...
– Nếu biết xấu hổ thì hắn đã phải chết từ lâu rồi. Người này không biết xấu hổ quả thực thiên hạ vô địch.
Lục Lâm Thiên khẽ cười, ánh mắt lập tức trầm xuống nói:
– Đáng tiếc ta cũng không tin những lời ma quỷ của hắn. Có lẽ Quỷ Vũ Tông đã tìm được chỗ dựa vững chắc, chúng ta phải chú ý nhiều hơn một phen.
– Chưởng môn, ý người chính là phía sau Quỷ Vũ Tông đã tìm được một cường giả chống đỡ?
Hoa Mãn Lâu nghi hoặc hỏi.
– Đới Cương Tử đã ăn vào Phệ Huyết Hóa Cốt Đan của Đông lão, nếu như không ai đáp ứng có thể giải độc cho hắn, ngươi nghĩ hắn dám làm như vậy sao?
Lục Lâm Thiên nói.
– Ta hiểu, Phệ Huyết Hóa Cốt Đan há là người bình thường có thể giải được.
Một thanh âm vang lên, lập tức thân ảnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh xuất hiện trong đại điện.
- Tham kiến cung phụng.
Chúng trưởng lão, hộ pháp hành lễ.
– Đông lão, thương thế của người thế nào rồi?
Lục Lâm Thiên nhìn Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, lúc này sắc mặt vẫn đang tái nhợt, khí tức dường như vẫn chưa khôi phục tới trạng thái trước đây.
– Không còn đáng ngại, chỉ là nếu như muốn khôi phục lại như cũ không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể làm được.
Ánh mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Lục Lâm Thiên nói:
– Tốc độ khôi phục của ngươi quả thực cực nhanh.
– Đông lão, người nói xem rốt cuộc phía sau Đới Cương Tử là ai.
Nhìn thấy Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không có vấn đề gì đáng ngại Lục Lâm Thiên cũng thở dài một hơi. Với tình trạng này khôi phục chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
– Phệ Huyết Hóa Cốt Đan của ta cho dù là Linh Vương bình thường nếu không có đan phương của ta cũng không thể phá giải. Độc trên người Đới Cương Tử vừa rồi ta vẫn cảm nhận được, cũng chưa phá giải. Theo ta đoán, hẳn là có người cho hắn một lời hứa hẹn, mà hắn lại tin.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh suy tư một lát rồi nói:
– Đới Cương Tử không phải là kẻ ngu si, cũng có chút thông minh, người có thể khiến hắn tin tưởng phỏng chừng cũng không phải là người bình thường.
– Hẳn là người Hóa Vũ tông.
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nói:
– Đới Cương Tử có lẽ không muốn để chúng ta khống chế cho nên một mặt tìm chỗ dựa vững chắc, hắn cho rằng chân đứng hai thuyền sẽ an toàn hơn một chút. Mà cái thuyền thứ hai này có lẽ cũng chỉ có Hóa Vũ tông, cũng chỉ có lời Hóa Vũ tông nói Đới Cương Tử mới tin tưởng.
– Vậy ngươi định làm thế nào bây giờ?
Ánh mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn về phía Lục Lâm Thiên rồi nói.
– Trước tiên không cần nóng vội. Có lẽ hiện tại có không ít người đang nhìn vào Phi Linh môn. Việc Quỷ Vũ Tông ta còn muốn nghĩ kỹ một chút.
Lục Lâm Thiên nói.
– Ám đường vừa mới truyền tới tin tức, Phi Linh môn bây giờ trong Cổ Vực thanh danh hiển hách. Hiện tại không có tin tức gì truyền ra từ Hắc Sát giáo, thế nhưng có không ít thế lực nhị lưu gần đây phái người tới phạm vi của Phi Linh môn ta.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
– Không sao, sớm muộn gì cũng bị mọi người quan tâm.
Lục Lâm Thiên bất đắc dĩ nói.
Mọi người lại thương lượng một chút chuyện rồi mới tự rời đi. Lục Lâm Thiên cũng nhanh chóng về đình viện phía sau núi với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
– Đông lão, thương thế của Oánh tỷ thế nào rồi?
Trong đình viện, Lục Lâm Thiên hỏi.
– Nàng bị Thôi Mệnh phán quan đánh hai chưởng, thương thế rất nặng, lại vừa mới đột phá Vũ Vương. Khí tức cũng không quá ổn định, vì vậy có chút phiền toái nhỏ. Đến lúc mấu chốt ta lại luyện chế cho nàng thêm chút đan dược là được. Có lẽ vấn đề cũng không lớn, thế nhưng cần tĩnh dưỡng một đoạn thời gian nữa.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
– Đông lão, chuyện người và Oánh tỷ nên quyết định đi. Tâm Oánh tỷ luôn đặt trên người Đông lão a.
Lục Lâm Thiên mở miệng cười nói.
– Tiểu tử thối, ngay cả ta mà ngươi cũng dám trêu sao?
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức giận trừng mắt nhìn Lục Lâm Thiên rồi nhíu mày nói:
– Tiểu tử ngươi có điều không biết, lão đầu như ta lại kết hợp với nàng, quả thực có chút đạp hư nàng, trâu già gặm cỏ non.
– Đông lão, người quả thực không hiểu về phụ nữ rồi. Nếu như Oánh tỷ ghét bỏ người thì sao lại chờ người vài chục năm. Sao lại vừa nghe người ở Phi Linh môn lập tức theo ta xuất sơn đi tới Phi Linh môn. Lẽ nào người còn không hiểu, nếu như người không có một câu trả lời thỏa đáng cho Oánh tỷ, chỉ sợ Lộc Sơn lão nhân sẽ có cơ hội tiến lên, hắc hắc.
Lục Lâm Thiên cười hắc hắc nói.
– Tiểu tử ngươi hiểu nữ nhân lắm sao? Vậy ngươi còn đi trêu chọc nữ nhi của Lữ Chính Cường Linh Thiên Môn làm gì? Ta hình như đã quên nói cho tiểu tử ngươi, theo ta được biết, Lữ Chính Cường và Vân Khiếu Thiên đối đầu với nhau. Nếu như ngươi đi trêu chọc nữ nhi của Lữ Chính Cường, tới lúc đó phiền phức sẽ cuồn lấy ngươi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh trắng mắt mắt nhìn Lục Lâm Thiên, mang theo vẻ mặt hả hê cười nói.
Lục Lâm Thiên ngạc nhiên, hỏi:
– Đông lão, Lữ Chính Cường và nhạc phụ Vân Khiếu Thiên của ta sao lại đối đầu với nhau? Một người ở trong Cổ Vực, một người ở đại lục Linh Vũ nha.
– Vân Khiếu Thiên và Lữ Chính Cường đều là một trong thập đại cường giả. Có người nói khi còn trẻ hai người này giao thủ không ít, cũng không đếm rõ được số lượng. Những cái khác ta cũng không biết. Những thứ này đều khá lâu rồi, cũng được coi như sử cung bí tận, không có cách nào bảo chứng. Nếu như ngươi muốn biết thì tự mình hỏi nhạc phụ của ngươi đi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Lục Lâm Thiên nhìn thoáng qua Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, chuyện này hắn phải mở miệng ra sao? Tốt nhất là quên đi, loại chuyện này cũng không quan trọng với hắn.
– Đông lão, tiểu tử nhớ dường như người đã nói qua, để đột phá người cần một loại độc đan, không biết tài liệu người đã thu thập tới đâu rồi.
Lục Lâm Thiên nghiêm túc nói với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh. Khi trước Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thu thập dược liệu luyện chế độc đan đột phá, thế nhưng vì ngăn cả hai Vũ Suất cửu trọng của Thiên Linh tông đã dùng hết.
– Mấy năm nay ta cũng luôn sắp xếp người đi thu thập. Những tài liệu khác thì tốt, thế nhưng có hai loại thuốc dẫn vô cùng khó tìm.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói:
– Bởi vì quan hệ với độc thể hậu thiên của ta, tu luyện độc công cũng không dễ dàng, cũng chỉ có thể đột phá tới cấp bậc bây giờ. Nếu muốn đột phá nữa thì cần làm cho độc thể của bản thân tăng cường. Tới trình đột hiện tại của ta, độc vật bình thường đối với ta mà nói đã không có tác dụng quá lớn.
– Đông lão, thuốc dẫn kia rốt cuộc là cái gì.
Lục Lâm Thiên hỏi.
– Thứ đầu tiên chính là cây Mã Tiền năm trăm năm.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
– Cây Mã Tiền sao?
Đương nhiên thứ này Lục Lâm Thiên không xa lạ. Trong ngọc giản của Nam thúc đã từng giới thiệu qua. Đây chính là một loại dược liệu kịch độc, cây Mã Tiền năm trăm năm, lượng độc của nó đủ để diệt sát Vũ Vương bình thường.
...