Chương 3360


...

Nhìn thấy thân ảnh nam tử áo bào xám, tóc dài xõa vai, dung mạo tuấn lãng, hai mắt như thần, toàn thân bóng dáng tuyệt mỹ run lên, trong mắt đẫm nước mắt, trái tim bình thản không ngừng run rẩy.

Bốn mắt nhìn nhau, Dương Quá càng đi càng gần, cả thiên địa như yên tĩnh, không có người nào đánh vỡ yên tĩnh này.

Xùy!

Dương Quá đến bên cạnh nữ tử áo trắng, mắt nhìn dung mạo quen thuộc, thật lâu sau đó, ánh mắt rưng rưng, yết hầu nhấp nhô, khóe mắt có giọt nước mắt lăng dài trên má, nói:

- Rốt cuộc ta cũng chờ đến ngày hôm nay, còn sớm hơn suy nghĩ của ta một chút, hiện tại, ngươi còn muốn rời khỏi ta sao.

- Cuộc đời này bất ly bất khí, sinh tử cùng nhau.

Ánh mắt nữ tử tuyệt mỹ rung động, bàn tay như ngọc lau khô nước mắt Dương Quá, thân thể mềm mại run lên, không kiềm nén được nữa, lao vào trong lòng người thương.
Hai người không nói lời nào, chỉ ôm nhau.

Khóe mắt người bên dưới rưng rưng, Lục Tâm Đồng, Long Bích Hàm đại công chúa lại chảy nước mắt vui mừng.

- Chúc mừng người hữu tình sẽ thành thân thuộc.

Nhưng lúc này trên không gian yên tĩnh có một giọng nói vang lên, mọi người rất quen thuộc với giọng nói này.

Bỗng nhiên, tất cả mọi người dò xét không gian chung quanh, tìm kiếm người nói chuyện.

Bảy tiểu gia hỏa khó hiểu nhìn chằm chằm vào hư không.

Ánh mắt Chí Thánh Đại Đế chấn động, lập tức nhìn vào một hướng giữa không trung.

Trong ánh mắt của mọi người, một thân ảnh lăng không vô thanh vô tức xuất hiện trên cao, đạp không đứng đó, áo bào xanh khẽ nhúc nhích, gương mặt cương nghị, bờ môi cười tà dị, hai mắt thâm thúy giống như có thể nhìn thấu tâm tư sâu thẳm của người khác.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm vào thân ảnh vừa mới xuất hiện, bỗng nhiên cùng kêu lên, mọi người run rẩy, Bắc Cung Vô Song, Bạch Linh, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Bạch Linh chúng nữ hét lớn.

- Bái kiến chủ nhân.

Trong đám người, Thiên Sí Tuyết Sư đi lên không trung, thân ảnh hùng vĩ mang theo khí tức vương giả, lập tức cung kính quỳ trước mặt thân ảnh áo bào xanh kia.

- Là Nhị thiếu gia, Nhị thiếu gia trở về.

Cực Nhạc tam quỷ sững sờ, hai tay nắm chặc, kích động kêu to.

- Đột phá Đế cấp, không tệ, không tệ.

Lục Lâm Thiên vung tay, mắt thấy Thiên Sí Tuyết Sư liền vui vẻ, lực lượng nhu hòa trực tiếp nâng Thiên Sí Tuyết Sư đứng lên.

- Phụ thân!

Thân ảnh Lục Kinh Vân nhảy lên không trung, hắn xuất hiện trước mặt Lục Lâm Thiên, nói nhỏ:
- Ta biết ngay ngài không có việc gì, ta biết mà.

- Hảo tiểu tử, lớn rồi!

Lục Lâm Thiên mở hai tay ôm thiếu niên trước mặt vào ngực, thiếu niên đã có tu vị Võ Đế nhị trọng, tu vị tiến bộ thần tốc.

Bảy tiểu gia hỏa mắt nhìn thân ảnh trên không trung, thân ảnh quen thuộc và lạ lẫm, tuy lúc rời đi đám tiểu gia hỏa chỉ mới hai tuổi, nhưng lúc này vẫn không quên.

- Phụ thân, phụ thân trở về!

- Phụ thân...

Bảy tiểu gia hỏa, bảy đạo thân ảnh bay lên cao, đứng bên cạnh thân ảnh áo xanh kia, trên mặt mang theo ủy khuất và nhớ mong, còn có một ít thẹn thùng, đây là cảm giác huyết mạch tương liên.

Lục Lâm Thiên vỗ vai Lục Kinh Vân, lập tức buông Lục Kinh Vân ra, ánh mắt nhìn bảy tiểu gia hỏa, bây giờ đã là thiếu niên choai choai.

Nhìn bảy tiểu gia hỏa, Lục Lâm Thiên cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh, cũng cảm thán tính mạng huyền diệu, trong nội tâm mang theo rung động, vỗ nhẹ lên đầu bốn tiểu gia hỏa này, sau đó giang hai tay ra ôm lấy Lục Doanh cùng Lục Âm, nói nhỏ:

- Phụ thân nhớ các ngươi, các ngươi có nhớ phụ thân không?

- Có, chúng ta nhớ phụ thân, mỗi ngày đều nhớ, mong phụ thân sớm quay về, nhưng nương nói phụ thân đi rất xa, phải rất lâu mới trở về, cho nên chúng ta chỉ có thể mỗi ngày nhớ phụ thân.

Lục Doanh và Lục Âm hai nữ gật đầu, nước mắt chảy dài, ôm thật chặt cổ phụ thân, sợ trong nháy mắt phụ thân sẽ biến mất.

- Phụ thân, ta cũng muốn ôm, Xảo nhi nhớ ngài, nhớ hơn cả tỷ tỷ và ca ca.

Một thân ảnh nhỏ nhắn xuất hiện trước người Lục Lâm Thiên, mái tóc thắt bím, đôi mắt mở to như minh châu, gương mặt đáng yêu như búp bê, nhưng lại ăn mặc theo phong cách Linh Lam, tuổi còn nhỏ nhưng rất nóng bỏng, trong mắt đẫm nước nhìn thân ảnh áo xanh.

- Đứa nhỏ ngốc, phụ thân ôm ngươi, phụ thân rất nhớ ngươi.

Lục Lâm Thiên lập tức cười cười, buông Lục Doanh cùng Lục Âm ra, ôm lấy gương mặt búp bê của nàng vào lòng, ôm Lục Xảo thật chặt.

Sưu sưu!

Từng bóng dáng xinh đẹp xuất hiện bên cạnh Lục Lâm Thiên, nhìn đám tiểu gia hỏa rồi không nói gì, nhưng đôi mắt chỉ nhìn thẳng vào thân ảnh áo xanh, nội tâm run rẩy, trong ánh mắt mang theo thiên ngôn vạn ngữ.

- Là hắn, là hắn trở về.

- Là Ngũ Hành Đại Đế Lục Lâm Thiên, là hắn trở về.

Trong Thanh Long hoàng tộc, một cường giả Thanh Long hoàng tộc nhìn lên không trung, ánh mắt rung rung, đạo thân ảnh kia với người Thanh Long hoàng tộc có cảm giác rất đặc biệt.

- Hảo tiểu tử, trở về là tốt rồi, bình an là tốt rồi.

Thánh Thủ Linh Đế nhìn lên không trung, cười nhạt và nói thầm một tiếng.

- Ồ, chẳng lẽ...

Nhưng sau khi Chí Thánh Đại Đế nhìn lên không trung, ánh mắt mang theo một chút nghi ngờ, đạo khí tức này làm hắn nhìn không thấu.

- Đại ca.

- Nhị đệ.

Hiện tại Lục Tâm Đồng cùng Dương Quá hai người đều đến bên cạnh Lục Lâm Thiên, nhìn thân ảnh quen thuộc trước mặt, tuy có chút kích động, nhưng không suy nghĩ nhiều, người trước mặt không có việc gì là tốt rồi, bởi vì trong mắt hai người bọn họ, không có nơi nào có thể vây khốn người trước mặt.

- Chúng ta đi xuống nói chuyện.

Lục Lâm Thiên nhìn qua mọi người, mỉm cười, từng thân ảnh xuất hiện bên cạnh hắn, Lục Lâm Thiên lúc này rất vui vẻ, không có gì có thể ngăn cản hạnh phúc trong lòng hắn.

Vèo...

Lục Kinh Vân, Lục Doanh đi theo Lục Lâm Thiên đáp xuống, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Bạch Linh cũng theo sau.

- Nương, phụ thân, hai vị sư phụ.

Thân ảnh Lục Lâm Thiên đáp xuống đỉnh núi, hắn hành lễ với La Lan thị, Lục Trung, Chí Thánh Đại Đế, Thánh Thủ Linh Đế.

- Bình an trở về là tốt rồi.

La Lan thị lúc này đã là cường giả trên đại lục, tính cách lúc trước sinh ra biến hóa, nhưng biến hóa rõ ràng nhất là tính cách nhu nhược, lúc này không thể nghi ngờ đã kiên cường hơn rất nhiều.

- Dương Quá ta hiện tại cầu hôn Thanh Long hoàng tộc, ta muốn kết hôn với Long Yên công chúa, thỉnh tiền bối Thanh Long hoàng tộc thành toàn.

Nhưng lúc này, giọng nói của Dương Quá truyền ra, mọi người nhìn hắn, nhìn thấy Dương Quá quỳ một gối hành lễ với tiền bối Thanh Long hoàng tộc.

Ánh mắt của mọi người nhìn Lục Lâm Thiên, lúc này lại nhìn lên không trung lần nữa, không ít cường giả Thanh Long hoàng tộc bắt đầu bạo động.

Long Hổ lão tổ, Long Minh lão tổ, Long Siêu lão tổ, Long Ngộ lão tộc trưởng, Long Hổ đại trưởng lão nhìn lên không trung, ánh mắt rung rung.

- Long Yên xin các tiền bối trong tộc thành toàn!

Nữ tử tuyệt mỹ váy trắng chân thành quỳ một gối bên cạnh Dương Quá, bàn tay cầm tay Dương Quá, hai người ngẩng đầu, ánh mắt khẩn cầu lão tổ Thanh Long hoàng tộc.

...