Chương 14: Công tác


...

Sau ngày hôm ấy hai người càng trở nên gần gũi với nhau hơn, thái độ cũng bớt xa cách. Dạo gần đây cả anh và cô đều rất bận bịu, Thanh Yên thì lo cho buổi ra mắt bộ sưu tập mới, còn anh vừa phải lo chuyện của tổ chức vừa bù đầu với tập đoàn. Thường thì chỉ gặp nhau vào buổi sáng trước khi rời khỏi nhà và tối muộn khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ.

Trong những ngày này Thanh Yên cũng sắp xếp cho Tô Loan- tình nhân của Lương Bằng một công việc gần cô nhất. Ả đon đả làm quen với đồng nghiệp và chưa gì đã lấy lòng cô, có thể nói chấp nhận làm chân sai vặt cho Thanh Yên.

-“ Chị Thanh Yên chị uống cà phê luôn không em lấy cho nè?”

-“ Tôi vẫn còn, cảm ơn”

Giả bộ thân thiện vậy thôi chứ cô đã nóng lòng muốn biết thân phận thật của cô ta lắm rồi. Ả ta chẳng có gì hơn cô nhưng tại sao kiếp trước lại có thể khiến Lương Bằng cắm cho Thanh Yên chiếc sừng to như vậy. Ánh mắt Thanh Yên vẫn không rời khỏi thân ảnh người bị nữ có chút nghi hoặc. Ngay lập tức cô rút điện thoại trong túi ra gọi cho Gia Hào.

-“ Alo anh có đang ở cạnh anh ấy không, tôi có chuyện riêng muốn nói”

-“ Phu nhân có việc muốn phân phó sao? Hiện tại chủ tịch đang họp”

-“ Lần trước anh có chắc điều tra đúng Tô Loan không vậy, tôi thật sự rất nghi ngờ, ả ta thật sự không đơn giản. Kiếp trước có thể mua chuộc Lương Bằng khiến hắn răm rắp nghe theo thì làm sao có chuyện là nhân vật bình thường với tình yêu đơn thuần kia chứ. Chắc chắn phải có ẩn tình gì đó hoặc có thân phận bí mật nào chăng, anh nghĩ xem có đúng không?”

-“ Việc này tôi sẽ điều tra lại. Về việc lần trước cô nói đúng thật là có ẩn tình, với khả năng của Lương Bằng sẽ không thể lật đổ được chủ tịch, có kẻ nào đó đứng sau nhưng khi tôi điều tra thì lại không ra bất cứ thông tin gì cả”

-“ Trước kia tôi thật không nghĩ đến việc điều tra thế lực đằng sau nhưng gần đây tôi nhận ra kẻ đứng sau phải có thâm thù đại hận với Thành. Đã diệt cỏ phải diệt tận gốc mới không có cơ hội làm hại chúng ta nữa, anh giúp tôi điều tra phần còn lại”

-“ Tôi biết rồi”

Kết thúc cuộc gọi thì Tô Loan cũng quay trở lại, Thanh Yên nhanh chóng lấy lại gương mặt niềm nở kia diễn trò vói ả. Chắc chắn tường thành phía sau các người phải vững chắc lắm nhỉ? Tôi rất muốn biết kẻ đó là ai đấy.

***********



Tối hôm nay Dương Thành phải quay trở lại căn cứ, anh đã lâu không về đây. Mọi việc đều giao cho A Thanh và Bách Đại phụ trách, lần này lô vũ khí của họ gặp phải vấn nghiêm trọng khiến Dương Thành khó mà làm ngơ được. Trước khi rời đi anh đã cẩn thận gọi điện cho cô báo mình sẽ đi công tác vài ngày kẻo cô lo lắng. Biết anh không về nhà Thanh Yên có chút buồn chán nhưng đây cũng là cơ hội để cô tìm hiểu sâu hơn mọi chuyện mà không hải lén lút anh nữa.

Tại căn cứ

Dương Thành ngồi trong phòng họp khí thế ngút trời, gương mặt không cảm xúc cộng với đôi mày kiếm nheo lại khiến tất cả mọi người càng trở nên căng thẳng hơn. Lão đại của họ trước nay vẫn lạnh lùng tàn bạo như vậy nhưng lần này khí thế lại khiến người khác phải khiếp sợ.

Không để không khí im lặng quá lâu, Dương Thành cất giọng, chất giọng trầm lạnh như băng vang lên giữa căn phòng đơn sắc.

-" Ở đây không ai muốn giải thích cho tôi sao?"

-" Ông chủ lần này là cho thuộc hạ sơ sót nên mới để lô hằng bị cướp mất, mong ngài cho chúng tôi cơ hội sửa sai"

-" Ha... sửa sai, sửa sai để lô hàng tiếp theo cũng như vậy hả? Tôi nuôi mấy người không phải để mấy người trở thành lũ vô dụng ăn bám"

-" Lần này là A Thanh hay Bách Đại phụ trách, ai phụ trách thì nhanh chóng dọn sách hiện trường đi. Mang tiếng là sát thủ bậc nhất Đế Đô nhưng hay lắm, một lô hàng cỏn con cũng để mất"

Dương Thành tức giận đập bàn làm cho đám người chẳng có lá gan phản bác, họ là những sát thủ có tiếng đánh đâu thắng đó nhưng trước uy quyền của người đàn ông này chính bọn họ lại trở nên hèn nhát vô dụng. Không một ai có thể tàn nhẫn hơn lão đại của họ, dùng tay không móc mắt hàng trăm tên phản nghịch, tự tay cắt lưỡi những kẻ nhiều lời. Chỉ nghĩ thôi bản thân họ chẳng dám làm rồi.

-----------

Sau cuộc họp, anh trở về nhà riêng, trên đường đi xe của họ bị một đám người vây kín. Nòng súng cứ thế mà chỉa về phía ghế anh ngồi. Bọn họ là đang ám sát anh sao, kẻ nào lại có lá gan lớn vậy. Viên đạn xuyên qua cửa kính khiến người ngồi trong xe khó chịu. Rất nhanh anh rời khỏi chỗ ngồi né tránh viên đạn nóng hổi vừa bay vào, không nhanh không chậm rút khẩu súng trong thắt lưng nả viên đạn về phía kẻ thù.

Sau một hồi đọ súng thì những kẻ kia đều chẳng còn ai toàn mạng trở về, bản thân anh cũng mang chút thương tích. Chuyện vừa xảy ra quả là phải được sắp đặt cẩn thận, bọn họ biết Dương Thành không dễ gục nhưng vẫn hành động, đây là báo trước cho anh tương lại sắp tới sao.

Kẻ đứng sau là ai, lá gan phải lớn như thế nào mới dám chọc vào lão đại của Thiên Dương hội?

...