...
"Như thế nào, ngươi biết nó sao?" Hàn Lập hỏi nhưng không quay đầu lại.
"Tạm thời cứ cho là như vậy!" Do dự một lúc, Khuê Linh mới thành thật trả lời.
" Ngươi nói vậy là có ý tứ gì?" Hàn Lập ánh mắt chớp động, quay đầu lại hỏi Khuê Linh
" Nó trước khi biến thành luyện thi cũng là một con linh thú, năm đó xem như từng có một ít giao tình với chúng ta. Chủ nhân của nó cũng là nhân loại tu sĩ từ Linh giới xuống Nhân giới, chỉ có điều là từ sau khi chúng ta bị phong ấn ở Côn Ngô Sơn thì vẫn chưa gặp lại nó lần nào nữa, cũng không biết nó làm thế nào biến thành luyện thi." Khuê linh giải thích với Hàn Lập.
"Nói như thế, nó trước kia cũng là linh giới yêu thú?" Hàn Lập vẻ mặt hơi đổi.
"Đúng vậy. Năm đó tu sĩ từ Linh giới xuống Nhân giới, tu vi không thể quá cao, ngay cả linh thú mang theo cũng bị hạn chế.Chúng ta sau khi bị xóa bỏ trí nhớ mới được cho phép cùng đi theo xuống Nhân giới. Khuê Linh cảm thán rồi nói.
"Bị xóa bỏ trí nhớ, vậy ngươi không nhớ được một tí nào sao?" Hàn Lập trong lòng rùng mình, lập tức lại có phần thất vọng. Phải biết rằng ban đầu hắn đúng là muốn từ trong miệng Khuê Linh biết được một ít sự tình của Linh giới.
Ngoài việc biết chính mình là từ trên Linh giới xuống thì trí nhớ có liên quan đến Linh giới đều không còn sót lại một chút nào." Khuê Linh trên mặt lộ ra vẻ phiền muộn
Hàn Lập trầm mặc, trong đầu ý nghĩ vừa chuyển lại nghĩ tới Ngân Nguyệt.
Ngân Nguyệt thân phận không phải đơn giản, chắc là phải có một chút trí nhớ về Linh giới chứ! Trong lòng hắn lại bắt đầu chuyển động nhưng lập tức lại đem việc này giấu kín trong đáy lòng, bây giờ cũng không phải lúc để suy nghĩ về việc này, ánh mắt của hắn theo bản năng lại quét qua những chỗ khác.
Sau khi từ trong vách chắn đi ra, không gian đã thay đổi quỷ dị hơn một ít.
Xung quanh vắng vẻ, không có lấy một bóng người. Chẳng những Bát Linh thước vốn trôi nổi ở phía trên cung điện đã không thấy bóng dáng, ngay cả Hắc Phong kỳ dùng để giam cầm bọn họ cũng không cánh mà bay. Chẳng trách bọn họ lại có thể phá cấm chế dễ dàng như thế
Trên mặt đất khắp nơi đều là những hố sâu thật lớn cùng với từng vết hình móng vuốt dài đến mấy trượng giống như bị cào bởi một con cự thú nào đó. Hơn một nửa cung điện đã bị phá hủy hoàn toàn trông như phế tích, dường như nơi này vừa mới trải qua một cuộc chiến vô cùng thảm liệt.
Hàn Lập sớm đã dùng thần thức đảo qua phần còn sót lại của cung điện, đáng tiếc cấm chế được bố trí bên trong để ngăn cản thần thức vẫn còn tồn tại, nhất thời cũng không có phát hiện được gì.
Nhưng điều này cũng khiến cho hắn an lòng, dù sao Nguyên Sát Thánh Tổ gây cho hắn áp lực thật sự quá lớn. Nếu như cùng với Nguyên Sát Thánh Tổ chính diện giao đấu thì hắn khẳng định sẽ không địch lại.
Nhưng mà truyền tống trận duy nhất bây giờ đã bị ngăn bởi cấm chế của Hắc Phong kỳ, nếu muốn rời đi nơi này chỉ có thể tìm cách khác.
Ánh mắt chớp động, Hàn Lập bắt đầu suy nghĩ cách thoát thân.
"Hàn đạo hữu, nếu ngươi chịu ra tay tương trợ ta cùng với Từ huynh, ân oán của ngươi với Thiên Lan thánh điện chúng ta, ta có thể lấy thân phận thánh nữ tự mình gánh vác, hoá giải ân oán giữa ngươi và Thiên Lan thảo nguyên." Đúng lúc này Lâm Ngân Bình đột nhiên hướng về Hàn Lập gọi to, trong tiếng nói tràn ngập sự lo âu.
"Ta đã bị Đột Ngột nhân các ngươi đuổi giết lâu như thế, còn có ân oán gì có thể hóa giải. Tại hạ không có hứng thú ra tay!" Hàn Lập thần sắc lạnh nhạt, không cần suy nghĩ liền thốt ra lời cự tuyệt
"Hàn huynh chớ có quên, chúng ta là bởi vì ngươi nên mới đến Đại Tấn, nếu như ta cùng với Từ tiên sư ngã xuống ở nơi này, ngươi cho rằng ba vị đại tiên sư còn lại sẽ bỏ qua cho ngươi hay sao?"
Hàn Lập nghe được lời này chỉ cười hắc hắc một cái, rồi đảo mắt nhìn về phía trong huyết hải
Chỉ thấy Lâm Ngân Bình đang thúc giục cẩm khăn cầm ở trong tay làm cho ngân quang phát ra chói mắt, tạm thời đem Sát Hồn Ti đẩy lui ra xa vài phần, sắc mặt nhưng lại trắng bệch hiển nhiên là đã sử dụng bí thuật để đề thăng uy lực của pháp bảo.
Từ thanh niên bởi vì lúc trước bị đánh lén, bây giờ lại bị vây khốn ở trong huyết hải, tuy rằng sử dụng hai kiện pháp bảo uy lực không nhỏ bây giờ cũng đã có vẻ lung lay sắp đổ không thể chống đỡ được nữa
Tình hình tốt nhất, lại là Linh Tê Khổng Tước quanh thân đang phát ra ngũ sắc linh quang.
Con thượng cổ Linh cầm này tuy rằng không thể thoát ra khỏi tử vụ, nhưng Sư Cầm thú cũng tạm thời không thể làm gì được nó, dù sao kim ba công kích lợi hại nhất của con hung cầm này, dường như lại bị khắc chế bởi ngũ sắc linh quang, bất kể có bao nhiêu kim ba đánh lên linh quang thì đều lập tức tiêu tán.
"Bây giờ Lâm tiên tử có nói như thế nào, tại hạ cũng sẽ không ra tay. Nói thật nếu không phải thấy hai vị xem ra khó thoát khỏi kiếp nạn, tại hạ thậm chí còn muốn thừa gió bẻ măng một hồi. Còn ba gã tiên sư kia nếu như tìm tới cửa thật, Hàn mỗ cũng không ngại cùng với bọn họ luận bàn một chút thần thông." Hàn Lập thần sắc ung dung, trả lời không nhanh không chậm.
Hắn nói những lời này thật sự cũng không phải là giả
Sau khi trảm sát cổ ma, bây giờ Hàn Lập đã hiểu được đại khái thực lực của bản thân mình. Có hình người con rối ở bên người cùng với Khuê Linh hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của mình, hắn có thể cùng một lúc giao thủ với ba hay bốn gã nguyên anh hậu kỳ tu sĩ mà không rơi vào thế hạ phong
Huống hồ ba gã đại tiên sư còn lại của Thiên Lan cũng không thể cùng một lúc rời khỏi thảo nguyên để đi tìm hắn
Trừ phi bọn họ muốn đoạn tuyệt vận mệnh bộ tộc của mình. Dù sao một khi không có đại tiên sư tọa trấn ở Thiên Lan thảo nguyên, nếu tin tức này mà bị Mộ Lan nhân biết được. E rằng chỉ trong nháy mắt Đột Ngột nhân sẽ gặp phải họa diệt tộc
Trong lòng biết rõ như vậy, tất nhiên đối với uy hiếp của Thiên Lan thánh nữ Hàn Lập căn bản không thèm để ý.
Tên bạch mao luyện thi kia vừa nghe được những lời này vốn trong lòng còn có chút lo lắng liền buông lỏng, trong miệng phát ra từng đợt tiếng cười quái dị
"Hàn đạo hữu quả là người hiểu lí lẽ, vừa rồi ta không có ra tay với Hàn huynh, hắn sao có thể trúng phải một chút tài mọn của ta được, hai người các ngươi vẫn là ngoan ngoãn chịu chết đi.
Hàn Lập vẻ mặt không biểu lộ một chút tình cảm nào nhưng trong lòng lại thầm hừ lạnh một tiếng.
Lúc đầu khi ở trong vách chắn, vị này không biết dùng loại bí thuật nào biến thành Tứ Tán chân nhân, lén lút lộ ra một tia thân phận luyện thi, lại bị Đề Hồn thú ở trong túi phát giác. Hàn Lập sau khi cả kinh, tự nhiên phát hiện được truyền âm giữa nó với Ngân Sí Dạ Xoa
Dựa vào thần thức còn mạnh hơn so với tu sĩ nguyên anh hậu kỳ vài phần, Hàn Lập lập tức nghe lén được một phần truyền âm.
Vì để hai cái yêu vật không phát hiện được việc nghe lén của mình, hắn tự nhiên không dám xâm nhập mạnh mẽ vào trong thần niệm của bọn chúng cho nên chỉ có thể nghe được đại khái mà thôi
Nhưng chỉ một phần mơ hồ này cũng đủ cho hắn biết, vị Bạch mao luyện thi này lại dự định liên kết với Ngân Sí Dạ Xao sau khi phá vỡ vách chắn sẽ thừa dịp những người khác tâm tình kích động, cũng là lúc lòng cảnh giác thấp nhất liền ra tay với những nhân loại tu sĩ cùng xuất cốc trước với chúng nó
Còn người đó là Đột Ngột nhân hay là Hàn Lập đối với bọn chúng mà nói không quan trọng. Hàn Lập chính là cố ý ra ngoài chậm hơn một bước mới khiến cho thanh niên họ Từ cùng với Lâm Ngân Bình trúng phải độc thủ.
Cho nên Hàn Lập tự niên sẽ không tức giận gì với bọn chúng
Hắn tuy rằng chưa từng gặp qua vị Bạch mao luyện thi này nhưng là có tu vi nguyên anh hậu kì cùng với luyện thi hình dáng giống như yêu vật, hiển nhiên chỉ có Vạn Năm Thi Hùng của Vạn Yêu cốc
Từ lâu đã nghe nói tới vị này đã tu luyện thành linh cách đây hàng vạn năm, ở trong yêu tộc của Đại Tấn có thể xem như một nhân vật đại danh đỉnh đỉnh, mà Vạn Yêu Cốc có thể đứng ngang hàng với những thế lực lớn nhất ở Đại Tấn như Thái Nhất Môn và Thiên Ma Tông, vị này thân là phó cốc chủ lại hóa thân làm một vị nhân loại tán tu xuất hiện ở chỗ này, điều này thật khiến cho người ta phải suy nghĩ
Mà cái Tứ Tán chân nhân hóa thân này cũng không biết có thật sự là một gã tán tu bị vị này sát hại rồi biến hóa thành, hay chỉ là một cái hóa thân biến thành nhân loại tu sĩ dùng để hành tẩu của vị này
Công pháp ẩn nặc vị này tu luyện thật đúng là thần diệu dị thường, ngay cả Hàn Lập đều không thể nhìn ra luyện thi thân phận của hắn. Nhưng mà nếu cứ như vậy, tu vi của hắn phải chịu hạn chế rất lớn, nếu không lúc trước, khi hắn dùng huyết nhận đánh lén vị hắc sam trưởng lão của Âm La Tông, sẽ không dễ dàng để cho nguyên anh của người này chạy thoát
Hàn Lập nhìn xa xa Vạn Năm Thi Hùng cả người thi khí trùng thiên đang đứng trôi nổi ở trong biển máu, Hàn Lập trong đầu đang suy nghĩ nhưng ngoài mặt vẫn như thường, không chút biểu cảm, rồi bỗng nhiên trong mắt hiện lên một luồng hàn quang
Tuy rằng hắn không có ý muốn ra tay cứu kẻ thù trước kia của mình, nhưng cũng sẽ không thật sự để cho đối phương sau khi dùng huyết nhận dễ dàng cắn nuốt huyết nhục tinh hồn của nguyên anh hậu kí tu sĩ, chờ cho uy lực của huyết nhận tăng lên quay lại đối phó chính mình. Chỉ cần tới lúc thanh niên họ Từ chết, chính là lúc hắn ra tay cướp lấy huyết nhận.
Nghĩ đến cho dù huyết nhận có thể chuyển hóa uy năng nhanh đến mấy, khẳng định ở giữa còn có một đoạn thời gian trì hoãn. Trong khoảng thời gian này chính là cơ hội tốt nhất để hắn cướp lấy huyết nhận!
Bảo vật tà môn bậc này, tất nhiên là phải nắm chắc trong tay mình mới cảm thấy ổn thỏa. Hàn lập trong lòng sớm đã có quyết định
Lúc này Hàn Lập vẻ mặt không đổi nhưng môi lại khẽ nhúc nhích vài cái.
Khuê Linh ở một bên ánh mắt thoáng động, sắc mặt vẫn như thường.
"Hàn huynh, nếu ngươi chịu ra tay tương trợ, ta sẽ đem bí quyết biến thành thành thục thể sau cùng của Phệ Kim trùng tặng cho ngươi. Điều kiện này cũng đủ để đạo hữu động tâm đi." Thanh niên họ Từ vốn vẫn trầm muộn không nói gì bỗng nhiên hít một hơi thật sâu rồi hướng về phía Hàn Lập quát lớn.
"Phệ Kim trùng?" Hàn Lập bỗng ngẩn ra, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái.
"Không được, phương pháp chuyển hóa thành thục thể sau cùng của Phệ kim trùng, là bí mật bất truyền của thánh điện chúng ta, làm sao có thể tiết lộ cho người ngoài được!"Lâm Ngân Bình vừa nghe được những lời ấy liền lập tức phản đối.
"Tính mạng đều không giữ được còn lo lắng bí mật bất truyền cái quái gì. Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn bị cái huyết nhận này cắn nuốt đến lúc ngay cả cơ hội đầu thai luân hồi cũng không có sao? Hơn nữa nếu như chúng ta thật sự ngã xuống, Mộ Lan nhân sẽ nhân cơ hội này phản công thảo nguyên, chỉ một cái bí thuật mà so với sự hưng suy của bản tộc, căn bản không tính là gì." Thanh niên họ Từ không đợi Lâm Ngân Bình nói hết liền ngắt lời sắc mặt phát xanh nói.
Lâm Ngân Bình vừa nghe những lời này, vẻ mặt giống như tờ giấy trắng, cuối cùng không mở miệng nói nữa
Vạn Năm Thi Hùng nhìn thấy Hàn Lập trên mặt lộ ra vẻ trầm ngâm, lập tức thầm cảm thấy không ổn.
Lúc này cũng bất chấp tất cả, không dám bảo tồn pháp lực gì nữa, hai tay kháp quyết, pháp lực điên cuồng rót vào trong chỗ huyết quang do huyết nhận biến thành. Ngay lập tức huyết quang bạo trướng gấp bội, bỗng nhiên hóa thành một cái mặt quỷ cực lớn, cái miệng rộng mở ra, rồi vội vàng hướng về phía dưới như muốn nuốt chửng thanh niên họ Từ đang ở trong huyết hải.
Cơ hồ cùng lúc đó, bốn phía huyết vụ quay cuồng mãnh liệt một trận, từng đợt từng đợt lớn huyết lãng nối tiếp nhau tạo thành một cái huyết sắc lốc xoáy, trong nháy mắt lại đem thanh niên họ Từ cuốn lấy thật gắt gao, làm cho hắn muốn tránh cũng không thể tránh.
Thanh niên họ Từ cả kinh, trong lòng kêu to không tốt, chỉ có thể đột nhiên thúc giục hai kiện bảo vật là ngân câu cùng với thanh sắc viên châu, hung hăng hướng về mặt quỷ đánh tới
Nhưng mặt quỷ trong miệng lại chợt lóe huyết quang, phun ra một chùm tơ máu, liền đem hai kiện bảo vật kia cuốn lấy rồi nuốt vào trong miệng. Thanh niên họ Từ thấy thế vẻ mặt rất hoảng sợ.
Mặt quỷ lại hé ra mồm to lần nữa, lộ ra tất cả răng nanh, truyền ra một trận tiếng cười dữ tợn, rồi bổ nhào xuống huyết hải bây giờ đã không còn gì ngăn cản nữa
Thanh niên họ Từ lập tức cắn răng một cái, trong cơ thể nguyên anh hai mắt mở to như muốn bỏ đi thân thể mà chạy trốn.
...