...
Nếu như đổi một thân phận khác, có lẽ cậu bé với Mộ Mộ sẽ bảo vệ cô bé như một công chúa nhỏ.
Nhưng cô bé câm này lại là con gái của ba!
Nếu như bọn họ đối xử tốt với cô bé thì sẽ cảm thấy có lỗi với mẹ!
Cậu bé muốn hạ quyết tâm không quan tâm nữa nhưng cô bé câm lại nhìn bọn họ với ánh mắt vô cùng đáng thương!
Cậu bé muốn cô bé tránh xa bọn họ ra thì thấy Tiểu Tinh Tinh lại bắt đầu viết vào sổ.
“Em muốn làm bạn với các anh.”
Một lúc sau, Tiểu Tinh Tinh giơ cuốn sổ lên che nửa dưới khuôn mặt, chỉ để lộ ra một đôi mắt sáng ngời.
Giang Nguyễn Nguyễn hoàn toàn không biết chuyện đã xảy ra ở nhà trẻ. Sau khi rời khỏi nhà trẻ, cô liền đến sở nghiên cứu mà giáo sư đã thành lập trong nước để nhận chức.
Vừa vào sở nghiên cứu liền nhìn thấy một người đàn ông có khuôn mặt anh tuấn nho nhã, mặc áo sơmi quần tây trang trọng đang đi thẳng về hướng cô.
“Nguyễn Nguyễn, hoan nghênh trở về, sau này lại có thể làm việc cùng cô, tôi rất vui.” Cố Vân Xuyên đứng lại trước mặt cô, lịch sự mà vươn tay.
Giang Nguyễn Nguyễn khẽ gật đầu rồi bắt tay với anh ta, rất nhanh liền rút ra.
Trước đó ở nước ngoài, Cố Vân Xuyên cũng từng tiến hành rất nhiều nghiên cứu phát minh với đoàn đội của Lục Thanh Hồng. Trong khoảng thời gian đó, anh luôn đảm nhiệm vị trí trợ thủ cho cô, dù sao cũng tốt nghiệp từ trường tiếng tăm, năng lực của anh được cô và Lục Thanh Hồng nhất trí tán thành.
Thái độ của Giang Nguyễn Nguyễn rất lạnh nhạt, Cố Vân Xuyên cũng không để ý, chỉ cười nói: “Tôi dẫn cô đi đến phòng làm việc.”
Nói xong, anh quay người dẫn đường ở phía trước, trên đường đi còn giới thiệu kết cấu và nhân viên chủ yếu của sở nghiên cứu cho cô.
Đến văn phòng, Cố Vân Xuyên cười nhìn về phía Giang Nguyễn Nguyễn: “Đây là tôi đặc biệt cho người bố trí dựa theo sở thích trước kia của cô, bên ngoài là chỗ Lâm Đạt làm việc.”
Giang Nguyễn Nguyễn nhìn quanh một vòng, thỏa mãn khẽ gật đầu: “Có lòng, làm phiền anh.”
Cố Vân Xuyên hơi sửng sốt, nụ cười trên mặt rất dịu dàng, giọng nói ôn hòa như ngọc: “Là chuyện nên làm, không cần khách sáo với tôi.”
Lúc nói chuyện, trong tầm mắt anh nhìn về phía Giang Nguyễn Nguyễn hiện lên sự yêu thích không cách nào che giấu. Cho dù biết cô là mẹ hai con, nhưng sự ái mộ này vẫn không giảm bớt chút nào.
Dù sao xét từ phương diện nào thì Giang Nguyễn Nguyễn cũng là một người phụ nữ ưu tú, ưu tú đến có thể loại bỏ tất cả khuyết điểm của cô.
Giang Nguyễn Nguyễn không nhìn thấy ánh mắt Cố Vân Xuyên nhìn mình, cô nhìn lướt qua phòng làm việc một vòng rồi nói với Cố Vân Xuyên: “Hôm nay tôi tới là nghĩ tìm hiểu tình hình vận hành thực tế của sở nghiên cứu, làm phiền anh dẫn tôi đi dạo.”
Ý cười trên mặt Cố Vân Xuyên không giảm: “Được.”
Giang Nguyễn Nguyễn lạnh nhạt gật đầu, ra hiệu cho anh dẫn đường ở phía trước.
Cố Vân Xuyên quay lại đi phía trước, nụ cười trên mặt lộ ra chút đắng chát. Anh thích Giang Nguyễn Nguyễn, nhưng Giang Nguyễn Nguyễn chỉ coi anh là một cấp dưới bình thường. Thật là… Làm anh đau đầu.
Hai người rời khỏi khu làm việc, đi thẳng một mạch đến khu vực trung tâm của sở nghiên cứu.
Đến khi thí nghiệm liền nhìn thấy từng nhân viên mặc áo blouse, đeo khẩu trang đang bận rộn trên từng đài thí nghiệm.
...