Chương 1413: Sức nặng đáng sợ


...

- Hắc Diêm! Xé tiểu tử kia ra đi.

- Tiêu diệt hắn!

Hắc Diêm với tư cách là đệ tử hạch tâm của Chân Thần thánh địa cho nên uy vọng của hắn cực cao.

- Lâm Minh, Luyện Thể Thuật của nhân loại các ngươi căn bản không phải là Luyện Thể Thuật đỉnh cấp, nó chỉ thuộc về trào lưu đoạn kết của ý cảnh tam thập tam thiên lúc trước, ta sẽ cho ngươi biết Luyện Thể Thuật chân chính!

Ý cảnh tam thập tam trọng thiên chia làm tinh, khí, thần ba đai loại, mỗi đại loại đều có mười loại.

Chỉ cần Luyện Thể Thuật cũng phân chia pháp môn, Nhân tộc, Thánh tộc tu luyện tất cả không giống nhau, còn có một chút thích hợp cho Yêu tộc, Hồn Tộc tu luyện.

Trong mắt Hắc Diêm xem ra, chỉ có Thánh tộc Luyện Thể Thuật mới là trụ cột nhất, uy lực lớn nhất.

Hắc Diêm gào thét một tiếng, hắn lao thẳng về phía Lâm Minh! Hắn hiểu được Lâm Minh cường đại, nhưng mà hắn cũng có tự tin tuyệt đối, hắn muốn nhất chiến thành danh! Chiến lượt khắp Nhân tộc vô địch thủ, kể từ đó hắn sẽ là anh hùng của Thánh tộc, đạt được ban thưởng to lớn! Hơn nữa lần này chiến đấu luân phiên, tích lũy tin tưởng thì tương lai của hắn ngày sau sẽ càng cường đại.

Đối mặt Hắc Diêm hùng hổ, con mắt Lâm Minh hiện ra thần sắc tàn nhẫn, hắn cầm Phượng Huyết Thương, toàn thân mở bát môn độn giáp!

Chỉ nghe tiếng nổ to lớn, khí lãng khủng bố trên người Lâm Minh bốc lên, nham thạch dưới chân của hắn vỡ vụn.

Luyện Thể Thuật tu luyện Luyện Thể Thuật đã đụng chạm đến cánh cửa Đạo Cung Cửu Tinh, cộng thêm trong Hỗn Nguyên thiên cung Lâm Minh dẫn Hồng Mông chi khí nhập vào cơ thể, trực tiếp dùng Hồng Mông chi khí nặng nề rèn luyện xương cốt, cơ và thống khổ thường nhân khó vượt qua nổi.

Hôm nay cường độ thân thể Lâm Minh đạt tới tình trạng không thể tưởng tượng nổi.

Lâm Minh không có sử dụng chân nguyên, cũng không có sử dụng pháp tắc, hắn bằng thân thể nghênh tiếp Hắc Diêm!

- Bát môn độn giáp -- Bách Trọng Lãng!

Lâm Minh hét lớn một tiếng, lực lượng toàn thân quán chú vào Phượng Huyết Thương, hôm nay lực lượng của Lâm Minh vô cùng khủng bố, dùng Bách Trọng Lãng giống như sóng triều cuồn cuộn bao phủ thiên địa.

- Muốn chết!

Hắc Diêm rống to lên, ba cây gai ngược trên lưng của hắn đâm về phía trước, giống như tam xoa kích vậy, được lực lượng thân thể của hắn quán chú vào trong.

Lâm Minh trong nháy mắt đâm ra một trăm thương. Trăm thương dung hợp làm một va chạm với Hắc Diêm.

- Răng rắc!

Tiếng nổ đáng sợ và nham thạch tan nát, thân thể Lâm Minh bay rớt ra ngoài, mà thân ảnh Hắc Diêm cũng chấn động, nguyên khí thuẫn trên người của hắn vỡ vụn ra, nhưng mà hắn rốt cuộc có thân thể cường đại, thương mang dư âm tiến vào trong người của Hắc Diêm cũng bị hắn ngăn lại, không có bị thương.

Trái lại Lâm Minh bị một kích của Hắc Diêm thì bay xa mười trượng, tuy Lâm Minh cũng không có bị thương, nhưng mà lần này Hắc Diễm chiếm ưu thế..

Nhưng mà kết quả này Hắc Diêm lại không thể tiếp nhận, Lâm Minh còn chưa dùng tới chân nguyên.

Thân thể Hắc Diêm lao lên lần nữa, hai móng vuốt của hắn có thần hỏa thiêu đốt, một trảo này chém ra hư không run run, rất khó tưởng tượng uy lực của nó đạt tới mức nào.

Lâm Minh dùng Phượng Huyết Thương ngang dọc, mắt thấy Hắc Diêm bay thẳng tới thì hắn dùng Thương Khung Phách Điển Bách Trọng Lãng công kích Hắc Diêm, kết quả không có chiếm được thượng phong cũng là hợp tình lý, Hắc Diêm là chuyên tu Luyện Thể Thuật, nếu như nhẹ nhõm bị Luyện Thể Thuật của mình đánh bại, như vậy hắn tu luyện trên thân chó rồi.

Nhưng mà Luyện Thể Thuật của Lâm Minh không đơn thuần là bát môn độn giáp đơn giản như vậy!

- Xuất hiện đi, Hồng Mông chi khí!

Trong đôi mắt Lâm Minh tinh quang lóe lên, một đám Hồng Mông chi khí từ trong nội thế giới của hắn đúc nóng Phượng Huyết Thương trên tay.

Chút ít Hồng Mông chi khí này nặng hư ngôi sao, có một đám Hồng Mông chi khí gia trì thì Lâm Minh huy động Phượng Huyết Thương giống như huy động một ngôi sao!

- Ngươi tự xưng là luyện thể vô song, vậy nhìn xem ngươi có thể thừa nhận sức nặng của một kích này hay không.

Lâm Minh lần nữa mở bát môn độn giáp, Phượng Huyết Thương quét ngang qua.

- Răng rắc!

Tiếng nổ thanh thúy vang lên, thân thể Hắc Diêm đột nhiên chấn động, cương nguyên hộ thể của hắn dưới Phượng Huyết Thương tan vỡ như thủy tinh.

- Cái gì!

Hắc Diêm quá sợ hãi, hắn biết rõ cương nguyên của mình cứng thế nào, dĩ nhiên cũng bị một thương hời hợt của Lâm Minh đánh vỡ.

Thời điểm này thương thứ hai của Lâm Minh đã nện tới.

Hắc Diêm biến sắc, muốn né tránh nhưng đúng lúc này lực lượng hùng hồn bao phủ, bao trùm phạm vi trăm trượng hư không, động tác của Hắc Diêm chậm chạp lại.

Hồng Mông không gian!

- Không tốt!

Hắc Diêm vẫn lấy tốc độ làm kiêu ngạo, Hồng Mông không gian hoàn toàn hạn chế điểm này, hắn cắn chặt răng, cương nguyên toàn thân bộc phát, dùng gai xương trên người công kích Lâm Minh.

Lâm Minh cười lạnh một tiếng, hai tay đột nhiên vung xuống, Phượng Huyết Thương rắn rắn chắc chắc nện lên sống lưng Hắc Diêm, một kích này đánh gãy ba gai xương trên lưng Hắc Diêm, Phượng Huyết Thương xu thế không ngớt nện thẳng vào lưng của Hắc Diêm, da tróc thịt bong, máu tươi bay thẳng!

Hắc Diêm kêu thảm một tiếng, thân thể bay thẳng ra ngoài.

- Ầm ầm!

Một tiếng vang thật lớn, Hắc Diêm bị nện sâu vào mặt đất, đánh nát vô số tảng đá.

- Hắc Diêm!

Tràng diện diễn ra với tốc độ cao, võ giả Thánh tộc kinh hô, mà lúc này dưới nham thạch căng ra, Hắc Diêm từ trong đống đá vụn lao ra ngoài, lực phòng ngự của võ giả Thánh tộc vô cùng khủng bố. Mặc dù bị thương nặng như thế vẫn ngăn cản được.

Hắc Diêm lúc này toàn thân là máu, cốt nhục rạn nứt, đột nhiên hắn nhìn qua bầu trời thì không thấy Lâm Minh đâu.

Hắn còn chưa kịp phản ứng chỉ cảm thấy một đạo lực lượng áp lên người của mình.

Đạo lực lượng này như ngàn vạn sơn mạch áp xuống làm Hắc Diêm không chịu nổi.

Hắn rên thảm một tiếng, tứ chi run rẩy.

- Ngươi...

Hắc Diêm hai mắt huyết hồng, Lâm Minh lúc này ngồi lên lưng Hắc Diêm, Hắc Diễm đang biến thân chẳng khác gì tọa kỵ của Lâm Minh.

Chuyện này đối với Hắc Diêm mà nói tuyệt đối là một loại khuất nhục, hắn là Thánh tộc vô cùng cao ngạo, há làm tọa kỵ cho nhân loại?

Hắc Diêm gào lên tức giận, thân thể đang muốn nhảy lên. Muốn bỏ qua Lâm Minh nhưng mà một đạo Hồng Mông chi khí dung nhập vào trong Phượng Huyết Thương đặt lên lưng Huyết Diêm!

Bồng!

Phượng Huyết Thương báng thương rắn chắc nện vào sống lưng của Hắc Diêm, huyết nhục trên lưng Hắc Diêm vỡ nát, sức nặng đáng sợ nện xuống, thân thể Hắc Diêm đột nhiên chấn động, phun máu tươi, hai đầu gối hai tay mềm nhũn, trực tiếp quỳ trên mặt đất.

Nham thạch không ngừng nứt vỡ,dưới sức nặng khủng bố Hắc Diêm bị áp xuống đất.

- Cưỡi trên lưng Hắc Diêm, đang là sức nặng bực nào có thể áp Hắc Diêm đứng không nổi, chớ nói chi là vứt bỏ Lâm Minh!

Thế cục đột nhiên nghịch chuyển. Hắc Diêm chỉ qua một chiêu đã lâm vào hạ phong tuyệt đối, bây giờ bị Lâm Minh áp chế quá thảm.

Bị một nhân tộc ngồi lên lưng mình, một cây thương đã ép mình không thể đứng lên, khuất nhục như thế Hắc Diêm há có thể thừa nhận, hắn dốc sức liều mạng giãy dụa, mặc cho hắn giãy thế nào cũng không được.

- Đáng chết! Đáng chết!

Hắc Diêm chưa từng vô lực như thế, hắn cố gắng thế nào cũng chẳng đứng lên được.

Rất nhiều võ giả Thánh tộc nhìn qua mà ngây ngốc, bọn họ không rõ Phượng Huyết Thương có huyền cơ gì, tại sao ép Hắc Diêm đứng không nổi.

Võ giả nhân loại tuy không hiểu, nhưng mà bọn họ không ngoại hoan hô Lâm Minh, khi đại kiếp nạn bắt đầu, Thánh tộc xâm lấn, Nhân tộc vẫà thất bại! Thất bại!

Những ngày này Nhân tộc đã bị Thánh tộc trào phúng cùng ức hiếp đủ kiểu, bọn họ cần một nơi ủng hộ sĩ khí.

- Lâm Minh! Lâm Minh!

- Ép hắn vĩnh viễn không dậy nổi đi.

Võ giả nhân tộc hò hét, thổ lộ áp lực trong lòng.

Mà đúng lúc này giọng nói lạnh lẽo vang lên.

- Dừng ở đây!

Giọng nói này lạnh như vực sâu vạn trượng, khiến cho tiếng náo động lớn an tĩnh lại.

Nội tâm võ giả nhân loại chấn động, cảm nhận lạnh cả người.

Trong lòng Lâm Minh khẽ động, thu hồi Phượng Huyết Thương, quay đầu nhìn qua hư không.

Không gian vặn vẹo và một thân ảnh thanh niên áo trắng đi ra, dung mạo của hắn không anh tuấn, nhưng mà khí thế lăng lệ ác liệt, cánh tay trắng noãn như ngọc, con mắt dài nhro, toàn thân tỏa ra tà khí nhàn nhạt.

...