Chương 42: Bạn cũ


...

-" Là... Là chuyện của tổ chức. Một vài sát thủ đang làm nhiệm vụ thì đột nhiên mất tích, tôi đã cho người điều tra ngay lập tức thì phát hiện điểm chung đáng ngờ. Trong số vũ khí rơi lại ở hiện trường đều có kí hiệu chim Điểu."

Nghe Gia Hào nói xong ai cũng rơi vào trầm tư, sau một hồi Như Lan là người lên tiếng trước

" Không ngờ người bạn cũ của ta lại chơi lớn như vậy. Hắn ta đúng là không nể mặt bà già này mà"" Ong ta hanh dong nhanh nhen trudc nay, ngam ngam nuoi am muu lau nhu vay chac chan khong cham tre "" Hai người đang nhắc đến Victor sao?"Đợi đến khi Thanh Yên nói xong thì cả Dương Thành và Như Lan đều bất ngờ . Cô biết đến hắn ta từ khi nào .

-" Sao em biết ông ta?"

Không trả lời câu hỏi của anh, bây giờ trong đầu cô tuôn ra rất nhiều suy nghĩ. Sau khi xâu chuỗi lại mọi việc cô cũng đã có kết quả cho những sự kiện xảy ra gần đây và cả trong quá khứ.

Cuối cùng cô cũng có hướng giải quyết cho những rắc rối của mình rồi

" Mẹ, mẹ biết ông ta đúng không ạ?"" Vic là bạn cũ của ta, chúng ta từng có tuối thanh xuân tươi đẹp bên nhau. Các con biết đó, tình bạn khác giới không bao giờ là đơn thuần, Vic đem lòng thương ta. Nhưng tuyệt nhiên ta không đồng ý, sau thì kết hôn với ba của các con. Cũng từ đó mà ông ấy đem hận luôn làm khó ta, trước hợp tác với Dương Thành chỉ vì muốn uy hiếp bà già này nhưng cuối cùng vẫn bị con trai ta lật đổ "Như Lan hồi tưởng lại quá khứ, những kỉ niệm khi đó không khỏi khiến bà phải thở dài.

Trong lòng Thanh Yên nảy lên một ý nghĩ táo bạo. Cô có thể nhờ mẹ chồng mình dụ kẻ đó lộ mặt rồi nhân thời cơ mà ứng phó. Định nói ra thì bị anh cản lại, Dương Thành không nói nhưng ánh mắt của anh đủ để cô hiểu im lặng

" Nếu người quen cũ đã hành động không phải quý phu nhân nhà ta cũng nên trở về rồi sao"" Bà già này đang muốn chơi kia mà. Con dâu hay con cứ quản lí tổ chức đi ha"" Là... là sao ạ?"" Phu nhân là người sáng lập ra Thiên Dương, sau khi lão gia qua đời thì giao toàn quyền lại cho chủ tịch tiếp quản"Sự thật là vậy sao? Người mẹ chồng này của cô có quá nhiều thân phận rồi. Dương Thành trước nay chưa hề kể cho cô nghe, kiếp trước anh ấy còn chẳng để cô biết mình có mẹ. Đúng là mẹ nào còn nấy, thân phận không hề tầm thường.

-" Chuyện cũ rồi. Thôi muộn rồi mẹ đi nghỉ đây, ngồi máy bay lâu mỏi xương khớp "

" À... Dạ mẹ đi nghỉ ngơi đi ạ. Phòng chưa dọn để con lên dọn giúp mẹ ạ"" Thôi không cần, dì Trương sắp xếp cho ta rồi."Như Lan quen thuộc bước lên trên lầu, mọi ngóc ngách trong căn biệt thự này chắc bà cũng nắm trong lòng bàn tay



"Em làm sao lại ngẩn người ra rồi ?"" Anh còn hỏi? Đừng nói chuyện với em khi em chưa cho phép.GIA HÀO ĐỠ CHỦ CỦA CẬU LÊN PHÒNG"

Dương Thành bị vợ giận thì không thanh minh được câu nào. Với thân thế ảnh hiện tại không chạy theo cô mà xin lỗi được, chỉ ngồi ú ớ.

Gia Hào thấy vợ chồng lục đục quay đi tìm chỗ trốn thì giật mình bởi lệnh của vị phu nhân. Nhìn thấu tâm trạng chủ tịch cậu ta nuốt nước bọt lấy hết can đảm hỏi

-" Chủ tịch, tôi đưa anh lên lầu "

Ánh mắt giết người xuyên thấu lòng can đảm của cậu trợ lí, biết ý Gia Hào lùi lại phía sau nhường vinh dự kia cho quản gia Lâm.

* Aaaaaa.... Vợ chồng các người cãi nhau liên quan gì tới tôi mà cọc*

-"Tìm số của ông bạn đúng là khó quá đó, Vic "

Như Lan trở về phòng thì ngả lưng ngay ra giường. Với cái tuổi U50 Dương phu nhân vẫn giữ cho mình sức khỏe dồi dào như thuở đôi mươi.

Nhìn có vẻ như người phụ nữ này rất vô tư, hào sảng không mấy bận tâm về chuyện đời,nhưng bà biết lần trở lại này của Victor sẽ mở ra một trận chiến đẫm máu.

Với quyền lực của Như Lan thì không mất quá nhiều thời gian để đào được số điện thoại của người kia.



-" Hahaha... Bạn cũ của tôi, bà vẫn khoẻ chứ?"

Người đàn ông trung niên phía bên kia rất vui vẻ khi nhận được điện thoại, ông ta chào hỏi như thể thân thiết lắm.

Giọng nói nghe như thể hai người bạn lâu ngày gặp lại nói chuyện hàn huyên nhưng ẩn sâu trong đó là âm mưu thâm độc

" Tôi vẫn khoẻ. Hình như ông khá dư sức thì phải, thấy ngài Vic của chúng ta vẫn còn hơi chơi đùa cùng lớp trẻ mà"" Nào có, cũng tạm thôi. Lâu ngày không chơi nên nhớ"

" Ha... nói chuyện phiếm nhiêu đó đủ rồi Vic. Ông vẫn ôm thù hận sao?"" Ý phu nhân là như nào nhỉ?"Người đàn ông bên kia giả ngu cũng lộ liễu quá rồi.Cáu giọng thách thức ngày nào vẫn vậy khiến cho Như Lan không khói bực mình

" chắc ông cũng biết tính tôi. Có ơn tất trả có thù tất báo, chúng ta dù sao cũng là bạn cũ hà cớ gì lại đấu đá nhau?"" Có ơn tất trả? Tôi thấy bà nói sai rồi, còn nhớ bà nợ tôi 1 lần nhưng khi tôi đòi bà đâu có trả. Như Lan, bà ham hư vinh đến vậy cơ mà"" Ông... Hazzz, Vic sao vẫn không chịu hiểu ?"" Như bà nói thôi, con trai bà có thù với tôi tôi tất báo là đúng rồi. Trò chơi chỉ mới bắt đầu, chúng ta cứ từ từ. Con trai, con dâu,... Của bà sớm muộn cũng là con cờ của chúng ta"" Tôi không muốn đấu đá thế này, nhưng ông đụng đến các con tôi đừng trách chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt "Như Lan tức giận tắt máy, chiếc điện thoại đáng thương bị người phụ nữ quẳng ra một góc. Để mình tỉnh táo, Như Lan tự thưởng cho mình một điếu thuốc. Làn khói mờ ảo lan tỏả ra không gian, quấn quanh lấy cơ thể nhuốm đầy thời gian .

Đúng là trò chơi chỉ mới bắt đầu, vậy chúng ta cùng nhau chơi, bạn cũ của tôi.

Ngày dài cứ thế trôi đi mang theo nhiều toan tính. Ngày mai, ngày kia sẽ là sóng gió mà chúng ta không thể lường trước.

...