xuyên thấu qua đôi mắt kia nhìn thấy trong người Lâm Minh ẩn chứa vũ trụ chân thật, vô số pháp tắc, năng lượng, vật chất không ngừng diễn biến, có thể nói bao hàm toàn diện.
- Có thể ý chí ác ma sẽ trở thành tai họa ngầm của Lâm Minh, ngày sau, một khi hồn hải của Lâm Minh bị thương, chỉ sợ...
Mặc vô cùng lo lắng.
Nhưng mà Triệt lắc đầu, nói:
- Chưa hẳn, ta cảm giác ý chí ác ma dường như đã bị Lâm Minh tiêu diệt triệt để vào thời khắc cuối cùng, ta cảm nhận được linh hồn phong bạo vô cùng đáng sợ bạo phát trong hồn hải của Lâm minh, chỉ sợ nó không phải lực lượng Lâm Minh có thể phát ra.
Lâm Minh lúc phát động ma phương nhắm vào thâm uyên ác ma, mà không phải Triệt và Mặc hai người, tuy khí tức ma phương khủng bố, cũng không có tán dật ra các nơi, với tư cách thái cổ thần khí vượt qua cả vật chất vị diện, Triệt không thể cảm nhận được ma phương, nhưng mà hắn ẩn ẩn tính ra được, trong người Lâm Minh dường như ẩn chứa bí mật.
- Kẻ này có đại khí vận gia thân, có lẽ thật sự hoàn thành tâm nguyện của tôn chủ đại nhân.
- Chỉ mong a, cho dù như thế nào, ta và ngươi đều tốt hơn nếu phụ tá cho hắn, hôm nay hắn là thiếu chủ của chúng ta, cho dù hắn có thành công hay không...
Hai người dùng chân nguyên truyền âm trao đổi với nhau. Mà thời điểm này trong ngân hà hư không đỉnh, gai xương trên người Lâm Minh từ từ thu hồi, những ác ma cốt giáp, lân phiến cũng hoàn toàn biến mất.
Lâm minh khôi phục thân hình hoàn mỹ của hắn, toàn thân của hắn đắm chìm tron tinh quang vô hạn, nội thế giới và lực lượng không ngừng tăng lên.
Mà ý thức của Lâm Minh cũng tiến vào nội thế giới.
hắn đứng trong tinh hài vô tận, quan sát phiến vũ trụ này.
Lâm Minh nhìn thấy vô số tinh cầu vũ trụ, có tinh cầu vô cùng hoangvu, cũng có chút tinh cầu sinh sôi nảy nở vô số tính mạng.
Những tính mạng này là một gốc cỏ, một con sâu con kiến, lớn tới đại thụ che trời, cự kình côn bằng, Lâm Minh có thể cảm giác chúng hoàn toàn, chỉ cần ý niệm trong đầu khẽ động, hắn có thể giao phó cho những tính mạng này lực lượng cường đại, hoặc lập tức làm cho chúng bị hủy diệt.
Dường như vào lúc này Lâm Minh thật sự là vua của vũ trụ
Cảm giác chân chân chính chính nắm giữ đại vũ trụ, loại cảm giác này làm cho Lâm Minh say mê.
Nhưng mà hắn say mê cũng không có mất đi phương hướng, hán thao túng năng lượng trong người, không ngừng mở rộng phiến không gian vũ trụ này.
Hơn nữa sáng tạo ra tinh cầu, trong đó diễn biến ra tính mạng hình người, có quốc gia phồn vinh, có tông môn phát triển thực lực không ngừng.
Có cung điện thần vương, có chư thiên đại năng trong lờ mờ, có chân long, kỳ lân gào thét, ngàn vạn đạo vận chìm nổi, Lâm Minh khống chế thế giới này càng như ý, không phân rõ được sự thật và ảo giác.
Vào lúc Lâm Minh cảm giác được phiến vũ trụ này mở rộng tới cực hạn thì hắn dừng lại, trong lúc này lực lượng cả vũ trụ quán chú toàn bộ vào thân thể Lâm Minh.
Hắn và cái vũ trụ này hình thành nhất thể, hắn trở thành thế giới chi chủ chân chính, cũng chính là ---- Đại Giới Giới Vương!
Oanh!
Năng lượng đáng sợ từ trong vũ trụ lao ra ngoài, nó trực tiếp đụng nát ngân hà hư không đỉnh, giống như một cây cầu vồng chiếu thẳng trời cao.
Toàn thân Lâm Minh đang bao phủ trong cầu vồng, hắn đứng đó, tóc dài bay múa, thân thể của hắn ngâm mình trong năng lượng đáng sợ, rong chơi trong biển cả pháp tắc.
Một khắc này Lâm Minh chính thức đột phá Đại Giới Giới Vương.
Đột nhiên Lâm Minh mở mắt ra, hai mắt của hắn bắn ra hào quang khác nhau, mắt trái thần quang bắn ra bốn phía, giống như có tường vân bảy màu, điềm lành từng hồi, mà mắt phải âm trầm đáng sợ, trong đó có huyết trì địa ngục, sa trường chết chóc, làm cho người ta nhìn vào cảm thấy linh hồn như bị nuốt vào trong vực sâu không đáy, hồn hải thất thủ.
- Mệnh Thai Đạo Cung, Đại Giới Giới Vương! Ác ma lực ẩn chứa trong ác ma xá lợi đủ cho ta có thực lực hôm nay, lại tăng thêm thêm một bậc, đã không thể so sánh nổi.
Lâm Minh xiết chặc hai đấm, hắn hiện tại cực kỳ khát vọng gặp được đối thủ cường đại, hắn phải đại chiến thật oanh liệt một hồi, thử xem chiến lực cực hạn của mình rốt cuộc là ở đâu.
Từ Thánh Chủ tới Giới Vương, lại đến Đại Giới Giới Vương, lâm minh dùng thời gian mấy ngàn năm, chuyển sinh bốn thế.
Hôm nay hắn giống như phượng hoàng niết bàn, đã nhất phi trùng thiên.
Hắn vung tay lên, thiên địa nguyên khí giống như áo bào bao phủ toàn thân Lâm Minh.
Bộ áo bào này cực kỳ quái dị, nó là Lâm Minh ngẫu hứng làm ra, không có gia nhập ý nguyện của Lâm Minh, mà là tùy ý cho thiên địa pháp tắc cấu tạo thành.
Nó nửa mặt là màu đen, nửa mặt là màu trắng, dưới áo bào phủ kín ngôi sao, những ngôi sao này ẩn chứa huyền bí vô tận, làm cho người ta ngộ không thấu.
...