...
Mảnh vỡ bột xương bay đầy trời, dư ba bùng nổ của chân nguyên trực tiếp đánh văng con rối xác ướp ra xa.
Lâm Minh bùng phát toàn thân chân nguyên, trường thương run lên, thi triển thân pháp Kim Bằng Phá Hư tốc độ như quỷ mị. Nhưng hắn hoàn toàn không quan tâm tới con rối xác ướp kia, mà nhằm thẳng về phía Mộc Cổ Bặc Vực!
Khoảng cách hai mươi trượng, ở dưới chân Lâm Minh thoáng chốc lướt qua, Lâm Minh chỉ thẳng một thương vào ngực Mộc Cổ Bặc Vực.
Né vòng qua con rối công kích Khôi Lỗi sư, đây là phương pháp tốt nhất để đối phó với Khôi Lỗi sư. Thế nhưng Mộc Cổ Bặc Vực cũng không phải Khôi Lỗi sư tầm thường, năng lực cận chiến của hắn cũng biến thái như ai.
Gần người công kích, Lâm Minh có thể giẫm lên vết xe đổ, kết quả giống như Khương Lan Kiếm hay không? Trong lòng mọi người khó tránh khỏi sinh ra câu hỏi như vậy! Khương Lan Kiếm là đệ tử Kiếm tông, không thể nghi ngờ có năng lực cận chiến, thế mà hắn vẫn bị bại hoàn toàn triệt để... Lực phòng ngự của Mộc Cổ Bặc Vực rất kinh người, có thể nói là đao thương bất nhập!
Như vậy cây thương của Lâm Minh có khả năng uy hiếp được Mộc Cổ Bặc Vực không? Mọi người đều mở lớn hai mắt, không nháy mắt nhìn chằm chằm vào sân thi đấu.
Mắt thấy Lâm Minh vọt tới, khóe miệng Mộc Cổ Bặc Vực nổi lên một vẻ cười ác độc, thân thể hắn từ lúc còn nhỏ mười hai tuổi đã trải qua cải tạo của vô số tài liệu quý hiếm.
Ở trong xương cốt thấm vào Canh Kim, da thịt rót vào Trọng Huyền thiết tinh, sau đó ngâm mình ở trong Đoán Kim Trọng Thủy bảy bảy bốn mươi chín ngày. Trình tự này lặp đi lặp lại sáu lần, mỗi năm hai lần, liên tục ba năm như vậy. Cái loại thống khổ và tra tấn đó không phải người nào cũng có thể chịu đựng nổi. Bởi vì những lần cải tạo đó, đầu tóc của hắn rụng hết sạch, lớp da cũng trở nên nhăn nheo giống như lớp tro nguội, cũng vì thế dù hắn tuổi còn trẻ, thoạt nhìn giống như một thây khô!
Từ mức độ nào đó mà nói, Mộc Cổ Bặc Vực đã làm cho thân thể của mình biến thành một con rối còn sống!
Trả giá nhiều như vậy, chính là để thoát khỏi ma chú của Khôi Lỗi sư không sở trường cận chiến. Hắn muốn sáng tạo một truyền kỳ thuộc về Khôi Lỗi sư, mà hội võ tổng tông của Thất Huyền cốc lần này chính là nơi bắt đầu cho dã tâm của hắn!
- Canh Kim hộ giáp!
Mộc Cổ Bặc Vực quát lên một tiếng lớn, xương cốt thân thể hắn rung động nổ vang “bùm bùm đùng đùng”, một tầng kim loại từ trong da thịt chui ra, bao phủ hai tay hắn, trong lúc nhất thời hai tay Mộc Cổ Bặc Vực liền biến thành màu vàng đen.
Đối mặt với công kích của Lâm Minh, Mộc Cổ Bặc Vực không tránh không né, ngược lại vung một tay toan chộp vào Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương!
Biến cố thình lình xảy ra khiến người ở đây xem thấy đều kinh hãi trong lòng, đây còn là thân thể con người hay sao?
Mộc Cổ Bặc Vực chụp thẳng vào mũi thương, chỉ cần nắm được mũi thương hắn sẽ dùng con rối công kích, như vậy Lâm Minh sẽ giống như Khương Lan Kiếm, đối mặt với hai loại lựa chọn, hoặc là bỏ thương chạy thoát, hoặc là trọng thương bị thua!
Nhưng mà trong nháy mắt hắn vừa chụp vào mũi thương, vẻ tươi cười mới vừa lộ ra lập tức đọng lại trên mặt, Ngay khoảnh khắc đó, một vạn cỗ chân nguyên chấn động giống như thùng thuốc nổ bùng nổ!
“Thực nghĩ rằng mình là đao thương bất nhập ư?”. Lâm Minh hừ lạnh một tiếng trong lòng, chân nguyên dung nhập lực lượng của Chân Long điên cuồng nhảy vào thân thể Mộc Cổ Bặc Vực. Lực chấn động không nhìn phòng ngự bên ngoài thân hắn mà trực tiếp phá hư bản chất bên trong!
Mộc Cổ Bặc Vực hừ một tiếng thảm thiết, thân thể trực tiếp bị một thương của Lâm Minh đánh bay đi!
- Cái gì?
Thấy một màn như vậy, mọi người đang theo dõi đều mặt dại ra. Trước đó Mộc Cổ Bặc Vực dễ dàng ngăn đỡ kiếm phong của Khương Lan Kiếm, mà khi đó, trên tay hắn còn không có hiện ra Canh Kim hộ giáp.
Hiện tại, hiện lên Canh Kim hộ giáp lại vẫn bị Lâm Minh quét một thương bay đi, tại sao có thể như vậy?
Mộc Cổ Bặc Vực đứng lên sắc mặt dữ tợn, cánh tay hắn còn đang run run, dọc theo khe hở của Canh Kim hộ giáp, một dòng máu tươi đỏ sẫm chảy ra “ồ ồ”.
- Mộc Cổ Bặc Vực bị thương, chỉ một thương đánh cho Mộc Cổ Bặc Vực bị thương? Lâm Minh như thế nào làm được?
- Lực công kích của Lâm Minh như thế nào lại biến thái như vậy, chẳng lẽ trước đó hắn vốn chưa dùng hết toàn lực?
Ở trong suy nghĩ của đa số người xem, xem ra tuy rằng Lâm Minh cường đại hơn so với Khương Lan Kiếm, nhưng cũng không đến mức mạnh đến gấp mấy lần, ít nhất ở phương diện lực công kích, Khương Lan Kiếm là đệ tử của Kiếm tông, lực công kích tăng lên cùng với bản thân, công kích của hắn sẽ không thua kém Lâm Minh nhiều lắm. Thế nhưng một thương của Lâm Minh vừa rồi kia, lại hoàn toàn lật nhào nhận thức của bao người xem.
Lâm Minh nhìn lướt qua cánh tay Mộc Cổ Bặc Vực, nói:
- Thì ra ngươi cũng phải đổ máu!
Lực phòng ngự của Mộc Cổ Bặc Vực quả thật vượt qua dự đoán của hắn, hiện tại Lâm Minh đột phá Ngưng Mạch kỳ, Luyện Lực Như Tơ cũng đạt tới vạn cỗ, đồng thời ẩn chứa Thanh Thương chân nguyên và lôi đình lực... Lực phá hoại của chân nguyên chấn động vô cùng cường đại như vậy, một khi đánh trúng thân thể địch nhân, sẽ không nhìn phòng ngự bên ngoài thân mà trực tiếp phá hư xương cốt nội tạng của địch nhân!
Nói cách khác, Canh Kim hộ giáp của Mộc Cổ Bặc Vực kỳ thật không có hiệu quả gì với Lâm Minh. Nhưng dù dưới tình huống như vậy, không ngờ Mộc Cổ Bặc Vực vẫn đó tiếp được công kích của hắn, ít nhất kinh mạch xương cốt không có bị phế bỏ.
“Tên kia, ngay cả kinh mạch và xương cốt bản thân đều từng cải tạo qua, thân thể hắn đã được cải tạo không thua kém gì một con rối... Thật đúng là võ đạo có hàng vạn hàng ngàn đường lối, không thiếu cái lạ!”.
- Tốt! Thật tốt lắm!
Mộc Cổ Bặc Vực mặt trầm như nước, ánh mắt sáng quắc giống như hung thú săn mồi nhìn chằm chằm vào Lâm Minh:
- Ngươi đã hoàn toàn chọc giận ta rồi, ta sẽ cho ngươi trả cái giá phải trả!
- Khôi Lỗi Chiến Thể!
Thân thể xương cốt toàn thân Mộc Cổ Bặc Vực phát ra tiếng nổ vang “bùm bùm đùng đùng”, quần áo trên thân hắn giống như vải bố bị xé rách toạc ra, hai cánh tay mang theo Huyết thủ từ sau lưng hắn vươn ra. Trong nháy mắt, Mộc Cổ Bặc Vực lại biến thành một con quái vật bốn tay.
Dù Lâm Minh ở Nam Cương đã trải qua không ít chuyện cổ quái ghê tởm, nhưng trước một màn này cũng cảm thấy da đầu run lên. Đôi tay kia thấy thế nào đều không giống như là tài liệu chế thành, mà dường như là cánh tay của người nào đó bị cắt ra sau đó gắn lên.
Mộc Cổ Bặc Vực này thật đúng là một kẻ điên rồ!
“Xịch xịch xịch xịch!”.
Bốn thanh vũ khí khác nhau được Mộc Cổ Bặc Vực rút ra từ trong Tu Di giới, một thanh liêm đao, một thanh trường kiếm siêu dài hơn năm xích, bản hẹp chỉ có một tấc, hai thanh binh khí dài này phân biệt do hai tay ở sau lưng Mộc Cổ Bặc Vực cầm lấy, mà hai tay phía trước hắn, một bàn tay cầm một cây chùy, tay kia thì cầm một cây đinh sắt thô to như ngón cái, dài đến ba thước... Loại đinh này là Khôi Lỗi tông chuyên dùng để ghim trên ngực người, cố định thân thể ở trên giá gỗ để thuận tiện chế tạo con rối. Phần lớn thời gian chỉ dùng để cố định thi thể, nhưng đôi khi cũng dùng để cố định người sống.
Cùng lúc với Mộc Cổ Bặc Vực xuất ra bốn thanh vũ khí, Lâm Minh liền động rồi. Hắn không định chờ đợi Mộc Cổ Bặc Vực hoàn thành nghi thức biến thân.
Một thương đâm tới, trên mũi thương lóe ra điện mang, Tử Giao Thần Lôi chuyên khắc âm khí tà khí. Lúc này trên thân Mộc Cổ Bặc Vực thi khí rất nặng, bị một thương này đâm trúng khẳng định sẽ bị thương nặng.
Đúng lúc này, đột nhiên Lâm Minh cảm giác có một lực hút thật lớn kéo lấy thân thể hắn, dường như thân thể hắn là một khối sắt tinh khiết bị nam châm hút mạnh.
Xoay người nhìn lại liền thấy con rối cự ngạc kia đang mở ra cái miệng rộng, ở trong khóe miệng nó có một lốc xoáy thuần màu đen, tản phát ra lực hút cực kỳ cường đại, kéo ghì thân thể hắn.
Lực cắn nuốt?
Đây là kỹ năng gì?
Lâm Minh còn không kịp phản ứng, chỉ nghe “phù” một tiếng, một tấm mạng nhện màu bạc từ trên trời phủ xuống, chụp về hướng mình. Đây là mạng nhện của con rối nhện phun ra! Khôi Lỗi sư sau khi đạt tới cảnh giới Dung Nguyên, chế tạo con rối có thể giữ lại một phần năng lực của nó khi còn sống, tỷ như màng tơ lưới của con nhện.
Cùng lúc đó, xác ướp kia cũng di động, nắm theo trong tay hắn nửa thanh gai xương, đâm thẳng một kích vào phía ngực Lâm Minh.
Lúc này Lâm Minh bị lực cắn nuốt níu kéo, hoàn toàn không thể né tránh, trên có mạng nhện, dưới có gai xương, gần như trở thành kết cục bại ngay tức thì.
Dưới đài người xem đều vô cùng kinh hãi, vài cô gái Cầm tông không kìm nổi kêu lên sợ hãi. Đúng lúc này, trên thân Lâm Minh đột nhiên phát ra ánh sáng màu tím chói mắt, tia sáng màu tím thô to như cự xà từ trên thân Lâm Minh nhảy ra, lao thẳng tới mạng nhện.
“Xùy xùy xùy!”.
Một tấm mạng nhện Thiên Tàm Ti siêu bền chắc trực tiếp bị Tử Giao Thần Lôi đốt thành tro bụi.
Trong lúc đó xác ướp cầm khúc gai xương vọt tới nhanh như một tia chớp, Lâm Minh hét to một tiếng, đâm ra trường thương trong tay như một con rắn độc!
“Phốc!”.
Một thương hàm chứa lôi đình lực khí thế đâm vào ngực xác ướp, lôi đình lực chuyên khắc khí âm tà bắn ra bốn phía, xác ướp bị lưới điện bao phủ, thân thể nó run rẩy giống như động đất.
“Xuy xuy xuy!”.
Toàn thân xác ướp bị lôi điện thiêu đốt cháy đen, đột nhiên nó há mồm phun ra một đám sương mù tím.
- Thi độc?
Sương mù tím vừa mới xuất hiện liền không hề trì hoãn bị lôi đình lực thiêu đốt sạch sẽ, nhưng một màn này vẫn làm trong lòng Lâm Minh cả kinh hồi lâu, Dùngcắn nuốt kìm chế hành động của đối thủ, con rối nhện và con rối xác ướp vây giết, con rối sắp chết còn có thể phóng ra kịch độc... Sát chiêu lớp lớp! Nếu như mình không có Tử Giao Thần Lôi công phòng một thể và Thanh Thương chân nguyên chấn động kia, chỉ sợ cũng khó có thể chống đỡ công kích như vậy.
- Đi tìm chết đi!
Lâm Minh hừ lạnh một tiếng, một vạn cỗ chân nguyên chấn động ào ào chui vào trong cơ thể xác ướp sau đó bùng nổ, xác ướp dính trên mũi thương trực tiếp bị nứt toác ra thành mảnh nhỏ.
- Một kích diệt một con rối?
- Thực lợi hại!
Tuy rằng chỉ là đánh chết một con rối, nhưng vẫn làm cho mọi người ở đây kinh hãi trong lòng. Ở thứ hạng trước, con rối của Mộc Cổ Bặc Vực dường như là bất tử chi thân, mặc cho đối thủ công kích như thế nào, đều không phá vỡ được phòng ngự của con rối, cho dù là ngẫu nhiên đả thương đến con rối, thì dường như con rối cũng hồn nhiên như chưa tỉnh giấc.
Lâm Minh có thể đánh một con rối chết triệt để, lập tức làm cho trong mắt người xem sáng ngời, số lượng con rối của Khôi Lỗi sư có hạn, chết đi một con rối, lực lượng của Khôi Lỗi sư sẽ suy yếu đi một phần.
Trên lôi đài, Lâm Minh run lên trường thương, lạnh lùng nhìn vào Mộc Cổ Bặc Vực:
- Rốt cuộc Khôi Lỗi Chiến Thể của ngươi cũng hoàn thành rồi chứ?
Lúc này thân mình Mộc Cổ Bặc Vực đã co đầu rụt cổ ở trong một lớp giáp xác thật dày, chỉ lộ ra bốn cánh tay màu vàng bám vào ở bên ngoài Canh Kim hộ giáp, với một tư thế cổ quái chống đỡ thân mình chấm mặt đất, giống như một con trùng giáp xác thật lớn.
- Hắc hắc... Đây là Xích Kim Quy, con rối phòng ngự mạnh nhất ta tạo ra. Tầng hộ giáp của Xích Kim Quy có thể ngăn cản lực xuyên thấu của chân nguyên, chân nguyên của ngươi thực cổ quái, có thể xuyên thấu Canh Kim hộ giáp làm ta bị thương, tuy nhiên hiện tại cũng không dùng được với Xích Kim Quy! Chỉ cần ta trốn ở bên trong, thì đã ở vào thế bất bại!
Mộc Cổ Bặc Vực cười khặc khặc quái dị nói.
Lâm Minh dùng linh hồn lực tra xét hộ giáp Xích Kim Quy một chút, quả thực đúng như lời Mộc Cổ Bặc Vực, ở trong hộ giáp Xích Kim Quy, dường như cất chứa một loại lực trường vặn vẹo kỳ dị, ngăn cách dao động chân nguyên.
“Khôi Lỗi tông cũng thật nhiều bí mật!”. Tuy rằng Lâm Minh hoàn toàn không hiểu nguyên lý của lực trường kia, nhưng có thể đoán được đó là một loại gần với pháp tắc gì đó. Một Khôi Lỗi tông nho nhỏ mà lại cũng có kế thừa cường hãn như thế, thật đúng là không thể coi thường bất kỳ một tiểu tông môn nào.
“Không nghĩ tới, mới chỉ là đấu với Mộc Cổ Bặc Vực đã bức ta phải dùng chiêu thức cuối cùng này, như vậy đấu với Khương Bạc Vân phải như thế nào đây?”
...