...
Từ nơi xa của cánh đồng bạch cốt bỗng nhiên truyền đến âm thanh vang vọng, một cỗ âm khí hôi bạch sắc cũng đang cuồn cuộn lao tới.
Hôi khí này trải rộng không thể nhìn thấy giới hạn, tất cả những nơi hôi khí tràn qua thì bạch cốt lập tức đứng dậy tạo thành vô số bộ khô lâu hình thù quái dị.
Những bộ khô lâu này kích cỡ lớn nhỏ không đều trong mắt hồng quang lập lòe đang từng bước vây lấy nhóm người Lục Túc cùng đám yêu vật.
Cỗ hôi khí này trong nháy mắt đã tràn tới vùng phụ cận đám yêu vật Địa Uyên.
Đám yêu vật cấp thấp của Địa Uyên trở lên nhao nhao hỗn loạn.
Sắc mặt Hàn Lập biến đổi, hắn không khỏi nhìn về phía Mộc Thanh. Chỉ là sắc mặt nàng vẫn bình tĩnh không hề có chút dị biến, dường như đã sớm đoán trước được việc này.
Hàn Lập cảm thấy kỳ lạ vô cùng, bỗng nhiên từ phía sau đội ngũ xuất hiện một tiếng quát lớn, lưỡng đạo huyết hồng từ đám khôi lỗi bắn vọt lên nghênh kháng với hôi khí. "Bụp bụp" – hai đạo huyết hồng trong lúc phi lên lập tức biến thành hai cỗ tinh phong rồi va chạm với hôi khí. Tiếng nổ "ầm ầm" vang lên liên miên không dứt, hai đạo huyết phong và hôi khí cuộn vào nhau phát ra tiếng phong lôi liên miên chấn cho đám khô lâu mới sống lại tan xương nát thịt.
Chẳng qua đại quân khô lâu tại các hướng khác có hôi khí cuốn quanh người, chúng lập tức xông thẳng đến đội ngũ của Địa Uyên. Trong nhất thời cả bầu trời lẫn mặt đất đều bị vô số khô lâu che kín, số lượng nhiều không đếm xuể khiến Hàn Lập cảm thấy kinh hãi.
Đúng lúc này, mỹ phụ đầu bạc phía trước lại rộ lên một tràng cưới quái dị, thân hình mụ quay tròn, tóc trắng bay loạn. Một quỷ ảnh thật lớn từ sau lưng mụ hiện ra, trong nháy mắt đã lớn lên đến mấy trăm trượng.
Quỷ ảnh đột nhiên há miệng phun ra một cỗ lục khí cuốn lấy mảng lớn khô lâu. Một màn quỷ dị bỗng nhiên xuất hiện…
Đám khô lâu trong không trung mỗi lần bị lục khí thổi qua thì hôi khí trên người lập tức tán ra rồi chúng trực tiếp từ trên không rơi xuống mặt đất.
Lục khí tuôn ra từ miệng quỷ ảnh dường như vô cùng vô tận, trong nháy mắt hợp lại cùng hai cơn lốc huyết sắc quét sạch đám khô lâu che kín đất trời. Căn bản không cần Mộc Thanh cùng Lục Túc ra tay!
Hàn Lập thấy cảnh này thì không khỏi hít sâu một hơi!
Sau khi hai cơn lốc huyết sắc tan biến thì hai đạo huyết hồng lại một lần nữa hóa thành hai gã huyết bào nhân trở về. Còn lục khí sau khi tan biến thì đầu quỷ ảnh sau lưng mỹ phụ đầu bạc cũng biến mất.
"Chỉ là một ít cốt quái mà thôi, có thể coi đây là thứ dễ đối phó nhất trong Minh Hà Chi Địa, những thứ ở đằng sau sẽ không dễ đối phó thế này." Mộc Thanh nhìn một mảng bạch cốt dày đặc trước mặt đột nhiên thì thào nói. Nàng dường như đang tự nhủ với bản thân, lại như đang cảnh tỉnh ai đó. Hàn Lập cùng Kim Linh ở phụ cận đương nhiên nghe được nên không khỏi đưa mắt nhìn nhau. Chỉ là Hàn Lập tỏ ra như đang suy nghĩ điều gì đó, còn gương mặt đầy lông của Kim Linh lại không hề có biểu lộ gì. Dưới mệnh lệnh của Lục Túc, đội ngũ Địa Uyên tiếp tục tiến vào.
Hai ngày sau, một mảng lớn huyết sắc xuất hiện trên không – đây là môt đàn dơi quái dị toàn thân đỏ như máu đang điên cuồng công kích yêu vật Địa Uyên.
Những con dơi màu máu này mỗi lần bị yêu vật Địa Uyên xé nát hoặc giết chết thì thân thể lại tự động ráp lại, khôi phục như ban đầu. Phải diệt sát vài lần hoặc dùng pháp thuật hỏa thuộc tính mới có thể nhất kích tiêu diệt bọn chúng. Còn bọn chúng sau khi áp sát được tới cạnh bên người yêu vật Địa Uyên thì lập tức há to miệng hút máu, chỉ trong phút chốc đã biến con mồi trở thành một bộ xác khô.
Hơn nữa những con dơi này đều lớn đến cả trượng, con bé nhất cũng dài đến cả xích; trong đó có hơn mười con dơi lớn nhất hình dáng lại là thân dơi mặt người, miệng phun xích hồng huyết quang, cho dù yêu vật gì bị đánh trúng thì cũng sẽ lập tức biến thành tro bụi, thậm chí ngay cả cao giai yêu vật cũng không chịu nổi một kích.
Cho đến lúc này, chẳng những tất cả yêu vật đều đã xuất thủ mà ngay cả tứ đại yêu vương cũng đồng loạt thi triển thần thông lần lượt giết chết những con dơi mặt người này.
Toàn thân Hàn Lập được bao phủ bởi một lớp kim sắc điện hồ, chỉ cần một con dơi nào lao vào kim sắc điện quang thì nó sẽ lập tức hóa thành một đoàn huyết khí rồi tan biến trong không trung. Lúc này rốt cục hắn cũng hiểu được vì sao Mộc Thanh và mỹ phụ lại tỏ ra hâm mộ Ích Tà Thần Lôi của hắn như vậy.
Hiển nhiên quỷ vật nơi Minh Hà này trong cơ thể không ít thì nhiều đều có ẩn chứa một chút ma khí, dùng Ích Tà Thần Lôi để đối phó với bọn chúng là thích hợp nhất.
Tuy số lượng đàn dơi này không ít nhưng dưới sự phản kích của tứ đại yêu vương cùng với phần lớn yêu vật, khôi lỗi, huyền quỷ thì số lượng đang nhanh chóng giảm xuống.
Hai ba con dơi mặt người còn sót lại thấy tình thế không ổn thì lập tức phun ra một chùm huyết vụ bao phủ toàn thân rồi quay đầu chạy trốn.
Độn tốc của chúng cực nhanh, chỉ động cánh vài cái đã xuất hiện phía cuối chân trời rồi biến mất vô tung vô ảnh.
Bảy ngày sau, tại trong một mảnh quái vụ xuất hiện vô số hắc sắc quỷ ảnh có hình dạng bất đồng đang trùng điệp bao vây đám yêu vật Địa Uyên dưới chân núi.
Chúng nó tuy rằng không công kích cận thân nhưng trong miệng liên túc phát ra những tiếng kêu quỷ dị hoặc tiếng rống thê lương, não nề vô cùng khiến đám yêu vật thấp giai run rẩy thân hình, khó có thể mở ra hai mắt, tùy thời đều có thể ngã xuống đất.
Lúc này trong đám quỷ ảnh này bỗng xuất hiện một quả chuông màu đen, từ thân chuông phát ra một tiếng vang lớn như tiếng long ngâm khiến hơn phân nửa quỷ ảnh đều toán loạn biến mất, số còn sót lại cũng phát ra tiếng kêu nỉ non rồi nhập thẳng vào quỷ vụ trốn mất không thấy bóng dáng.
Một tháng sau, tại một mặt hồ đen như mực: một cự nhân ba đầu toàn thân đầy những khối thịt thối rữa chân đạp trên mặt hồ, hai tay huy động một khúc thú cốt cực lớn giao đấu với tử huyết khôi lỗi. Tại bên cạnh bọn họ có vô số quỷ vật trong hồ đang lơ lửng hằm hé nhìn đám yêu vật Địa Uyên.
Giờ phút này, số lượng yêu vật Địa Uyên đã không còn đủ một vạn, hơn phân nửa là trung và cao giai. Mà ngay cả tám ngàn quỷ binh và hơn vạn khôi lỗi đều hao tổn không ít.
Một tháng sau…
Hàn Lập khoát tay bắn ra kim quang, nhất thời chém quỷ vật đầu trâu hình người thành hai nửa, quang hà hôi sắc sau lưng đảo qua đánh bay một mũi tên bạch cốt từ phương khác phóng tới.
Tay kia đồng thời lật lên phóng ra ngũ sắc hàn diễm khiến hai con quỷ vật dữ tợn khác bỗng chốc bị biến thành hai khối băng điêu. Đúng lúc này một cỗ cuồng phong ép tới khiến Hàn Lập biến sắc, thân hình hắn dần trở lên mơ hồ rồi biến mất tại chỗ.
Một cây lang nha bổng dài hơn mười trượng lập tức đập xuống chỗ hắn vừa đứng, mặt đất phía dưới chợt lóe hắc quang rồi xụp xuống thành một rãnh sâu vài xích. Chủ nhân của cây Lang Nha Bỗng này là một cự thi độc nhãn toàn thân đầy lông xanh.
Đột nhiên khoảng không phía trên đầu cự thi bỗng lóe thanh quang, thân hình Hàn Lập nhanh như chớp hiện ra rồi hư không áp xuống một chưởng.
Một ngọn tiểu sơn màu đen trống rỗng xuất hiện, hắc mang lưu chuyển quanh thân khiến nó trong phút chốc hóa thành cự sơn ngàn trượng. "Oành!" – một tiếng nổ thật lớn vang lên, cự sơn chẳng những đè bẹp cự thi ở dưới mà toàn bộ quỷ vật khác trong vòng trăm trượng cũng bị nó ép cho tan xương nát thịt.
Hàn Lập thở dài một hơi, lúc này mới có thể cẩn thận đánh giá tình huống xung quanh.
Bốn phương tám hướng đều có quỷ khí cuồn cuộn, sương mù dày đặc. Ngay cả Minh Thanh Linh Mục cũng không thể thấy rõ sự vật ở ngoài nghìn trượng.
Hắn chỉ có thể thông qua linh quang kinh người thỉnh thoảng chớp lên cùng tiếng nổ vang vọng mà suy đoán yêu vật Địa Uyên vẫn đang bị đại quân quỷ vật công kích. Cũng không biết tứ đại yêu vương lúc này đang phân tán nơi đâu, hay là đã bị đám lệ quỷ Minh Hà bao vây. Khóe miệng Hàn Lập khẽ giật, nét mặt lộ vẻ cười khổ.
Một tháng trước đây, tuy bọn họ chiến đấu liên tục nhưng vẫn thuận lợi mà tiến chỉ là càng vào sâu thì càng bắt gặp nhiều quỷ vật hung dữ lợi hại.
Thần thông của lệ quỷ hung phách tại nơi này có phần đặc thù, thậm chí ngay cả tứ đại yêu vương cũng kiêng kị ba phần nên lúc trước mới có ý luyện chế ra tám nghìn quỷ binh cùng hơn vạn khôi lỗi để chuẩn bị mạnh mẽ đột phá. Còn về phần đê giai yêu vật trải qua vô số trận chiến đã không còn sót lại bao nhiêu. Đối mặt với sự tình như đã dự đoán trước, đám người Lục Túc sau khi thương lượng một phen thì tuy cảm thấy bất an nhưng vẫn cẩn thận dẫn đội đi tiếp.
Hôm nay, theo như dự đoán thì nơi này vốn không có quỷ vật lợi hại tồn tại nhưng bỗng nhiên từ bốn phương tám hướng quỷ vật chen chúc xuất hiện, số lượng già thiên tế nhất.
Ở trong đội ngũ này lại có hơn ba mươi lệ quỷ thống lĩnh có thể so sánh với tu sĩ Luyện Hư, chúng thả ra quỷ vụ nồng đậm phút chốc vây lấy bọn họ rồi chia cắt đội ngũ của đám người Lục Túc, khiến từng người trong bọn họ phải đối mặt với vô số quỷ vật.
Hàn Lập lúc mới đầu còn ở bên cạnh Kim Linh ngăn cản quỷ vật công kích.
Chỉ là âm vụ này không biết là do loại thần thông quỷ đạo nào hóa thành, trong tranh đấu chỉ cần có chút rơi xuống hạ phong thì sẽ lập tức bị sương mù làm lạc mất phương hướng.
Ngay cả Hàn Lập tự nhận thần thức không kém cộng thêm Minh Thanh Linh Mục thì hơn sau nửa ngày chém giết cũng đã mất liên hệ với những người khác.
Hắn chỉ có thể nghe được tiếng tranh đấu phía xa xa, bởi bốn phía luôn có quỷ vật hung hãn không sợ chết lao tớn.
Cũng may số lượng quỷ vật lao tới chỗ hắn tuy nhiều nhưng cao nhất cũng chỉ tương đương với Nguyên Anh, Hóa Thần – chúng còn chưa chân chính tạo thành mối uy hiếp cho Hàn Lập.
Sau một hồi chém giết hắn mới tạm thời diệt sát được sạch sẽ đám quỷ vật phụ cận, có thể nghỉ tạm một lát.
Chẳng qua dựa theo kinh nghiệm lúc trước thì sau không lâu sau đó sẽ lại có một đàn quỷ vật lao tới đây khiến hắn giết đến mỏi tay cũng không hết. Hàn Lập bất động thanh sắc bỗng nhiên lật tay thu lại Nguyên Từ Thần Sơn khiến tòa cự phong cao cả nghìn trượng đè chết vô số quỷ vật lúc trước bỗng nhiêu biến mất, còn hắn cũng lập tức hóa thành một đạo thanh thống bắn tới nơi có tiếng chém giết nhỏ nhất. Hàn Lập cần phải thoát ra khỏi đám sương mù này, tự nghĩ cách bảo vệ mình trước.
Nếu thực sự không được thì hắn cũng bất chấp sự kiêng kỵ đối với đám người Lục Túc, mỹ phụ đầu bạc mà thả ra Đề Hồn.
Nếu không thì rất có thể hắn sẽ bị lũ quỷ vật này lấy số lượng mà đè chết.
...