...
Quản gia Lý sững sờ, lập tức trả lời: “Thưa thiếu gia, thiếu phu nhân đã rời khỏi nhà lúc tờ mờ sáng, lúc đi còn kéo theo hành lý.”
Lệ Bạc Thâm sững sờ…
……
Sáu năm sau.
Nước Y, Viện nghiên cứu y học VR.
Giang Nguyễn Nguyễn vừa đi ra khỏi phòng nghiên cứu đã nghe thấy trợ lý Linda nói: “Bác sĩ Giang, giáo sư Lục có chuyện muốn tìm cô, mời cô đến phòng làm việc của ngài ấy một chuyến.”
Giang Nguyễn Nguyễn vừa mới thức cả đêm, vốn dĩ vẫn đã mệt rã rời nhưng nghe nói thế thì cô lập tức giật mình, nhất thời đã tỉnh táo hơn không ít.
“Ổng có nói là chuyện gì không? Sẽ không phải là… thành quả nghiên cứu lại bị hai tiểu ma vương nhà tôi phá hủy nữa đấy chứ?”
“Rõ ràng là như vậy.”
Linda đáp lại, trong mắt lại hiện lên một chút đồng tình.
Người cấp trên này của cô làm việc gì cũng nhanh nhẹn dứt khoát, năng lực cao, tuổi còn trẻ, hơn nữa còn là học trò tự hào nhất của đỉnh cao giới y học – Lục Thanh Hồng, người khá nổi tiếng trong giới y học, trong công việc từ trước đến giờ cũng chưa bị ai mắng bao giờ.
Duy chỉ có một lần duy nhất cô phải chịu mắng thay cho hai đứa bé dễ thương nhà mình!
Linda vô thức an ủi: “Lần này cô ở trong phòng thí nghiệm ba ngày liên tiếp không ra ngoài, Triều Triều và Mộ Mộ đều lo lắng cho thân thể cô, ngày nào cũng tới phòng làm việc của giáo sư Lục quăng đồ… Theo như tôi thấy thì mái tóc của giáo sư Lục lại trắng thêm một mớ nữa rồi.”
Giang Nguyễn Nguyễn nghe xong thì có chút đau đầu xem lẫn buồn cười.
Sáu năm trước, sau khi rời khỏi nhà họ Lệ cô đã đi thẳng ra nước ngoài!
Vốn dĩ cô dự định sẽ học tập cho thật tốt không ngờ lại nghe tin mình đã mang thai.
Lúc đó, cô cũng rối rắm mãi không biết mình có nên phá nó đi hay không, cuối cùng lúc đến bệnh viện rồi cô lại lùi bước, cô không nỡ.
Cuối cùng cô đã quyết định giữ lại cái thai!
Đáng lẽ là cô đã có ba đứa con, hai trai một gái.
Nhưng trong quá trình sinh nở, đứa con gái đã qua đời vì bị ngạt, chỉ để lại hai đứa con trai bảo bối, tên thân mật gọi là Triều Triều và Mộ Mộ.
Nghĩ đến hai nhóc con có chỉ số IQ kh ủng bố kia, trong lòng Giang Nguyễn Nguyễn rất là hạnh phúc.
Rồi lại nghĩ đến việc cô sắp đi chịu mắng cho hai đứa nhóc đó thì tâm trạng của cô lập tức khô héo…
Giang Nguyễn Nguyễn nhanh chóng đi tới phòng làm việc của Lục Thanh Hồng.
Vừa bước vào cửa cô đã nhìn thấy hai tiểu ma vương nhà mình đang ngồi trên ghế sofa trong văn phòng giáo sư đung đưa chân.
Thấy cô đi vào, mắt của hai nhóc vụt sáng lên, lập tức tụt khỏi ghế sofa vội vã chạy tới: “Mẹ, cuối cùng mẹ cũng xuất quan rồi! Con còn tưởng mẹ sẽ ở trong phòng nghiên cứu một thời gian nữa chứ!”
“Mẹ vất vả rồi, mẹ có mệt hay không, mẹ mau ngồi xuống đi, con sẽ đấm lưng cho mẹ…”
Vừa nói, hai nhóc vừa chia ra một trái một phải, dẫn Giang Nguyễn Nguyễn đến ghế sofa ngồi xuống.
...