...
- Lâm công tử, thành tích của ngươi đúng là hậu vô lai giả rồi...
Tô Nhã nhìn qua Lâm Minh, đã không biết nên nói gì cho phải, nàng cũng không ngờ rằng Thần Văn Sư trẻ tuổi gặp được năm đó trong Thần Văn Sư công hội lại sáng tạo ra kỳ tích như thế này.
- Lúc này mới tầng thứ năm, nếu như tiến vào tầng thứ sáu, độ hoàn thành của công tử tăng thêm. Chẳng phải là sẽ vượt qua 95%?
Nếu như là 95%, thì càng không thể tưởng tượng.
95% à...
Lâm Minh hơi trầm ngâm. Hắn ẩn ẩn cảm giác được, thí luyện cuối cùng tầng thứ sáu chắc chắn không tầm thường, độ hoàn thành của thứ sáu cực kỳ khó bắt. Thậm chí có khả năng không lấy được.
- Ta cảm thấy được... Độ hoàn thành của chúng ta bây giờ đã quá cao, nếu như tiếp qua tầng thứ sáu, Hồn Hậu nương nương tất sẽ vượt qua 90%, Tiên nhi cũng có hi vọng vượt qua 90%, cảm giác chưa chắc không thể.
- Ân? Ý Lâm công tử là...
Mộ Linh Nguyệt trong nội tâm khẽ động, mở miệng nói ra.
- Tầng sáu... Khả năng không có đơn giản như vậy, bất kể thế nào thì chúng ta phải điều tức trước, rồi sau đó bước vào tầng sáu!
Lâm Minh ẩn ẩn đã trở thành người tâm phúc trong đội ngũ, uy tín đã không thấp hơn Thánh Mỹ.
Mọi người lập tức tuân theo lời của Lâm Minh nói, bắt đầu ngồi xuống điều tức. Trước đó bọn họ tiêu hao không ít, thực tế Văn Long, Nguyệt Trì càng phải như vậy, Văn Long toàn thân là máu, Nguyệt Trì tinh thần chi hải bị thương.
Về phần Mộ Linh Nguyệt, Tô Nhã, vốn Lâm Minh cho bọn họ thần văn phù đã hao hết, bước vào tầng thứ sáu phải nhờ vào thực lực của mình, có thể lường trước tầng sáu càng thêm đáng sợ, dùng thực lực của bọn họ muốn phát huy tác dụng gì cũng khó khăn.
Thánh Mỹ cùng Tiểu Ma Tiên cũng không có lựa chọn hấp thu hồn hỏa, Bất Tử Hàn Băng cùng bất tử liệt diễm lưu lại hồn hỏa không phải tầm thường, muốn hấp thu cũng phải trải qua chuẩn bị thời gian dài, phải ở trạng thái đỉnh phong nhất của mình, tìm kiếm hoàn cảnh an toàn thích hợp, hấp thu từng chút một, nhưng phải làm khả năng dự phòng.
Hoàn cảnh trong thí luyện cuối cùng không thích hợp làm vậy.
Mọi người ngồi xuống điều tức, tọa độ không gian tầng năm từ từ hiện ra, không gian chi lực vô hình hội tụ lại, chậm rãi xoay tròn lấy, cuối cùng hình thành thời không chi môn màu tím, đây chính là thông đạo tầng sáu.
Nhìn thấy thời không chi môn thần bí này, tất cả mọi người trong lòng không có cảm tưởng gì, không có ai biết sau thời không chi môn này thông tới nơi nào.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lâm Minh đang tĩnh tọa, chung quanh ẩn ẩn hình thành vòng xoáy nguyên khí, hắn vung vẩy Ám Long thương nên huyết nhục bị xé rách, lúc này cũng khép lại, cũng sinh trưởng lần nữa, kinh mạch trọng tục, qua một giờ sau Lâm Minh đã khỏi hẳn.
Lại qua hai canh giờ, khí tức của Lâm Minh cũng điều chỉnh tới trạng thái đỉnh phong, hắn chậm rãi mở hai mắt ra, nói:
- Chư vị đã điều chỉnh tốt chưa?
- Ta không có vấn đề.
Giọng của Thánh Mỹ lạnh nhạt, trong mọi người Thánh Mỹ tiêu hao lớn nhất, nhưng mà nàng khôi phục lại kinh người, chuyện này làm cho Lâm Minh đều âm thầm kinh hãi, Thánh Mỹ quả nhiên không có nhược điểm.
Nếu như không phải thực lực bị áp chế đến Thánh Chủ sơ kỳ, Lâm Minh khó tưởng tượng Thánh Mỹ đáng sợ tới thế nào.
- Lên đường đi!
Lâm Minh đứng dậy, đi về phía cánh cửa không gian, chạy tới một bước này quả nhiên không có lý do lui bước.
Lâm Minh đi ở đằng trước, Tiểu Ma Tiên theo sát phía sau, rồi sau đó là Thánh Mỹ, Văn Long, sau cùng là đám người Mộ Linh Nguyệt và Nguyệt Trì, Hồn Thiên hai người.
Thời không chi môn đã ở gần ngay trước mắt, thời không chi môn này màu tím, nhìn qua chẳng khác gì tấm gương, Lâm Minh bước chân không dừng lại, tiến vào bên trong.
Một sát na kia, Lâm Minh cảm giác thời không vặn vẹo, cái gì cũng thấy không rõ, ngay cả ý thức cũng bị cách ly.
Giống như qua thật lâu, lại giống như mới nháy mắt, thời điểm nhìn rõ cảnh sắc chung quanh, Lâm Minh phát hiện chính mình đi vào không gian độc lập. Mà ở phía sau hắn có Tiểu Ma Tiên, Thánh Mỹ theo sau đã không còn nữa.
- Ân? Chỉ còn lại mình ta?
Trong nội tâm Lâm Minh rùng mình, tầng sáu này chẳng lẽ là khảo nghiệm một mình?
Trong nội tâm Lâm Minh hiện ra ý niệm này, hắn bắt đầu cẩn thận quan sát cảnh vật chung quanh, hắn phát hiện mình đứng trong hư không hỗn độn, bốn phía tràn ngập đường vân pháp tắc huyền diệu.
Không nhìn thấy mặt đất dưới chân, dường như đang bước đi trên hư không, nhưng mà cảm giác rất chân thật, hơn nữa còn vô cùng bằng phẳng.
- Cái đó là...
Đồng tử Lâm Minh hơi co rút lại đã thấy trong không gian không xa có một sách ỏổ thanh đồng, mặt ngoài sách cổ có văn tự thần bí.
Sau khi nhìn thấy nội dung văn tự, tâm thần Lâm Minh chấn động, cái kia ghi là ——
- Tu La Thiên Thư? Cuốn hai!
- Tu La Thiên Thư!
Con mắt Lâm Minh sáng ngời, qua nhiều năm như vậy, Lâm Minh có thể lấy được thành tích như téế trong Tu La Lộ cũng là có quan hệ tới Tu La Thiên Thư, mà lúc trước Lâm Minh chỉ có Tu La Thiên Thư quyển một cũng không hoàn chỉnh, còn lần này Lâm Minh nhìn thấy Tu La Thiên Thư quyển hai.
Tu La Thiên Thư là thứ quá trân quý.
Chủ nhân Tu La Lộ Tu La Thiên Thư độc lập với Tam Thập Tam Trọng Thiên pháp tắc bên ngoài, hơn nữa còn bao dung "Tinh khí thần" ba phương diện.
Lâm Minh trước đó nhìn thấy Tu La Thiên Thư quyển một ghi lại nội dung hệ thống luyện thể, còn lần này sẽ là cái gì?
Lâm Minh hít sâu một hơi, cẩn thận từng li từng tí tới gần Tu La Thiên Thư.
Dường như... Không gian tầng sáu không phải khảo nghiệm, mà là tầng cấp ban thưởng cho thí luyện giả.
Cẩn thận ngẫm lại từ tầng thứ nhất, tầng thứ hai đều là khảo nghiệm, nguy cơ tứ phía.
Tới tầng thứ ba không có gặp nguy hiểm gì, chỉ cấp ban thưởng.
Cùng lý do như vậy, tầng thứ tư, tầng thứ năm cũng là nguy hiểm quá nhiều, mà tầng thứ sáu lại là ban thưởng.
- Ta được ban thưởng là Tu La Thiên Thư sao, như vậy những người khác đạt được thứ gì?
Đi tới trước quyển sách thanh đồng, nó và Lâm Minh Tu La Thiên Thư quyển một trong đại trận thần thú không khác biệt gì.
Quyển sách cổ này đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, nó chính là thánh điển kinh thế, trong đó ghi lại bí mật vượt qua Chân Thần của chủ nhân Tu La Lộ.
Nhưng mà dùng trình độ Lâm Minh hiện tại, cho dù là Tu La Thiên Thư quyển một hay Tu La Thiên Thư quyển hai, hắn hiểu được cũng không nhiều.
Hắn chỉ có thể nhớ kỹ những thứ đó, rồi sau đó lại chậm rãi tiêu hóa, tìm hiểu...
Lâm Minh cúi đầu thật sâu trước sách cổ, lúc này mở bìa sách ra, Lâm Minh phát hiện phía sau sách cổ là quan tài thanh đồng.
Mặt ngoài của quan tài thanh đồng này quấn đầy xiềng xích vừa thô vừa to, mà dưới thân quan tài có khác nhiều hư ảnh ác ma dữ tợn, nhìn chẳng khác thứ chân thật gì cả.
- Quan tài thanh đồng!
Nhìn qua quan tài thanh đồng phía sau sách cổ, Lâm Minh đầu tiên là nghĩ tới nguyên linh thạch thai lúc trước, nó cũng bị phong ấn trong quan tài như thế này.
Chẳng lẽ trong quan tài thanh đồng này là một cái phân thân?
...