...
Một tiếng lôi minh vang lên, thân hình Hàn Lập lại biến mất, hơn hai mươi đạo hồ quang lóe lên, thân hình Hàn Lập đã xuất hiện tại nơi khác. Sau khi hiện thân, Hàn Lập nhìn chăm chú nơi quang mang bộc phát, vẻ mặt nghiêm trọng. Dưới Thanh Minh Linh mục, hắn nhìn rất rõ ràng tình hình bên trong quang mang.
Vốn dĩ Thanh Trúc Phong Vân Kiếm được Canh Tinh sảm nhập đã sắc bén vô cùng, nhưng những phi kiếm này sau khi chém vào kim tráo lại dễ dàng bị đánh bật ra, khiến người có cảm giác phi kiếm không thể phát huy toàn bộ uy lực, đã bị tầng quang tráo dùng phương thức tá lực đả lực khống chế. Còn Tịch Tà Thần Lôi hóa thành điện mạng sau khi đánh vào vầng hào quang chỉ có thể khiến nó nhoáng lên một cái, không hề có tác dụng. Chỉ cóTử sắc hỏa diễm sau khi tiến vào vầng hào quang thì…
Hàn quang trên mắt Hàn Lập chợt lóe, sau khi quang hoa lóe lên rồi biến mất, từ phía xa lại xuất hiện một khối cự băng, Ngân Sí Dạ Xoa vốn được bao phủ bởi kim sắc hào quang đã bị đóng băng trong đó. Ngân Sí Dạ Xoa tuy được hào quang bảo vệ bình yên vô sự nhưng lại vô cùng ngạc nhiên.
Hắn quả thật không ngờ hỏa diễm lại có thể đóng băng được kim tráo. Bất quá thoát khỏi trụ băng này với hắn chỉ là chuyện thường.
Ngân sí hướng về vầng kim sắc hào quang vẫy một cái, từ kim tráo phát ra vô số kim mang, sau đó phá vỡ một chỗ trên cự băng rồi cả người thoát ra ngoài. Sau đó toàn bộ cự băng cũng bị đánh vỡ. Hàn Lập rùng mình, phất tay một cái, toàn bộ phi kiếm vụt bay trở về. Một chút sau thân hình Ngân Sí Dạ Xoa lại nhoáng lên, thân hình xuất hiện bên ngoài tử băng. Đôi mắt chết chóc lạnh lùng nhìn Hàn Lập, khoát tay một cái.
Kim quang chói mắt, một kim sắc quang cầu hiện ra.
Nhưng lúc này, Hàn Lập lại đột nhiên lên tiếng:
"Hiện tại ta đã có thể khẳng định, ngoài trừ ra thổ phong hai loại độn hình, ngươi còn có thể sử dụng kim độn thuật. Mà theo ta được biết, kim độn thuật thuật này tu sĩ nhân loại chúng ta cũng không có nhiều người tu luyện, mà về phần luyện thi, trong thiên hạ cũng chỉ có Kim Thân Nguyệt Thi trong truyền thuyết có thần thông này.. Chẳng lẻ ngươi đang bắt đầu tiến giai?"
Hàn Lập nói xong lời này lại chăm chú nhìn về phía kim sắc lân phiến của Dạ Xoa.
Nghe Hàn Lập hỏi, Ngân Sí Dạ Xoa tuy có chút bất ngờ nhưng lập tức hừ lạnh:
"Hừ! Ta từ vạn năm trước đã bắt đầu tiến giai. Nếu mấy tên Nguyên Anh trung kỳ các người tập hợp lại rồi liên thủ từ đầu thì còn có cơ may. Nhưng hiện tại chỉ còn một mình ngươi, cho dù có một chút thần thông nhưng muốn đánh bại ta chỉ là si tâm vọng tưởng!”
Vừa nói xong, Ngân Sí Dạ Xoa liền vung đôi cánh, đôi nhục sí từ màu ngân bạch lại hóa thành kim sắc, một cỗ khí tức trùng thiên bạo phát, dưới áp lực cường đại này, cả đại trận khổng lồ cũng khẽ nhoáng lên.
Đồng tử Hàn Lập co lại. Cỗ khí tức này tuyệt đối mạnh mẽ hơn nhiều so với những tu sĩ Nguyên Anh hậu kì hắn đã từng gặp. Chỉ có tam đại tu sĩ Thiên Nam là có thể sánh được. Còn về áp lực xuất ra từ phi thi này, hắn cũng chỉ gặp qua từ hai cổ ma ở Trụy Ma cốc.
Trong lòng Hàn Lập thầm ngạc nhiên, nhưng bề ngoài lại lạnh lùng dò xét:
"Xem như ngươi đã bắt đầu tiến giai từ lâu, nhưng bị vây ở một địa phương như thế này cũng vô phương hấp thụ được tinh hoa nhật nguyệt. Cho dù ngươi tiếp tục tu luyện thêm một vạn năm nữa cũng chưa chắc đã thành công. Hiện tại cùng lắm là ngươi chỉ nắm giữ một phần nhỏ của kim độn thuật mà thôi, vận dụng pháp môn có chút cổ quái. Chỉ cần gặp phải một vài pháp bảo được sảm nhập kim khí tài liệu quỷ hiếm, những công pháp này của ngươi sẽ trở thành vô dụng.”
Hàn Lập tuy nói thế, nhưng trong đầu lại hiện lên hình ảnh đối phương phá tan Thanh Đồng độn cùng với đám phi kiếm của mình bị đánh bật ra ngoài, trong lòng cũng cảm thấy khó giải quyết. Dù sao trong tay hắn cũng có rất ít pháp bảo có sảm nhập kim khí tài liệu.
"Hắc hắc, thật vậy sao? Ngươi cũng đã lãnh giáo qua tư vị của nó rồi, bất quá lúc này ta cũng không còn hứng thú đùa giỡn với ngươi nữa, giao mạng ra đi.”
Ngân Sí Dạ Xoa không cho Hàn Lập tiếp lời, một tay nhấc lên, kim quang trong tay lại càng chói mắt, năm ngón tay bên kia lại khẽ nhấc, một đạo hôi sắc quang trụ (cột sáng xám) bắn về phía thây khô trên thạch trụ. Trong nháy mắt, quang trụ lóe lên rồi xuyên qua thân thể thây khô sau đó biến mất. Hàn Lập không kịp ngăn cản, mơ hồ cảm thấy nguy hiểm, trong lòng trầm xuống.
Từ phía thạch trụ lại vang lên thanh âm lớn, xiềng xích phía trên rơi xuống, đôi mắt thây khô mở ra, thân thể khẽ lắc nhẹ rồi rời khỏi thạch trụ. Nhưng sau khi đi được vài bước, thây khô lại dừng lại, dùng đôi mắt vô cảm nhìn về phía Hàn Lập trên không trung.
"Có hóa thân Thi sát hỗ trợ, ngươi đã không còn cơ hội chiến thắng ta. Nếu biết điều mau buông tay chịu trói ta còn có thể cho ngươi cơ hội không chịu nỗi thống khổ khi luyện hồn!" Ngân Sí Dạ Xoa đứng sừng sững, lạnh lùng nhìn Hàn Lập.
Hàn Lập chăm chú nhìn thây khô, trầm mặc một hồi rồi khẽ thở dài: "Không ngờ được lần này đã phải sử dụng vật ấy, không biết là ngươi bất hạnh hay do ta kém may mắn!” Hàn Lập thì thào vài tiếng, cũng không chần chờ vỗ nhẹ vào túi trữ vật bên hông.
"Phù..." một tiếng, một quang đoàn to cỡ nắm tay bắn ra rơi vào tay Hàn Lập, hiện hình một chiếc vũ phiến (quạt) cổ xưa.
Phiến này chỉ vài tấc, có ba màu vàng, bạc và hồng. Trên thân quạt có vô số phù chú ký tự, một tầng tiếp nối một tầng, ba màu không ngừng rung động luân chuyển, vô số phù văn kì lạ không ngừng tuôn ra, khiến người khác cảm thấy đầu váng mắt hoa.
Bảo vật này vừa xuất ra, thoáng nhìn đã biết không phải vật bình thường. Lúc này Ngân Sí Dạ Xoa đối diện cũng đã thi pháp xong, chủ động công kích. Hắn quát to một tiếng, đột nhiên tung quang đoàn trong tay lên không trung. Kim đoàn khẽ quay tròn, nhất thời bắn ra vạn đạo kim mang.
Những kim mang này sau khi tách khỏi Quang đoàn, lập tức linh quang chợt lóe, hóa thành vô số phi châm. Những phi châm này sau khi lóe lên lập tức đồng loạt bắn về phía Hàn Lập.
Nhất thời kim quang chói mắt, một cơn mưa công kích bắn đến khiến Hàn Lập vô phương né tránh.
Mà thây khô cũng giương đôi tay, vô số Sát Hồn Ti từ đầu ngón tay cuồn cuộn phun ra, rồi tập trung lại.
Trong chớp mắt một hắc sắc cự võng dưới chân Hàn Lập thành hình, không chút khách khí phủ lên trên. Cự võng mang theo khí thế mãnh liệt lại còn ẩn chứa sát khí dị thường. Nếu là tu sĩ bình thường chỉ sợ không cần tiếp xúc cự võng, riêng sát khí phát ra cũng khiến thân thể mất tự chủ, không thể khống chế pháp lực đành buông tay chịu trói.
Nhưng Hàn Lập thân thể vốn đã tràn đầy sát khí, lại còn tu luyện Minh Vương Quyết nên không hề bị ảnh hưởng bởi sát khí này.
Nhưng đối phương mang theo thanh thế to lớn như thế, tấn công như thiên la địa võng khiến Hàn Lập ngạc nhiên. Khuôn mặt hắn trầm xuống, hai tay khẽ chà xát. Quang mang lóe lên, Tam Diễm Phiến lại phóng đại thêm vài thước. Tay Hàn Lập nắm chặt đuôi phiến, quán chút toàn bộ linh lực vào thân phiến, vỗ mạnh một cái xuống phía dưới.
Nhất thời Hàn Lập bị dọa giật nảy người, sau khi phiến đánh ra toàn thân linh lực của hắn cũng mất đi hơn nửa nhưng vẫn không ngừng bị hút đi, suýt chút nữa thì đánh rơi cả Tam Diễm phiến. Từ Tam Diễm Phiến bỗng phát ra tiếng phượng gáy, pháp lực đang tuôn ra khỏi cơ thể lập tức dừng lại, sau đó thân phiến rung lên, một cổ tam sắc hỏa diễm từ mặt phiến bạo phát, sau đó tất cả hỏa diễm ngưng tụ tại trung gian, hóa thành một hỏa phượng hoàng to vài trượng, thân mang tam sắc phóng thẳng đến cự võng.
Hàn Lập nhìn dị tượng mà ngẩn ngơ, nhưng cũng đã không còn thời gian suy xét. Đám phi châm đã đến sát người hắn, hiện tại pháp lực thân thể đã tiêu hao gần hết, nhất thời đành hướng đám phi kiếm quanh người điểm chỉ một cái.
Lập tức tất cả phi kiếm kim quang đại phóng, tốc độ bay tăng vọt, một đóa kim liên (hoa sen vàng) lấy Hàn Lập làm trung tâm nở rộ ra bốn phía đem thân hình Hàn Lập bao phủ vào trong. Hắn cũng không dừng tay, hé miệng ra phun một ngụm huyết tinh vào Tuyết Tinh châu. Tuyết Tinh Châu run lên kịch liệt sau đó phún xuất vô số tử sắc hỏa diễm.
Hỏa diễm được pháp quyết thôi thúc xoay quanh bàn tay Hàn Lập, nhiệt độ bốn phía đột nhiên giảm xuống kịch liệt, thanh âm “tư lạp” khác thường nổi lên.
Nhất thời một bức tường băng cao hơn mười trượng xuất hiện trước người Hàn Lập, tử diễm đang tán loạn đồng thời hiện lên trước mặt Hàn Lập, tử sắc quang mang không ngừng chớp động nghiêm cẩn bảo vệ thân thể hắn.
Lúc này tại tảng lớn kim quang chớp động hạ, vô số tơ vàng rốt cục bắn đến băng vách tường trước.
Âm thanh “leng keng” nổi lên. Sau khi kim mang va chạm cùng tử quang, phía ngoài tường băng lóe sáng một cái, bề mặt đã xuất hiện vô số vết kim đâm. Phà ở phía sau phi châm vẫn không ngừng kích tới, một tầng rồi một tầng như muốn đánh tan chướng ngại trước mắt. Mặc dù tường băng vẫn còn dày hơn trượng nhưng trong chớp mắt đã bị đánh tan đi vài tấc.
Sắc mặt Hàn Lập thoáng biến đổi. Hắn cũng không biết, Ngân Sí Dạ Xoa bên kia nhìn thấy cảnh này cũng kinh ngạc không kém.
Phải biết rằng những phi châm này tuy đều dựa vào kim khí và linh lực mà thành, nhưng cũng không phải loại có thể bổ sung sao khi tiêu hao mà vốn là hắn khi bị nhốt ở đây nên tìm được một loại khoáng thạch vô danh rồi sau đó luyện thành.
Những phi châm này được trải qua hơn mấy ngàn năm được linh lực cùng thi hỏa luyện thành, uy lực tuyệt đối không phải chuyện đùa, mà sau khi hóa thành pháp châm lại càng sắc bén dị thường. Lúc này hắn bày ra công kích phô thiên cái địa nhưng không thể nhất kích tất sát nên khiến hắn ngạc nhiên vô cùng. Phải biết rằng vừa lúc nãy hắn chỉ cần dùng một ít kim mang đã phá vỡ được tử băng.
Mà sau khi dùng Tuyết Phát hoàn lại mượn lực Tuyết Tinh châu kết hợp, từ đó mới tạo ra băng diễm này. Băng diễm cơ hồ đã ngưng tụ toàn bộ hàn khí của Tử La Thiên Hỏa, tự nhiên không phải loại Tử La Thiên Hỏa lúc đầu có thể so sánh, nhưng vì muốn sử dùng toàn bộ uy lực của băng diễm lúc pháp lực đang hao hụt, Hàn Lập chỉ còn cách hi sinh một ngụm tinh huyết để mạnh mẽ thúc dục. Ngân Sí Dạ Xoa tự nhiên không biết, Hàn Lập lần này dùng máu huyết để thôi thúc tử diễm đã còn đơn thuần là một loại Tử La Thiên Hỏa.
Lúc này Hàn Lập dùng bảo phiến tạo ra tam sắc hỏa phượng đã bắt đầu đánh vào hôi sắc cự võng. Cự võng do Sát Hồn Ti tạo thành lóe lên, sau đó phun ra vô số hôi ti tạo thành một tấm lưới lớn vây lấy hỏa phượng, trong nháy mắt hôi ti đã che khuất toàn bộ không gian giam giữ hỏa phượng.
Hỏa phượng ngạo nghễ gáy lên một tiếng, thân hình khẽ rung lên, sau đó phát ra một tam sắc quang vựng (vòng tròn ba màu), quang mang không ngừng thiểm động, sau đó một đám phù văn thâm ảo hiện ra, trông vô cùng diễm lệ.
Mà đám Sát Hồn Ti này sau khi bắn vào đám quang mang lại hiện ra một màn khó tin.
...