...
Hai cô bé có được hình thì vui vẻ lắm. Gương mặt hớn hớn hở hở, cười tít cả mắt. Rối rít cảm ơn rồi chạy đi.
- Chưa gì đã bị phát hiện, có phải do gương mặt của tôi quá xinh đẹp nên dễ phân biệt lắm không?
- Vẫn ảo tưởng như trước.
- Cái này là sự thật đó!
Trần Thanh Vy cười khẩy trước độ tự luyến của Hoàng My. Hai cô gái tiếp tục vung tiền mua đồ.
Đã có hai người phát hiện thì đương nhiên sẽ còn nhiều người phát hiện hơn.
Hoàng My và Thanh Vy đang chọn đồ thì bỗng ào ào một đống người kéo đến xin chụp hình chung. Hai người sợ quá nên nắm tay nhau chạy đi.
Hai người đều không đi giày cao gót nên chạy rất dễ dàng. Mặc dù mệt mỏi nhưng hai cô gái vẫn nở nụ cười.
Ký ức thơ ấu như ùa về. Hai cô bé nhỏ xinh xắn trốn đi ngắt hoa, khi bị phát hiện thì hai người cũng nắm tay nhau chạy trốn như vậy. Trên môi vẫn còn nguyên nụ cười vui vẻ.
Hai người trốn đến được một thư viện sách. Chưa dừng lại thở được mấy hơi thì đã thấy một bóng hình quen thuộc.
- Nhìn kìa nàng thơ!
Trần Thanh Vy ngước lên theo tiếng gọi của Hoàng My, tâm trạng ngay lập tức muốn héo hắt. Người kia đang dạo bước về phía hai người, vừa nhận ra liền cúi đầu chào rất lễ phép.
- Minh tiền bối, Trần tiền bối.
- Cô là...?
Hoàng My và Trần Thanh Vy cố tình giả vờ không quen, một diễn viên phản diện phụ như nữ chủ thì ai rảnh mà chú ý được.
- À...tôi chưa giới thiệu. Tôi là Lan Nhi, cũng có một vai trong Dương Hạ.
Đúng là nữ chủ, ăn nói nhẹ nhàng, lịch sự, khiêm nhường. Nhưng đối với hai nữ phản diện như Hoàng My và Thanh Vy thì ưa không nổi.
Ai bảo hai người đều có nhiệm vụ công lược nam nhân thuộc về nữ chủ ở thế giới này làm gì!?
- Ừm. Rất vui được làm quen!
Quen *beep* *beep*
Không biết có phải tâm ý tương thông của hai nhỏ bạn không mà hai cô gái đều chung một tâm trạng là bằng mặt nhưng không bằng lòng.
Chuẩn vai nữ phụ phản diện.
Hoàng My + Thanh Vy: Yêu thích nữ chủ thì chúng tôy là cái gì rồi chứ đâu phải phản diện!
Không khí như trùng xuống đi nhiều phần. Lan Nhi lần đầu nói chuyện với đàn chị nên có chút ngại ngùng, không biết nói gì hơn. Còn Hoàng My với Thanh Vy thì đặc biệt không thích nói chuyện với nữ chủ. Cuộc trò chuyện cũng chìm xuống vực sâu.
- Chiều nay tôi còn phải quay quảng cáo, không rảnh đâu.
- Sẵn ở thư viện thì mua vài quyển sách đi.
Thanh Vy đưa tay nhìn đồng hồ, tay kia vỗ vai Hoàng My. Hai cô gái nói chuyện với nhau rồi cùng quay lưng bước đi, mặc kệ Lan Nhi đang đứng ngại ngùng ở đó.
- Khoan từ từ!
Hoàng My chợt dừng chân lại, kéo cả Thanh Vy dừng lại theo. Lúc Thanh Vy chưa kịp định hình vấn đề thì Hoàng My đã bước thật nhanh về phía Lan Nhi đang loay hoay, nhón chân cố gắng với tay lấy một quyển sách trên kệ cao.
- Cô cần quyển này à?
Hoàng My rút quyển sách ở trên kệ ra, đưa cho nữ chủ. Lan Nhi ngơ ngơ ngác ngác cầm quyển sách trên tay, có chút xấu hổ.
Hoàng My cao tận 1m7, còn Lan Nhi thì theo chiều cao của nữ chủ thì trung bình tầm 1m65. Nữ chủ người ta như vậy là cao tuyệt vời lắm rồi, chỉ có Hoàng My đột biến mới cao thế thôi!
Hoàng My: "..." Đột biến *beep* *beep* *beep*. Đừng quên tôi là hình mẫu lý tưởng của bà!
Tác giả: "..." Đề nghị tiểu thuyết văn minh văn hoá. Đã làm nữ chính thì đừng có chửi thề. Mà là hình mẫu thì đừng tưởng tôy không dám đánh nhá!
Thanh Vy cũng chậm rãi bước tới, hai cô nàng đều thấy một bóng dáng thân quen đang bước đến.
- Nguyên tiền bối, thật may mắn khi gặp anh ở đây.
Hoàng My đưa tay chào, nụ cười vô cùng vui vẻ như đang xem trò. Nguyên Vĩ hơi giật mình.
Anh ta bịt kín mặt rồi mà?
Dễ nhận ra thế á??
Dù ngoài mặt không lộ điểm cảm xúc nào nhưng trong lòng Nguyên Vĩ đã nháo một trận, dường như có chút khó chịu khi thấy đám minh tinh nổi tiếng ở đây.
- Nguyên tiền bối!
Lan Nhi nhanh chóng cúi đầu chào. Nguyên Vĩ hơi nhíu mày, quả nhiên là không có ấn tượng. Điều này cũng khiến Lan Nhi trở nên ngại ngùng hơn.
- Nguyên Ca Thần lại tự mình đi mua đồ sao? Chuyện lạ đó.
Trần Thanh Vy đưa tay lên trước miệng, che nụ cười mê hoặc chúng sinh của mình. Hoàng My nhún vai, tỏ vẻ mình rất ổn, không quan tâm thế trận.
- Chuyện của tôi, không cần hai người quản.
Nguyên Vĩ trực tiếp lướt qua 3 cô gái mà đi luôn. Trần Thanh Vy cười cười, tay vuốt vuốt cằm, tỏ vẻ suy tư một điều "sâu sắc (sấu)".
- Xem kìa, con đường công lược Ca Thần của cậu rất khó khăn rồi đây. Anh ta trông có vẻ không thích cậu cho lắm nhỉ!
- Chưa từng nghe "Ghét của nào trời cho của đó" sao? Chuyện gì cũng phải từ từ thôi, "Dục tốc bất đạt*" mà.
*Dục tốc bất đạt: Muốn nhanh việc mà lại nóng vội thì sẽ không thành công.
- Bớt văn vở đi.
Hai cô gái lại lần nữa quay lưng lại với Lan Nhi đang ngơ ngác. Cô gái nữ chủ Lan Nhi còn không biết trong câu chuyện vị diện này thì mình có phải là một nữ phụ không?
Lan Nhi: "..." Tôi muốn kiện tác giả!
Tác giả: "..." Giỏi thì lại đấm nhau. Kiện tụng gì tầm này!
#Tác giả quá bạo lực, hỏi nữ phụ quần chúng như tôi phải làm sao? Online chờ gấp!
Câu chuyện diễn ra ngày hôm nay sẽ vô cùng sến súa nếu như cô gái Hoàng My có chiều cao hơn người con gái bình thường không chen ngang.
...