...
Cái trán của Yêu Hoàng lập tức bốc lên mồ hôi lạnh, ngượng ngùng nói:
- Vũ Đế Nhân loại kia nói hắn đi nhầm vào cấm địa của Xích Phong sơn mạch chúng ta, thế nhưng võ giả của Hỗn Loạn Chi Thành sao lại không biết cấm địa của Xích Phong sơn mạch ta ở nơi nào? Vì lẽ đó thuộc hạ kết luận hai người này nhất định là ăn nói linh tinh, cố ý xông vào cấm địa của Xích Phong sơn mạch ta, nhất định là có mưu đồ khác. Xích Diễm Yêu Đế đại nhân, nếu cứ như thế thả bọn họ rời đi, nhất định sẽ tổn hại uy danh của Xích Phong sơn mạch ta, hơn nữa nói bất định Nhân loại của Hỗn Loạn Chi Thành này là có âm mưu gì, chuẩn bị ra tay với Yêu tộc của Xích Phong sơn mạch ta, vì lẽ đó đại nhân...
- Ầm!
Yêu Hoàng này lời còn chưa nói hết, một luồng lực lượng hỏa diễm khủng bố liền giáng lâm xuống, mạnh mẽ trấn áp Yêu Hoàng kia ở trên mặt đất, phần lưng cháy đen, bốc lên từng sợi khói xanh.
- Ngươi là đang dạy Yêu Đế làm thế nào sao?
Trong con ngươi của nam tử trung niên lướt qua một tia hàn mang nói.
- Thuộc hạ không dám.
Vũ Hoàng kia nhất thời sợ hãi ngậm miệng lại, sau lưng đau đến đổ mồ hôi lạnh.
Nam tử trung niên ngồi ở trên ghế trầm tư chốc lát, sau đó nhìn về phía nữ tử yêu diễm ở một bên, nhàn nhạt hỏi:
- Xà Mị, ngươi thấy thế nào?
- Xích Diễm đại nhân.
Nữ tử yêu diễm này mềm mại kêu một tiếng, sau đó mặt mang ngưng trọng nói:
- Thi thể của Tân Ba Đức thuộc hạ đã xem qua, trên người không có vết thương trí mệnh gì, nhưng linh hồn bị hoàn toàn mất đi, nếu thuộc hạ suy đoán không sai, thiếu niên kia hẳn là Luyện Hồn Sư trong Nhân loại.
- Luyện Hồn Sư?
Nam tử trung niên đứng lên, trong con ngươi bắn ra một đạo hàn mang âm lạnh, ngọn lửa trên người thiêu đốt.
Bất luận Yêu tộc nào cũng đối với Luyện Hồn Sư của Nhân loại căm hận không ngớt, nguyên nhân Luyện Hồn Sư Nhân loại là người săn giết Huyền thú nhiều nhất, có thể nói là trời sinh tử địch của Yêu tộc.
- Xích Diễm đại nhân không nên tức giận.
Xà Mị ngưng giọng nói:
- Thiếu niên kia có thể một ánh mắt liền diệt linh hồn của Tân Ba Đức, có thể thấy người này ở phương diện Luyện Hồn, trình độ đã đạt đến kinh người, thậm chí có thể là Luyện Hồn Sư cửu giai.
Lúc này Yêu Hoàng phía dưới không nhịn được ngẩng đầu lên nói:
- Nhưng khí tức trên người hắn rõ ràng mới là Vũ Hoàng.
- Vũ Hoàng?
Xà Mị cười nhạo nhìn Yêu Hoàng kia một chút.
- Vũ Hoàng có thể nhìn một cái để Yêu Vương cấp bảy đỉnh phong vẫn lạc? Đừng nói Vũ Hoàng, Cửu Thiên Vũ Đế của Nhân loại cũng không được, hơn nữa coi như Nhân loại kia là Luyện Hồn Sư bát giai, bản tọa cũng chưa từng nghe nói có tồn tại nhìn một cái liền diệt Yêu Vương cấp bảy đỉnh phong, ngươi là đang giễu cợt bản tọa thông minh sao?
- Thuộc hạ không dám.
Yêu Hoàng kia vội vàng cúi đầu, kinh hoảng nói, trong lòng lại thầm mắng mình lắm miệng.
- Vậy ý của Xà Mị ngươi thế nào?
Nam tử trung niên đăm chiêu, trầm giọng nói.
Nữ tử yêu diễm nói tiếp:
- Xích Diễm đại nhân, coi như Nhân loại kia không phải Luyện Hồn Sư cửu giai, e rằng chí ít cũng là Luyện Hồn Sư bát giai đỉnh phong, huống chi bên cạnh hắn còn theo một cường giả Cửu Thiên Vũ Đế, thực lực như vậy Xích Diễm đại nhân tuy cũng có thể chiến thắng, nhưng khó tránh khỏi tiêu hao một ít công phu.
Nữ tử yêu diễm nói tới chỗ này, nam tử trung niên làm sao không rõ ràng, đối phương là nói với mình nếu ra tay sẽ có nguy hiểm nhất định.
Nữ tử yêu diễm nói tiếp:
- Hơn nữa hai người này cũng không có đại khai sát giới, làm việc vô cùng chừng mực, cũng chỉ giết một Yêu Vương Tân Ba Đức, đồng thời ngay cả Yêu hạch cũng không lấy, có thể thấy bọn họ cũng không muốn đắc tội Xích Phong sơn mạch ta. Hơn nữa tuy bọn họ tiến vào vùng cấm, nhưng chỉ là ở ngoại vi, cũng không tạo thành phá hoại gì, vì lẽ đó thuộc hạ ý tứ là có thể tạm thời không cần phải để ý đến bọn họ.
- Không quản bọn họ? Nhưng nếu như bọn họ là Hỗn Loạn Chi Thành đi ra, chuẩn bị có âm mưu gì với Xích Phong sơn mạch chúng ta thì sao?
Xích Diễm Yêu Đế cau mày nói.
Nữ tử yêu diễm vội vàng nói:
- Nếu như vậy, Xích Diễm đại nhân ngươi càng không thể ra tay, nếu thật sự như thế, ai biết hai người kia có phải là có âm mưu gì, hay chuyên môn chờ đại nhân ngươi xuất hiện hay không, vì lẽ đó thuộc hạ cảm thấy vẫn là chờ một chút, nếu hai Nhân loại kia ở trong cấm địa làm ra sự tình gì, chúng ta thông báo Yêu Đế khác, cùng bắt hai người này, đại nhân ngươi phải biết, Nhân loại cực kỳ giảo hoạt, tuyệt đối đừng trúng ám toán của bọn họ.
- Hừm, Xà Mị ngươi nói có lý.
Xích Diễm Yêu Đế suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói.
- Vậy thì theo lời ngươi nói làm, hai Nhân loại kia tạm thời trước mặc kệ, để những Yêu Vương Yêu Hoàng khác chớ đi chọc bọn họ, nếu như bọn họ ở Xích Phong sơn mạch làm sự tình phá hoại gì, lại thông báo bổn Đế.
- Vâng, Xích Diễm Yêu Đế đại nhân.
Nữ tử yêu diễm cùng Yêu Hoàng kia liền cung kính đáp lời.
Trong Xích Phong sơn mạch.
Diệp Huyền cùng Huyết Kiếm Vũ Đế đanh bay về phía Hỗn Loạn Chi Thành.
- Diệp thiếu, thời điểm lão phu ở Huyền Vực nghe nói Hỗn Loạn Chi Thành này cực kỳ đáng sợ, bên trong cường giả đông đảo, Vũ Đế cũng không phải số ít, hơn nữa mỗi cái thủ đoạn tàn nhẫn, muốn ở bên trong cứu người, e là độ khó rất cao, sau khi chúng ta đến phải làm như thế nào?
Mắt nhìn bọn họ sắp đến Hỗn Loạn Chi Thành, hắn biết mục đích chuyến đi này của Diệp Huyền không nhịn được mở miệng hỏi.
Hắn vẫn sinh hoạt ở Huyền Vực, chưa từng đi Hỗn Loạn Chi Thành, nhưng từng nghe nói không ít tin tức có quan hệ Hỗn Loạn Chi Thành.
Đối với võ giả trong Huyền Vực mà nói, Hỗn Loạn Chi Thành phảng phất như một thành trì bàng quan, không ở trong Huyền Vực Thánh Thành quản hạt, ngay cả tội phạm Thánh Thành truy nã cũng có thể ẩn giấu trong đó, trốn tránh truy bắt, để trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế khó tránh khỏi mang theo thấp thỏm.
Diệp Huyền nhíu mày nói:
- Hoàng Phủ Tú Minh là ở gần hai năm trước bị Vô Lượng Sơn đưa tới Hỗn Loạn Chi Thành, Huyền Vực cách Hỗn Loạn Chi Thành khá xa xôi, nói cách khác Hoàng Phủ Tú Minh bị đưa vào Hỗn Loạn Chi Thành cũng chỉ hơn một năm thời gian, chúng ta đầu tiên hỏi thăm tin tức của Hoàng Phủ Tú
Minh, nhìn hắn đến tột cùng có bị người mua lại hay không, nếu mua lại, đến tột cùng là thế lực nào của Hỗn Loạn Chi Thành mua lại, sau đó sẽ định đoạt tiếp.
...