Chương 63: Công chúa phế vật và 5 vương gia (25)


...

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mọi người trong bữa tiệc vừa ngước lên thì đập vào cái bản mặt...nhầm...vào mắt họ là một cô nàng xinh đẹp...là một sắc đẹp hoa nhường nguyệt thẹn. Thân hình mảnh khảnh, làn da trắng bệch yếu ớt, thập phần làm người thương xót. Các công tử đến tham gia tiệc cũng bị sắc đẹp kinh diễm của cô làm điêu đốn con tim mà đơ đi vài giây.

Chi Linh dìu cô lướt qua những con người kia. Nhìn họ mà cô và Chi Linh thầm khinh bỉ vì sự coi trọng sắc đẹp của họ, nhưng ngoài mặt vẫn dịu dàng, nhẹ nhàng, thục nữ. Nhiều lúc Hoàng My cảm thấy mình nhiều mặt vcl(vô cùng luôn).

Sau khi cô ngồi vào đúng chỗ dành cho khách Vip của mình, giọng nói the thé của thái giám vang lên, còn kinh khủng hơn cả giọng của công công vừa nãy.

- Hoàng thượng giá lâmmmmmmmm!

- Tham kiến Hoàng thượng! Hoàng thượng vạn tuế! Vạn tuế! Vạn, vạn tuế! - Mọi người trong sảnh tiệc trừ Hoàng My đứng hành lễ.

- Trẫm miễn lễ! Bình thân đi! - Đức Thuận đã ngồi trên chiếc ghế riêng biệt dành cho mình mà phẩy tay miễn lễ.

- Đại công chúa Minh quốc! Người có hài lòng về bữa tiệc này không?! - Đức Thuận nhìn sang Hoàng My.

- Ta nghĩ người tổ chức quá long trọng rồi! Ta không thích nơi quá nổi bật và đặc sắc cho lắm. - Hoàng My cười dịu dàng.

- A...! Chúng tôi thật sơ suất! Mong người tha thứ cho sự thiếu hiếu khách của Danh quốc chúng tôi! - Đức Thuận có chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng áp chế xuống mà nhẹ giọng nói.

Mọi người trong tiệc cũng có chút ngạc nhiên. Thường thì những cô công chúa vừa có nhan sắc, vừa được sủng ái sẽ sinh ra cái tính kiêu chứ không hiền lành như vậy. Cái danh Đại công chúa Minh quốc khuynh nước khuynh thành, công dung ngôn hạnh, ôn thuận như ngọc đúng là không chỉ để chơi.

- Không sao! Dù gì làm cũng đã làm rồi. Nói cũng không giải quyết được gì. - Hoàng My gật đầu nhẹ.

- Vậy thì chúng ta nên nhập tiệc thôi... - Đức Thuận cầm chum rượu trên bàn đưa lên trước mặt rồi uống hết.

Hoàng My cũng định nhập tiệc theo phong cách từ tốn thì liền đơ người khi nhìn thấy những thứ trên bàn. Trên bàn là những thứ cô không có nhiều thiện cảm nhất trên đời: Cà xào hồng lâu*, thịt bò khô, Phúc thọ toàn*,...

*Cà xào hồng lâu: (Giải thích dài dòng nên cho hình ảnh nè! Thật sự là món này ad không có thiện cảm nên cho nữ9 không có thiện cảm luôn)




*Phúc thọ toàn: (Giải thích cũng dài dòng nên sẽ tiếp tục cho hình ảnh)




Mấy món đó thì có thể không nhằm nhò gì với cái thứ cô khó cho thiện cảm nhất! Chính là rượu! Ai lại để một cô gái xinh đẹp nết na uống rượu cơ chứ! Hình như bữa tiệc này có thù với cô đúng không?! Hết cách trang trí đến món ăn đều có thù oán với cô à!!

Thật sự thì cô không phải là ghét rượu, khi uống rượu thì cô cũng không say được nhưng cô không thể cảm nhận rượu. Khi uống rượu thì cô cảm thấy vị còn nhạt hơn cả nước lã. Khó chịu kinh!!

- Chi Linh! Cô mang giúp tôi bình trà! - Hoàng My vẫn một nét dịu dàng nói nhỏ chỉ hai đứa nghe với Chi Linh.

Chi Linh gật đầu rồi bước ra ngoài. Việc một nha hoàn ra ngoài vẫn không ảnh hưởng đến không khí náo nhiệt của bữa tiệc lắm. Chỉ riêng năm người cao quý bên kia đang thầm giám sát nhất cử nhất động của cô, thấy Chi Linh ra ngoài thì có phần thấy lạ thường.

Lát sau, Chi Linh bước vào với một chiếc bình và một chiếc chum nhỏ trên tay. Hoàng My nhìn thấy thế mới hòa hoãn sự giận dỗi trong lòng đi đôi chút. Chi Linh nhìn thấy gương mặt hạnh phúc rõ rệt đang hướng về chiếc bình trên tay mình thì thầm bất lực mà bước nhanh hơn một chút rồi rót trà vào chum mới cho Hoàng My.

Hoàng My vui vẻ nhưng không quên lễ nghi mà từ tốn nhấp trà. Năm thanh niên kia thấy gương mặt hạnh phúc của cô thì không khỏi bất ngờ, từ lúc gặp nhau đến giờ thì họ biết Hoàng My dịu dàng, hiền hậu nhưng để ý kĩ thì trong mắt cô là một mảng lạnh tanh, không có một tia ấm áp nào cả.

- Đây là...trà Đoàn Huy đưa cho cô à?! - Hoàng My nhấp trà xong thì quay sang hỏi Chi Linh.

_____________________




_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**

Thứ hai, ngày 13 tháng 7 năm 2020

Ad sợ quá mọi người ơi!! Hơn mười hai giờ đêm, ad được một anh lớn hơn 1 tuổi tỏ tình qua messenger. Ad nói mình chưa có người yêu mà ai ngờ anh ấy tỏ tình ad. Thặc là đau lòng.

Ad cũng nghĩ anh ấy chỉ đùa ad như những người hay lên mạng tỏ tình gái khắp nơi ấy. Rồi ad nhắn tin vào một cái nhóm, nhóm đó là cái nhóm của mấy đứa cùng lớp 6 của ad tạo ra, trong đó cũng có bồ ad. Ad nhắn với tụi nó là mình được tỏ tình cùng cái hình ảnh anh ấy nhắn đề nghị, tụi nó phản ứng gay gắt hơn ad tưởng, tụi nó đua nhau xin facebook của anh đó, ad không cho vì sợ tụi nó làm phiền người ta. Tụi nó quá lầy làm ad không dám tưởng tượng, tụi nó mò ra facebook của anh ấy luôn. Thằng bồ ad phản ứng cực kì logic, nó nhắn một câu: "Thằng này rất biết thả thính" rồi nó không nhắn nữa. Ad sợ thằng bồ ad nó giận quá à...

Mọi người hãy phù hộ cho ad an toàn với người yêu. Chúc mọi người buổi đêm vui vẻ.

...