Chương 2164


...

- Dùng tâm ta làm kiếm, kiếm là tâm của ta, ngưng tụ!

Nguyên Nhược Lan ở trong ngàn vạn trường kiếm hư ảo, mái tóc đen phi hành lên, váy tím bay bay, mười ngón nhúc nhích. Nguyên Nhược Lan dứt lời, không gian rung bần bật, muôn vàn trường kiếm ảo đã đến mức độ không thể ức chế.

Trong khoảnh khắc vô số trường kiếm đột nhiên như sống lại, kiếm khí sắc bén bàng bạc tiết ra ngoài. Kiếm khí hùng hồn xé rách không gian, tưẹa như vòngd xoáy. Vạn kiếm cùng ngân tụ thành thanh âm đinh tia nhức óc vang vọng trên bầu trời.

Kiếm bén phô thiên cái địa run rẩy, cuối cùng trong các cặp mắt giật mình ngưng tụ thành một kiếm long khổng lồ ngàn thước. Kiếm long to lớn uốn lượn xoay quanh, thân thể cao lớn do vô số lợi kiếm ghép lại. Kiếm long tựa như vật sống, thậm chí phát ra long uy.
Mọi người rung động:

- Trời ạ, đây là vũ kỹ gì?

Trước uy áp to lớn này dù là những cường giả Tôn cấp có mặt người cũng run rẩy. Không ai ngờ thực lực của Nguyên Nhược Lan sẽ cường đại đến mức này.

Nguyên Nhược Lan đứng thẳng trên kiếm long to lớn, chân đạp đầu rồng, khí tức kỳ dị lượn lờ quanh thân, yêu tà khiến người run rẩy tim gan.

Nguyên Nhược Lan quát:

- Phá cho ta!

Nguyên Nhược Lan nhìn chằm chằm cột sáng đao trận tụ tập quanh Lục Lâm Thiên, nàng vung hai tay từ xa. Năng lượng kỳ dị khuếch tán trong không gian.

Kiếm long rống to:

- Grao!

Thanh âm mênh mông truyền ra, kiếm long khổng lồ bộc phát khí thế hùng mạnh vọt tới đao trận xung quanh, đυ.ng mạnh vào các cột sáng đao trận.

Bùm bùm bùm!

Các tiếng nổ điếc tai truyền ra khiến màng tia người đau nhức, kiếm long to lớn va chạm, các cột sáng đao quang bị phá hủy, năng lượng khủng bố biến thành vòm sáng khuếch tán, chấn động không gian nổi lên sóng gợn kịch liệt, xé rách khe hở không gian đen thui.
Cộp cộp cộp!

Đao trận vỡ nát, Lục Lâm Thiên bị đẩy lùi trong không trung. Mặt Lục Lâm Thiên trắng bệch. Khi không gian phục hồi thì Lục Lâm Thiên đã bị đánh bay cả trăm thước mới khựng giữa không trung, khóe môi dính chút vết máu.

Trong không trung, Nguyên Nhược Lan chân đạp kiếm long, chiến ý trào dâng trong mắt, khí thế đè ép thiên địa.

Thấy cảnh này, trong Thiên Kiếm môn, Cổ Kiếm Phong nở nụ cười. Đệ tử của mình được truyền thừa Kiếm Tổ quán đỉnh, lại được Đế Giả Chi Nguyên, có Ma Kiếm trong người, thực lực như thế dù Lục Lâm Thiên yêu nghiệt đến mấy cũng sẽ bị ức chế.

Lục Lâm Thiên rung động:

- Vũ Tôn ngũ trọng, không ngờ là Vũ Tôn ngũ trọng! Sao đột phá nhanh vậy được?

Giờ phút này, Nguyên Nhược Lan hoàn toàn giải phóng khí thế Lục Lâm Thiên mới nhìn ra thực lực thật sự của nàng, tu vi Vũ Tôn ngũ trọng. Tốc độ tu luyện thế này thật khó tin.
Lục Lâm Thiên thầm suy đoán:

- E rằng được cơ duyên lớn.

Thực lực hiện tại của Nguyên Nhược Lan cường đại đến mức này chỉ có một khả năng, đó là nàng được cơ duyên lớn. Không biết là cơ duyên khủng bố nào khiến thực lực của Nguyên Nhược Lan kinh khủng đến cỡ này.

Trong đám người, Đạm Thai Tuyết Vi nhìn chằm chằm bầu trời, trong mắt tràn ngập khó tin:

- Sao Nguyên Nhược Lan mạnh vậy được?

Cường giả các đại thế lực đều rung động vô cùng. Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm môn vượt qua Lục Lâm Thiên biếи ŧɦái, mới rồi trông như nàng mạnh hơn hắn một chút. Mọi người không tin nổi.

Tiểu Long nghiêm túc lên:

- Lão đại gặp đối thủ rồi.

Vì có huyết khế nên Tiểu Long cảm nhận rõ ràng trong lòng lão đại trầm trọng cỡ nào.

Trên kiếm long, Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Lâm Thiên, khí tức quanh thân cực kỳ bá đạo:

- Lục Lâm Thiên, ngươi phải dốc hết sức ra mới có thể đối kháng với ta được. Hãy dốc hết thực lực của ngươi ra đi!

Nguyên Nhược Lan nói xong mũi nhân nhún nhẹ, thân thể mềm mại nhảy khỏi đỉnh đầu kiếm long.

Kiếm long rống to:

- Grao!

Kiếm long mang theo uy áp to lớn, thân hình tựa như giao long phá mây xé gió phi hành hướng Lục Lâm Thiên, khí thế ngút trời tuôn ra ồ ạt muốn xé nát hư không.

Lục Lâm Thiên nhìn kiếm long to lớn ập đến, tinh thần liên kết trong trán, dùng khí tức Linh Tôn tứ trọng thúc giục thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ. Một luồng sáng xanh từ trán Lục Lâm Thiên bắn lên cao.

- Grao!

Cùng với tiếng gầm, thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ thoáng hiện, vảy xanh toàn thân dựng đứng, tràn ngập tia điện. Lực lượng thú hồn bàng bạc tuôn ra khiến linh hồn người đau nhức.

- Thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ bát giai hậu kỳ!

Nhìn thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ trước mặt Lục Lâm Thiên, nhiều người không xa lạ gì.

Lục Lâm Thiên lòng máy động, Thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ hành động trước. Thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ hùng hổ Liệt Thiên trảo xé rách không gian, khí thế kinh người mạnh mẽ lao hướng kiếm long. Lục Lâm Thiên dùng khí tức Linh Tôn tứ trọng thúc giục Thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ tạo nên uy lực rất khủng khϊếp.

Ầm ầm ầm!

Chớp mắt Thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ và kiếm long khổng lồ va chạm vào nhau. Kình phong đáng sợ bao phủ, sóng không gian xung quanh bị đập nát, dao động lớn khuếch tán, hông gian trực tiếp vặn vẹo.

Hai con cự thú đối kháng, nhanh như tia chớp bắt đầu quấn lấy nhau.

- Bọn họ đang làm gì vậy?

Mọi người nhìn kiếm và thú hồn cự hổ va chạm đánh nhau. Nguyên Nhược Lan, Lục Lâm Thiên đứng trên cao, mắt nhìn chằm chằm đối phương.

Thiên Phong Tôn Giả nhìn hai người trên bầu trời, kinh thán:

- Vô Không Chi Cảnh, không ngờ hai người đã đến trình độ này.

Ánh mắt Vân Hồng Lăng căng thẳng nhìn bầu trời, lòng rất lo âu:

- Thúc công, Vô Không Chi Cảnh là gì?

Thực lực của Nguyên Nhược Lan mạnh mẽ như vậy làm Vân Hồng Lăng rất rung động.

Thiên Phong Tôn Giả mặc cảm nói:

- Vô Không Chi Cảnh là một loại ý cảnh, hiện tại ý cảnh của hai người đã đến Vô Không Chi Cảnh, quên đi tất cả, không ai có thể ngăn cản bọn họ đánh nhau. Hai người này không uổng là cường giả trẻ tuổi mạnh nhất, dù là ta cũng không thể làm được mức này.

Lục Lâm Thiên đứng trên cao, khí thế quanh thân đến mức độ quái dị. Lục Lâm Thiên như ở trong không gian hư vô hỗn độn, như thể thế giới này chỉ còn lại một mình Nguyên Nhược Lan.

Chiến ý! Trong lòng Lục Lâm Thiên cũng xuất hiện chiến ý tuyệt đối. Từ khi thực lực của Lục Lâm Thiên vượt qua Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Lam Thập Tam thì hắn không còn gặp đối thủ cùng thế hệ nữa. Mãi khi Lục Lâm Thiên gặp Lăng Thanh Tuyệt, nhưng giữa hai người là cuộc chiến sống chết. Giờ đây Nguyên Nhược Lan bị Lục Lâm Thiên xem là địch thủ tuyệt đối.

Trong đầu Lục Lâm Thiên không suy nghĩ nhiều, đã đánh nhau vậy hãy chiến đấu thật sảng khoái. Đã lâu rồi Lục Lâm Thiên không buông bỏ tất cả đại chiến đầm đìa, gϊếŧ chóc và đại chiến có ý nghĩa khác nhau.

Xoẹt!

Lúc này trong không trung, Nguyên Nhược Lan động. Váy tím không gió tự phi hành, mang theo khí thế sắc bén bá đạo, chân khí toàn thân nàng như bão ập đến. Nguyên Nhược Lan giơ tay lên, một thanh trường kiếm ảo bắn ra từ không gian, khí tức quái dị nhàn nhạt bao thân kiếm xé gió bắn tới.

Lục Lâm Thiên cũng có hành động, hét to:

- Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ!

...