Chương 1108: Cửu cửu tề tụ, trị thương


...

Tin tức kế tiếp, lại càng khiến cho cửu đại thế gia hạ quyết tâm.

Bố Lưu Tình cùng Phong Nguyệt mang theo đồ đệ, tiến vào Lăng Hương viên.

Tin tức này, quả thực là kinh người.

Đổng Vô Thương cùng Nhuế Bất Thông ba người cũng tiến vào Lăng Hương viên, nhưng khi đó, mọi người hiển nhiên không thể nào quan tâm tới ba người bọn họ được. Bọn họ quan tâm chính là Bố Lưu Tình và Phong Nguyệt.

Các đại thế gia nhanh chóng hành động rồi.

Bọn họ cảm giác được nguy cơ đang từng bước từng bước tới gần.

"Về phần Lệ gia, chẳng lẽ cứ để mặc bọn hắn rời đi?" Thạch Kinh lại đưa ra một câu hỏi.

Các vị nhị tổ đều nhíu mày, không nói gì.

"Chúng ta đều không ở nhà, mà người của Lệ gia, có Lệ Tương Tư, ngăn không được." Tiêu Sắt thản nhiên nói.

Trong mắt Lăng Phong Vân chợt lóe lên hàn quang, nói: "Truyền tin chặn giết dọc đường thì thế nào? Có thể giết được kẻ nào thì hay kẻ đó. Dù sao dưới tình huống như vậy, Lệ Tương Tư cũng không dám trả thù."

Thạch Kinh là người đầu tiên đồng ý. Lệ gia đương nhiên không dám trả thù, dọc đường chính là địa bàn các đại gia tộc. Các đại gia tộc vẫn còn đệ nhất lão tổ tông tọa trấn ở nhà, thật sự kinh động, chọc giận bọn họ, Lệ Tương Tư chính là hữu tử vô sinh.

Dạ Đế trầm ngâm một chút, nói: "Cũng được, lập tức đưa tin cho các đại gia tộc, tổ chức nhân thủ tinh nhuệ, chặn giết người của Lệ gia dọc đường, không cầu chém tận giết tuyệt, nhưng... ta muốn Lệ Tương Tư phải cô cô độc độc, giống như một con chó chạy về tới Lệ gia."

"Được."

....

Vào đêm hôm Lệ gia rời khỏi Thiên Cơ thành.

Trong một khắc khi ra khỏi cửa thành, Lệ Tương Tư xoay người lại, nhìn về phía Thiên Cơ thành, trầm tư thật lâu.

"Đi chuyến này, vốn là cửu đại gia tộc liên thủ tương liên, nhưng từ nay về sau lại trở thành mặt thành thù rồi." Lệ Tương Tư im lặng hồi lâu, ống tay áo phất phơ theo gió, không ngờ lại toát lên một vẻ cô đơn tịch mịch không nói nên lời.

"Tu vi của ta, đã đạt tới cực hạn rồi. Ta có thể sống không tới một vạn năm nữa, nhưng hậu thế Lệ gia của ta, cần có một vạn năm này."

"Cho nên, các lão huynh đệ, xin lỗi."

Lệ Tương Tư hướng về phía Thiên Cơ thành mà khom lưng, vái chào một cái thật sâu.

"Lão tổ tông, chuyện này, chúng ta có cần thông tri cho đám Sở Dương một chút không?" Vị chí tôn thất phẩm bên người hỏi.

"Quên đi." Lệ Tương Tư trầm ngâm chốc lát rồi nói: "Sở Dương dù sao cũng không phải là Cửu Kiếp kiếm chủ. Một khi đánh nhau, bất kể kế hoạch có thành công hay không, đều là lưỡng bại câu thương, đối với Cửu Kiếp kiếm chủ và cửu kiếp cũng cực kỳ có lợi. Nếu thực lực Sở Dương trưởng thành lên, tuyệt đối là kình địch của Cửu Kiếp kiếm chủ cùng cửu kiếp, vẫn sớm tiêu diệt thì tốt hơn."

Lệ Tương Tư vung tay, mang theo nhân mã rời đi như bay.

"Mau ly khai, càng sớm trở lại địa bàn Lệ gia chúng ta càng tốt." Sắc mặt Lệ Tương Tư trầm trọng, nhìn bóng đêm mờ mịt nói: "Đoạn đường này tuyệt đối không yên ả. Tuy Pháp Tôn đã nói thả chúng ta trở về, nhưng ta làm bạn với những người này mấy ngàn năm, làm sao có thể không biết bọn họ? Bọn họ nhất định sẽ không dễ dàng thả chúng ta rời đi đâu?"

"Ngàn dặm quan ải này, nhất định là một con đường tinh phong huyết vũ."

Một đội nhân mã lao đi lợi tiễn rời cung, nhanh chóng biến mất vào trong bóng đêm mờ mịt.

...

Sở Dương cũng không hề ngừng nghỉ chút nào, ngay trong đêm hôm đó, đã bắt đầu luyện thuốc, T.r.u.y.ệthegioitruyen.com

Luyện chế Cửu Trọng đan bản không hoàn chỉnh để Sở Nhạc Nhi khôi phục thân thể.

Kiếm linh đang trong thời khắc bế quan quan trọng, cũng bị hắn lôi ra làm việc.

Cửu cửu hiện tại đã tề tụ rồi.

Cửu Tuyệt đằng, Cửu Sắc liên, Cửu Tử Vô Sinh thủy, Cửu Diệp Nhất Chi Hoa, Cửu Biện Ngọc Linh Chi, Cửu Mệnh Xuyên Sơn Giáp, Cửu Địa Âm Hồn sâm, Cửu Thiên Ngọc linh lịch,.... còn có tài liệu Cửu Trọng đan. Tập hợp đầy đủ.

"Còn có Huyền Âm Phần Cốt thủy, Hắc Huyết Độc Tâm đằng, và độc đan Độc Long, còn có một khối Thiên Độc Ngọc Tâm, độc đan của Nhân Diện Thải Hồng tri chu,,,."

Kiếm linh có chút hưng phấn nói: "Giờ tài liệu đã có đủ hết, trừ phi không làm, đã làm ta là muốn làm thật lớn, khiến Nhạc Nhi vừa xuất thế, liền chấn kinh thiên hạ."

Sở Dương nhếch miệng: "Không hại gì thân thể chứ?"

Kiếm linh cực kỳ tức giận nói: "Ta là loại người đó sao?"

Sở Dương không thèm để ý tới hắn, thối lui ra khỏi Cửu Kiếp kiếm chủ, để kiếm linh tắt tiếng một mình bên trong...

Sau đó Sở Dương cầm hai cái bình tử tinh thật lớn, tiến vào phòng Mạc Khinh Vũ.

Bố Lưu Tình đang giám sát đồ đệ tu luyện, vừa nhìn thấy Sở Dương tiến vào, không khỏi cảnh giác nói: "Ngươi tới làm gì?"

Sở Dương tắt tiếng, chỗ của ta, vì sao ta không thể tới?

Vuốt vuốt mũi, nói: "Ta tới đưa cho Tiểu Vũ một chút đồ uống."

Bố Lưu Tình hoài nghi, nói: "Cái gì vậy? Không phải hạ độc chứ?"

Sở Dương nghiến răng nghiến lợi nhìn Bố Lưu Tình, cả giận nói: "Nếu không phải đánh không lại ngươi, ta đã táng thẳng một quyền vào mặt ngươi rồi."

Bố Lưu Tình cười ha hả, tiếp lấy hai cái bình.

Vừa mới tiếp lấy liền đột nhiên chấn động, cái mũi hít mạnh mấy hơi, thậm chí còn kêu thành tiếng.

Tiếp đó lại càng dí sát mũi vào, hít thật sâu mấy hơi, đột nhiên ngẩng đầu: "Sinh Linh tuyền thủy?"

Sở Dương hừ một tiếng, khoanh tay nhìn vị đại chí tôn này, nói: "Hừ hừ, thích không? Đáng tiếc không phải cho ngươi, là cho Khinh Vũ."

Bố Lưu Tình trợn trắng mắt, nói: "Cho Tiểu Vũ tốt hơn cho ta. Cái bình kia là gì?"

Lại cầm lấy hít hít, chỉ cảm thấy sống mũi lạnh lẽo, không khỏi lại chấn động.

" Huyền Âm Phần Cốt thủy?" Ngẩng đầu nhìn Sở Dương, không tin tưởng nói: "Ngươi kiếm đâu ra nhiều thứ tốt như vậy?"

Sở Dương ung dung nói: "Có muốn không?"

"Muốn." Bố Lưu Tình ôm chặt vào trong lòng.

"Hừ." Sở Dương vênh váo tự đắc xoay người mà đi.

Mạc Khinh Vũ đang nhập định bên trong, Sở Dương cũng không muốn quấy nhiễu nàng. hắn biết, Mạc Khinh Vũ rất muốn nói chuyện với mình, thậm chí còn hơn xa hứng thú đối với luyện công.

Nhưng làm vậy thì chẳng khác nào mình hại nàng.

Hiện giờ Thượng Tam Thiên tràn ngập nguy cơ, thực lực Mạc Khinh Vũ càng cao càng tốt. Bi kịch kiếp trước, Sở Dương tuyệt đối không cho phép tái diễn.

Có hai bình lớn Sinh Linh tuyền thủy và Huyền Âm Phần Cốt thủy này, dưới sự trợ giúp của Bố Lưu Tình, thể chất và tu vi Mạc Khinh Vũ, cùng với mức độ thần hồn ngưng thực, đều sẽ tiến thêm một bước thật dài.

Sở Dương cũng mang theo hai chiếc bình tương tự, đi tới phòng của Phong Nguyệt, đưa cho Ô Thiến Thiến.

Phu phụ Phong Nguyệt đều rất kinh ngạc.

Loại đồ tốt này, thường nhân có thể uống được một ngụm cũng là thiên đại phúc duyên rồi. Sở Dương không ngờ lại đem tặng hai bình lớn như vậy. Phải biết rằng, một chiếc bình ít nhất cũng phải nặng bốn năm cân.

Nhất là ánh mắt Phong Vũ Nhu nhìn Sở Dương lại có chút quái dị, muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng vẫn thở dài, không nói ra. Vẻ mặt Nguyệt Linh Tuyết cũng có chút kỳ quái....

Sở Dương lần lượt tặng thêm cho ba người Đổng Vô Thương, Nhuế Bất Thông và Mặc Lệ Nhi. Bảo bọn họ tu luyện. Đang chuẩn bị về phòng mình thì bị Tử Tà Tình gọi lại.

Tử Tà Tình biết Sở Dương đang chế thuốc, cho nên đang củng cố cho Sở Nhạc Nhi một bước cuối cùng.

"Ngươi có Sinh Linh tuyền thủy? Thăng cấp rồi?" Đôi mắt Tử Tà Tình ngưng trọng nhìn Sở Dương.

"Ừ."

"Không tệ, xem ra cho ngươi giải quyết vấn đề của Phong Nguyệt là tìm đúng người rồi." Tử Tà Tình thở phào nhẹ nhõm, nói: "Nhớ kỹ, chờ đến khi Sinh Cơ tuyền thủy của ngươi thăng tới hình thái tối cao nhất - Sinh Mệnh chi tuyền, không cần dùng tới biện pháp thiếu đạo đức của ngươi nữa, cũng có thể giải quyết vấn đề của Phong Nguyệt rồi."

"Ồ?" Sở Dương kinh hỉ, nói: "Làm như thế nào?"

"Đến lúc đó ngươi chỉ cần giao Sinh Mệnh tuyền thủy cho Nguyệt Linh Tuyết và Phong Vũ Nhu. Hai người bọn họ tự nhiên sẽ lợi dụng sinh mệnh chi lực trong Sinh Mệnh tuyền thủy, cắt bỏ thần niệm tương liên của song tu thần công... Từ đó có thể giải quyết tất cả vấn đề,ngươi hiểu không?"

Khuôn mặt Tử Tà Tình thoáng đỏ lên, xụ mặt nói.

"Ồ, ý ngươi là, sau khi hai người bọn họ uống Sinh Mệnh tuyền thủy xong... là có thể có...?" Sở Dương nghiêm nghị hỏi lại.

"Cút." Tử Tà Tình đỏ mặt tía tai, tung một cước đá văng Sở Dương lên trời.

"Này... Ta đang nghiêm túc thảo luận một vấn đề phi thường đứng đắn với ngươi... Làm sao ngươi lại đánh người." Sở Dương khua loạn tay chân trên không trung, bi phẫn rú lên.

"Chúng ta luận bàn tìm hiểu đạo cảnh." Tử Tà Tình mặt phấn đỏ bừng, thẹn quá hóa giận nói.

"Ôi chao... Ta đột nhiên đau bụng, đi nhà cầu đây...." Trong khoảng thời gian này Sở Dương phi thường tiến bộ, vừa nghe thấy Tử Tà Tình nói xong, thân thể đang rơi thẳng tắp từ trên không trong xuống đột nhiên như cá chép quẫy nước, không ngờ sưu một tiếng đã đổi phương hướng, biến mất không thấy tăm hơi...

"Thật hỗn đản." Tử Tà Tình thì thào mắng, đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Sở Dương, trị thương cho Sở Nhạc Nhi, ta phải đích thân làm. Ta không yên tâm với mấy món võ mèo cào của các ngươi."

Trong không gian, kiếm linh hung hăng mắng hai tiếng.

Tuổi ca ca còn lớn hơn cả ngươi, chẳng qua trước mắt còn chưa khôi phục hoàn toàn thôi, không ngờ trong mắt ngươi đã biến thành mấy món võ mèo cào rồi...

Ngay trong đêm hôm đó...

Tử Tà Tình mang theo Sở Nhạc Nhi tiến vào trong Sở Dương, ép Sở Dương nôn ra không ít tử tinh, nung chảy hóa thành một cái thùng tử tinh lớn, ước chừng còn cao hơn một người.

"Cửu cửu tề tụ rồi?" Tử Tà Tình hỏi.

Sở Dương gật đầu: "Không những thế, còn có Sinh Linh tuyền, độc đan của Độc Long giao, độc đan của vạn độc chi nguyên Nhân Diện Thải Hồng tri chu, còn có Hắc Huyết Độc Tâm đằng, Huyền Âm Phần Cốt thủy, còn có Thiên Độc Ngọc Tâm....."

"Tài liệu thật không ít." Tử Tà Tình thở phào một hơi: "Bắt đầu đi. Ta bảo vệ thần hồn cho Nhạc Nhi, tận lực không để thiên địa chi độc trong cơ thể nàng lãng phí."

"Bây giờ lấy Huyền Âm Phần Cốt thủy ra, đổ đầy thùng." Tử Tà Tình chỉ huy, Sở Dương đem Huyền Âm Phần Cốt thủy rót ào ào vào trong cái thùng tử tinh.

Tử Tà Tình kéo Sở Nhạc Nhi tới, xoạt xoạt mấy cái đã lột sạch đồ trên người tiểu nha đầu, chỉ còn lại một cái yếm.

Sở Nhạc Nhi cực kỳ xấu hổ, kinh hô một tiếng: "Đừng cho đại ca nhìn...".

Chưa kịp nói xong đã bị Tử Tà Tình nói vào trong Huyền Âm Phần Cốt thủy, tiếp đó khẽ run lên, cắn răng, không ngờ không nói một câu nào nữa.

Sở Dương bên cạnh dở khóc dở cười.

Tiểu nha đầu này, đến lúc này rồi còn chú ý cái này... Thật không biết nữ hài tử bình thường nghĩ cái gì nữa.

"Ra đi kiếm linh." Tử Tà Tình quát một tiếng.

Không trung chợt rung động, một thân ảnh hư ảo có chút ngưng thực đã xuất hiện trong phòng. Kiếm linh kỳ quái nói: "Ngươi làm sao lại biết ta có thể ngưng hình hiện thân?"

Tử Tà Tình hừ lạnh một tiếng: "Bớt nói nhảm đi. Ta bảo vệ thần hồn và kinh mạch cho Nhạc Nhi, ngươi bảo vệ ý thức không gian. Hai người chúng ta chính là một thiên đạo chi lực, một là u minh chi lực, hợp lại có thể trực tiếp tạo nên một cái luân hồi không gian cho Nhạc Nhi. Cẩn thận một chút, nếu như có chút sai lầm, ta sẽ đánh ngươi thành cửu kiếp, đem đi bổ thiên."

Kiếm linh sợ run cả người, đồng tình nhìn Sở Dương một cái. Nữ nhân thật hung hãn, ngày nào cũng phải đối mặt, thật làm khó ngươi rồi.

"Bắt đầu đi. Sở Dương, cho Nhạc Nhi dùng thuốc." Tử Tà Tình quát một tiếng.

...