...
Thạch Hạo và Thập ngũ gia nhìn chằm chằm bản thần thư đại đạo này.
Tờ giấy vàng này rất đặc biệt, nó cố định trong hư không, sáng rực chói mắt, những cốt văn có cấu trúc từ tia chớp vô cùng dày đặc.
Nó lấp lánh chói mắt, tỏa ra uy thế uy nghiêm khiến linh hồn của người khác rung lên, tựa như là một vị tồn tại cấm kỵ phục sinh.
Không cần nghĩ nhiều cũng có thể biết, nó có giá trị vô lượng.
Muốn mở nó ra cần phải có thiên hà, đất trên Mộ tiên ẩn chứa khí tức Tiên đạo, đây thật là kinh người, không thể tưởng tượng!
Nếu không phải vậy, Thạch Hạo cũng không biết lúc nào mới có thể nhìn thấy kinh văn.
Hai tổ tôn đều mê mẫn, chìm đắm bên trong, nỗ lực ghi nhớ các loại cốt văn, thể ngộ ra áo nghĩa vô thượng ẩn chứa trong chân kinh.
Chính xác, hai người họ đều mê võ nghệ, sau khi nhìn thấy bảo thuật Lôi dình chí cao này thì tập trung mọi tinh thần, nghiên cứu tới say sưa quên đi những thứ khác.
Cũng không biết qua bao lâu, tờ giấy vàng này dần mờ đi, lúc này hai người mới phục hồi lại tinh thần.
Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"
Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần
Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!
Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!
Thạch Hạo không nói hai lời, ném nó vào lại trong lò luyện đan, ngâm ở trong thiên hà, thứ này rút lấy lực lôi đình, hấp thu khí tức Tiên đạo.
Trong phút chốc, tờ giấy vàng phát sáng càng lấp lánh hơn, trong suốt bóng loáng, bên trên phù văn được xây dựng từ tia chớp ấy phát ra thần há sáng rực, hiện lên áo nghĩa vô thượng.
"Gia gia, ăn gốc dược này rồi tìm hiểu, chúng ta có thể trong thời gian ngắn nhất lĩnh ngộ bảo thuật Lôi đình." Thạch Hạo nói.
Hắn lấy ra một gốc cây nhỏ cao khoảng một tấc, toàn thân đỏ tươi như mã não đỏ, nhưng mà thông suốt cứ như một vầng mặt trời đang tỏa ra ánh sáng thần thánh.
Hơn nữa, toàn thân cây này đều là hoa văn, lượn lờ lôi điện đỏ thẫm, phát ra từng tiếng sấm và kèm theo không ít sương mù, không thể nào tả được vẻ thần bí của nó.
Đây là hắn liều mạng đi lấy, là một trong năm cây thực vật tuyệt thế lấy ở Mộ tiên.
Lúc đó, vì hái mấy cây linh căn này mà Thạch Hạo bị lôi điện đánh thừa sống thiếu chết, suýt chút nữa đã mất mạng.
Đại ma thần ngạc nhiên, hắn tự nhiên có thể cảm ứng được, cây nhỏ này ẩn chứa mảnh vỡ pháp tắc đại đạo, có khí tức Tiên đạo, chỉ bàn về ngộ đạo và tu hành thì quý giá hơn thánh dược nhiều!
"Cẩn thận, mỗi lần chỉ có thể nuốt một phần nhỏ, từ từ luyện hóa, nếu không thân thể sẽ không chịu nổi đâu." Thạch Hạo có kinh nghiệm nên nhắc nhỏ.
"Được, tổ tôn chúng ta ở đây ngộ pháp, sau khi xuất quan thì hợp lực mở ra bảo tàng cao nhất trong bí cảnh." Thập ngũ gia cười to nói.
"Đúng, ai dám phục kích chúng ta, nếu như là hung thú chim thần thì nướng chín rồi ăn sạch!" Thạch Hạo vung vung nắm đấm nói.
"Ha ha..." Đại ma thần phát hiện, người cháu này càng ngày càng hợp với mình, không hổ là hậu nhân của hắn.
Thạch Hạo cũng lấy ra một cây nấm màu vàng to bằng đầu người, tia chớp vang đùng đùng kèm theo hương thơm, phù văn thiểm điện dày đặc.
Chính xác, tính nguy hiểm khi nuốt thực lực ở Mộ tiên ắt là lớn, bất kể là Thạch Hạo hay là Đại ma thần đều bị tia chớp đánh tới thảm thương.
Hai người không chỉ da tróc thịt bong mà cơ thể đều cháy đen, mái tóc dựng thẳng, trên mặt đen như mực.
Thạch Hạo nhe răng trợn mắt, hắn cảm thấy dược hiệu của gốc cây này mạnh hơn mấy lần so với lúc trước, khí tức Tiên đạo nồng đậm dị thường, mảnh vỡ pháp tắc cũng nhiều hơn.
Hắn rất loa lắng cho tổ phụ thế nhưng phát hiện được, ông lão này tuy người đầy vết máu, thân thể cháy đen như than nhưng dáng vẻ vô cùng thoải mái và sảng khoái.
Hắn sợ hết hồn, nói: "Tổ phụ không sao chứ?"
"Không sao, thứ dương cương khí này không thể nào tốt hơn được nữa, có thể loại bỏ âm khí trên xương cốt ta, rất khoan khoái!" Đại ma thần đáp.
Rất nhanh, tổ tôn hai người yên lặng, một người ôm một gốc cây nhỏ như mã não đỏ, toàn thân bị tia chấp đỏ thẫm bao vậy. Còn một người thì trước người lơ lững một cây nấm màu vàng, ánh điện vàng chói lượn lờ.
Hai người yên lặng, thi thoảng lại nuốt một góc nhỏ của kỳ dược lôi điện, tìm hiểu bảo thuật trên tờ giấy màu vàng kia.
Theo thời gian trôi qua, nơi đây xuất hiện hai chùm sáng, hai người trở nên mơ hồ, dược mảnh vỡ đại đạo bao bọc bên trong, càng ngày càng thần bí, khí tức lưu chuyển vô cùng kinh người.
Nơi Đại ma thần, ánh điện như cầu vòng, phù quang ngút trời hóa thành một mặt trời màu máu, sau đó lại chuyển thành vàng óng, khí tức TIên đạo tràn ngập, cuối cùng tựa như xuất hiện cả khí hỗn độn.
Biến hóa này vô cùng kinh người!
Mà Thạch Hạo cũng thu hoạch cực lớn, hắn được tàn văn Tiên đạo bao lấy, bên tai vang lên tiếng tụng kinh, có vô số vặn tự kim loại khắc dấu trong hư không.
THời gian dần trôi, chớp mắt đã hai ngày hai đêm.
Tổ tôn hai người chìm đắm trong cảnh ngộ đạo, hoàn toàn quên đi mọi thứ.
Trong quá trình này, bọn họ vô thức tỉnh dậy, bởi vì tờ giấy vàng kia mờ di, cần phải cho vào trong lò luyện đan để nó rút lấy tia chớp và khí Tiên đạo lần nữa.
Đây là cảnh tượng thần thánh, một tờ giấy vàng cố định trong hư không, bên trên ghi đầy kinh văn, tỏa ra thần hà sáng rực, làn truyền áo nghĩ vô thượng từ cổ đại.
Mà bên dưới, hai người chẳng có chút động tĩnh gì, yên lặng thể ngộ, xung quanh đều là mảnh vỡ pháp tắc vờn quanh bọn họ.
Càng về sau thì hai người cảm ngộ càng sâu, tựa như hợp nhất cùng với tờ giấy vàng đó, muốn hòa vào trong.
Đây khiến người khác phải kinh ngạc, thực vật mọc trên Mộ tiên quá mức quý giá, có thể giúp người khác tìm hiểu áo nghĩa cao thâm của lôi đình trong thời gian ngắn nhất, lý giải mọi cốt văn phức tạp.
Sau lưng Đại ma thần hiện lên một đôi cánh do lôi điện biến thành, đỏ đậm lấp lánh, hai cánh khẽ chạm vào nhau thì bùng phát ra vô tận lôi đình, kinh khủng không thôi.
Sau đó, hắn lại bị phù văn nhấn chìm, những kinh văn đó dung hợp lại cùng nhau, dường như là một chiếc kém bọc hắn lại, vẻ siêu phàm thoát tục tỏa ra.
Ở trong chỗ hắn, sương mù lượn lờ, cứ như là tiên vụ vậy.
Mà bên khác, Thạch Hạo cảm ngộ cũng cực sâu, xung quanh hắn xuất hiện từng cây cỏ, có vàng, có tím, có xanh, tất cả đều phát sáng.
Đây cũng không phải là cây cỏ thật sự mà là lôi đình, tất cả đều do tia chớp biến thánh, hắn thể ngộ một loại lực sinh mệnh.
Lôi đình không chỉ là pháp môn công kích mạnh nhất, ẩn chứa sức mạnh hủy diệt mà nó còn có sinh mệnh, cũng có thể khiến người chết sống lại.
Lĩnh ngộ được tầng áo nghĩa này thì mới có thể xem như tiến nhập trên con đường tu bảo thuật Lôi đạo, chân chính tiến vào lĩnh vực ở tầng cao nhất, trong Lôi đạo ẩn chứa tân sinh!
Đến một bước này, lôi pháp xem như đã thành công!
Xung quanh Thạch Hạo, cây cỏ sinh trưởng kinh người, xanh tươi um tùm, các loại hoa tươi tỏa sáng, vô cùng xinh đẹp, đó là tinh hoa lôi đình, xinh đẹp tới kinh tâm động phách!
Sau đó, toàn bộ cây cỏ bắt đầu khô héo.
Lặp lại nhiều lần như vậy, cây cỏ khô héo rồi lại xanh tươi, cứ như là một luận hồ suýt nữa dẫn ra bảo thuật của chính Thạch Hạo - Luân hồi.
Cuối cùng, cây cỏ đều biến mất, khí kim loại lạnh lẽo hiện ra, trước người và sau lưng Thạch Hạo lần lượt xuất hiện những thanh chiến mâu kim loại chỉ thẳng hướng trời cao.
Tiếp theo, kiếm khí động thiên, vang lên vù vù.
Hiển nhiên, trước đây là lửa, ban nãy là cây cỏ, hiện tại lại ngộ ra khí kim loại trong lôi đình, cảm ngộ càng ngày càng sâu hơn.
Keeng!
Một thanh chiến mâu ngưng tụ thành hình trong tay hắn, đây là kim loại hay là lôi định, đã không thể nào phân biệt được, hai thứ giao hòa, cảm giác và chân thật y như binh khí vậy, nhưng uy lực càng mạnh hơn.
Thạch Hạo dứng dậy, cầm chiến mâu trong tay đâm thẳng về hư không, tiếng ầm vang lên, dường như đại dương cuộn trào cỏ rửa bầu trời!
Một mâu đâm ra, uy lực quá mạnh mẽ, trời đất tựa như rách ra, ngoại trừ có sực sắc bén của thần mâu còn có vẻ hưng hăng của lôi đình, không gì là không xuyên thủng được, thần dũng không thể đỡ.
Sau đó, Thạch Hạo bình tĩnh lại, ngồi xếp bằng dưới đất, chiến mâu biến mất.
Loại cảm ngộ này, chủ sát khí, khí kim loại như bẻ cành khô, phá diệt toàn bộ đại địch.
Xung quanh hắn là những mảnh vỡ pháp tắc đại đạo, còn có khí Tiên đạo dung hợp lại cùng nhau, tựa như chiếc kén khiến hắn bất phàm vô cùng.
Cây nấm hái ở Mộ tiên ẩn chứa phù văn kinh người đã phát huy tác dụng, đã giúp đỡ Thạch Hạo tìm hiểu bảo thuật Lôi đình, dung hợp với tia chớp vào một thể.
Tờ giấy vàng kia phát sáng, cốt văn bên trên mặt vô cùng thần bí, còn có từng luồng khí hỗn độn, kinh người cực điểm!
Thạch Hạo tiếp tục tìm hiểu, thu hoạch cực lớn, lôi đạo kết hợp với bản thân, hắn ở lĩnh vực này tăng nhanh như gió.
"Ào ào ào..."
Tiếng nước chảy vang lên, chất lỏng màu xanh xuất hiện trong hư không chảy quanh Thạch Hạo, lấp lánh trong suốt, thậm chí còn có cá bơi lội bên trong, tràn ngập trức sống, hoạt bát và linh động.
Đây cũng không phải chất lỏng thật sự mà do lôi đình biến thành, là tia chớp biến thành chất lỏng, có thể nói kinh người cực điểm.
Tia chớp là gì? Làm sao có thể hóa thành chất lỏng, độ khó cực kỳ lớn, không phải người thường có thể làm được, việc này cần phải có sự lý giải thấu triệt, tìm hiểu được pháp tắc phức tạp nhất.
Chất lỏng màu xanh chảy xuôi, càng ngày càng nhiều, gần như hóa thành dòng sông, Thạch Hạo ngồi xếp bằng ở trung tâm mặc cho dòng xức xung kích.
Cuối cùng, trên trời xuất hiện một thác nước xanh thăm thẳm, từ trong hư không đổ xuống dưới cọ rửa thân thể hắn, nơi này trong suốt và rực rỡ.
Rồi, dòng sông và thác nước hóa thành hồ nước, không ngừng mở rộng, toàn bộ hư không đều trở thành một đại dương màu xanh, xinh đẹp lạ thường.
Mà khi Thạch Hạo điểm ra một chỉ, lôi đình vô tận, toàn bộ chất lỏng màu xanh trở đên điên cuồng bao phủ về trước.
Thứ sức mạnh này, kinh khủng cực điểm!
Đây chính là chất lỏng xanh thẳm, loại biến hóa thứ tư của lôi đình sau Lửa, Cây, Kim loại.
Tu hành tới một bước này, ở lĩnh vực lôi đạo xem như là nhân vật có thành tự cao nhất rồi, rất nhiều người có cảnh giới cao hơn Thạch Hạo dù tu hành cả đời cũng không thể đặt chân vào linh vực như vầy.
Ở trong lĩnh vực lôi đạo, thành tựa như vầy được gọi là Lôi đạo Tứ tuyệt thiên!
Thạch Hạo còn ở Tôn giả cảnh mà đã có lĩnh ngộ như vầy thì xem như rất hiếm có, theo cảnh giới và tu vi của hắn tăng lên thì uy lực của Tứ tuyệt thiên này càng lớn hơn!
Đến đây, Thạch Hạo mở mắt ra, cây nắm màu vàng đều đã bị luyện hóa sạch.
Mà tờ giấy vàng kia sớm đã tìm hiểu từ đầu tới đuôi, ngấm tận vào tâm, tràn ngập cảm giác vui sướng.
Nhưng mà, sau khi cảm thấy thỏa mãn này thì hắn cũng có chút tiếc nuối, luôn cảm thấy bảo thuật cấm kỵ được ghi trên tờ giấy màu vàng vẫn còn chưa kết thúc, đáng lẽ phải có phần sau nữa.
Một tiên âm vang lên, tại thời mấu chốt, tại giai đoạn cao vút lại đứt gãy, còn thiếu một chút nữa thì sẽ đăng phong tạo cực.
Vào lúc này, Thập ngũ gia cũng tỉnh lại, nơi hắn rất kỳ quái, phù văn đại đạo và mảnh vỡ pháp tắc cứ như là huyết thanh hóa thành một cái kém bao phủ lấy hắn, từng làn sương trắng tràn ngập cứ như là tiên khí, lại như là sương mù hỗn độn, vô cùng thần bí.
"Răng rắc!"
Chiếc kén được phù văn đại đạo hóa thành vỡ nát, toàn bộ mảnh vỡ pháp tắc đều lao vào trong thân thể của Đại ma thần, sau lưng hắn có một cặp cánh một đen một trắng, chấn động nhẹ lôi đình như biển!
Hắn lĩnh ngộ khác Thạch Hạo, hắn thể ngộ ra quang và ám, cùng với lôi điện hiển hóa ra những vật chất, cũng là pháp tắc lôi đình, những lại hoàn toàn khác.
Thập ngũ gia kết hợp cốt văn trên tờ giấy vàng với truyền thừa Thần ma chiếm được từ nhỏ lại với nhau, cho nên mới nhộ ra được bảo thuật cương mãnh hoàn toàn khác này.
Chính xác, bọn họ đều có thu hoạch lớn!
"Chưa đã, vẫn còn thèm một chút." Thập ngũ gia nói lời này, cảm giác rất khác.
"Gia gia, người cũng giống như con, chỉ thiếu một chút nữa thì bảo thuật Lôi đình của con có thể đăng phong tạo cực." Thạch Hạo nói.
Mặc dù như vậy, tổ tôn hai người cũng tin chắc, đây đã xem như là bảo thuật đại đạo chí cường rồi, có thể ngạo thị thiên hạ.
Cốt văn được ghi trên tờ giấy vàng phù hợp với toàn bộ sinh linh tu hành, bên trên cũng không có dấu vết của chủng tộc nào cả.
"Chúng ta nên xuất quan rồi, đi tìm hiểu thử con Long Ngao kia tới cùng có lai lịch ra sao, nó làm sao chiếm được tờ giấy vàng này."
Tu hành xong xuôi, tổ tổ hai người đều cảm thấy tờ giấy vàng không phải là đạo thống do con thần ngao kia lưu lại. Ngược nại, rất có thể nó dựa vào thứ này để lột xác và tiến hóa, thành tự thân Long Ngao.
Suy đoán này nếu là sự thật thì sẽ rất kinh người, càng ngày càng thấy tờ giấy vàng này quý giá hơn!
Sau đó không lâu, bọn họ biết được chút tin tức, Ngũ hành châu có liên quan tới một vài truyền thừa của chí tôn Nguyên Thiên, tu sĩ ở trong bí cảnh này đều tìm hiểu ngọn ngành.
"Trước khi chí tôn Nguyên Thiên chết có khả năng đã tiến vào một di tích nào đó, và chiếm được áo nghĩa Lôi đạo thần bí."
"Hắn có nuôi một con Thiểm điện khuyển."
Chỉ hai tin tức này cũng đã khiến Thạch Hạo và Thập ngũ gia phấn chấn, con mắt đều sáng lên, vô cùng chờ mong, rất muốn mở ra nơi truyền thừa trong bí cảnh này.
"Tổ tôn chúng ta nên hành động rồi, đi gặp đám người kia thôi." Đại ma thần nói.
"Được, bắt hai tên sơ đại là chim thần hoặc hung thú ăn thử, mong rằng tờ giấy vàng khác sẽ xuất hiện!" Thạch Hạo ước ao, mắt sáng rực, chiến ý vang dội.
...