...
- Ta muốn chém ngươi thành vạn mảnh!
Huyết Man cắn răng, ma nguyên toàn thân được vận chuyển tới mức cực hạn, một luồng sáng màu máu to ba thước được phun ra, một kích này hoàn toàn là do ma nguyên biến thành, Huyết Man đã liều chết, được ăn cả ngã về không rồi.
- Gian ngoan mất linh!
Lâm Minh lập tức nâng Tử Huyễn thương lên, trong mắt tràn ngập vẻ lạnh lùng, xung quanh mũi thương, lực lượng không gian chấn động, huyết quang lóe ra.
Huyết Ấn Toàn Sát!
Một thương này được đâm ra, mang theo lực xoắn ốc mãnh liệt, giống như một mũi tên ra khỏi cung, đây là chiêu thức dùng điểm phá diện trong Đại Hoang kích quyết, Huyết Ẩm chi ấn xoay tròn, xé nát ma vân, sau đó đâm sâu vào, chân nguyên của Lâm Minh vốn đã chiếm thượng phong, cộng thêm chiêu thức khắc chế đối phương, một thương này đi với thế như chẻ tre!
Lưỡi búa vỡ nát, thương mang to như một con mãng xà đâm tới trước mặt Huyết Man, ánh sáng lóa mắt.
- A a a...
Huyết Man gầm lên:
- Ta sẽ không thua, Càn Khôn phủ!
Dù sao thì Huyết Man cũng thân kinh bách chiến, tuy rằng bị Lâm Minh hoàn toàn áp chế, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không thúc thủ chịu trói, mắt thấy Lâm Minh đâm tới một thương, dùng điểm phá diện, hắn lập tức thu lại ma nguyên của mình, chém một búa về phía Tử Huyễn thương của Lâm Minh.
- Công kích mà thiếu ý cảnh, mất đi thứ trọng yếu nhất là linh hồn, tu vi của ngươi có tinh thâm đi nữa thì cũng vô dụng thôi!
Huyết quang lóe ra, Lâm Minh đâm một thương đẩy Khai Sơn phủ ra, Huyết Ẩm chi ấn tách ra cơn sóng máu, Không Gian ý cảnh dung nhập vào trong Tử Huyễn thương, mũi thương đâm thủng không gian, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Huyết Man.
Lần này, Huyết Man đã không thể ngăn cản được nữa.
Phốc...
Ma nguyên hộ thể của Huyết Man giống như tờ giấy bị xé rách, Tử Huyễn thương đâm thẳng vào trái tim, lực xoắn ốc cường đại bùng nổ trong thân thể Huyết Man, trái tim của hắn trực tiếp bị cắt thành từng mảnh vụn.
Máu tươi bắn ra từ sau lưng Huyết Man, Lâm Minh đâm một thương xuyên thấu người Huyết Man.
- Ngươi!
Trái tim bị xé nát, khuôn mặt Huyết Man vặn vẹo, hắn nhìn Lâm Minh với hận ý ngập trời:
- Ta đồng quy vu tận với ngươi!
Huyết Man quát lớn một tiếng, một búa chém xuống đầu Lâm Minh, hắn đã hoàn toàn điên cuồng.
Nhưng mà công kích đã mất đi lý trí này làm sao có thể bị thương tới Lâm Minh được, chân đạp thân pháp Kim Bằng Phá Hư, thân thể Lâm Minh chợt biến mất, chỉ để lại một luồng tàn ảnh.
Răng rắc!
Cây búa của Huyết Man đập mạnh xuống đất.
- Ta...
Ánh mắt Huyết Man bắt đầu mờ đi, sau khi Tử Huyễn thương được rút ra, trên ngực hắn phun ra rất nhiều máu.
Tầm nhìn dần dần trở nên mơ hồ, ánh mắt Huyết Man lướt qua Lâm Minh, dừng lại trên người Hình Thiên đang đứng trong Võ Đấu trường thính phòng, khuôn mặt Hình Thiên âm trầm như nước, ánh mắt lạnh như băng, tràn ngập sát khí.
- Đại ca...
Huyết Man muốn nói gì đó, bỗng làn da toàn thân đột nhiên vỡ tan, một luồng sương mù bằng máu bắn ra khỏi thân thể hắn, ngưng hóa thành một luồng Huyết Ẩm chi ấn, cùng lúc đó, hình xăm Thiên Ma trên cánh tay Lâm Minh dường như sống lại, hóa thành một con Thiên Ma đang giương nanh múa vuốt, cắn nuốt huyết sát khí tràn ra trên thi thể của Huyết Man.
Huyết sát khí trên thân Huyết Man quá mức nồng đậm, sau khi hình xăm Thiên Ma mọc ra đôi cánh thứ hai, bắt đầu xuất hiện đôi cánh thứ ba, đồng thời dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy, từ mơ hồ đến rõ ràng, cuối cùng, chỉ còn kém một chút nữa là sẽ có thể ngưng tụ thành Thiên Ma sáu cánh.
Ngay khi hình xăm Thiên Ma ngừng mọc ra, trong mắt Lâm Minh hiện lên một luồng sáng đỏ, sau đó nhanh chóng nhạt đi.
Sau khi Huyết Man chết, sáu ngàn, bảy ngàn người xem tại đây đều lặng ngắt như tờ, thật lâu không dám nói gì.
Kỳ thật sau khi Lâm Minh lần đầu tiên làm bị thương Huyết Man, rất nhiều người đã đoán trước được, một trận chiến này có lẽ sẽ do Lâm Minh thắng lợi, nhưng khi chuyện này thật sự xảy ra, các võ giả tại đây vẫn có cảm giác khó tin.
Huyết Man đã thành danh rất lâu trại Thông Thiên tháp tầng thứ hai, hắn sớm đã có thực lực đi tới tầng thứ ba rồi.
Ở tầng thứ hai, Huyết Man chính là danh từ đại diện cho giết chóc, tàn nhẫn, bạo ngược, thành tích bảy mươi trận thắng liên tiếp là do bảy mươi thi thể dựng lên.
Sự cường đại và tàn nhẫn của Huyết Man làm cho lòng người run rẩy, nhiều năm như vậy trôi qua, nỗi sợ hãi này đã là thâm căn cố đế rồi, nhắc tới Huyết Man, ngay cả những người xếp mười hạng đầu tại tầng thứ hai cũng không dám ứng chiến, nhưng hiện tại Huyết Man lại chết trong tay một tân thủ nhân loại, mà đối phương nhiều lắm cũng chỉ hai mươi mấy tuổi thôi, tu vi lại chỉ có Tiên Thiên trung kỳ.
“Lực phòng ngự cường đại, lực lượng khó tin, cùng với chân nguyên dày đặc hoàn toàn không tương xứng với tu vi của bản thân hắn, cộng thêm lĩnh ngộ đối với ý cảnh và pháp tắc, kẻ này...!”.
Hình Thiên nhìn Lâm Minh một cái thật sâu, hắn đã đoán trước được, chỉ cần Lâm Minh không ngã xuống, thành tựu trong tương lai là không thể lường được.
- Lâm Minh thắng lợi!
Người trọng tài trung niên đi lên lôi đài, hắn nhìn về phía ánh mắt của Lâm Minh, cũng cảm thấy có một chút kính sợ:
- Lâm thiếu hiệp, còn muốn tiếp tục khiêu chiến nữa không?
- Không!
Lâm Minh lập tức từ chối, đánh một trận với Huyết Man, trạng thái của hắn đã không còn là tốt nhất nữa, hơn nữa tại đây có nhiều cao thủ như vậy, trong đó có không ít người muốn mạng của hắn.
- Ha ha, nghỉ ngơi một chút cũng tốt.
Trọng tài cười ha hả, nói:
- Lâm thiếu hiệp còn trẻ tuổi đã có thực lực như vậy, thành tựu sau này là không thể lường được a!
- Cảm ơn!
Lâm Minh mỉm cười, thu lấy Tu Di giới của Huyết Man, xoay người muốn đi xuống đài.
- Lâm Minh!
Ngay khi Lâm Minh sắp rời khỏi lôi đài, một thanh âm trầm thấp đột nhiên vang lên trong Võ Đấu trường, vang vọng mỗi một góc.
Lâm Minh khẽ dừng chân, nhìn tới một chỗ, người vừa nói chính là Hình Thiên.
Hình Thiên, vương giả của toàn bộ tầng hai, lúc này một câu của hắn lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người tại đây.
Hình Thiên thản nhiên cười:
- Lâm Minh, ngươi làm cho ta rất kinh ngạc, ngươi là một trong những kẻ có thiên phú xuất chúng nhất mà ta gặp được trong các võ giả nhân loại trẻ tuổi! Tuy nhiên dù vậy, ta cũng không nghĩ tới ngươi có thể chiến thắng Huyết Man, ngươi thật sự đã cho ta một kinh hỉ a! Tốt! Tốt lắm! Phi thường tốt!
Hình Thiên liên tục nói ba từ “tốt”, nhưng gương mặt lạnh lùng và khí thế lạnh thấu xương của hắn lại làm cho ba từ “tốt” này mang theo sát ý nồng nặc.
Lâm Minh khẽ trầm mặc, sau đó nhìn chằm chằm vào Hình Thiên, nói:
- Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì?
- Hắc hắc, rất đơn giản, ngươi có thể đánh chết Huyết Man, đã có tư cách đánh một trận với ta, ta ở tầng thứ hai đã rất lâu rồi, không gặp được đối thủ có thể làm cho ta cảm thấy hứng thú, hiện tại ta ước chiến với ngươi, ngươi có dám nhận không?
Lời này vừa được nói ra, mọi người tại đây đều ngẩn ra, mấy ngàn ánh mắt tập trung trên người Hình Thiên, rồi sau đó lại cùng chuyển sang Lâm Minh, Hình Thiên tuyên chiến với Lâm Minh!
Trong lúc nhất thời, mọi người đều yên lặng, vô cùng ngạc nhiên.
Hình Thiên chính là cao thủ đệ nhất tại Thông Thiên tháp tầng hai, không có gì phải bàn cãi cả, hắn đã nửa năm không ra tay rồi, vẫn chỉ luôn chìm trong tu luyện.
Nửa năm trước, tại Thông Thiên tháp tầng hai từng có một cao thủ cường đại hơn cả Huyết Man, cuối cùng đánh với Hình Thiên một trận, chỉ là trong trận đấu đó, Hình Thiên đánh chết đối thủ, chém bay đầu đối phương!
Lúc đó, thực lực của Hình Thiên đã vượt xa Huyết Man rồi, hiện giờ hắn lại bế quan một năm, thực lực đã sâu không lường được, căn bản không có người nào biết cực hạn của hắn là ở đâu.
Hiện tại, hắn chỉ mặt Lâm Minh mà tuyên chiến, sau nửa năm, đây là lần đầu tiên hắn muốn ra tay!
Dưới tình huống này, Lâm Minh định giải quyết ra sao? Dám đồng ý ư?
Võ Đấu trường lớn như vậy, không có người nào lên tiếng, tất cả đều chìm trong yên tĩnh, bọn họ đều đang chờ đợi câu trả lời của Lâm Minh.
Một người là vương giả đệ nhất của tầng hai, xưng bá Võ Đấu trường nhiều năm, độc cô cầu bại.
Một người khác là vương giả mới xuất hiện, lần lượt đánh chết các tuyệt đại thiên tài là Lam Tinh, Huyết Man.
Không hề nghi ngờ gì nữa, nếu để mặc cho Lâm Minh trưởng thành, thì hắn tuyệt đối sẽ có một ngày vượt qua Hình Thiên, nhưng Hình Thiên lại không muốn để cho hắn cơ hội này.
Có lẽ hắn sợ hãi Lâm Minh uy hiếp tới địa vị của hắn, có lẽ hắn lo lắng ngày sau sẽ chết trong tay Lâm Minh, tóm lại, Hình Thiên muốn ra tay trước.
Loại hành động này cũng không vẻ vang gì, nhưng cũng không có gì đáng trách cả.
- Như thế nào, ngươi không dám nhận ư?
Trên mặt Hình Thiên mang theo nụ cười khiêu khích.
Lâm Minh khẽ cười nói:
- Không phải là ta không dám, mà là ngươi không dám, mặc dù ngươi đang cười, kỳ thật trong lòngluống cuống rồi!
Một lời này của Lâm Minh cực kỳ sắc bén, đâm thẳng vào trong nội tâm của Hình Thiên, Hình Thiên quả thật đang luống cuống! Tốc độ trưởng thành của Lâm Minh làm cho hắn cảm thấy sợ hãi, cho nên hắn mới chủ động ước chiến.
Hình Thiên nhướng mày, trong mắt lóe lên sát khí:
- Ngươi đúng là cuồng vọng tới mức cực điểm, tại Thông Thiên tháp, kẻ cuồng vọng thường là kẻ chết nhanh nhất!
- Ha ha! Nếu như theo lời của ngươi, nếu ta đáp ứng ước chiến của ngươi, chẳng phải là càng cuồng vọng hơn ư?
Lâm Minh đáp lại một câu, làm cho Hình thiên không có lời nào để nói nữa.
- Nhiều lời vô nghĩa, rốt cuộc ngươi có dám đánh một trận cùng ta hay không?
Lâm Minh mỉm cười nói:
- Có gì mà không dám? Tuy nhiên, thời gian do ta quyết định!
Hình Thiên ngẩn ra, tiểu tử này chẳng lẽ muốn chọn ngày quyết chiến tận một năm sau đấy chứ!
Tuy nhiên ở trong Thông Thiên tháp, nếu Lâm Minh co đầu rụt cổ vào trong Tu Luyện địa mà không ra, hắn cũng không có biện pháp nào cả, nghĩ tới đây, Hình Thiên chỉ đành nói:
- Được!
- Một tháng sau, chúng ta một trận quyết sinh tử tại đây!
Thanh âm của Lâm Minh vang vọng Võ Đấu trường.
Vừa rồi đánh một trận với Huyết Man, Lâm Minh đã giữ lại một bộ phận lớn thực lực, nhưng mà chiến thắng Huyết Man cũng không khó hơn chiến thắng Lam Tinh là bao, đây chủ yếu là do Lâm Minh đột phá Tiên Thiên trung kỳ, thực lực tiến thêm một bước nữa.
Mặc dù có nhiều con bài chưa lật như vậy, nhưng Lâm Minh vẫn hẹn ngày quyết chiến vào một tháng sau, thật sự cũng không phải là kiêng kị Hình Thiên, mà là kiêng kị thế lực có thể tồn tại sau lưng Hình Thiên.
Dù sao thì Lâm Minh vẫn muốn bước vào Thông Thiên tháp tầng thứ ba, tầng thứ ba còn “ngọa hổ tàng long” hơn cả tầng thứ hai, hắn phải lưu lại cho bản thân mình thời gian để trưởng thành.
Một tháng?
Hình Thiên cười lạnh một tiếng, hắn còn tưởng rằng Lâm Minh sẽ đưa ra thời gian dài hơn, chỉ là một tháng mà thôi, Lâm Minh vừa mới đột phá Tiên Thiên trung kỳ, không có khả năng lại đột phá đến Tiên Thiên hậu kỳ, chỉ cần không đột phá cảnh giới, thực lực của hắn có tăng lên thì cũng vẫn còn trong phạm vi tiếp nhận được.
- Một tháng... Tốt, ta chờ ngươi!
Hình Thiên lập tức đáp ứng.
Ngay lập tức, các khán giả trong Võ Đấu trường đều ồn ào bàn luận, một tháng sau, Lâm Minh chiến với Hình Thiên!
Mọi người cũng không biết thực lực cực hạn của Lâm Minh là ở mức nào, nhưng cũng không ai có thể biết được thực lực cực hạn của Hình Thiên.
Đây là một trận chiến mà hai bên đều không biết rõ về nhau.
- Lâm Minh đánh với Huyết Man một trận, hơn phân nửa đã ẩn tàng rồi thực lực, nếu không thì làm sao hắn dám ước chiến Hình Thiên vào một tháng sau được? Thật là đáng sợ! Trận chiến vừa rồi đã đại tới tình trạng đó, vậy mà hắn vẫn còn có thể che giấu thực lực được ư?
Một võ giả đột nhiên ý thức được điểm này, Lâm Minh không ngốc, nếu chỉ có chút thực lực này, đối chiến với Hình Thiên thì chẳng phải là đi chịu chết hay sao?
- Che giấu thực lực thì thế nào, đối thủ của hắn chính là Hình Thiên a, Lâm Minh quyết định thời gian vào tháng sau, thật sự quá ngắn!
Võ giả vừa nói này cũng không coi trọng Lâm Minh, dù sao ấn tượng Hình Thiên cường đại đã là thâm căn cố đế rồi.
Hình Thiên sâu không lường được, đối chiến với Lâm Minh không biết đã ẩn tàng bao nhiêu thực lực.
Một trận chiến này làm cho các võ giả tầng hai vô cùng chờ mong...
...