...
Thân ảnh kiếm linh hư huyễn, giống như một đám sương mù, dung nhập vào trong cơ thể Sở Nhạc Nhi.
Tử Tà Tình đặt một tay lên đầu Sở Nhạc Nhi, một kia lại để trong chiếc thùng tử tinh, không ngừng đưa âm hàn chi lực vào. Nguồn truyện: Truyện FULL
Thùng tử tinh vốn là thuộc tính âm hàn, Huyền Âm Phần Cốt thủy trong thùng lại càng là hàn độc đệ nhất thiên hạ. Mà Tử Tà Tình lại đưa vào cỗ lực lượng âm hàn này, từ bản chất âm hàn mà nói, nếu so với Huyền Âm Phần Cốt thủy còn muốn âm hàn hơn mấy phần.
Thân thể Sở Nhạc Nhi ở ngâm ở bên trong Huyền Âm Phần Cốt thủy, sớm đã hôn mê bất tỉnh.
Dần dần, thân thể nàng không ngờ lại có chút lấp lánh như nước.
Mặt nước khẽ rung động, kiếm linh truyền ra tin tức.
Lập tức, Tử Tà Tình thản nhiên nói: "Thuốc."
Sở Dương lấy ra một viên Cửu Trọng đan bản không hoàn chỉnh đặc biệt, bỏ vào miệng Sở Nhạc Nhi.
Cửu Trọng đan vừa vào miệng, lập tức hóa thành một khí vụ màu sắc như cầu vồng, nổ tung trong miệng Sở Nhạc Nhi. Khí vụ muôn màu xoạt một tiếng đã biến mất vào trong kinh mạch Sở Nhạc Nhi.
Đây là một viên Cửu Trọng đan bản không hoàn chỉnh, tuy bởi vì thiếu cửu đại kỳ dược cho nên mới được gọi là không hoàn chỉnh. Nhưng trên thực tế, tài liệu ẩn chứa bên trong lại rất nhiều, mức độ trân quý của nó, gần như cổ kim hiếm thấy.
Trên mặt Tử Tà Tình chợt hiện lên một sắc tím, nhẹ nhàng hé miệng. Từ trong miệng lập tức bay ra một đám tử khí.
Lập tức, thân thể Sở Nhạc Nhi đã bị đám tử khí này bao phủ.
Sở Dương rõ ràng nhìn thấy, ở trên trán Sở Nhạc Nhi, có một thứ gì đó màu đen, từng điểm từng điểm hiện ra, nhan sắc từ nhạt tới đậm, chậm rãi bong ra giống như vỏ cây, rơi xuống.
Tử Tà Tình kẽ phất tay, bắt thứ đó lại, ném ra ngoài.
Lập tức quát khẽ một tiếng: "Kiếm linh, nhất định phải bảo trụ ý thức không gian."
Trong đôi mắt đột nhiên bắn ra thần quang rực rỡ, tiếp đó một cỗ tử khí cường liệt đã bao phủ toàn bộ chiếc thùng tử tinh.
Từng đám từng đám khí vụ nhan sắc rực rỡ xuất hiện trên người Sở Nhạc Nhi, nhưng bị đám tử khí này bao phủ, không tản mát đi được, ngoan ngoãn hóa thành từng tia, bị miệng mũi Sở Nhạc Nhi hô hấp hút vào trong cơ thể.
"Đây chính là tiên thiên mẫu thai chi độc." Tử Tà Tình thản nhiên nói: "Loại độc này, ở tất cả các vị diện, đều có một tên gọi giống nhau, chính là thiên địa chi độc."
"Đây mới là căn nguyên chân chính của thiên hạ vạn độc."
"Cho nên bệnh của Nhạc Nhi, ở trong mắt lang băm, chính là không thể nào chữa khỏi được. Nhưng ở trong mắt đại năng, lại là kỳ ngộ kinh thiên động địa. Có thiên địa chi độc làm dẫn, có độc đan của vạn độc chi nguyên Nhân Diện Thải Hồng tri chu, lại có độc đan của Độc Long, còn có Thiên Độc Ngọc Tâm, Hắc Huyết Độc Tâm đằng các loại tuyệt động trên thế gian, cộng thêm vô số thiên tài địa bảo... Sở Nhạc Nhi, sau khi khỏi bệnh, chính là thiên độc chi thần, tiên thiên chi thể."
Tử Tà Tình tựa hồ đã hạ quyết định, một hơi nói: "Hơn nữa, hơn nữa lại có thiên địa tử khí mà ta khổ tâm tu luyện quán thông toàn thân, ngưng kết kinh mạch, mở rộng đan điền... Kinh mạch tòan thân thông suốt. Từ nay về sau, cho tới khi băng linh hãm thiên phá toái hư không, tuyệt đối sẽ không có bất cứ bình cảnh nào."
"Kiếm linh bảo hộ ý thức không gian cho nàng, cũng là một đại tạo hóa."
"Loại tình huống này, vạn năm cũng khó gặp một lần. Ta không thuộc về thế giới này, cho nên ta chính là thiên ngoại chi khách. Mà kiếm linh cũng không thuộc thế giới này, chính là âm linh chi thể... Chúng ta hợp tác chính là thiên địa hợp tác, gọi là Cửu Chuyển Luân Hồi. Sau khi Cửu Chuyển Luân Hồi, ta sẽ khiến tu vi Sở Nhạc Nhi trực tiếp tăng lên tới thánh cấp tam phẩm. Còn về sau, rèn luyện kỹ xảo và ma luyện nàng, chính là việc của các ngươi rồi."
Tử Tà Tình mở bừng mắt, ánh mắt hắc bạch phân mình, nhìn Sở Dương: "Ngươi hiểu chứ?"
Sở Dương áp chế hưng phấn trong lòng: "Hoàn toàn hiểu được. Chỉ là, kiếm linh từng nói qua, Nhạc Nhi cần dùng liên tục ba viên Cửu Trọng đan...?"
"Không cần nữa." Tử Tà Tình quả quyết nói: "Không có ta hiệp trợ, đương nhiên cần ba viên, nhưng hiện giờ có ta hiệp trợ, trước mắt đã hoàn toàn khỏi hẳn rồi."
Khi nói chuyện, một bóng ảnh hư ảo từ trên người Sở Nhạc Nhi đang hôn mê nhẹ nhàng bay ra. Kiếm linh vẻ mặt uể oải mệt mỏi, cơ hồ không dừng lại một chút nào, trực tiếp tiến vào trong Cửu Kiếp không gian của Sở Dương.
Chỉ để lại hai chữ."Đồ điên."
Tử Tà Tình khẽ cười rộ lên.
Sở Dương hỏi: "Làm sao vậy?"
Tử Tà Tình hừ một tiếng: "Làm theo biện pháp của ta, khiến gia hỏa này hao tổn quá lớn. Hắn căn bản không biết, nhưng chờ đến khi ta xuất ra tử khí rồi, hắn cũng chỉ có thể làm theo biện pháp của ta. Hiện tại tên gia hỏa này hẳn là về tĩnh dưỡng rồi."
Ở trong Cửu Kiếp không gian, kiếm linh lẩm bẩm: "Cái gì gọi là hao tổn quá lớn... Mụ la sát này, thiếu chút nữa rút sạch lực lượng bản nguyên của ta rồi... Cho dù là Cửu Trọng Thiên Khuyết, làm như vậy cũng tuyệt đối thuộc loại lãng phí... Mụ điên này không ngờ ở Cửu Trọng Thiên này còn thi triển Cửu Chuyển Luân Hồi như vậy... Không gọi nàng là đồ điên, thật đúng là có lỗi với nàng...."
Trong lòng Sở Dương chấn động, biết Tử Tà Tình là muốn tạo cho Sở Dương một đội ngũ hùng mạnh trước khi nàng rời đi. Trong lòng không khỏi cảm động.
Thật lâu sau, Tử Tà Tình mới rời tay mình ra khỏi đầu Sở Nhạc Nhi. Nhấc Sở Nhạc Nhi từ trong Huyền Âm Phần Cốt thủy ra, vận công hong khô tất cả nước trên người Sở Nhạc Nhi, sau đó đặt nàng lên giường, cuốn chặt trong chăn.
Nhẹ nhàng thở ra, nói: "Không có việc gì nữa rồi. Nàng cần ngủ hai ngày. Hai ngày sai, tỉnh lại, chính là một bước lên trời rồi."
Sở Dương rốt cuộc cũng yên tâm, thu thùng tử tinh lại, nhưng vừa vươn tay ra, đột nhiên phát hiện khác thường.
Huyền Âm Phần Cốt thủy trong thùng không ngờ biến thành âm ấm...
Giống như hồ nước dưới ánh dương quang mùa hè chiếu rọi, độ ấm không ngờ không thấp.
"Sau Cửu Chuyển Luân Hồi, hàn độc của Huyền Âm Phần Cốt thủy đã sớm biến thành lực lượng bản thân Sở Nhạc Nhi rồi. Đây chỉ là một chút nước bình thường mà thôi." Tử Tà Tình híp mắt cười, nói: "Nếu ngươi không chê đây là nước tắm của muội muội ngươi, dùng nước này pha trà, mùi vị cũng được lắm."
Sở Dương nghiến răng gật đầu: "Được, ta pha trà, ngươi uống."
Đến lúc ăn cơm, Mạc Khinh Vũ vẫn ngồi bên cạnh Sở Dương như trước, đợi đã lâu mà thấy Sở Nhạc Nhi tới, không ngờ còn có vẻ mất mác, nói: "Tiểu nha đầu như quả ớt kia đâu?"
Mọi người dở khóc dở cười, nha đầu này, so với người ta cũng chỉ lớn hơn một tuổi, không ngờ lại khoác lác không biết ngượng, gọi người ta là tiểu nha đầu.
Tử Tà Tình mỉm cười, nói: "Nàng đang luyện công, Đợi đến khi nàng xuất quan, sẽ tìm ngươi đánh một trận."
Mạc Khinh Vũ ngẩng cái đầu nhỏ nhắn lên, cắm hếch lên trời, khinh thường nói: "Hứ... chi bằng vào nàng...."
Tử Tà Tình mỉm cười.
Sở Dương nhìn nàng một cái, thầm nghĩ cũng không biết vị đại tỷ này nghĩ thế nào mà khiến tu vi Nhạc Nhi tăng lên như vậy, so với Mạc Khinh Vũ hiện tại còn cao hơn một đoạn...
Bây giờ lại còn khuyến khích hai người đánh nhau....
Haiz... Chuyện này có gì đó không bình thường...
Sở Dương đang muốn khuyên can thì đã nghe Bố Lưu Tình cười ha ha, nói: "Đánh thì đánh. Ha ha, đồ đệ lão phu nói gì cũng không thể bị đánh bại."
Bố chí tôn đắc ý vô cùng: Sở Nhạc Nhi hôm qua còn không thể tu luyện, cho dù bây giờ tu luyện được rồi, lại có Tử Tà Tình trợ giúp, nhưng năng lực có thể tăng lên được bao nhiêu chứ?
Đồ đệ của mình được SInh Linh tuyền thủy cùng Huyền Âm Phần Cốt thủy thối luyện, hiện tại đã là quân cấp cửu phẩm rồi. Chỉ thiếu một chút nữa là thánh cấp.
Phong Nguyệt cũng mỉm cười. Phong Vũ Nhu trêu chọc, nói: "Không bằng để Thiến Thiến đánh với Tiểu Vũ một trận, ai thắng liền làm lão bào Sở Dương đi."
Nguyệt Linh Tuyết cười ha ha.
Ô Thiến Thiến lập tức đỏ mặt tía tai, cúi gằm đầu xuống.
Mạc Khinh Vũ bĩu môi, nói: "Bây giờ không đánh với Ô tỷ tỷ, đánh không lại. Chờ mấy ngày người ta tu luyện thật tốt, vượt qua nàng rồi đánh...."
Mọi người cười ngất.
Ngươi vượt qua người ta rồi, còn đánh cái gì nữa?
Mọi người cười nói một hồi. Phong Vũ Nhu mới nói: "Hai ngày nay có chút quá an tĩnh. Sở Dương, ngươi không nên xuất hiện cường thế như vậy. Như vậy chỉ sợ Pháp Tôn và cửu đại gia gia tộc sẽ nhắm mục tiêu vào ngươi."
Sở Dương khẽ cười: "Ta đang muốn nói vấn đề này. Bởi vì Thượng Tam Thiên hiện giờ đã thần hồn nát thần tính, Cửu Kiếp kiếm chủ sắp xuất thế, đây chính là một hồi tinh phong huyết vũ."
Mọi người khẽ gật đầu.
"Nếu ta nhẫn nhục thì cũng thôi. Nhưng tình thế bây giờ không cho phép ta nhẫn nhục nữa. Nhất là sau trận chiến giữa cửu đại gia tộc, bản thân ta lại càng ở nơi đầu sóng ngọn gió rồi." Sở Dương thản nhiên nói.
Mọi người gật đầu.
"Cho nên, tương lai một khi ta quật khởi, tất sẽ có người hoài nghi ta chính là Cửu Kiếp kiếm chủ. Như vậy, cửu đại gia tộc sẽ liều chết với ta. Mà ta hiện tại còn chưa có thực lực chống lại cửu đại gia tộc."
"Hiện giờ, Pháp Tôn cũng xác định ta không phải là Cửu Kiếp kiếm chủ, cho nên ta cũng phải nhân cơ hội này mà nổi lên. Khiến lời nói Pháp Tôn lại tiến thêm một bước xâm nhập vào lòng người, khiến tất cả mọi người cho rằng, ta quật khởi trước Cửu Kiếp kiếm chủ."
"Nếu không... Cái mũ Cửu Kiếp kiếm chủ này, ta đội không nổi đâu."
Sở Dương nói đùa một câu.
Đám người Phong Nguyệt cùng Đổng Vô Thương đều mỉm cười.
"Cho nên, cửu đại gia tộc hiện tại tất nhiên sẽ kiêng kỵ ta, nhưng bọn họ cũng sẽ không trắng trợn dốc hết toàn lực đối phó ta. Hơn nữa, ở bề ngoài, các ngươi chính hậu trường của ta. Cho nên, bọn họ muốn đối phó, cũng là đối phó các ngươi."
Bố Lưu Tình cười ha ha: "Cho nên ngươi lại có được mấy năm cơ hội phát triển? Mà bọn họ nếu muốn đối phó chúng ta.... Ha ha, không phải lão phu nói ngoa, trên đời này, thật sự không một thế lực nào có thể một lượt bắt hết mấy người chúng ta. Phải biết rằng những người như chúng ta, chỉ cần không thể một kích trí mạng, cho dù chạy thoát được một người, cũng tuyệt đối là ác mộng của cửu đại gia tộc cùng chấp pháp giả."
Phong Nguyệt cũng mỉm cười.
Bố Lưu Tình nói như thế, chính là vô cùng chân thật.
Với thực lực của nhóm người mình, cho dù bị vây công, đánh không lại cũng có thể đào tẩu dễ dàng.
Tử Tà Tình khẽ cười, thần sắc vô cùng tự tin
Hiển nhiên trăm phần trăm tán thành ý nghĩ của Bố Lưu Tình cùng Phong Nguyệt. Ở trên đời này, có thể thương tổn tới nhóm người mình... tuyệt đối không có.
Đối với ý nghĩ này, Sở Dương cũng tán thành, nhưng trong lòng ẩn ước vẫn có một lo lắng. Mặc dù sự thật là như thế, nhưng tự tin quá đáng, nhất định phải sẽ chịu thiệt.
Hắn còn chưa kịp cân nhắc thì tin tức Vạn Dược đại điển đã truyền tới.
Ba ngày sau, vòng đấu bán kết bắt đầu.
...