...
Vừa thấy La Lan thị ngồi đó, sắc mặt Triệu Tuệ trong nháy mắt co quắp, La Lan thị còn chưa ngồi xuống, rốt cuộc Triệu Tuệ không nhịn được mà nói:
– Đại gia, người còn nhớ kỹ Lục gia đáp ứng với ta chuyện gì không? Tiện tỳ này sao có thể ngồi ở đó?
– Ngươi nói cái gì?
Một tiếng quát vang lên, lúc này, chân khí dưới chân Vân Hồng Lăng chợt lóe, trong nháy mắt xuất hiện trước người Triệu Tuệ, trong đôi mắt xinh đẹp bắn ra hàn ý, chân khí tràn ngập quanh thân. Lúc này trong đại điện, ngoại trừ Lục Lâm Thiên ra không ai có thực lực mạnh hơn Vân Hồng Lăng, tức thì trong vô hình khí tức Vân Hồng Lăng khiến cho mọi người trong đại điện có áp lực.
Mọi người lúc này thấy tiểu thư Vân Dương Tông tức giận, vẻ mặt đều trầm xuống, cũng có chút biến hóa, mà sắc mặt Triệu Tuệ càng thêm co quắp, nhìn thân ảnh trước mặt, thu hồi vẻ lạnh lùng trong mắt rồi nói:
– Tiểu thư, ta nói La Lan kia.
– Xin lỗi mẫu thân ta, bằng không đừng trách ta không khách khí.
Vân Hồng Lăng không chờ Triệu Tuệ nói hết lời, tức thì quát to một tiếng.
– Tiểu thư, ta là Triệu…
Ba.
Một thanh âm thanh thúy truyền đến trong tai mọi người. Trong đại điện lúc này cũng chỉ có một mình Lục Lâm Thiên nhìn thấy Vân Hồng Lăng xuất thủ. Lúc Vân Hồng Lăng xuất thủ Lục Lâm Thiên cũng không cản trở, thế như hàn ý không chút che giấu khuếch tán ra bên ngoài.
Vân Hồng Lăng xuất thủ nhanh như thiểm điện, mọi người chung quanh căn bản không thấy rõ ràng lắm, Triệu Tuệ cũng không tránh thoát được. Triệu Tuệ vốn chỉ có tu vi Vũ Phách làm sao có thể tránh thoát khỏi tay Vân Hồng Lăng có tu vi Vũ Tướng, huống chi là dưới tình huống bất ngờ.
– Hừ, ngươi tính là thứ gì, còn đem Triệu gia ra khoe nữa. Cho dù Triệu Vô Cực ở trước mặt ta thì sao? Lần sau còn dám nói mẫu thân ta như vậy, ta sẽ cho ngươi đẹp mặt.
Vân Hồng Lăng hừ lạnh một tiếng rồi lập tức tới bên người La Lan thị nói:
– Mẫu thân, người ngồi đi, sau này ai dám chọc giận người, con sẽ xử lý kẻ đó.
Trong đại điện không ai dám nói gì, Triệu Tuệ hung hăng liếc mắt nhìn Vân Hồng Lăng thế nhưng cũng không dám nói lời nào. Thế nhưng hàn ý trong mắt đã tới cực hạn. Nàng cũng không ngốc, nếu như nói thêm nữa, hôm nay rất có thể nàng sẽ bỏ mình ở nơi này, hiện tại trên phương diện thực lực nàng đã không thể chọc vào Lục Lâm Thiên rồi.
Hừ.
Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, Triệu Tuệ này hiện tại cũng không nên đánh chết, cũng không gấp, dù sao tính mạng của mụ ta hắn quyết lấy rồi.
Sắc mặt ba người Lục Nam, Chu Lập Hưng, Chu Hải Minh đều vô cùng hoảng hốt. Cả đám cúi đầu không dám nói lời nào, dường như rất sợ Lục Lâm Thiên sẽ đi tìm bọn chúng gây phiền phức.
Một màn này khiến cho ba trưởng lão ngoại môn Vân Dương Tông cũng không dám nói ra lời nào. Triệu gia có Triệu Vô Cực bọn họ không thể trêu vào, thế nhưng tiểu thư Vân Hồng Lăng bọn họ càng thêm không dám trêu vào, vì vậy cả đám làm bộ như vừa rồi mình không nhìn thấy cái gì, không dám tiếp lời, thế nhưng sự tình của Lục gia lúc này cũng biết được đôi chút.
La Lan thị cũng không nói gì thêm, nhìn con dâu vừa mới đánh người, vốn nàng muốn gọi lại, thế nhưng thanh âm còn chưa phát ra thì Vân Hồng Lăng đã lập tức đánh người, tốc độ xuất thủ của con dâu nàng quá nhanh, cho nên lúc này nàng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu mà thôi.
Mọi người tiếp tục ngồi vào chỗ của mình, sắc mặt Triệu Tuệ lúc xanh lúc đỏ, cũng chỉ có thể oán hận ngồi xuống.
– Lâm Thiên huynh đệ, ta cũng nghe được tin tức nói Lâm Thiên huynh đệ đạt được quán quân trong đại hội Tam tông Tứ môn, điều này có phải là thực không?
Trong ba vị trưởng lão ngoại môn lúc này có một người mở miệng hỏi. Bọn họ ở trấn Thanh Vân cũng vừa nhận được tin tức hôm qua.
Đại hội Tam tông Tứ môn kết thúc, đám người Vân Dương Tông lập tức lên lưng yêu thú phi hành trở về Vân Dương Tông, hơn nữa đám người Lục Lâm Thiên cũng không ở lại trong Vân Dương Tông lâu mà lập tức cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư quay về cho nên một ít địa phương như trấn Thanh Vân lúc này mới nhận được tin tức.
– Đúng vậy, tin tức của trưởng lão quả thực rất nhanh.
Lục Lâm Thiên lạnh nhạt nói.
– Quán quân đại hội tam tông tứ môn.
Nhất thời đám người Lục gia trong đại điện đều vô cùng kinh ngạc, mấy trưởng lão Lục gia còn lại lúc này vô cùng hứng thú.
– Chúc mừng Lâm Thiên huynh đệ, sau này trong Vân Dương Tông, Lâm Thiên huynh đệ sẽ trở thành một trong những trưởng lão nội môn là điều chắc chắn.
Một trưởng lão ngoại môn lập tức nói. Chúng chấp sự còn lại của Vân Dương Tông cũng kinh ngạc không ngớt. Quán quân đại hội Tam tông Tứ môn nha, loại đệ tử như thế này tương lai sẽ trở thành trưởng lão nội môn là điều chắc chắn. Hơn nữa lúc này Lục Lâm Thiên lại trở thành con rể của tông chủ Vân Dương Tông, tương lai coi như là chức vị trưởng môn Vân Dương Tông cũng có cơ hội thật lớn.
– Có lẽ chư vị còn không biết, ta đã rời khỏi Vân Dương TÔng, hiện tại cũng không còn là người của Vân Dương Tông rồi. Phỏng chừng tin tức này mấy ngày nữa chư vị có thể nhận được.
Lục Lâm Thiên thản nhiên nói.
Đám người Vân Dương Tông nhìn nhau, mọi người trong Lục gia cũng vậy, thực sự bọn hắn không biết vì sao Lục Lâm Thiên lại rời khỏi Vân Dương Tông, ngay cả tiền đồ trong Vân Dương Tông tốt như vậy cũng bỏ.
Trong đại điện lúc này chỉ có Lục Đông và Lục Tây không có bao nhiêu kinh ngạc, hai người bọn họ tối ngày hôm qua từ trong miệng Lục Vô Song đã biết được chuyện này.
– Lâm Thiên, hài tử này, sao con lại rời khỏi Vân Dương Tông vậy, con nhanh nói với Hồng Lăng, tiếp tục ở lại Vân Dương Tông đi.
Lúc này vẻ mặt La Lan thị vô cùng lo lắng, trong lòng của nàng, tiến vào Vân Dương Tông làm đệ tử chính là đại sự, nhi tử của nàng không ngờ lại muốn rời khỏi Vân Dương Tông, cho nên nàng vô cùng lo lắng.
– Mẫu thân không có việc gì đâu.
Lục Lâm Thiên cười nói.
– Chư vị, hôm nay vừa vặn có ba vị trưởng lão Vân Dương Tông ở đây ta liền đại biểu Lục gia tuyên bố một việc.
Lúc này Lục Đông đột nhiên nói với mọi người trong đại điện.
Mọi người trong đại điện lúc này đều hướng mắt về phía Lục Lâm Thiên, không biết Lục Đông muốn tuyên bố cái gì.
– Lâm Thiên, gia gia của con đã lên tiếng, sau này chức vị tộc trưởng Lục gia sẽ do con đảm nhiệm.
Lục Đông nhìn về phía Lục Lâm Thiên nói.
Trong đại điện, nhất thời mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Lục Lâm Thiên, ánh mắt mọi người cũng khác nhau, đại đa số là ủng họ, đặc biệt là chúng trưởng lão Lục gia, nhưng có mấy người không hy vọng xảy ra việc này, đặc biệt là Triệu Tuệ.
Lục Lâm Thiên nhíu mày, hắn quả thực không ngờ Lục gia sẽ đem chức vị tộc trưởng này giao cho hắn, một cỗ hàn ý từ trong lòng Lục Lâm Thiên tràn ra, nếu như hắn không có ngày hôm nay, Lục gia sao lại có hành động như thế này, chỉ sợ nếu như hắn vẫn là một thiếu gia phế tài không người hỏi tới, thì chỉ sợ không có việc này.
– Đại bá, ta không có hứng thú, tìm người khác đi.
...