...
Khi nói chuyện với vị đệ nhất Ma tôn này, hắn đối với người này cũng hiển nhiên rất tôn kính, lời nói hành động một bộ dáng kính cẩn không làm mất lòng.
Đương nhiên cũng bởi vì hắn cũng không phải bản thể Huyết Quang thánh tổ, chỉ là một khối hóa thân mà thôi. Nếu không cho dù đại hán này ngay cả thần thông kinh người, cũng không dám kiêu ngạo như vậy.
Huyết Quang cúi đầu suy nghĩ một lát, bỗng nhiên ngẩng đầu lớn tiếng gọi:
"Người đâu, cho gọi Đại thống lĩnh đến gặp ta."
"Vâng, đại nhân!" Ngoài cửa liền có người cung kính chả lời, liền có một gã thị vệ bay nhanh đi truyền lệnh.
Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"
Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần
Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!
Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!
Huyết Quang lúc này mới bình tĩnh ngồi trở lại vị trí chủ thượng, bắt đầu tinh tế cân nhắc đến một sự tình.
Cùng lúc đó, trong Thiên Uyên Thành hư ảnh to lớn kia rốt cục cũng hấp thu đủ linh khí, ánh sáng chợt tắt pháp tướng thu lại, hóa thành một đoàn quả cầu ánh sáng màu xanh lóe lên rồi hướng tới thạch tháp bay tới.
Chỉ thấy ánh sáng chói mắt chợt lóe, qủa cầu liền biến mất không thấy bóng dáng.
Lúc này, ở chỗ sâu trong tháp Hàn Lập thở dài ra một hơi, chậm rãi mở hai mắt, trên mặt biểu tình tràn đầy vui sướng.
"Đây là Hợp Thể hậu kì cảnh giới, quả nhiên cùng so với sơ kì cùng trung kỳ cảm giác hoàn toàn khác nhau". Hắn thì thào tự nói
Nếu tu vi đã tu luyện đến cảnh giới này, cũng coi như một nửa chân bước vào cánh cửa Đại Thừa tu sĩ. Con đường mơ ước suốt đời của hắn rốt cục có thể mơ hồ thấy được. Hàn Lập cảm ứng được pháp lực cùng thần niệm trong cơ thể gia tăng mạnh mẽ.
Lúc này đây tiến giai hậu kỳ cảnh giới thành công, ước chừng làm cho pháp lực cùng thần thức lực tăng vọt hơn phân nửa, mà cũng chưa tới giới hạn cao nhất, nếu tiếp tục tu luyện thêm nữa còn có thể gia tăng thêm một tầng nữa.
Tuy nhiên có chút tiếc nuối chính là, thân thể hắn không có một chút cải thiện đáng kể nào.
Xem ra nghe đồn chỉ khi nào tiến giai vào cảnh giới Đại Thừa tu sĩ, mới có thể làm cho thân thể mạnh mẽ hơn là chính xác. Về phần hiệu quả, tự nhiên phải xem mỗi người tu luyện công pháp cùng tiềm lực thiên phú mà phân chia rồi.
Hàn Lập cân nhắc như thế, đem một tia tiếc nuối trong lòng kia xóa bỏ, tiếp tục nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện củng cố cảnh giới, cùng pháp lực hao tổn khi độ kiếp.
Trong quá trình độ kiếp, bởi vì đối kháng tâm ma, hắn đã hao tổn không ít pháp lực cùng thần niệm, cho nên trong quá trình ngăn cản thiên kiếp, không thể không mượn bảo vật đông đảo.
Ngay cả như vậy, kiếp lạn hậu kỳ này mức độ điên cuồng cuồng bạo viễn siêu so với tưởng tượng.
Làm cho hắn không thể không liên tiếp cho tự bạo hơn mười kiện cao cấp bảo vật trong bảo khố trước kia đoạt được, thậm chí ngay cả bảy mươi hai khẩu Thanh Trúc Phong Vân Kiếm, thời gian dài sử dụng đã bị hư hao nhất định.
Nếu không phải có hai tòa cực sơn có khả năng kì diệu chống thiên lôi, ở thời điểm cuối cùng ngoài ý muốn thể hiện thần uy ngăn cản mấy đạo thiên lôi cuối cùng, hắn chỉ sợ cho dù có thể vượt qua kiếp nạn này, cũng tuyệt đối trọng thương dậy không nổi, liền không có bộ dáng bình yên vô sự như vậy.
Khi trải qua lần độ kiếp hậu kỳ này, Hàn Lập đối với ngũ cực sơn tin tưởng tăng lên nhiều, trong lòng hạ quyết tâm nhất định không tiếc bất cứ giá nào, đem ba tòa cực sơn còn lại luyện chế ra mới được.
Ở Hợp Thể hậu kì thiên kiếp uy lực to lớn thế này, Đại Thừa cùng phi thăng thiên kiếp còn đáng sợ đến mức khó có thể tin được. Nếu không có ngũ cực sơn trong mà nói, hắn một chút tin tưởng đều không có.
Huống chi còn phải ngăn cản mỗi đoạn thời gian đại thiên kiếp sẽ buông xuống, lại phải cần trọng bảo này.
Hàn Lập đem ý niệm này ở trong đầu suy nghĩ một lát, cả người liền thả lỏng trong đan điền một dòng pháp lực ấm áp dào dạt lưu chuyển mọi chỗ trong thân thể, tâm thần liền tập chung hoàn toàn vào tu luyện.
Hàn Lập nhập định lần này, thời gian ước chừng hơn mười ngày.
Nửa tháng sau, ở trong mật thất một tiếng thét dài theo gió truyền ra,cửa mật thất liền"Phanh" một tiếng, tự động mở ra.
Ánh sáng màu xanh chợt lóe, Hàn Lập thần sắc bình tĩnh xuất hiện tại cửa, ánh mắt nhìn trái nhìn phải.
"Bái kiến sư phụ!"
"Chúc mừng Hàn huynh tu vi đại thành!"
Khí Linh Tử, Hải Đại Thiếu cùng Băng Phượng vẫn canh giữ ở bên ngoài, vừa nghe thấy tiếng huýt gió, trong nháy mắt liền bay nhanh tới ngoài cửa, thấy vậy tình hình, lúc này mừng rỡ đều tiến lên thi lễ chúc mừng.
"Ha hả, nếu không có tiên tử tương trợ, Hàn mỗ lúc này đây có thể hay không tiến giai thành công vẫn là hai chuyện khác nhau. Đạo hữu, chúng ta ra đại sảnh nói tiếp đi. Hai ngươi trong khoảng thời gian này cũng vất vả, cũng đi cùng đi." Hàn Lập hướng ba người mỉm cười phân biệt nói.
Đám người Băng Phượng tự nhiên không có ý kiến, liền đi theo Hàn Lập lên tầng cao nhất của thạch tháp.
Một lát sau, Hàn Lập cùng Băng Phượng liền chia ra ngồi vào ghế trong đại sảnh.
Khí Linh Tử cùng Hải Đại Thiếu thân là vãn bối, liền kính cẩn đứng ở hai bên, nghe Hàn Lập cùng Băng Phượng nói chuyện với nhau.
Lúc này đây, Hàn Lập đã là tu sĩ Hợp Thể hậu kì, bọn họ cơ hồ so với Hàn Lập còn muốn hưng phấn hơn vài phần.
Có một vị sư phụ như vậy, từ nay về sau trong nhân yêu lưỡng tộc còn có người nào dám tới tận cửa khi dễ đây. Về sau chỉ sợ những tu sĩ có cảnh giới so với bọn hắn cao hơn một tầng, đối với hai người bọn họ cũng khách khí vài phần.
"Hàn huynh, tiểu muội tự nhận thân đủ máu huyết Thiên Phượng, vô luận tư chất cùng thiên phú tuyệt không kém với bất luận kẻ nào, năm đó ở Nhân Giới trong thời gian ngắn ngủn liền tu luyện tới cảnh giới cực cao. Nhưng hiện giờ so với cảnh giới hiện tại của Hàn huynh, thật sự không biết nói cái gì cho tốt. Chỉ sợ ngày đó hai ta liên thủ thông qua tiết điểm phi thăng Linh Giới, đạo hữu chính mình tuyệt không nghĩ tới sẽ có được thành tựu như hôm nay. Hàn huynh tiến giai Hợp Thể hậu kì, cộng với thần thông kinh người, ở trong nhân yêu hai tộc trừ bỏ hai gã Đại Thừa kỳ tồn tại, liền không kiêng kị bất kỳ tồn tại nào rồi, thậm chí phân nửa Linh Giới đạo hữu có thể tiêu diêu tự tại rồi, thật sự đáng để người khác hâm mộ!" Băng Phượng chậm rãi nói, cũng không che dấu một tia hâm mộ trên mặt.
"Hàn mỗ tu luyện đến cảnh giới như hiện nay, kỳ thật hơn phân nửa là dựa vào vài phần vận khí. Phượng đạo hữu kế thừa chính là chân linh huyết mạch kinh người, cộng thêm thiên tư tu luyện cũng không kém, về sau chỉ cần dùng chút thời gian, tiến giai cảnh giới như ta hiện giờ cũng chỉ là chuyện tình sớm hay muộn mà thôi, cần gì hâm mộ." Hàn Lập lắc đầu, thần sắc phi thường bình tĩnh.
"Hy vọng như thế đi. Ta gần đây tu luyện đã cảm thấy thể nội pháp lực mơ hồ có chút đại viên mãn, xem ra đột phá cảnh giới tiếp theo hẳn là cũng không xa." Băng Phượng gật gật đầu, bỗng nhiên nói.
"Ha hả, ta đây liền chúc mừng tiên tử một tiếng." Hàn Lập nghe vậy ngẩn ra, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười nói.
Băng Phượng cười chả nời, không có nói tiếp cái gì.
"Khí Linh Tử, trong khoảng thời gian ta bế quan này có có sự tình gì phát sinh không?" Hàn Lập quay đầu hỏi một câu.
"Hồi bẩm sư phụ, thời gian gần đây trong thành các nơi tu sĩ đều bị điều động nhiều hơn so với trước, hơn nữa nghe đồn Ma tộc đại quân tựa hồ chuẩn bị chính thức công thành. Còn có sau khi sư phụ vượt qua lần thiên kiếp này, trong thành có rất nhiều tông môn cùng thế lực đều phát thiếp đưa lễ quý tới chúc mừng sư phụ. Toàn bộ lễ vật đều được đồ nhi cho vào bản ghi chép, thu vào khố phòng, chỉ chờ sư phó tiến đến kiểm tra. Đúng rồi, còn có các vị trưởng lão ở trưởng lão hội cũng đều đưa tới lễ vật. Kim Việt Thiền Sư cũng phát mời, nói sau khi sư phụ xuất quan, mời lão nhân gia nhất định lập tức đến trưởng lão hội một chuyến, có sự tình cực kỳ trọng yếu cần thương lượng." Khí Linh Tử tiến lên một bước, cung kính trả lời.
"Đồ vật thì cứ để ở đấy đã, ta có rảnh thì nhìn một cái. Về phần trưởng lão hội kia......" Hắc hắc, hơn phân nửa có quan hệ với Ma tộc đại quân. Xem ra không thể không đi một chuyến. Việc này không nên kéo dài, ta lập tức đi đến chỗ đó." Hàn Lập sau khi cân nhắc, liền bình tĩnh đứng dậy.
" Đồ nhi cung tiễn sư phụ!"
"Hàn huynh đi sớm về sớm!"
Khí Linh Tử cùng Băng Phượng gặp Hàn Lập bộ dáng vội vàng như thế, liền có chút ngoài ý muốn, nhưng tự nhiên cũng không dám ý kiến ngăn cản.
Hàn Lập hơi gật đầu, bên ngoài thân ánh sáng màu xanh chợt lóe, hóa thành một đạo tia sáng màu xanh tại chỗ xoay quanh một cái, liền bay ra khỏi đại sảnh.
Khi Hàn Lập xuất hiện ở đại điện trưởng lão hội, Kim Việt thiền sư cùng Lão giả dâu bạc đã một mực ngồi chờ sẵn rồi, khi thấy hắn đến lập tức đi ra chào đón, cũng mời vào trong đại điện.
Ba người vừa ngồi xuống, Lão giả dâu bạc liên tục chúc mừng không thôi, cũng nhịn không được dùng thần niệm đảo qua xem xét tu vi hiện giờ của Hàn Lập.
Kết quả hắn trong lòng cả kinh.
Tu vi hiện giờ của Hàn Lập nhìn vào giống như biển rộng sâu không lường được, thần niệm Lão giả không thể nhìn ra tu vi cảnh giới cụ thể.
Điều này sao có thể! Hắn cũng là tu sĩ Hợp Thể trung kỳ, tuy rằng pháp lực không thể cùng hậu kỳ tu sĩ so sánh với nhau, nhưng tuyệt nhiên ngay cả cảnh giới tu vi đều không thể nhìn ra.
Xuất hiện loại tình huống này tự nhiên chỉ có hai loại.
Một là đối phương tu luyện loại bí thuật thần kỳ nào đó hoặc có được dị bảo nào đó, có thể che dấu tu vi pháp lực, làm cho người ta không thể tra xét. Hai là đối phương tu vi pháp lực viễn siêu so với bình thường tu sĩ Hợp Thể hậu kì, pháp lực kém quá quá xa, tự nhiên không có cánh cảm ứng rõ ràng.
Lão giả dâu bạc mặt không lộ dị sắc, nhưng các loại ý niệm đều lướt qua, lập tức liền phán đoán loại sự tình thứ nhất không có khả năng.
Dù sao đối phương nếu thực sự che dấu tu vi cùng năng lực, ở Hợp Thể trung kỳ tự nhiên sẽ vận dụng. Mà nay tiến giai Hợp Thể hậu kì, hiện giờ mọi người đều đã biết, càng không cần phải làm điều dư thừa. Mà nếu là loại sau mà nói......
Lão giả dâu bạc không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Khẩu khí nói chuyện với Hàn Lập, bất giác kính cẩn vài phần.
Kim Việt Thiền Sư tuy rằng nhìn vẫn như bình thường, nhưng trong lòng khiếp sợ cũng không kém lão giả dâu bạc. Tuy rằng lúc trước hắn đã đánh giá thực lực Hàn Lập rất cao, nhưng hiện tại vừa thấy vẫn là có chút xem nhẹ.
"Nhị vị đạo hữu đưa tới đại lễ, Hàn mỗ đã nhận được, tại hạ đa tạ. Bất quá nhị vị đạo hữu dồn dập mời Hàn mỗ tới đây, khẳng định là có việc quan trọng, có thể nói một chút đi." Sau khi hàn huyên vài câu, Hàn Lập liền đi thẳng vào vấn đề hỏi.
"Ân, nếu Hàn huynh nói như thế, Cốc mỗ cũng liền nói thẳng. Lần này đạo hữu có thể ngoài ý muốn tiến giai Hợp Thể hậu kì, nghĩ đến thực lực khẳng định tăng lên rất nhiều, đã có thể xem như đệ nhất tu sĩ bản thành. Tại hạ xin hỏi đạo hữu một câu, nếu đạo hữu đối mặt với hóa thân Ma tộc thánh tổ ngoài thành kia, có thể nắm chắc mấy thành phần thắng?" Lão giả dâu bạc cùng Kim Việt thiền liếc mắt nhìn nhau một cái, thần sắc nghiêm trọng hỏi.
" Hóa thân Ma tộc thánh tổ? Nói thật cũng không tốt lắm. Dù sao Ma tộc thánh tổ tu vi cùng công pháp sai lệch quá nhiều, hóa thân thần thông cũng khác nhau rất lớn. Ta đối với hóa thân thánh tổ ngoài thành cũng không biết được, cũng không thể nói bừa được. Bất quá lúc trước ta đã gặp qua cái loại hóa thân này rồi, Hàn mỗ tự hỏi còn có thể ứng phó được một phần." Hàn Lập nghe vậy hai mắt nhíu lại, một núc sau, mới mặt không chút thay đổi liền trả lời.
...