...
Trong khi Hàn Lập đang suy nghĩ thì lão giả mặt đen vẫn thao thao bất tuyệt nói:
"… chúng ta không thể nào biết được tu vi thực sự giáo chủ Hắc Sát giáo, mà bên cạnh hắn còn có mấy tên Tứ đại huyết thị luôn ở bên hộ vệ giống như hôm nay gặp vậy. Bằng mấy người chúng ta khẳng định không phải địch thủ của đối phương. Cho nên ta đề nghị Tiền bối không cần chủ động trêu chọc đối phương nữa, tốt nhất là đợi viện binh…."
"Yên tâm, vị Giáo chủ Hắc Sát giáo này nhiều lắm chỉ có tu vi là Trúc Cơ hậu kỳ, không thể nào là tu sĩ Kết Đan Kỳ được"
Hàn Lập vừa nghe thấy đối phương nói đến đây thì đột nhiên mở miệng, chặn ngang lời nói của lão giả, giọng rất khẳng định.
Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"
Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần
Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!
Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!
Lời vừa nói ra khiến cho lão giả mặt đen ngẩn người, nhất thời vui vẻ, mà mấy người khác cũng thở dài một hơi thoải mái.
Mặc dù không biết vì sao Hàn Lập lại khẳng định như vậy. Nhưng một khi vị Hàn tiền bối này đã nói như vậy thì tám chín phần sẽ không sai. Vừa rồi mấy người bọn họ còn thảo luận, nếu chẳng may kẻ địch là tu sĩ Kết Đan Kỳ thì bọn họ chỉ có thể ôm đầu trốn chui trốn nhủi như chuột. Sợ là dù cho người của Thất đại phái đến chi viện, cũng không thể nào làm gì được giáo chủ Hắc Sát giáo.
Bây giờ Hàn Lập nói như vậy, khiến cho Mông Sơn tứ hữu an tâm hơn nhiều.
"Tiền bối có thể nói rõ việc này một chút được không? Chúng ta đã thẩm vấn Vương tổng quản nhưng vẫn không biết tí gì về tu vi của tên giáo chủ kia" Gã thanh niên đã khôi phục lại rất nhiều sau khi bị đả kích bởi sự việc của Ngũ muội, mở miệng muốn hỏi cho rõ.
"Tứ đệ, ngươi nói cái gì thế? Hàn tiền bối một khi đã nói như vậy thì khẳng định nắm chắc mười phần." Lão giả mặt đen nghiêm mặt lại, hung hăng giáo huấn tên thanh niên một câu.
Hàn Lập nghe hai người nói, trên mặt mỉm cười, lạnh nhạt nói:
"Đây cũng không phải là bí mật gì. Tin tức này là phán đoán từ việc tên giáo chủ kia vẫn cần tu sĩ Trúc Cơ Kỳ để tiến hành huyết tế"
Hàn Lập không nhanh không chậm, từ từ giải thích.
"Mặc dù Hoàng Phong cốc chúng ta không hiểu quá nhiều về công pháp của Ma Đạo. Nhưng đối với loại tà pháp đốt cháy giai đoạn như huyết tế thì vẫn có hiểu biết nhất định. Loại ma công hấp thu tinh huyết tu vi của tu sĩ khác để tăng tu vi của mình, trước kia trong Ma phái là rất bình thường. Nó có thể giúp cho một tên tu sĩ trong thời gian ngắn pháp lực tăng lên rất nhiều, giảm hơn phân nửa thời gian đả tọa khổ tu. Cho nên tu tiên giới cũng có một thời kỳ như vậy, không nói gì ma đạo mà ngay cả rất nhiều người của chính phái lén tu luyện loại công pháp này."
Hàn Lập nói đến đây thì cười lạnh một tiếng, khóe miệng lộ ra vẻ trào phúng, lúc này mới tiếp tục:
"Nhưng loại phương pháp tu luyện điên cuồng này, không chỉ cần tâm địa ác độc giết hại rất nhiều tu sĩ khác, hơn nữa còn có một khuyết điểm trí mạng. Chẳng những chỉ có người từ Trúc Cơ Kỳ trở xuống mới có hiệu quả, hơn nữa một khi Huyết tế thì cả đời không thể Kết Đan, chỉ có thể dừng lại ở Trúc Cơ Kỳ. Năm đó nhiều tu sĩ lén tu luyện Huyết Tế ma công nhưng chưa có một ai có thể Kết Đan thành công."
"Càng không ổn chính là, thông qua Huyết tế thôn phệ pháp lực của người khác thì sẽ thường xuyên xuất hiện hiện tượng bị cắn trả, không cẩn thận sẽ bị tẩu hỏa nhập ma mà chết. Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu khiến loại công pháp này biệt tăm biệt tích chính là vì hành vi thôn phệ tinh huyết của người khác, khiến cho tu sĩ khác kiêng kị. Người sở hữu ma công này đều bị chánh, ma lưỡng đạo truy sát hầu như không còn"
"Nhưng sau này lại nghe nói người trong Ma Đạo không thể nào bỏ qua được thủ đoạn cấp tốc tăng tu vi lên này, nên đã sáng lập ra một phương pháp tu luyện tên là Huyết Tế cũng tương tự như thế. Chẳng qua loại phương pháp này, không cần phải trực tiếp thôn phệ tinh huyết của người khác, mà là ra tay với hồn phách nguyên thần của người tu tiên. Nghe nói tu vi tăng lên mặc dù không mạnh bằng Huyết tế nguyên thủy, nhưng vẫn không thể Kết đan và bị nguy hiểm cắn trả, được xưng là Hồn tế. Đối với Hồn tế, điển tịch của bổn môn không ghi lại nhiều lắm. Chỉ biết là từ khi sáng lập đến nay, chỉ có một ít nhân vật cao tầng trong Ma Đạo nắm giữ, không truyền bá rộng rãi ra ngoài. Điều này đã tránh một kiếp đồ sát trong tu tiên giới. Hơn nữa nghe nói còn có không ít hạn chế khác."
Hàn Lập một hơi nói ra nhiều bí ẩn có quan hệ với Huyết tế như vậy, khiến cho nhóm tán tu Mông Sơn tứ hữu mở rộng tầm mắt một phen. Đồng thời cũng biết vì sao Hàn Lập lại khẳng định rằng tên giáo chủ Hắc Sát giáo chỉ có cấp bậc Trúc Cơ Kỳ. Rất rõ ràng phương pháp Huyết tế mà Hắc Sát giáo sử dụng chính là thủ đoạn Huyết tế thứ nhất.
"Chúng ta đã hiểu rõ tình hình đại khái về Hắc Sát giáo. Nhưng đại hán đầu bóng lưỡng chạy thoát trở về thì người của Hắc Sát giáo chắc cũng đã biết tình hình của chúng ta. Không biết có lập tức bỏ sào huyệt chạy trốn không nữa. Như vậy thì đối phương sẽ chuyển từ sáng sang tối, rất bất lợi cho chúng ta" Lão Nhị của mấy người đó đột nhiên nhớ đến điều gì đó, lo lắng nói.
"Sẽ không đâu! Hắc Sát giáo hiện thời sẽ không lập tức chạy trốn. Ta từ trong miệng tên tiểu Vương gia kia biết được, tên giáo chủ kia hiện nay đang ở thời điểm bế quan tu luyện mấu chốt, phải dựa vào một vùng Âm huyệt chi địa trong Hoàng Cung mới có thể thu công. Nghe nói vì lần tu luyện này mà hắn đã chuẩn bị mấy năm trời, tuyệt đối không bỏ dở nửa đường. Nên hơn phân nửa bọn chúng đang tập trung lực lượng, tăng cường đề phòng chúng ta." Trong giọng nói của Hàn Lập, có đôi chút ý trào phúng đối với Hắc Sát giáo.
Nghe xong lời này, tinh thần mấy người Mông Sơn tứ hữu phấn chấn, đều khẽ lộ ra vẻ hưng phấn.
"Tiền bối, vậy tiếp theo chúng ta phải…." Lão giả mặt đen bình tĩnh hỏi.
"Tiếp theo không cần phải làm gì, ngồi đợi viện binh đến. Đối phương mặc dù biết tướng mạo của chúng ta, nhưng không biết nơi chúng ta ẩn thân. Hơn nữa người phụ trách Việt kinh, lại là hai gã tù binh trong tay chúng ta. Cho nên Hắc Sát giáo muốn tìm chúng ta, cũng không tìm ra được người đắc lực. Tuy nhiên mọi người phải chú ý cẩn thận hơn, gần nhất không nên ra ngoài, ở trong phủ tu luyện cho tốt đi. Khi viện binh đến đây, chúng ta sẽ tiếp tục bàn bạc" Hàn Lập đưa tay nhéo nhéo mũi, khóe miệng hơi nhếch lên, hai mắt híp lại thành khe hẹp.
Trên mặt Hàn Lập lộ ra vẻ mặt cười như không cười, khiến cho những người khác trong phòng đều cảm thấy mờ mịt, rất mê hoặc, khó hiểu.
Hoàng thành Việt Quốc chiếm cứ một phần năm diện tích của Việt Kinh, nhưng một phần ba diện tích của nó lại là Đại nội Hoàng Cung nguy nga lộng lẫy
Tầng tầng lớp lớp cung lầu chạm trổ tinh xảo, vô số hành lang lớn nhỏ trang nhã, cùng với hoa viên xinh đẹp đầy kỳ hoa dị thảo dùng trang trí khiến cho đám tiểu thái giám và cung nữ dù đã ở trong Hoàng Cung mấy năm vẫn thường xuyên bị nhầm đường. Qua đó có thể thấy sự rộng lớn của Hoàng Cung Việt Quốc.
Bây giờ đã là canh ba, cung điện khổng lồ vốn đầy thái giám và cung nữ muôn hình muôn vẻ qua lại thường xuyên, giờ đã sớm biến thành năm bước một trạm canh gác, mười bước một nhóm, đề phòng cẩn mật.
Nhưng dù ở tình huống như vậy, vẫn có một người toàn thân bao trong một tấm áo choàng rộng thùng thình, cầm trong tay một tấm Kim bài, nghênh ngang đi qua từng tốp, từng trạm canh gác được bố trí tầng tầng lớp lớp, tiến đến trước một tòa điện âm lãnh ở sâu trong Hoàng Cung.
Thân hình người này cực kỳ cao lớn.
Nhìn cánh cửa điện âm trầm, người thần bí bỗng nhiên cởi chiếc áo choàng trên người ra, lộ ra một cái trán sáng chói, chính là tên đại hán đầu bóng lưỡng đã chạy khỏi tay Hàn Lập.
Hắn lúc này, không còn hình dạng yêu mà nữa mà đã khôi phục lại diện mạo ban đầu. Nhưng vẻ mặt tái nhợt thiếu máu, nhìn như là nguyên khí đại thương vậy.
"Ai?"
Đại hán đầu bóng lưỡng mới vừa tiến lên hai bước thì một giọng nói vô cùng lạnh lùng từ bên trong cánh cửa truyền ra.
"Băng Yêu, là ta"
Đại hán đầu bóng lưỡng không khách khí trả lời, chân không hề ngừng lại, bước thêm vài bước đến trước cửa.
"Thì ra là Thiết La ra ngoài làm nhiệm vụ. Nhưng cước bộ như thế nào lại hư phù, trung khí không đủ Chẳng lẽ ngươi tự xưng là người pháp khí nan thương, thủy hỏa bất xâm, sao lại bị thế này?" Giọng nói lạnh lùng có đôi chút kinh ngạc, nhưng sau đó liền có vẻ hả hê vì tai họa của người khác.
"Hừ cái tên gia hỏa lạnh lùng như ngươi thì biết cái gì. Tên gia hỏa lần này ta gặp đúng là một cái gốc rạ cứng. Đừng nói là ta, mà cho dù chúng ta hai người cùng xông lên chỉ sợ cũng chẳng có gì tốt. May ta thông mình trước đó đã hóa thành Sát Yêu, nếu không chỉ sợ ngay cả cái mạng này cũng phải bỏ lại đó rồi" Đại hán đầu bóng lưỡng cười nói.
"Vận dụng Sát yêu hóa thân? Bảo sao mà nguyên khí của ngươi không bị tổn thương đến như vậy. Xem ra không khổ tu nửa tháng thì đừng mong khôi phục bình thường. Tuy nhiên, có thể bức ngươi thành như vậy, đối thủ này thật không đơn giản chút nào. Trước tiên có thể nói cho ta được không." Trong lời của Băng Yêu lộ ra vẻ tò mò.
"Trước hết đợi ta thỉnh tội với Giáo chủ xong rồi sẽ quay lại nói rõ cho ngươi biết. Lần này ngay cả ký danh đệ tử của giáo chủ cũng rơi vào tay đối thủ, còn không biết bị trừng phạt thế nào đây." Đại hán đầu bóng lưỡng mất kiên nhẫn trả lời.
"Lão Thiết, ngươi không phải là không biết, chúng ta khác với người khác, có thể nói là đồng tâm dị thể với Giáo chủ. Người sao có thể trừng phạt nặng ngươi chứ, nhiều lắm là giáo huấn một trận mà thôi" Băng Yêu ở bên trong không cho là đúng nói.
Lời vừa dứt thì cánh cửa đang đóng chặt vang lên "Két, két" rồi mở ra, một khung cửa đen ngòm xuất hiện giống như một con yêu thú đang mở rộng miệng nuốt người vậy.
Nhưng Đại hán đầu bóng lưỡng vừa thấy thế, không hề do dự tiến vào.
"Thanh Văn và Diệp Xà đâu?"
Đại hán đầu bóng lưỡng vừa vào cửa điện liền lập tức hỏi bóng người áo trắng đang đứng ở một bên cửa.
"Đã đến Huyết lao luyện công rồi, trong này tạm thời chỉ còn có ta mà thôi" Bóng người áo trắng phiêu hốt không ngừng, cả người tản ra bạch khí nhàn nhạt, khiến người ta không thấy rõ được thân hình và khuôn mặt của hắn.
"Hừ, tên Thanh Văn đó đã là Trúc Cơ trung kỳ, còn chăm tu luyện như vậy, không sợ Chân nguyên cắn trả sao? Nhưng còn tiểu tử Diệp Xà kia thì chăm chỉ từ khi nào vậy?" Đại hán đầu bóng lưỡng ngạc nhiên, nghi hoặc hỏi.
"Ngươi nghe xong không cần đố kỵ nha. Tên Diệp Xà nói đã cảm ứng có dấu hiệu sắp tiến vào Trúc Cơ trung kỳ. Ai bảo người ta có tư chất trời sinh tốt như vậy, không cần tu luyện đã có thể vượt qua ta và ngươi, có biện pháp gì nữa đây!" Băng Yêu mặc dù miệng thì khuyên đại hán đầu bóng lưỡng không cần đố kỵ, nhưng trong lời nói của hắn đầy vẻ chua xót.
...