Chương 1328


...

Đúng vào lúc này, Đạm Đài Tuyết Vi cười khẽ một tiếng, một tiếng cười khẽ này khiến cho tâm thần của Lục Lâm Thiên cũng bị rung động, nụ cười này không ngờ động lòng người tới vậy, Lục Lâm Thiên đã gặp qua không ít nữ tử xinh đẹp, Bạch Linh, Độc Cô Cảnh Văn chẳng hạn, ai cũng vô cùng tuyệt mỹ, tuy nhiên, không có bất kỳ ai mê người như vậy.

– Xuy!

Trong não hải của Lục Lâm Thiên, đại hồn anh lúc này dường như cảm thấy được gì đó, lập tức bắn ra một cỗ sát khí, tâm thần của Lục Lâm Thiên lập tức run lên.

– Mị công, đây là mị công.

Ngay lúc đó trong lòng Lục Lâm Thiên cũng cảm thấy kinh hãi, vừa rồi mình không ngờ bị rơi vào trong đó, mị công như thế, hẳn là đã tu luyện tới tình trạng cực mạnh, nếu không thì tuyệt đối không thể nào chẳng để lại chút dấu vết gì như vậy được.
– Xuy xuy!

Lúc này, sát khí quanh người Lục Lâm Thiên tuôn ra ào ạt, nhiệt độ xung quanh tựa như đột nhiên trở nên lạnh lẽo, giống như rớt vào hầm băng vậy, sát khí ngập trời, mị công của Đạm Đài Tuyết Vi không thể nào tạo thành ảnh hưởng với Lục Lâm Thiên, ngược lại Đạm Đài Tuyết Vi còn bị sát khí của Lục Lâm Thiên áp chế nhận lấy ảnh hưởng không nhỏ.

– Quỷ Sát Dương Quá này người cũng như tên, sát khí này đúng là không tầm thường.

Ánh mắt của Vân Tiếu Thiên loé lên, nhìn Lục Lâm Thiên đang ở trên sân rồi nói.

Trên Thiên Vân Đảo, lúc này đám cường giả cảm nhận được sát khí trên người của Quỷ Sát Dương Quá, ánh mắt đều trầm xuống, sát khí như vậy không biết trong tay người này rốt cuộc đã gϊếŧ bao nhiêu sinh mệnh, chưa từng trải qua tiên huyết rửa tội thì sao có thể có sát khí như vậy được.
– Mị công của cô nương đúng là rất mạnh, bất quá cũng vô dụng đối với ta mà thôi, nếu như cô nương chỉ có mấy trò bàng môn tả đạo này thì… Cứ đầu hàng sớm đi.

Ánh mắt của Lục Lâm Thiên trầm xuống, nhìn về phía Đạm Đài Tuyết Vi.

– Các hạ tâm trí hơn người, bội phục, vậy thì hãy thử lại ngón đòn bàng môn tả đạo của ta đi.

Đạm Đài Tuyết Vi nói, âm thanh không nhanh không chậm, lại càng thêm tê dại dị thường, khiến cho người ta nghe vào liền cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Trong một sát na này, Lục Lâm Thiên nháy mắt liền cảm thấy có chút không ổn, trong nháy mắt tiếp theo, thân thể của mình đã xuất hiện bên trong một biển lửa mênh mông vô tận, liệt hoả hừng hực, lập tức cuồn cuộn lao về phía mình, khiến cho mình dường như không còn sức phản kháng nữa
Lúc này, trong mắt của đám người đang theo dõi chính là, chỉ thấy Quỷ Sát Dương Quá và Đạm Đài Tuyết Vi cũng lăng không mà đứng, tự tạo một đạo quang quyển bao phủ xung quanh người, hai mắt nhắm nghiền.

– Tuyệt học Huyễn Linh Chân Kinh của Thiên Vân Đảo, xem ra Mị Linh Vương có tính toán muốn truyền lại vị trí đảo chủ rồi nhỉ?

Trên đài cao, Kình Linh Vương quay sang hỏi nhỏ Mộ Dung Lan Lan.

– Vậy thì phải xem tiểu đồ có năng lực đảm nhiệm vị trí đảo chủ Thiên Vân Đảo hay không nữa.

Mộ Dung Lan Lan nói.

– Lấy thực lực và thiên phú của lệnh đồ thì hẳn là chắc chắn rồi, có thể tu luyện huyễn ảnh chân khí được tới mức này, đúng là không dễ dàng gì.

Kình Linh Vương nói.

– Ảo cảnh, đây là ảo cảnh.

Bên trong ảo cảnh, Lục Lâm Thiên hừ lạnh một tiếng, tâm thần lúc này căn bản không bị ngoại vật quấy rầy, loại ảo cảnh thế này, có chút tương tự với vũ linh huyễn cảnh của Vân Dương Tông, mình đã từng vượt qua vũ linh huyễn cảnh không ít lần, loại ảo cảnh này thì sao có thể vây hãm được mình.

– Phá cho ta.

Lục Lâm Thiên quát lạnh một tiếng, trường bào run lên, lập tức phá vỡ mảnh liệt hoả hừng hực trước mặt, nhưng đột nhiên trước mắt lại có một phiến sa mạc và bầu trời mênh mông xuất hiện, ánh mặt trời gay gắt giắt giữa không trung, thiêu đốt cho mặt đất toát lên từng luồng khí tựa như sương mờ, khắp phiến sa mạc này, nơi nào cũng bị cát vàng bao phủ, căn bản không cách nào đi ra ngoài.

– Chút tài mọn.

Lục Lâm Thiên tử thủ tâm thần, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bốn phía, thân ảnh lập tức loé lên vài cái giữa sa mạc vô biên này, đột nhiên thủ ấn trong tay kết xuất, một đạo trảo ấn trực tiếp bổ về phía trời cao, khiến cho không gian trực tiếp bị xé ra.

Giữa không trung, thủ ấn trong tay Đạm Đài Tuyết Vi không ngừng kết xuất, sắc mặt bắt đầu trắng bệch đi.

Trên đài cao, đều là người có hiếu biết, lúc này đều cảm thấy hai người bọn họ giao thủ thế này đúng là quá mức hung hiểm, thế này so với giao thủ trực tiếp thì chính là nguy hiểm hon rất nhiều.

Theo không gian trên sa mạc bị xé rách thì lúc này Lục Lâm Thiên đột nhiên lại xuất hiện bên trong một gian phòng tinh xảo, bên trong gian phòng lúc này lại xuất hiện một màn cực kỳ hương diễm, bên trong phòng lúc này xuất hiện chín nữ tử vô cùng xinh đẹp, mỗi người đều mặc sa y trong suốt, thân hình nóng bỏng linh lung như ẩn như hiện, da thịt bóng loáng như ngọc tuyết.

Chín vị nữ tử tuyệt mỹ lúc này đang không ngừng ném mấy ánh mắt vô cùng câu hồn cùng vũ kỹ khiêu gợi sang cho Lục Lâm Thiên, sa y giương khẽ, thân thể như ẩn như hiện, vô cùng mê người.

Một màn này quả thực là quá mức mê người, ánh mắt của Lục Lâm Thiên loé lên, bắt đầu có chút mê ly, nhưng vẫn có thể giữ được thanh tỉnh.

Giữa không trung, Đạm Đài Tuyết Vi đột nhiên mở to hai mắt, cắn răng, trong tay lập tức lại kết xuất một đạo thủ ấn quỷ dị.

Bên trong ảo cảnh, hai mắt của Lục Lâm Thiên vẫn cứ xen lẫn giữa mê ly và thanh tỉnh, giống như đang giằng co, trong nháy mắt, trong phòng lại xuất hiện thêm một thân ảnh xinh đẹp khác, mà thân ảnh ấy chính là Đạm Đài Tuyết Vi.

Trong phòng, Đạm Đài Tuyết Vi lúc này cũng đang nhẹ nhàng nhảy múa, xoay tròn uyển một cách vô cùng kỹ thuật, càng xem càng thấy mê người, đôi mắt, chân mày, bàn tay, vòng eo của nàng, thứ nào cũng khiến cho người ta nhịn không được mà say mê, vũ kỹ mạn diệu, dáng vẻ thướt tha mềm mại, tay áo bồng bềnh phiêu động, ánh mắt bất yêu bất diễm kia cũng khiến cho người ta cảm thấy khó mà dằn lòng nổi, chỉ có thể đắm chìm sâu vào trong đó.

Lục Lâm Thiên lúc này dường như đã hoàn toàn đắm chìm vào bên trong, ánh mắt nhìn Đạm Đài Tuyết Vi đầy vẻ ái mộ không thôi.

Đúng lúc này, trong mắt của Đạm Đài Tuyết Vi có ba quang lưu chuyển, ngọc thủ vừa nhấc, chậm rãi vươn về phía Lục Lâm Thiên, ánh mắt câu hồn.

Lục Lâm Thiên đột nhiên cảm thấy trong lòng run lên, não hải lập tức khôi phục thanh minh, một cỗ linh hồn lực từ bên ngoài đang muốn tràn vào bên trong não hải của mình, nhưng lại bị sát khí ngập trời trên người đại hồn ảnh toá ra ngăn cản lại.

– Có thể xem được vũ kỹ tuyệt vời của cô nương, coi như mở rộng tầm mắt.

Ngay lúc ngọc thủ của Đạm Đài Tuyết Vi sắp chạm vào Lục Lâm Thiên thì Lục Lâm Thiên lập tức mở miệng nói chuyện, trong tay lập tức đẩy nhanh một đạo chưởng ấn ra, trong nháy mắt liền nện thật mạnh lên tay của Đạm Đài Tuyết Vi.

– Phanh phanh!

Âm thanh nổ lớn vang lên, kình khí thối tung, tất cả trong gian phòng đó nháy mắt liền biến mất không thấy đâu nữa, chín yêu cơ xinh đẹp mê người kia cũng hoá thành năng lượng ảnh biến mất vô tung.

...