Chương 3598


...

Sưu.

Ngay khi Âm Minh Dạ Xoa lo lắng nhìn về phía trước, trong mật địa rốt cuộc truyền ra chấn động.

Cửa mật địa mở ra, một đạo thân ảnh khôi ngôi quen thuộc xuất hiện, chỉ là lúc này sắc mặt trắng bệch, giống như tiêu hao tới tận cùng sau đại chiến. Sắc mặt trắng bệch, xám như tro tàn, vết sẹo trên mặt đã tái nhợt.

- Ngươi không sao chứ? Chuyện lớn như vậy tại sao ngươi lại không báo cho ta biết, để ta xuất quan?

Đạo thân ảnh khôi ngô này xuất hiện, nhìn thấy bộ dáng lúc này của Lục Lâm Thiên, Ma Linh yêu nữ tức thì sững sờ, nàng nhanh chóng hiểu ra, thân thể xinh đẹp mềm mại lập tức lách mình đi tới bên người Lục Lâm Thiên.

Nhìn Ma Linh yêu nữ trước mặt, Lục Lâm Thiên cười khổ, lau sạch vết máu nhàn nhạt ở khóe miệng, nói:

- Ta không sao, nàng đang bế quan, ta cũng không muốn quấy rầy nàng.
- Ngươi không sao là tốt rồi.

Ma Linh yêu nữ cũng nhìn ra Lục Lâm Thiên chỉ tiêu hao quá nhiều, một khỏa đan dược giá trị xa xỉ lập tức xuất hiện trong tay, Ma Linh yêu nữ nhét vào trong miệng Lục Lâm Thiên, vội vàng hỏi:

- Đúng rồi, nhị ca của ta đâu? Không phải huynh ấy ở cùng một chỗ với ngươi sao?

- Nhị ca nàng cũng không có việc gì, chỉ là tiêu hao quá nhiều mà thôi, hiện tại hắn đang điều tức.

Lục Lâm Thiên nuốt đan dược xuống, vội vàng trả lời Ma Linh yêu nữ, lúc này Mạc Kình Thiên cũng tiêu hao kinh người. Lần này cũng may có một cường giả Đại Đạo cảnh đỉnh phong như Mạc Kình Thiên có mặt.

Thân thể gầy gò của Âm MInh Dạ Xoa đi tới trước người Lục Lâm Thiên, miệng không nói gì, hai mắt giống như máu tươi lưu chuyển run rẩy nhìn về phía Lục Lâm Thiên, tim như ngừng đập, mũi ngừng thở.
Lục Lâm Thiên nhìn Âm Minh Dạ Xoa, hắn hiểu rõ lúc này Âm Minh Dạ Xoa muốn hỏi mình cái gì, hắn nói với Âm Minh Dạ Xoa:

- Đi theo ta, tự mình nhìn thấy sẽ biết.

Ngoài Thất Sát thành, trên phía chân trời yên tĩnh bỗng nhiên có mười đạo lưu qunag nhanh chóng từ phía chân trời lướt tới. Sau mấy lần chớp động, mười đạo lưu quang mang theo khí tức sắc bén xuất hiện trên không trung.

Dẫn đầu là mười chiến chiến hạn cực lớn, bí văn quanh quẩn, khí tức sắc bén mênh mông lan tràn ra không trung. Khí tức trên chiếc chiến hạm dẫn đầu trong mười chiếc chiến hạm sắc bén tới tận cùng, giống như một ngọn núi nhỏ tỏa ra khí tức sắc bén vậy.

Lúc này nếu như Lục Lâm Thiên có mặt ở đây nhất định có thể nhìn ra, chiếc chiến hạm khổng lồ này chính là Phá Không chiến hạm của Thải Vân thương hội. Là chiến hạm mạnh nhất trong Thị Hoang thế giới của Thải Vân thương hội hiện tại. Đủ để đánh chết Thông Thiên cảnh sơ giai bình thường, chống lại Thông Thiên cảnh trung giai tuyệt đối không có vấn đề.
Chín chiếc chiến hạm sau lưng Phá Không chiến hạm đều là chiến hạm cấp hai, đủ để đánh cho người có tu vi Ngộ Chân cảnh thần hình câu diệt. Chỉ là không có mạnh bằng Phá Không chiến hạm mà htooi.

Đột hình mười chiến hạm cuồn cuộn mạnh mẽ như vậy, quả thực trong cả Thị Hoang thế giới này cũng không có mấy thế lực có thể lấy ra.

Sau mười chiếc chiến hạm còn có không ít khôi lỗi tọa giá nhất cấp và nhị cấp, ước chừng hai ba chục, tất cả đều lơ lửng trước Thất Sát thành.

Sưu Sưu.

Phía trên mười chiếc chiến hạn và khôi lỗi tọa kỵ lập tức có vô số thân ảnh nhảy ra. Từng đạo thân ảnh mang theo khí tức sát phạt, nhân số không thua hai mươi vạn. Từ khí tức có thể nhận ra tuyệt đối đều là đệ tử tinh anh trong thế lực lớn. Đủ để chống lại mấy đệ tử bình thường.

Trong hai mươi vạn người mang theo khí tức sát phạt có một thanh niên đạp không đi ra, sát ý trong mắt bắn ra, nhìn về phía Thất Sát môn rồi quát lớn:

- Hôm nay ta nhất định phải san bằng Thất Sát môn thành bình địa, để cho Thất Sát môn chết không có chỗ chôn.

Tiếng quát cuồn cuộn mang theo sát khí ngập trời vang vọng trên không trung.

Thanh nhiên này vừa mới dứt lời lập tức có một thân ảnh mềm mại, xinh đẹp bước ra. Trong đôi mắt lúc này tràn ngập sự giận dữ, khí tức toàn thân bắt đầu lạnh lẽo.

Trong tầng thứ nhất Thiên Trụ giới, bên ngoài trôi qua nửa tháng, lúc này bên trong đã trôi qua một năm lẻ ba tháng.

Suốt một năm lẻ ba tháng, Lục Lâm Thiên dùng Tử Kim Huyền Lôi trong Tử Lôi Huyền Đỉnh rèn thể cho Thái A, khơi thông kinh mạch và khí huyết toàn thân cho Thái A, khiến cho Thái A nếm đau đớn vô tận, đồng thời cũng nhận được chỗ tốt vô cùng lớn.

Đau đớn như vậy trước kia Niếp Phong cũng chỉ rèn một cánh tay mà thôi, Thái A lại rèn toàn thân, cố gắng chống lại, mồ hôi to như hạt đậu không ngừng chảy xuống, ngay cả tiếng rên cũng không có phát ra. Lực nhẫn nại, chịu đựg như vậy khiến cho trong lòng Lục Lâm Thiên và Mạc Kình Thiên tán thưởng không thôi.

Tiên thiên Đoạn Linh tuyệt thể vừa mới ra đời không có linh hồn, nói đơn giản một chút chính là ba hồn không đồng đều, bảy phách không đủ, đối với bất luận kẻ nào mà nói, chuyện này tuyệt đối không có cách nào cứu chữa.

Mạc Kình Thiên cũng không tin được Lục Lâm Thiên có thể cứu được, ít nhất dùng thực lực của Mạc Kình Thiên, hắn cũng không có cách nào cứu được Thái A.

Mà cuối cùng Lục Lâm Thiên khoanh chân mà ngồi, trong mắt bỗng nhiên phóng ra một cỗ khí tức thượng cổ, man hoang, dưới cỗ khí tức này Mạc Kình Thiên cũng phải thần phục, nguyên lực trong cơ thể đình trệ.

Dưới cỗ khí tức man hoan này, Mạc Kình Thiên biến sắc. Khí tức này dường như có thể làm cho thiên địa biến sắc, giống như thiên uy khiến cho hắn căn bản không có cách nào phản kháng.

Sau đó trong mi tâm Lục Lâm Thiên, một quang mang hình chữ Thiện đi ra, không ngừng rót vào trong mi tâm Thái A, trọn vẹn chín chín tám mươi mốt ngày. Không ngờ lại trực tiếp mở ra một không gian linh hồn hoàn toàn mới trong đầu Thái A.

Không gian linh hồn này so với không gian linh hồn của người bình thường tuyệt đối khổng lồ và rắn chắc hơn nhiều, bên trong còn mang theo khí tức cổ xưa, man hoang.

Khi không gian linh hồn kia xuất hiện, toàn thân Thái A xảy ra một loại biến hóa, làn da khô héo trên người dần dần hồng nhuận, bóng loáng. Cả không gian run rẩy không ngớt, khí tức thượng cổ, man hoang trên người Thái A tràn ra, trong lúc mơ hồ cũng khiến cho sắc mặt Mạc Kình Thiên biến đổi.

Trong quá trình này thứ Mạc Kình Thiên có thể làm là áp chế nguyên lực và linh hồn lực mênh mông do phụ thân Dương Hồn Tu La lưu lại trên cơ thể Thái A mà thôi. Không để cho Lục Lâm Thiên đυ.ng chạm vào, một khi đυ.ng vào, tới khi đó Thái A nhất định sẽ vô cùng thảm, cho nên tiêu hao cũng kinh khủng tới dọa người.

Chỉ là dưới loại tiêu hao kinh người này, khi quang mang chữ Thiện từ trong mi tâm Lục Lâm Thiên đánh vào trong mi tâm Thái A, dưới cỗ khí tức man hoang, cổ xưa này Mạc Kình Thiên dường như có điều lĩnh ngộ ra. Khi Lục Lâm Thiên không còn cần hắn, hắn lập tức yêu cầu đi bế quan.

Kế tiếp Lục Lâm Thiên chọn cho Thái A một bộ công pháp tốt, trực tiếp thôn phệ nguyên lực và linh hồn lực mênh mông trong cơ thể Thái A.

...