...
- Lục huynh đệ, tất cả mọi thứ ta đã giúp các ngươi sắp xếp tốt. Sau khi tiến vào Trấn Thế tháp phải chú ý tất cả, mười người cuối cùng không những phải lên tầng cao nhất mà đồng thời còn phải ở lâu nhất thì mới được coi là người thắng.
Giữa không trung, Hướng Hầu Minh nói với năm người Lục Lâm Thiên:
- Khi các ngươi vừa mới tiến vào lập tức rót linh hồn lực vào trong ngọc giản, cho nên tất cả mọi thứ trong Trấn Thế tháp mọi người cũng không biết, thế nhưng lại biết rõ sự sống chế của các ngươi. Nếu như vẫn lạc ở bên trong, ngọc giản có chứa linh hồn lực của các ngươi bên ngoài sẽ bị nghiền nát. Chung quy tất cả phải cẩn thận.
Sưu Sưu.
Sau khi Hướng Hầu Minh vừa mới dứt lời, thân ảnh đã đáp xuống trước mặt tòa tháp cực lớn kia.
- Đây là Trấn Thế tháp sao?
Không ít thân ảnh đáp xuống, quay mắt nhìn về phía Trấn Thế tháp cực lớn này không khỏi cảm thán nói ra một câu. Nơi này có một cỗ khí tức vô hình tràn ngập, khiến cho người có thực lực không đủ lập tức có cảm giác tâm thần rung động.
- Hướng Hầu Minh, lần trước không thấy ngươi, ta nghĩ lần này ngươi không dám tới nữa. Thế nào, lần này có muốn đánh bạc một lần nữa hay không?
Một thanh âm vang vọng, tiếp đó lập tức có mười mấy đạo thân ảnh đáp xuống.
Người dẫn đầu bộ dáng không kém Hướng Hầu Minh là bao, dưới cằm còn chùm râu dê, ánh mắt như sao, khí tức trong lúc vô hình khiến cho năng lượng thiên địa chung quanh trong lúc mơ hồ xảy ra biến hóa.
- Lão gia hỏa Hướng Hầu Minh này cũng tới sao, đến cũng tốt, lại cá cược năm mươi kiện linh khí Tiên Thiên với ta nữa.
Lại có mười mấy đạo thân ảnh đáp xuống, dẫn đầu là một người có mái tóc đỏ, nhìn qua có chút già nua, thế nhưng thanh âm lại giống như tiếng chuông, trên khuôn mặt già nua là đôi mắt đen nhánh đang nhìn về phía Hướng Hầu Minh.
- Hồ Nhất Đao, Hỏa Đạo nhân, các ngươi đừng bắt nạt Hướng Hầu Minh, người ta cũng không dễ a. Từ trước tới nay hắn chưa thắng lần nào, các ngươi không nên sát muối vào vết thương của hắn nữa. Ha ha.
Lại một tiếng cười to vang lên, lần nữa lại có mười mấy đạo thân ảnh đáp xuống. Đầu lĩnh chính là một đại hán to lớn, thế nhưng cái đầu lại cực kỳ nhỏ. Không ngờ lại còn để trọc nửa đầu, chung quanh là những sợi tóc dài bồng bềnh, nhìn qua giống như nấm đất, vô cùng bắt mắt. Thế nhưng khí tức trên người kẻ này lại không thấp hơn hai người trước một chút nào.
Ánh mắt Lục Lâm Thiên đảo qua trên tất cả đám người này, khí tức của ba người đầu lĩnh tuyệt đối không dưới Hướng Hầu Minh, không hề nghi ngờ, ba người này đều có tu vi Niết Bàn cảnh. Trong đội ngũ sau lưng đều là những thanh niên nam nữ khí độ bất phàm, có lẽ đều tới tham dự Vạn Thế đối quyết.
- Hướng Hầu Minh, năm người này chính là người của Vô Minh thế giới các ngươi tham gia Vạn Thế đối quyết sao?
Ba người kia đáp xuống, ánh mắt lập tức nhìn về phía năm người Lục Lâm Thiên, Thái A, Kim Viên, Hướng Tiền Trùng, còn có Tôn Oánh Oánh. Khi nhìn về phía Kim Viên, ánh mắt ba người thoáng run rẩy, mà khi nhìn về phía Lục Lâm Thiên và Thái A, trong mắt lại hiện lên vẻ nghi hoặc, thế nhưng ba người cũng không quá để ý. Mà khi ánh mắt ba người nhìn về phía Tôn Oánh Oánh, trong mắt cũng không có tỏ vẻ gì.
Hướng Hầu Minh nhìn qua ba người, sắc mặt thoạt nhìn có chút khó coi, sau đó nói với đám người Lục Lâm Thiên, Thái A:
- Ta giới thiệu với các ngươi một chút, kia là lão quỷ Hồ Nhất Đao của Địa Hoang thế giới, còn kia là Hỏa Đạo nhân của Vô Biên thế giới. Nam Bán Thiên của Huyền Nam thế giới.
- Bái kiến chư vị tiền bối.
Hướng Tiền Trùng cùng với Tôn Oánh Oánh lập tức ôm quyền hành lễ, ba người Lục Lâm Thiên, Thái A, Kim Viên chỉ hơi ôm quyền mà thôi.
- Các ngươi cũng mau hành lễ với Linh Động công tử Hướng Hầu Minh của Vô Minh thế giới đi.
Hổ Nhất Đao cũng nhanh chóng bảo đám thanh niên nam nữ do hắn mang tới hành lễ với Linh Động công tử Hướng Hầu Minh.
- Ta nói Hướng Hầu Minh nhà ngươi, chúng ta lâu không gặp như vậy, lại đánh bạc một lần có được không?
Hồ Nhất Đao nhìn Hướng Hầu Minh rồi nói.
- Không đánh.
Hướng Hầu Minh trực tiếp cự tuyệt, ánh mắt nhìn về phía Hồ Nhất Đao nói:
- Lão tử đã từng nói qua, không đánh cược với các ngươi nữa.
- Hướng Hầu Minh, có phải ngươi sợ hay không? Hai ngàn năm không gặp, tuổi ngươi càng lúc càng lớn, thế nhưng lá gan lại càng lúc càng nhỏ a.
- Hướng Hầu Minh không dám đâu, chúng ta đừng làm hắn khó xử, lá gan của hắn có lẽ càng ngày càng nhỏ rồi.
Hỏa đạo nhân và Nam Bán Thiên lập tức ồn ào nói, khuôn mặt có chút vui vẻ, rõ ràng đang muốn khích bác Hướng Hầu Minh đánh bạc với bọn họ.
- Ta nói cho ba lão gia hỏa nhà các người biết, đừng có bắt nạt người ta quá, ai lá gan ngày càng nhỏ?
Hướng Hầu Minh trợn mắt nhìn ba người này, tức giận tới mức dựng râu trừng mắt.
- Lá gan không có nhỏ thì tiếp tục đánh bạc đi. Không phải chỉ thua ba lượt hay sao? Cả Vô Minh thế giới các ngươi cũng thua cùng a, khó trách những năm gần đây thành tích của Vô Minh thế giới càng lúc càng kém.
- Đời này sợ rằng Hướng Hầu Minh cũng không dám đánh bạc nữa, Vô Minh thế giới đã thua không chịu nổi rồi.
Hồ Nhất Đao cùng với Hỏa Đạo nhân nhìn thấy bộ dáng của Hướng Hầu Minh, ánh mắt âm thầm biến đổi, càng khích bác Hướng Hầu Minh thêm.
- Nếu như các ngươi muốn đánh bạc, quy củ cũ, thế nhưng tiền đánh cược là mười vạn ức tinh thạch thế giới trung phẩm, tăng thêm bốn mươi kiện linh khí Tiên Thiên. Ba khỏa đan dược Bàn phẩm, nếu không dám thì đừng có tới tìm ta.
Hướng Hầu Minh thở phì phò nói.
- Cái này...
Nghe Hướng Hầu Minh nói vậy, sắc mặt ba người Hỏa Đạo nhân, Hồ Nhất Đao, Nam Bán Thiên lập tức biến hóa, tiền đặt cược lần này quá lớn.
Ba người nhìn vẻ mặt của Hướng Hầu Minh, đồng thời dường như cũng tin tưởng với đám thanh niên tài tuấn sau lưng mình không ít cho nên Hồ Nhất Đao lập tức nói với Hướng Hầu Minh:
- Tốt, ta đồng ý.
- Ta cũng đồng ý.
- Không thành vấn đề.
Hỏa Đạo nhân cùng với Nam Bán THiên cắn răng đáp ứng.
Không có ai chú ý tới, lúc này trong đôi mắt của Hướng Hầu Minh hiện lên vẻ giảo hoạt.
- Chư vị, đã lâu không gặp.
Lúc này trong đám người có không ít thân ảnh đi tới. Mọi người nghe vậy lập tức nhìn về phía trước. Sắc mặt đám người Hồ Nhất Đao, Hỏa Đạo nhân, Nam Bán Thiên khẽ biến, nhanh chóng nói với một lão giả mặc hoa phục.
Lục Lâm Thiên ngẩng đầu nhìn về phía rước, ánh mắt có chút biến hóa, trong đám người hơn chục người ngày có một thanh niên ánh mắt bắn ra tinh mang, trong mắt hiện lên vẻ kiêu ngạo cùng với hàn ý đang nhìn về phía hắn. Người này không phải là ai khác mà chính là Hoài Linh Hổ tối qua có chút gút mắc với hắn.
Bên người Hoài Linh Hổ còn có một thanh niên khác, bộ dáng ôn hòa hơn không ít, nhìn qua giống như phong khinh vân đạm, khuôn mặt tuấn lãng khiến cho người ta nhìn qua không khỏi muốn thân cận hơn vài phần. Có vài phần tương tự với Hoài Linh Hổ.
...