Chương 671: Lừa đảo


...

Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào Cố thống lĩnh, cười nhạt nói:

- Cố thống lĩnh, chẳng lẽ ngươi cảm thấy ta còn thèm muốn chút bồi thường của ngươi sao?

- Không phải ý này...

Cố thống lĩnh liên tục lo lắng khoát tay.

- Ta nói bỏ qua là bỏ qua.


Xuyên thành vị hoàng đế 'cong vòng', thụ 1 lòng muốn bảo vệ chàng hoàng tử lưu lạc để đổi lại cái kết lâm ly bi đát!
Tôi có mắt âm dương
Trong khốn cảnh tìm thấy hi vọng, đây là hành trình từ Thợ săn yếu nhất thành Thợ săn mạnh nhất hạng S!
Quái nữ hiện đại vô tình xuyên không vào vòng tay Đế vương, cố tình giả sen trắng yếu đuối nhưng bị bắt hiện 'nguyên hình'
Cố thống lĩnh lúc này thật chịu phục:

- Đại sư đạo đức tốt, Cổ mỗ bội phục.

Nói xong hắn lạnh lùng nhìn Thiệu Quân:

- Thiệu Quân, còn không mau cám ơn Huyền Diệp đại sư, nếu như không phải Huyền Diệp đại sư tha thứ cho ngươi, hôm nay ta sẽ giáo huấn ngươi thật hung ác. Ngươi không phải phụ trách trị an phường thị gần đây sao? Từ hôm nay trở đi, ngươi phải nghiêm khắc bảo vệ cửa hàng của Huyền Diệp đại sư an toàn, tuyệt đối không được để cửa hàng của đại sư có chuyện gì, nghe không?

- Vâng, thuộc hạ biết rõ, đa tạ đại sư tha thứ.

Thiệu Quân lòng còn sợ hãi, cảm động đến rơi nước mắt.

Hôm nay tới đây hắn đã làm tốt chuẩn bị sẽ bị trừng phạt, không ngờ Diệp Huyền giơ cao đánh khẽ, nội tâm của hắn cảm thấy cực kỳ may mắn, cũng tràn ngập cảm kích với Huyền Diệp đại sư.

Nói khó nghe một chút, cho dù vừa rồi Diệp Huyền yêu cầu Thiên Long vệ đá hắn đi, Cố thống lĩnh khẳng định cũng sẽ đáp ứng không do dự.

- Huyền Diệp đại sư, Thành Kiến Ti ta cũng biết sai lầm, hôm nay tới đây bồi tội, xin đại sư tha thứ.

Nhìn thấy Diệp Huyền không ngừng nói chuyện với Cố thống lĩnh mà bỏ mình qua một bên, nội tâm Ngô cục trường vừa vội lại sợ hãi, cũng bất chấp cái gì mặt mũi hay không mặt mũi, nắm lấy cơ hội đi lên nói một câu.

- Thành Kiến Ti, chuyện của Thành Kiến Ti có quan hệ gì với ta sao?

Diệp Huyền lườm Ngô cục trường, lạnh lùng nói.

Đối đãi Thiên Long vệ là một thái độ, đối đãi Thành Kiến Ti, Diệp Huyền sẽ có thái độ khác.

Chuyện ngày hôm qua, nếu như nói Thiên Long vệ là vô tình xen vào, như vậy Thành Kiến Ti, chính là kẻ thông đồng làm bậy với Tần gia, cố ý tìm La gia phiền toái.

Bởi vậy Diệp Huyền có thể tha thứ Thiên Long vệ nhưng hắn tuyệt đối không tha thứ đám người Thành Kiến Ti Hoàng Chung.

Hắn lạnh nhạt nhtriìn đám người Hoàng Chung đang bị trói, ngữ khí không vui, nói:

- Ta chỉ hiếu kỳ, rốt cuộc Thành Kiến Ti Hoàng đội trưởng lấy lực lượng ở nơi nào mà tùy ý dở bỏ cửa hàng Luyện Khí Phường, nói cần phải quy hoạch lần nữa, quy hoạch lần này không cho kẻ nào mặt mũi, chẳng lẽ Thành Kiến Ti đế đô trâu bò như thế? Muốn gây phiền toái với ai thì gây phiền toái với ai?

Hoàng Chung vô cùng bối rối, hắn vừa hận vừa sợ Diệp Huyền, vội vàng nói:

- Huyền Diệp đại sư, chúng ta bị mê đảo thần hồn, ta xin lỗi ngươi, cầu xin đại sư tha thứ.

Diệp Huyền xùy cười một tiếng:

- Ta cũng không dám tiếp nhận ngươi xin lỗi, ngày hôm qua ngươi không phải còn rất uy phong sao? Chỉ điểm giang sơn, chỉ trích mọi người, tại sao hôm nay quỳ ở nơi này? Ta mặc kệ ngươi có cam tâm tình nguyện hay không, cũng mặc kệ ngươi có phải ghi hận ta hay không, với ta mà nói ngươi chỉ là con kiến hôi, ta không quan tâm tới.

- Ngô cục trường, ngươi mang mấy người này về đi, trói ở chỗ này làm gì, toàn thân còn chảy máu đầm đìa, ta còn sợ bẩn sàn nhà đấy.

Lời này thập phần nhục nhã người, đám người Hoàng Chung nghe xong tâm thần mát lạnh.

Nội tâm đám người Hoàng Chung xấu hổ và giận dữ, nội tâm Ngô cục trường cực kỳ sợ hãi.

Huyền Diệp đại sư vẫn còn tức giận Thành Kiến Ti của hắn ah, nếu hắn cứ đi như vậy, không qua bao lâu chức vụ cục trưởng của hắn cũng không còn.

- Huyền Diệp đại sư, chuyện ngày hôm qua là Thành Kiến Ti không đúng, mấy gia hỏa này bị ta mang đi, từ hôm nay trở đi, bọn chúng không còn là người Thành Kiến Ti, bằng không hôm nay tại nơi này, đại sư ngài muốn chém giết muốn róc thịt thì mặc ngươi xử trí.

Ngô cục trường cũng vì Diệp Huyền tha thứ nên làm ra bất cứ chuyện gì.

- Cục trường...

Đám người Hoàng Chung vội vàng.

- Ha ha, ta Huyền Diệp là người đứng đắn, loại chuyện tự hành hình như vậy không phải ta có thể làm được.

Diệp Huyền khinh thường nhìn đám người Hoàng Chung.

- Huyền Diệp đại sư thiên tài tuyệt luân, tuổi còn trẻ uy thế kinh người, tương lai nhất định là nhân trung chi long, nếu có chỗ đắc tội, kính xin đại sư tha thứ nhiều hơn.

Ngô cục trường lúc này đau kôổ cầu khẩn.

- Ngô cục trường, ta biết rõ các ngươi cầu tình cũng là chịu nhục, sợ Luyện Khí Phường tìm các ngươi phiền toái sao?

- Không đúng không đúng, chúng ta thiệt tình cầu Huyền Diệp đại sư thông cảm, cũng mong đại sư không tức giận.

Ngô cục trường vội vàng giải thích.

- Muốn ta tha thứ cũng có thể, mọi chuyện cần trả cái giá lớn, không phải sao? Ngày hôm qua người Thành Kiến Ti các ngươi nện cửa hàng của chúng ta, phá hư sinh ý, chẳng lẽ một câu thông cảm là xong?

Muốn bồi thường?

Nội tâm Ngô cục trường lúc này cực kỳ vui vẻ, đây không phải là điều kiện sao? Muốn khai mđiều kiện thì dễ xử lý hơn nhiều, Ngô cục trường không sợ Diệp Huyền đưa ra yêu cầu, chỉ sợ Diệp Huyền không tha thứ.

- Huyền Diệp đại sư muốn bồi thường cái gì? Chỉ cần ta có thể lấy ra nhất định sẽ toàn lực xử lý.

Ngô cục trường nói chém đinh chặt sắt.

- Như vậy đi, ngươi phá cửa hàng chúng ta, bồi thường một cửa hàng đi, thế nào, điều kiện này phúc hậu chứ?

Diệp Huyền lạnh lùng nói ra.

Cái gì?

Diệp Huyền yêu cầu làm Ngô cục trưởng há hốc mồm.

Hắn cho rằng Diệp Huyền sẽ đưa ra yêu cầu một ít tiền tài, không nghĩ tới lại muốn cửa hàng, đây chính là cửa hàng tại phường thị đế đô đấy, chúng có giá trị to lớn, căn bản không phải dùng tiền tài có thể cân nhắc.

Có thể nói bất cứ tiểu gia tộc nào trong đế quốc đều có một cửa hàng tại phường thị, tùy tiện kinh doanh trăm năm cũng có thể trở thành thế gia.

- Như thế nào, làm không được? Làm không được thì các hạ quay về đi.

Diệp Huyền trực tiếp phất tay tiễn khách.

Nếu đã bàn điều kiện, có cơ hội xảo trá thì Diệp Huyền có thể buông tha sao?

- Không, có thể làm.

Ngô cục trường do dự một chút, sau đó hắn cắn răng một cái.

Thành Kiến Ti với tư cách quản hạt tất cả kiến trúc và xây dựng tại đế đô nên có mấy cửa hàng cũng bình thường.

Chỉ có điều những cửa hàng này đều thuộc về Thành Kiến Ti, mà không phải thuộc về Ngô cục trường hắn, nếu hắn giao cửa hàng ra, tương lai đế quốc trách hỏi thì hắn ăn không xong cục nợ này.

Hiện tại hắn cũng không quản nhiều, không hoàn thành yêu cầu của Diệp Huyền, nói không chừng qua nửa tháng hắn sẽ phải xuống đài.

Nửa canh giờ sau, Ngô cục trường cầm một phần khế ước tới.

...