...
Tiếng nói vừa dứt, mọi người vội vàng thưa vâng rồi cúi đầu xoay người bước nhanh ra khỏi biệt thự.
.. . Ngôn Tình Sắc
Giang Nguyễn Nguyễn buồn rầu nhìn con bé trước mặt.
Thời gian đã không còn sớm, hiện tại cô nên dẫn hai đứa nhò đến sở nghiên cứu làm việc, nhưng cô bé này xuất hiện đã làm xáo trộn kế hoạch của cô.
Hơn nữa Tiểu Tinh Tinh còn tự đón xe tới, cô không có khả năng lại để con bé tự trở về.
Một lúc sau, Giang Nguyễn Nguyễn thầm thở dài rồi đứng dậy nhường ra lối vào nhà: “Con vào đi.”
Đôi mắt Tiểu Tinh Tinh sáng lên, dùng sức gật đầu rồi đi theo cô vào biệt thự.
“Con ăn sáng chưa?” Giang Nguyễn Nguyễn quan tâm hỏi một câu.
Tiểu Tinh Tinh ngồi ngay ngắn trên ghế sa lon, nghe vậy thì ngoan ngoãn khẽ gật đầu.
Giang Nguyễn Nguyễn dẫn hai đứa nhóc ngồi xuống bên cạnh cô bé, do dự một lát rồi hỏi: “Có thể nói cho dì biết là con thật sự đến tìm các anh chơi thôi hay là bỏ nhà đi như lần trước? Người trong nhà biết con đến chỗ dì không?”
Tiểu Tinh Tinh hơi nghiêng đầu rồi viết lên quyển vở.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Triều Triều và Mộ Mộ bên cạnh cũng đầy vẻ nghiêm túc: “Một mình em mà dám tự đón xe, nếu gặp phải người xấu sẽ bị bắt đi! Không phải cô giáo đã dạy rồi sao? Con nít không được đi ra ngoài một mình!”
Tụi nhỏ nói xong thì Tiểu Tinh Tinh cũng viết xong, cô bé giơ quyển vở lên cho họ xem.
“Muốn gặp dì, muốn gặp các anh.”
Giang Nguyễn Nguyễn nhíu mày: “Con… Bỏ nhà đi vì dì và các anh?”
Tiểu Tinh Tinh dùng sức gật đầu, lại viết một chữ lên quyển vở: “Thích.”
Giang Nguyễn Nguyễn không hiểu nổi.
Thích? Thích cái gì?
“Em thích mọi người?” Triều Triều suy đoán.
Tiểu Tinh Tinh lại gật đầu một cái.
Thấy thế, Giang Nguyễn Nguyễn cảm thấy càng mềm lòng.
Nói thật cô cũng rất thích cô bé đáng yêu này. Mặc dù biết đây là con của Lệ Bạc Thâm và người phụ nữ khác, nhưng sau khi tiếp xúc cô cũng không ghét nổi đứa bé ngoan này.
Nhưng con bé làm như thế quá nguy hiểm.
“Cám ơn con đã yêu thích dì và hai anh, nhưng con nít trốn nhà đi là không đúng, cha con nhất định sẽ lo lắng, dì nói với cha con một tiếng có được không?” Sau khi suy tư, Giang Nguyễn Nguyễn dịu dàng hỏi ý kiến Tiểu Tinh Tinh.
Mặc dù cô không muốn liên lạc với Lệ Bạc Thâm, nhưng dù sao con của hắn cũng đang ở chỗ cô.
Đều là người làm cha làm mẹ, Giang Nguyễn Nguyễn biết bây giờ Lệ Bạc Thâm nhất định đang lòng như lửa đốt.
Tiểu Tinh Tinh rũ mắt xuống, cảm thấy không muốn lắm.
Cha xấu lắm, dì xinh đẹp và các anh tốt với cô như thế mà cha lại không để cô tiếp xúc với họ.
Nhưng giọng nói của dì xinh đẹp thật dịu dàng…
Một lúc sau, Tiểu Tinh Tinh vẫn ngoan ngoãn khẽ gật đầu.
...