Chương 389: Công lược Ba Nuôi Quyền Lực (29)


...

Đến ngày thi học kì, cái con người đi học được 2 ngày đột nhiên xuất hiện ở trường. Bước ra từ một chiếc xe sang trọng khiến bao người trầm trồ, Hoàng My thong dong xách cặp vào trường.

Nhiều người lầm tưởng cô là học sinh mới, nhưng cũng rất nhiều người biết về danh tiếng vẻ vang của cô vào đầu năm. Tổng thể đều rất ồn ào.

- Đến giờ phát bài, các em lưu ý trật tự!

Giám thị đứng nghiêm túc, cầm một xấp đề trên tay. Hoàng My ngẩn ngơ nhìn sang cửa sổ, trùng hợp là đúng hướng của Huyền Tiểu Linh đang ngồi. Dù sao chữ L và chữ M cũng ngay kế nhau, chung phòng thi cũng không lạ.

Huyền Tiểu Linh tưởng Hoàng My có ý định xin xỏ nhìn bài mình, nhớ đến hôm nào đó muối mặt ở nhà cô, Huyền Tiểu Linh liền tỏ thái độ vừa hờn vừa kiêu rồi quay mặt đi. Thật may là Hoàng My lo ngắm mây nên không để ý, nếu cô biết Tiểu Linh có thái độ lồi lõm thì cô lại chả đấm cho!

Những phút cuối cùng trôi qua cùng với sự căng thẳng của học sinh, Hoàng My thì lại đặc biệt thảnh thơi nằm ngủ. Huyền Tiểu Linh sau khi dò đi dò lại cả chục lần thì cũng chú ý đến Hoàng My, thầm khinh chắc cô chẳng làm được bài nên ngủ cho qua giờ.

Sau khi đã hoàn thành thi cử tất cả các môn, so với các học sinh đang tất bật sửa bài, tính toán điểm thi, lo lắng đủ thứ thì Hoàng My lại là người cô đơn nhất. Cô thậm chí còn chẳng thèm quan tâm đến việc mình có sai chỗ nào không, thậm chí người khác bắt chuyện hỏi thi được không thì cô cũng trả lời qua loa là được rồi lại cắm mặt vào điện thoại.

Ngày báo điểm, giáo viên bước vào cũng tập đề trên tay, mỗi bước chân của giáo viên đều làm cho học sinh hồi hộp. Hoàng My che miệng ngáp một cái, chống cằm cố giữ cho mình thanh tỉnh để nghe điểm.

- Lớp chúng ta là lớp có thành tích học tập tốt nhất trong khối. Thầy rất khen ngợi tinh thần học tập chăm chỉ của các em cho năm học này.

Cả lớp vỗ tay hưởng ứng, Hoàng My thì vẫn mơ mơ màng màng trên mây, cũng không để ý lắm đến việc này.

- Đầu tiên là nói về điểm học kì, lần đầu có một em học sinh đã đạt điểm tuyệt đối tất cả các môn trong thi học kì, em học sinh ấy đang ở trong lớp chúng ta.

Cả lớp lập tức xì xào bàn tán, phần nhiều đều biết Huyền Tiểu Linh là người có thành tích tốt nhất lớp, thật ghê gớm khi năm nay cô ta được điểm tuyệt đối các môn thi học kì.

Huyền Tiểu Linh nghe mọi người xì xào về mình thì có chút tự mãn, nhiều hơn là phấn khích. Cô ta cũng không ngờ mình lại giỏi như vậy, có thể làm được điều này cũng không phải là dễ dàng đâu.

- Trật tự! Thầy cũng rất bất ngờ về kết quả này của em ấy. Dù không đi học nhiều nhưng vẫn có tinh thần học tập như vậy, xứng đáng được tuyên dương.

Cả lớp đột nhiên im ngắt như tờ, rồi lại xì xào to gấp đôi vừa nãy.

Không đi học nhiều!?

Ý đây chẳng phải là chỉ con nhỏ Vương Nguyệt kia sao!?

- Vương Nguyệt, em đã có thành tích cuối năm rất xuất sắc. Chỉ là em chưa có một con điểm kiểm tra thường xuyên nào, đến bây giờ thì không kịp cho em kiểm tra thường xuyên lại nữa. Nên dù điểm học kì của em có tốt thì cũng không thể đạt thành tích giỏi.

Cả lớp ồn ào bàn tán, thật không ngờ Hoàng My có thể đạt được điểm tối đa trong khi chỉ ở nhà chơi. Họ thì học bục mặt vẫn điểm kém! Phải chăng đây là học thần trong truyền thuyết!?

Hoàng My nghe thầy giáo nói xong, suy nghĩ một lúc, rồi đứng lên:

- Nếu vậy thì kiểm tra trực tiếp bằng miệng cho nhanh ạ! Em vẫn còn nhớ rõ các kiến thức.

Giáo viên có chút bất ngờ, sau đó liền tỏ vẻ không tin lời của Hoàng My lắm.

- Em không cần ôn lại bài sao? Tất cả điểm thường xuyên của các môn cũng phải lên đến 50 con điểm.

- Không cần ạ.

- Vậy giờ giải lao em đến phòng giáo viên, các giáo viên sẽ sắp xếp kiểm tra và trực tiếp lấy điểm cho em.

Hoàng My cảm ơn thầy chủ nhiệm, sau đó liền ngồi xuống ghế. Huyền Tiểu Linh ngồi bên cạnh muối mặt vì người đạt điểm tuyệt đối không phải mình, thật may vì vừa nãy cô ta không làm ra hành động gì kích động, không thì bây giờ đội 10 cái quần cũng không hết nhục.

Giáo viên lại tiếp tục nói về chuyện học hành, tiện phê bình một số thành phần bất hảo trong lớp, lại nói về chuyện tương lai và vân vân tỉ tỉ thứ khác.

Giờ giải lao đến, Hoàng My nhét điện thoại vào cặp rồi đứng dậy, chuẩn bị đến phòng giáo viên. Đột nhiên cô bị Huyền Tiểu Linh giữ lại, cô ta đưa cho cô một chai nước rồi tươi cười:

- Cậu cố lên nhé!

Hoàng My gật đầu rồi trả lại chai nước, một mạch đi luôn. Huyền Tiểu Linh ngại ngùng, nhiều hơn là ghen tị, sự ghen tức trỗi dậy trong cô ta. Tại sao Hoàng My lại được tuyên dương chứ không phải là cô ta!?

Chợt đám con gái lúc đầu năm đã bắt nạt Hoàng My xuất hiện, cô gái cầm đầu hất mặt, cô gái đứng đằng sau liền tiến đến, nắm lấy cặp của Hoàng My với ý định mở ra.

Dù cảm thấy ghen tức với Hoàng My nhưng trong Huyền Tiểu Linh vẫn còn tâm hồn chính nghĩa. Cô ta liền giữ cặp của Hoàng My lại rồi quát đám người kia.

- Này! Các cậu làm gì vậy!?

- Mày đừng xía vào chuyện của bọn tao. Con này học giỏi thì sao chứ!? Ông thầy kia khen nó rồi lại khịa đến bọn tao, không làm được gì nó với ông thầy thì tao phải xé sách vở nó cho bõ tức!

Huyền Tiểu Linh mím môi, cuối cùng cũng không giằng co nữa, đứng phắt dậy rồi chạy đi luôn. Bọn kia thấy cô ta chạy đi thì nghĩ cô ta đi mách giáo viên, liền hối thúc nhau làm nhanh rồi đổ lỗi cho đứa khác.

Mở được chiếc cặp của Hoàng My, có một điều bất ngờ là bên trong chẳng có sách vở gì cả. Chỉ có một cái túi đựng bút, một chai nước và cái điện thoại.

Bọn kia không thấy có gì xé thì tặc lưỡi, cuối cùng chơi trò ác hơn là bẻ gãy hết bút, đổ hết nước lên bàn ghế của cô, còn chiếc điện thoại thì đập đi.

Nhưng có một điều kì lạ là chiếc điện thoại này đập mãi không vỡ. Kể cả việc ném nó từ cuối lớp lên bảng, hay nhiều người đạp cùng một lúc nó cũng không vỡ, thử đủ mọi cách dù thế nào nó vẫn còn lành lặn, không sứt mẻ miếng nào.

Bên kia đám mất nết đang tìm cách đập điện thoại cô thì Hoàng My lại thong thả trả lời hết các câu hỏi của từng giáo viên. Ai cũng bất ngờ trước trí tuệ của cô bé này, cuối cùng để lại trên bảng điểm toàn những con điểm tuyệt đối không thể chối cãi.

Sau khi xử lý xong chuyện học hành bên này, Hoàng My vẫn còn thừa ra vài phút giải lao, cô liền sải chân quay về lớp, chuẩn bị hội ngộ với điện thoại thân yêu của mình. Cô cũng không cần phải lo lắng về chuyện thành tích nữa rồi.

- Ê ê ê! Nó về tới rồi kìa tụi mày!

Chợt tiếng kêu chới với từ trong lớp vọng ra, Hoàng My thấy có điềm chẳng lành, có chuyện gì che che giấu giấu cô à!?

...