Chương 1862


...

Càng then chốt chính là, đám người Diệp Huyền cùng Man Hoang Hồn Đế giờ khắc này phân tán, hắn muốn cứu viện, cũng chỉ có thể cứu viện một người.

- Công Dương Vũ, không cần phải để ý đến ta, trước tiên cứu người của Thần Đô ngươi đi.

Diệp Huyền nghiêm nghị nói, biết Thiên Ma kính đáng sợ hắn, không ẩn giấu nữa, ngay lập tức liền sử dụng tới Ngưng Chân Bí Thuật, Vô Tận Dung Hỏa, Tài Quyết Chi Kiếm.

Mà một bên Dao Nguyệt Vũ Đế cũng biểu hiện nghiêm nghị, điên cuồng biểu diễn Thần Âm Cầm, trên đỉnh đầu, Quang Nguyệt Võ Hồn mông lung tản mát ra đạo đạo ánh sáng ôn nhu, ở trước người hình thành một vòng bảo vệ.

Ầm ầm!

Ma khí cấp tốc giội rửa ở trên thuẫn quang, chỉ nghe răng rắc một tiếng, tấm chắn của Dao Nguyệt Vũ Đế vẻn vẹn kiên trì chốc lát, cũng đã không kiên trì được, trong nháy mắt phá nát, mà lúc này, công kích của Diệp Huyền đã đến.

Ầm!

Lực lượng Lôi Hỏa cùng Ma khí oanh kích va chạm, cả người Diệp Huyền phun ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt bay ngược ra ngoài, trên người xuất hiện vô số vết rạn nứt.

Nhưng Ma khí này, cũng bị hắn ngăn lại.

- Diệp Huyền, ngươi không sao chứ?

Vẻ mặt Dao Nguyệt Vũ Đế lo lắng hỏi.

- Ta không có chuyện gì.

Diệp Huyền lắc đầu, thôi thúc Sinh Mệnh Võ Hồn, một luồng lực lượng sinh mệnh tinh khiết tản mát, vết thương trên người hắn cấp tốc khép lại.

Mà bên khác.

Ầm!

Công Dương Vũ cũng đúng lúc chạy tới trước mặt đám người Man Hoang Hồn Đế, bảo tháp tỏa ra uy thế ngập trời, chặn lại Ma Huyết Hồn Đế công kích.

Chỉ có Chiến Thương, bị Ma khí bắn trúng, trong nháy mắt nổ tung ra.

- Mới chết một tên!

Khuôn mặt Ma Huyết Hồn Đế dữ tợn, thân thể ở dưới Ma khí đáng sợ của Thiên Ma kính ăn mòn, huyền mạch nổ tung, có loại cảm giác lảo đà lảo đảo.

- Ha ha ha, ngươi là nói ta sao? Điểm ấy công kích, cũng muốn đánh giết Bổn tôn chủ, cũng quá yếu một chút đi?

Một thanh âm âm lạnh ở trong thiên địa vang lên, thân thể nổ tung của Chiến Thương đột nhiên ngưng tụ lại, lần nữa hóa thành hình người, ngoại trừ khí tức yếu chút ít, nhìn qua một chút thương thế cũng không có.

- Vừa nãy hù chết Bổn tôn chủ, cái tên này nguyên lai vẫn chưa hoàn toàn khống chế Thiên Ma Kính, may mắn vừa nãy Bổn tôn chủ đã hấp thu không ít linh hồn cường giả, lực lượng linh hồn tăng lên không ít, bằng không vừa nãy một đòn kia, Bổn tôn chủ e là thật sự muốn vẫn lạc.

Chiến Thương nhìn bề ngoài bình tĩnh, kì thực là sợ đến chảy mồ hôi lạnh.

- Trước tiên giết người khác a.

Chiến Thương hóa thành màn trời, trong nháy mắt đánh về phía thành viên Chấp Pháp điện may mắn còn sống sót, vài tên thành viên Chấp Pháp điện kia căn bản phản ứng không kịp, cũng đã bị Chiến Thương bao phủ, kêu thảm một tiếng, trong nháy mắt vẫn lạc mất mạng, linh hồn tiêu tan không còn hình bóng.

- Dĩ nhiên một người cũng chưa chết?

Ma Huyết Hồn Đế nhìn thấy mình liều mạng một đòn, thậm chí ngay cả một người cũng không thể đánh giết, trong lòng không khỏi vừa kinh vừa sợ.

- Ma Huyết Hồn Đế, nạp mạng cho bản hội trưởng đi.

Tuy vừa nãy tất cả mọi người bình yên vô sự, nhưng Công Dương Vũ chấn kinh không nhỏ, liền thúc động Cửu Thiên Huyền Hồn Tháp, trực tiếp trấn áp về phía Ma Huyết Hồn Đế, không cho hắn chút cơ hội hòa hoãn nào.

- Tiêu Dao?

Dao Nguyệt Vũ Đế nhìn về phía Diệp Huyền.

- Ngươi ngăn cản Nghiêm Vương Sơn Chủ, ta đi giết Vô Song Vũ Đế.

Diệp Huyền mắt sáng lên, sự tình đến trình độ này, đã không thể có chút hòa hoãn, hiện tại ai trước tiên chiếm cứ tiên cơ, người đó liền có thể thắng lợi.

Hắn tiếng nói vừa hạ xuống, thân hình đã trong nháy mắt đi tới trước người Vô Song Vũ Đế trọng thương, một ánh kiếm chém xuống.

- Song Tử Võ Hồn!

Vô Song Vũ Đế sớm đã bị thương nặng, căn bản không có một chút năng lực chống đỡ nào, vội vàng hét lớn một tiếng, thôi thúc Võ Hồn trên đỉnh đầu, trong nháy mắt muốn rời khỏi nơi này.

- Phong ấn!

Trong cơ thể Diệp Huyền thả ra một đạo hồn lực gợn sóng mạnh mẽ, hồn lực cửu giai bao phủ, cầm cố Võ Hồn của Vô Song Vũ Đế lại.

- Di hình hoán vị.

Trong lòng Vô Song Vũ Đế kinh hãi, trong cơ thể đột nhiên hiện ra một cái bóng mông lung, loáng một cái, dĩ nhiên biến mất không còn tăm hơi.

- Hừ, đi được sao?

Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, Tài Quyết Chi Kiếm hơi xoay một cái, đột nhiên chém về phía hư không.

Xì xì!

Trong hư không, một bóng người bỗng dưng ngã ra.

- Ngươi làm sao biết ta ở đây.

Vô Song Vũ Đế kinh nộ mở miệng, vẻ mặt khó có thể tin.

- Hừ, di hình hoán vị là tinh hoàn thứ chín của ngươi gia trì, đến từ Không Vương Tinh Thú Hồn Tinh cửu giai, cái gọi là di hình hoán vị, chỉ là lợi dụng năng lực của tinh hoàn, để ngươi ở trên hư không tiến hành ngắn ngủi trôi đi mà thôi...

Diệp Huyền cười lạnh, như khống chế tất cả.

Di hình hoán vị này là kiếp trước hắn giúp Vô Song Vũ Đế làm ra, ở bên trong bỏ khá nhiều công sức, đối với nguyên lý của nó hiểu rõ rõ ràng ràng, muốn lừa bịp qua hắn, quả thực là chuyện cười.

- Ngươi làm sao biết di hình hoán vị của ta là đến từ Không Vương Tinh Thú Hồn Tinh?

Vô Song Vũ Đế giật nảy cả mình, hoàn toàn không hiểu Diệp Huyền là làm sao mà biết.

Đột nhiên, ánh mắt của hắn cùng hai mắt của Diệp Huyền đối diện, trong lòng chấn động mạnh một cái.

- Không đúng, ngươi là... Không thể, ngươi làm sao sẽ không chết...

Một luồng sợ hãi vô ngần, từ trong tròng mắt của Vô Song Vũ Đế triệt để tỏa ra, thân thể hắn run rẩy, đầu óc vang ong ong, vẻ mặt thật giống như quái đản.

- Không sai, ngươi có phải là ước gì ta chết rồi không?

Ánh mắt của Diệp Huyền u lạnh, thanh âm lạnh như băng, trực tiếp vang vọng ở trong đầu Vô Song Vũ Đế.

- Ngươi...

Vô Song Vũ Đế lập tức sợ hãi.

- Người phản bội ta, đều phải chết!

Ánh mắt của Diệp Huyền phát lạnh, đột nhiên thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn.

- Chư vị, hắn là...

Vô Song Vũ Đế trừng lớn hai mắt, sợ hãi muốn kêu thành tiếng, thế nhưng không chờ hắn nói ra, một luồng lực lượng kinh khủng, đột nhiên đánh vào đỉnh đầu hắn, hắn nhất thời cảm thấy đầu óc truyền đến đau đớn, Song Tử Võ Hồn biến mất không còn tăm hơi.

Tiếp theo một luồng hồn lực xung kích mãnh liệt, bỗng dưng nhảy vào đầu óc của hắn.

- Không...

Vô Song Vũ Đế trừng lớn hai mắt kinh nộ, sau một khắc, một ánh chớp khủng bố phách ở trên người hắn, trong nháy mắt oanh hắn thành hư vô.

Vô Song Vũ Đế, vẫn lạc!

...