Chương 3457


...

- Cũng có thể nói như vậy, Thị Hoang Thế Giới chính là ngục giam sống, hội tụ không phải người bình thường, cũng có không ít cường giả, mỗi người đi vào Thị Hoang Thế Giới đều sống trong áp lực lớn, cho nên tính cách cũng sinh ra biến hóa, đều rất khát máu và gϊếŧ chóc, thậm chí có người tính cách vặn vẹo.

Kim Viên nói với Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi,, khó trách Kỳ lão nói mình phải sống trong đó hai mươi năm, Thị Hoang Thế Giới này tràn ngập gϊếŧ chóc và huyết tinh, thực lực không đủ sẽ không tồn tại được.

- Lâm Thiên huynh đệ, sau khi đến Thị Hoang Thế Giới ngươi phải cẩn thận.

Kim Viên nói với Lục Lâm Thiên.

Lục Lâm Thiên không nói gì, trong nội tâm không sợ hãi mà còn có vẻ chờ mong, nơi như vậy rất thích hợp với mình, Thị Hoang Thế Giới còn hỗn loạn hơn Cổ Vực trên đại lục Linh Vũ rất nhiều, chính mình người mang Hỗn Độn Âm Dương Quyết, nơi càng hỗn loạn càng thích hợp với mình, cũng chỉ có nơi như vậy mới giúp mình trưởng thành rất nhanh.
Đến thời điểm này, Lục Lâm Thiên mới biết được dụng ý Kỳ lão bảo chính mình tiến vào Thị Hoang Thế Giới, tuy nói sống trong Thị Hoang Thế Giới là đủ, trên thực tế là muốn mình tôi luyện trong huyết tinh của Thị Hoang Thế Giới trong hai mươi năm.

Đi ra khỏi trùng động từ Vô Minh Tiểu Thiên Thế Giới đến Thị Hoang Thế Giới chỉ mất nửa canh giờ, hai người vừa ra khỏi trùng động là khí tức hoang vu, mờ mịt bao phủ tầm mắt, trong không khí còn có mùi huyết tinh nhàn nhạt.

Lúc này, vào đêm khuya, màn đêm bao phủ, trăng sáng trên cao.

Bên ngoài trùng động là những kiến trúc mơ hồ, có thể nhìn ra ban ngày phồn hoa, chỉ là ban đêm không như thế giới bên ngoài, trong đại thành vô cùng náo nhiệt, ở nơi này lại có vài phần tiêu điều, chỉ có vài thân ảnh lẻ tẻ đi trên đường phố.
Tất cả mọi người đều là tốp năm tốp ba đi với nhau, khó có thể nhìn thấy người đi một mình, thần sắc bọn họ căng cứng, không dám chủ quan.

- Lâm Thiên huynh đệ, đây là Thị Hoang Thế Giới, chúng ta đang đứng ở cửa vào, diện tích của Thị Hoang Thế Giới không hề thua kém Vạn Cổ Thế Giới.

Kim Viên nói.

- Năng lượng thiên địa dường như hơi yếu.

Lục Lâm Thiên nhìn bốn phía, vừa vào Thị Hoang Thế Giới. Lục Lâm Thiên lập tức phát hiện năng lượng thiên địa trong Thị Hoang Thế Giới bạc nhược yếu kém, cho dù là tiểu thế giới như Vạn Cổ Thế Giới, nhưng năng lượng của nó kém xa Vạn Cổ Thế Giới.

Năng lượng thiên địa không nồng đậm, bất luận ngươi đột phá tu vị nào cũng rất khó khăn, có người cả đời cũng không cách nào đột phá, mà năng lượng thiên địa yếu kém thế này, độ khó đột phá có thể nghĩ.
- Trong Thị Hoang Thế Giới, nghe nói thật lâu trước đây, năng lượng thiên địa rất yếu, bên trong đại bộ phận các nơi đều cằn cỗi hoang vu, Thị Hoang Thế Giới không có bao nhiêu thế lực suy nghĩ, không nói tới người trong Thị Hoang Thế Giới cũng không phải dễ trêu chọc, cho dù tổn thất thảm trọng đạt được Thị Hoang Thế Giới cũng không có công dụng gì, bởi vậy cũng không có bao nhiêu người đánh chủ ý vào Thị Hoang Thế Giới, cũng chỉ mặc kệ Thị Hoang Thế Giới tồn tại mà thôi.

Kim Viên tìm hiểu không ít về Thị Hoang Thế Giới, cho nên hắn vẫn hiểu rõ lịch sử của nơi này.

- Thật sự là ngục giam sống.

Lục Lâm Thiên thở dài, Thị Hoang Thế Giới với người bình thường chính là ác mọng, nhưng người bình thường sẽ không chọn Thị Hoang Thế Giới, bởi vì tăng tiến tu vị quá khó khăn, sống trong nơi này thời gian dài, tính cách chắc chắn đại biến.

- Lâm Thiên huynh đệ, chúng ta cần tìm nơi đặt chân mới được.

Kim Viên nhìn qua chung quanh, nói với Lục Lâm Thiên.

- Cứu mạng, hai vị đại nhân phía trước cứu mạng.

Kim Viên vừa dứt lời, phía trước có thân ảnh lao tới như sao băng, chỉ qua mấy hô hấp đã tới gần Lục Lâm Thiên cùng Kim Viên, đây là thanh niên chừng hai sáu hai bảy tuổi, thân hình đơn bạc, cũng không cao, hắn mặc áo ngắn sát người, thân thể gầy gò nhưng ánh mắt sáng ngời.

- Còn muốn chạy trốn trước mặt chúng ta, tìm chết!

Cùng một thời gian, khi thanh niên vừa đáp xuống, hai đạo thân ảnh khác một trước một sau lao tới, vừa lúc phong tỏa thanh niên này vào giữa,Lục Lâm Thiên cùng Kim Viên hai người tự dưng cũng bị kẹp vào giữa.

Hai người tới tuổi chừng năm mươi, sắc mặt âm trầm, khí tức lăng lệ, khí tức chấn động rất mạnh, đều là cường giả Phá Giới Cảnh sơ giai, mà thanh niên chỉ có tu vị Hậu Thiên cửu cấp, tương đương Võ Đế cửu trọng mà thôi, so sánh với Phá Giới Cảnh chẳng đáng là gì, bởi vì không đáng so sánh.

- Nơi này không có chuyện của các ngươi, đừng có quản.

Một lão giả nhìn qua Lục Lâm Thiên và Kim Viên, khí tức Lục Lâm Thiên người ngoài nhìn không ra, mà khí tức Kim Viên cũng cực kỳ ẩn nấp, trong Thị Hoang Thế Giới, bạo lộ thực lực không phải chuyện tốt.

Nhưng cho dù Kim Viên ẩn nấp khí tức, nhưng mà trong lúc vô hình vẫn làm người ta cảm thấy áp lực, bởi vậy lão giả kia cũng khách khí một chút.

- Chúng ta đi.

Loại tình huống này Lục Lâm Thiên cũng không phải sợ phiền phức, mà là không cần phải tham gia vào, bởi vì không liên quan tới mình, không cần phải chộn rộn vào, bởi vậy ý bảo Kim Viên rời đi.

Nhìn thấy Lục Lâm Thiên và Kim Viên hai người rời đi, thanh niên kia không cảm thấy ngoài ý muốn, ánh mắt lóe lên, nhìn Lục Lâm Thiên và Kim Viên rồi nói:

- Hai vị đại nhân cứu ta, chỉ cần cứu ta, ta sẽ nói cho các ngươi biết một đại bí mật, có được bảo vật, chỉ có ta mới biết tung tích.

- Bảo vật.

Nghe hai chữ này, Lục Lâm Thiên vừa định rời đi đã dừng bước lại, lập tức quay người nhìn qua thanh niên kia, nói:

- Tới đây, ta mang ngươi đi.

Thanh niên vui vẻ, lập tức đi qua chỗ Lục Lâm Thiên.

- Muốn chết, Thị Huyết Giáo làm việc cũng dám nhúng tay, đi chết đi.

Ánh mắt lão giả phía sau sinh ra sát ý, trường bào run lên, nguyên lực bạo phát, không gian chung quanh sinh ra gợn sóng không gian, một cước đập mạnh xuống đất, lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên.

Xùy!

Trong nháy mắt ngắn ngủi, thân ảnh lão giả lao thẳng về phía Lục Lâm Thiên, không gian cũng cứng lại, một dấu móng tay như quỷ trảo tràn ngập hỏa diễm ti tí và không gian vặn vẹo như đánh thẳng vào đỉnh đầu Lục Lâm Thiên, ra tay lăng lệ đến cực điểm, không khách khí, hoàn toàn là sát chiêu.

Nhưng thời điểm một trảo này sắp đánh thẳng vào đỉnh đầu của mình, Lục Lâm Thiên không có hành động, cũng không làm ra động tĩnh gì, vào thời điểm một trảo sắp chạm vào đỉnh đầu thì Lục Lâm Thiên mới động, hắn ra tay với tốc độ không thể tưởng tượng nổi, trực tiếp xuyên thấu qua quỷ trảo của lão giả, một tay như bôn lôi đánh vào bả vai lão giả trước mặt.

Răng rắc.

Một trảo đánh xuống, âm thanh xương cốt vỡ vụn truyền ra liên tục, chỉ thấy cánh tay của lão giả này bị xé rách, máu tươi bắn ra tung tóe.

- Ah...

Lão giả đau đớn kịch liệt, hắn kêu thảm thiết, ngay cả thân thể cũng bị cấm chế.

- Tiểu tử, người Thị Huyết Giáo cũng dám động, ngươi chờ đó cho ta.

Lão giả khác nhìn thấy thế, ánh mắt hoảng hốt, ở trong Thị Hoang Thế Giới này, hắn tự nhiên biết rõ mình nên làm gì, lập tức bỏ trốn mất dạng.

...