...
Người của Thiên Địa Các cùng với chúng cường giả đứng trên đài cao cũng phải kinh thán, thực lực của cả hai người này cũng đều tới tình trạng khủng bố cả, thủ đoạn cũng nhiều, thực lực tuyệt đối cũng vô cùng cường hãn.
– Lục Tâm Đồng thắng.
Âm thanh của vị đại hán mặc áo màu vàng kia vang lên, khiến cho không ít người vẫn đang ngơ ngác giật bắn người khôi phục lại tinh thần.
– Lục Tâm Đồng, làm tốt lắm.
Đám người ủng hộ Lục Tâm Đồng lập tức phát ra tiếng hoan hô đinh tai nhức óc, ngay cả những người khác lúc này cũng hùa theo phụ hoạ, trận chiến của hai người vừa nãy thật khiến cho bọn họ kinh tâm động phách, có thể chính thức coi là long tranh hổ đấu, mà chiến thắng của Lục Tâm Đồng ở phút cuối cùng cũng khiến cho không khí trở nên căng thẳng tới cực điểm.
Lục Lâm Thiên lúc này cũng kinh thán không thôi, Lam Thập Tam là vũ giả tứ hệ, Vũ Vương tam trọng, thân còn mang vũ linh khí địa cấp, thực lực cỡ ấy đã đủ để chống lại Vũ Vương tứ trọng đỉnh phong rồi, cho dù là gặp phải Vũ Vương ngũ trọng đi nữa thì chắc là cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
Mà Lục Tâm Đồng mặc dù chỉ là Linh Vương nhất trọng, nhưng có một thân kịch độc, cộng thêm độc công quỷ dị cũng đã đủ sức để chống lại Vũ Vương nhị trọng rồi, lại thêm Xích Kim Độc Chu, một khi thúc dục thì thực lực miễn cưỡng cũng có thể chống lại Vũ Vương tứ trọng, mà phút cuối cùng khi thực lực của Lục Tâm Đồng đột nhiên nhảy vọt tới Vũ Vương nhị trọng đỉnh phong một cách quỷ dị thì uy lực của Xích Kim Độc Chu do nàng thúc dục ra cũng sẽ tăng vọt lên, sợ là ngay cả Vũ Vương ngũ trọng cũng đủ sức để chống lại, cộng thêm công kích của thú hồn này quá mức quỷ dị, nên mới khiến Lam Thập Tam thất bại, thất bại của Lam Thập Tam trong đó có phần lớn là dựa vào uy lực lẫn thủ đoạn công kích của thú hồn bát giai, bằng không, sợ là cũng chỉ có phần thua mà thôi. Lúc này, nếu như hai người bọn họ đấu lại một trận thì Lục Tâm Đồng muốn thắng được, sợ là rất khó.
– Thu.
Lục Tâm Đồng thủ ấn vừa thu, bên trong mi tâm của Lam Thập Tam lập tức có một đạo kim mang bay ngược về mi tâm của mình, cỗ khói đen bao bọc khắp người lúc này mới tản ra, khói đen tản đi hết, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch, miệng lập tức phun ra một ngụm huyết dịch, công kích của Lam Thập Tam vừa rồi cũng đã khiến cho nàng bị thương không nhẹ, cưỡng chế khiến thực lực tăng vọt cũng tạo thành không ít tác dụng phụ cho nàng, thực lực tăng vọt trong một khoảng thời gian ngắn thì cũng cần phải trả một cái giá rất đắt.
– Không ổn rồi.
Trong lòng của Lục Lâm Thiên trầm xuống, tiểu cô nương Lục Tâm Đồng này quả thực đã thắng được Lam Thập Tam, bất quá bản thân của nàng ta cũng bị thương không nhẹ, mấy thủ đoạn như cưỡng chế tăng cường thực lực trong nháy mắt thế này chắc chắn cũng sẽ có tác dụng phụ.
– Thắng rồi, đại tiểu thư thắng thánh tử của Thiên Địa Các rồi.
Đám người Phi Linh Môn lúc này cũng kích động đứng dậy, đám người bọn họ lần đâu tiên cảm nhận được loại tâm tình thế này, Đông Vô Mệnh lúc này cơ hồ kích động tới mức suýt chút nữa là lệ rơi đầy mặt, đệ tử của mình từng bước một đi tới được như ngày hôm nay, không ngờ có thể đánh bại được thánh tử của Thiên Địa Các, mặc kệ cuối cùng được xếp thứ mấy, chuyện này cũng đủ để chứng minh hết thảy rồi.
– Chúc mừng Đông cung phụng.
Đám người Phi Linh Môn đều quay sang chúc mừng Đông Vô Mệnh, ai nấy đều hưng phấn vô cùng.
– Cùng vui cùng vui.
Đông Vô Mệnh nói với mọi người, đôi mắt trở nên ướŧ áŧ, đương nhiên là do vui đến sắp khóc.
– Người thắng có thể tiếp tục chọn đối thủ hoặc nghỉ ngơi một lúc.
Trên đài cao lúc này lại truyền tới âm thanh của vị đại hán mặc áo vàng kia.
– Ta chọn nghỉ ngơi một lúc.
Lục Tâm Đồng không tiếp tục khiêu chiến nữa mà trực tiếp chọn lui xuống, lập tức nhét không ít đan dược trong tay vào miệng.
– Nếu đã như vậy thì mời Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm Môn lên tràng khiêu chiến.
Lục Tâm Đồng xuống tràng, lúc này có không ít người tham gia tranh tài đưa mắt nhìn Lục Tâm Đồng, ánh mắt đã không giống như lúc trước nữa, chỉ bằng thực lực ban nãy Lục Tâm Đồng thi triển ra so với bản thân mình thì sẽ ra sao, trong lòng mọi người cũng có chút so sánh. Lam Thập Tam cũng ảm đạm đi xuống, thần thái ủ rủ, đả kích cỡ này đối với hắn mà nói thật sự quá lớn.
Theo Lục Tâm Đồng đi xuống, thì tiếng hô hào ủng hộ ầm ĩ khắp nơi mới dần lắng xuống, mà thân ảnh hơi nhu nhược của Lục Tâm Đồng lúc này đã khắc sâu vào trong lòng của tất cả mọi người, thân ảnh nhu nhược này, lại có thể bộc phát ra lực lượng khủng bố tới cỡ ấy, quả thật khiến người ta cảm thấy rung động cõi lòng.
Đám người Lữ Chính Cường, Vân Tiếu Thiên cùng nhìn về phía Lục Tâm Đồng, thầm nghĩ thiên phú của hai huynh muội của tên Lục Lâm Thiên này đúng là quá biếи ŧɦái.
– Sưu!
Một đạo thân ảnh xinh đẹp màu tím đã hạ xuống tràng, dựa theo bài danh của trận tranh tài thì người lên sân khấu lúc này chính là người đúng thứ sáu, Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm Môn.
Thân hình lung linh uyển chuyển vừa mới lên trường thì trong nháy mắt đã đảo qua hết những người tham gia, sau đó dừng lại ở chỗ Lục Lâm Thiên, nói:
– Quỷ Sát Dương Quá, xin chỉ giáo.
– Xoẹt xoẹt!
Nguyên Nhược Lan nói xong thì lập tức có không ít ánh mắ đều xoẹt xoẹt nhìn về phía Lục Lâm Thiên.
– Hô!
Lục Lâm Thiên hít sâu một hơi, rốt cuộc thì cũng tới mình rồi, Nguyên Nhược Lan của Thiên Kiếm Môn, kể từ sau khi từ biệt ở đại hội Tam Tông Tứ Môn tới giờ, rốt cuộc cũng giao thủ lần nữa.
– Xuy!
Dưới chân loé lên linh lực, trường bào màu xanh rung lên, thân hình của Lục Lâm Thiên đã xuất hiện bên trong tràng.
– Các vị, đệ tử của Cổ chưởng môn Thiên Kiếm Môn, Nguyên Nhược Lan đấu với Quỷ Sát Dương Quá, trận này các ngươi thấy thế nào?
Kình Linh Vương nhìn vào trong sân rồi hỏi mọi người.
– Đám người trẻ tuổi này, ai cũng đều che giấu một vài, rất khó để phán đoán.
Nhâm Trường Thanh nói.
– Vậy thì rất đáng để chờ mong.
Kình Linh Vương cười khẽ, hứng thú dạt dào nhìn về phía giữa sân.
– Chúng ta rốt cuộc cũng có thể đánh một trận rồi.
Lục Lâm Thiên nhìn nữ tử trước mặt, váy dài màu tím ôm lấy thân hình lung linh, vẻ mặt tái nhợt, vừa rồi nghỉ ngơi chắc là khôi phục cũng không tệ lắm, mặc dù thua trong tay của Lục Vô Song, nhưng trên người cũng chẳng bị thương bao nhiêu hết, chỉ vì xuất kỳ bất ý cho nên mới bị Lục Vô Song đánh bại mà thôi.
– Ta đã nói rồi, nếu để ta gặp được ngươi thì ta sẽ không khách khí.
Nguyên Nhược Lan nói.
Trong trận tranh tài này, bởi vì Khấu Tử Hào bị thua, cho nên hai người liền có giao ước, Lục Lâm Thiên mỉm cười, nói:
– Ta cũng sẽ không khách khí.
Bắt đầu từ lúc hai người vào sân thì đám người vây xem bên ngoài lập tức yên tĩnh lại, tất cả mọi người đều đang chờ đợi, không biết hai người này có thể mang tới kinh hỉ và rung động nữa hay không.
...